… 

Đúng như Thạch Hạo Hãn nói, giờ này phút này, các ngọn núi danh tiếng đã để những đệ tử kiệt xuất nhất đi đến núi Côn Luân. 

Đương nhiên. 

Mỗi ngọn núi danh tiếng cũng đã để lại một nhân vật siêu mạnh ở lại để chuẩn bị khởi động trận pháp. 

Vùng đất giữa núi và biển. 

Lão nhân Lao Sơn đang ngồi trên mặt biển khơi mênh mông, mặc cho những ngọn sóng cao hơn 3000 mét cũng không hề đụng vào người ông ấy được. 

“Sống chết rồi cũng tới lúc, chỉ mong núi sông bình yên, trái đất không cần phải luân hồi nữa.” 

Lão nhân Lao Sơn ngẩng đầu lên nhìn về hướng Giang Bắc, tự lẩm bẩm một mình, ánh mắt vô cùng phức tạp. 

… 

Núi Nga Mi. 

Từ Thiện sư thái cũng đã sắp xếp Triệu Chỉ Nhược đi đến núi Côn Luân, bà ấy cũng đã ở sẵn trong đại điện chờ tín hiệu. 

“Ai mà có thể ngờ,  tên nhóc Tô Thương lại chính là vị đại nhân vật thông thiên năm đó, Huyền Thiên tiên đế chứ.” 

“Năm đó nếu như không có ông ấy chỉ điểm thì mình chắc chắn sẽ không có được thành tựu như bây giờ.” 

“Huyền Thiên tiên đế thua cược rồi, vì muốn được tiếp tục bảo vệ trái đất mà ông ấy đã không ngần ngại mạo hiểm để đi đầu thai, dũng khí như vậy đủ để chứng minh bản lĩnh của ông ấy rồi.” 

Từ Thiện sư thái thầm nghĩ: “Nếu như chặn đứng tổn thất có thể ở cùng với ông ấy thì cũng không hẳn là chuyện xấu, chỉ đáng tiếc, sau đêm nay, không biết thế sự sẽ như thế nào đây.” 

“Tô Thương, cậu nhất định phải thành công, nếu như linh khí thành công khôi phục lại, người ngoại vực bị ép phải rút lui, thì tôi sẽ đích thân đi tìm Chỉ Nhược, trục xuất nó ra khỏi Nga Mi, thành toàn cho hai người." 

… 

Khắp mọi nơi trên trái đất, các ngọn núi danh tiếng, cổ tộc, toàn bộ đều đang chuẩn bị cho nhiệm vụ khởi động trận pháp. 

Cùng lúc đó. 

Giang Bắc, Đông Sơn, bên ngoài động phủ. 

Hàng trăm cao thủ tự cho mình thực lực không yếu đang ẩn nấp trong bóng tối sẵn sàng chớp lấy cơ hội và thử vận may. 

Mấy người này thực lực mạnh nhất cũng chỉ là giả đan cửu chuyển mà thôi, ngay cả nguyên anh cũng không có. 

Mặc dù đối với các đại thế lực mà nói, cũng xem như là một tồn tại vô cùng mạnh rồi, nhưng giờ này ngày này, bọn họ cũng chỉ là con kiến mà thôi. 

Khuê Long cũng ở trong đám người đó, ẩn giấu đi thực lực của mình, âm thầm quan sát mọi việc. 

“Trước khi linh khí khôi phục lại mình cuối cùng đã đặt chân lên cảnh giới chuẩn tiên đế rồi, như vậy thì tốt rồi, xác suất cướp được tài nguyên linh khí càng cao hơn một chút rồi.” 

Khuê Long khẽ cười, sau đó thầm nghĩ: “Nếu như Viêm Long tiên đế thật sự đến trái đất thì có lẽ cũng chỉ là cảnh giới chuẩn tiên đế đỉnh phong mà thôi, dựa vào thực lực bây giờ của mình, nếu như muốn trốn thoát thì ông ấy cũng chẳng ngăn cản lại được.” 

“Về phần Tô Thương, he he, nếu như cậu ta không đối đầu với mình thì mình cũng sẽ  không làm ra chuyện tuyệt tình.” 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện