Nghe nói nư thế, Thạch Cửu Thiên lộ ra vẻ nghi ngờ, tò mò nhìn Thạch Hạo Hãn.
"Đây là một sắp xếp rất lớn."
Thạch Hạo Hãn tất nhiên nhìn ra được nghi ngờ của cháu mình, thế là nói: "Quả thật, cả tòa sơn mạch của vùng núi tế trời chúng ta, có bố trí một trận pháp cường đại."
"Tòa trận pháp này, đối với chúng ta mà nói, có lẽ vô cùng cường đại, nhưng đối với cảnh giới cao thủ mà nói, chỉ là thùng rỗng kêu to mà thôi."
Thạch Hạo Hãn nói tiếp: "Có điều, các ngọn núi nổi tiếng của trái đất, ví dụ như vùi núi thâm sâu vân vụ, vùng núi giữa núi và biển, núi Nga Mi, núi Bồ Đề, núi Thanh Thành, núi Hoa...tóm lại, hễ là những ngọn núi nổi tiếng, đều được bố trí trận pháp."
"Mộ tòa trận pháp đối với cảnh giới cao thủ thì không tạo thành bất kỳ tổn thương gì, nhưng nhiều tòa trận pháp chung một chỗ như vậy, sẽ tạo thành một trận pháp siêu cường đại."
Nói đến đây, Thạch Hạo Hãn thoáng có chút kích động, hưng phấn nói: "Đến lsuc đó, dù là mây gió trời đất đột biến, vô số linh khí hội tụ, sẽ bộc phát ra một loại lực lượng cực kỳ kinh khủng, nhất định có thể khiến người ngoại vực ở trái đất này, chết không có chỗ chôn!"
Trận pháp?
Các ngọn núi nổi tiếng đều có trận pháp?
Thạch Cửu Thiên giật nảy mình, không thể tưởng tượng được mà nói: "Ông nội, ông đang nói đùa hả, các ngọn núi nổi tiếng cách xa nhau ngàn dặm, ai lại có bản lĩnh lớn như vậy chứ, bố trí ra nhiều trận pháp như vậy, còn có thẻ kết hợp các trận pháp xuyên với nhau?"
"Vị đại nhân vật thông thiên đó."
Thạch Hạo Hãn khẽ cười nói: "Thật ra, người này con cũng biết, đó chính là...em họ của con, Tô Thương."
"Tô Thương..."
Thạch Cửu Thiên liên tục chấn động: "Ông nói, Tô Thương là cường giả cấp tiên đế hả?"
"Ừm, chuyện này nhắc đến thì khá phức tạp, ông cũng mới biết đây."
Thạch Hạo Hãn nghiêm túc nói: "Tóm lại lần này, phải liều một phen, có thể thành công hay không thì qua đêm nay mới biết được."
"Cửu Thiên, chuyện ở trái đất, cháu không cần suy nghĩ nhiều, qua ngoại vực đi, ông hy vọng cháu có thể lấy uy danh của Thái Sơn, truyền khắp mọi ngõ ngách của ngoại vực."
"Ông nội, ông yên tâm, cháu nhất định sẽ không làm ông thất vọng!" Thạch Cửu Thiên nghiến răng nói.
"Cháu ngoan!"
Thạch Hạo Hãn nghe được cháu mình cam kết, vuốt vuốt sợi nhau, lộ ra một nụ cười vui mừng, ngay sau đó hai tay bấm quyết.
Vù!
Ngay lập tức, một tòa trận pháp tại đỉnh núi Thái Sơn hiện ra, là một cảnh cửa ảo ảnh hình chữ nhật, tản ra ánh sáng lộng lẫy.
"Huyền Thiên tiên đế năm đó, vì để cho người phụ trách của các ngọn núi nổi tiếng mở ra trận pháp, liên hệ chặt chẽ với nhau, nên ở mỗi tòa của những ngọn núi nổi tiếng, đều bố trí Tuyền tống trận"
Thạch Hạo Hãn nhìn cánh cửa ảo ảnh trước mắt, nói tiếp: "Đã nhiều năm như vậy rồi, nhưng đây là lần đầu tiên mở ra Tuyền tống trận, Cửu Thiên, cháu đi đi."
"Ông đoan những thiên tài của những ngọn núi nổi tiếng khác, cũng đang tụ tập ở khắp núi Côn Luân rồi."
"Vâng."
Thạch Cửu Thiên vẫn luôn cung kính gật đầu, ngay sau đó liền hướng tới cánh cửa Tuyền tống trận.
Danh sách chương