Viêm Long Tiên đế! 

Trở lại! 

Sau khi Phong Khê thiếu gia chết, lực lượng linh hồn của Viêm Long Tiên đế ẩn núp ở trong cơ thể anh ta đã được giải phong. 

Mà Viêm Long Tiên đế thì mượn cơ hội này để đến Trái Đất lần nữa. 

Trong phút chốc, trời đất thay đổi, trên trời mây đen cuồn cuộn, sấm nổ vang. 

Đồng thời. 

Thể xác của Phong Khê thiếu gia vốn bị Khuê Long đánh cho máu me be bét, giờ phút này lại đang nhanh chóng phục hồi như cũ với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được. 

Mấy giây sau, theo một luồng ánh sáng thoáng qua, thân xác của Phong Khê thiếu gia đã tái tạo thành công, lơ lửng ở giữa không trung, cả người tỏa ra ánh sáng chói lọi. 

Chỉ là lúc này Phong Khê đã không phải là Phong Khê thiếu gia nữa rồi, mà là tiên đế chí cao trên chín tầng trời, Viêm Long Tiên đế! 

"Ha ha, trong cơ thể này có máu tươi của bổn đế, cậu chỉ là chuẩn tiên đế mà thôi, làm sao có thể đánh được tiên đế chân chính chứ?" 

Lúc này, Viêm Long Tiên đế điều khiển thân thể của Phong Khê thiếu gia dừng lại ở giữa không trung, ánh mắt thì rơi vào trên người Khuê Long, cười lạnh nói: "Khuê Long, cậu đúng là to gan, lại dám làm hỏng chuyện tốt của tôi, không sợ tôi tiêu diệt Long tộc, để toàn tộc cậu chết không có chỗ chôn sao?" 

"Viêm Long Tiên đế, đừng dùng những lời như vậy để uy hiếp tôi, ông nghĩ tôi ngu lắm sao?" 

Khuê Long không sợ chút nào, chủ động nhìn thẳng Viêm Long Tiên đế, lạnh nhạt nói: "Năm đó ông phản bội Long tộc, bị Long tộc chèn ép, cho nên mới hận Long tộc thấu xương." 

"Nếu như ông có thể tiêu diệt Long tộc thì chắc chắn đã làm sớm rồi, đáng tiếc ông lại không làm, chứng tỏ ông đang kiêng dè cái gì đó, không dám hoặc là không thể tiêu diệt Long tộc." 

Khuê Long nhếch miệng lên, nhẹ nhàng nói: "Viêm Long Tiên đế, tôi không đoán sai chứ?" 

"Không sai." 

"Khuê Long, cậu đúng là thông minh, mạnh hơn cha và ông nội cậu nhiều." 

Viêm Long Tiên đế nghe vậy cũng không nổi giận, mà nghiền ngẫm cười nói: "Thiên phú tu luyện của cậu cũng rất tốt, chỉ đứng sau bổn đế." 

"Bổn đế giữ cậu ở bên cạnh chính là muốn để cậu làm việc cho tôi, bây giờ nhìn lại, là tôi dẫn sói vào nhà rồi." 

"Bây giờ hối hận thì đã quá muộn." 

Khuê Long đưa mắt nhìn Viêm Long Tiên đế, nghiêm túc nói: "Bây giờ tôi đã tăng lên đến chuẩn tiên đế, nhờ có bảo vật của Long tộc, tôi có thể phát huy thực lực ra chuẩn tiên đế đỉnh phong." 

"Mặc dù vẫn không phải là đối thủ của ông, tôi cũng chắn chắn mình có thể chạy trốn được, ông không làm gì được tôi." 

Khuê Long nói tiếp: "Còn về khế ước chủ tớ giữa ông và tôi, ha ha ha, nơi này là Trái Đất, hơn nữa bây giờ ông cũng không phải là Viêm Long Tiên đế chân chính, ông không có cách nào lợi dụng khế ước chủ tớ để áp chế tôi ở Trái Đất." 

"Phân tích rất đúng." 

Viêm Long Tiên đế cười nói: "Cho nên Khuê Long, cậu cứ rời đi đi, hôm nay tôi cũng sẽ không làm khó cậu, nhưng nếu chậm trễ thì đừng trách tôi không quan tâm đến tình cảm cùng tộc." 

"Không cần ông nhắc nhở tôi, còn nữa, ông đã bị trục xuất khỏi Long tộc, sao ông và tôi có thể tính là cùng tộc được?" 

Khuê Long không hề sợ hãi nhìn thẳng Viêm Long Tiên đế, cười lạnh nói: "Viêm Long Tiên đế, bây giờ còn chưa đến lúc linh khí thức tỉnh, Hỗn Nguyên Vô Cực Trận bảo vệ Trái Đất vẫn chưa đến lúc yếu nhất, tất cả lực lượng linh hồn của ông không có cách nào xuyên qua trận pháp bảo vệ Trái Đất hạ xuống chỗ này." 

"Tôi vốn tưởng rằng nếu xóa bỏ được Phong Khê thì ông sẽ không đến Trái Đất nữa, nếu không cái mất sẽ nhiều hơn cái được." 

Khuê Long tiếp tục nói: "Dựa theo lẽ thường, sau khi tôi phá hỏng thân xác của Phong Khê thiếu gia, linh hồn của ông ẩn nấp trong cơ thể anh ta chắc chắn sẽ đi ra."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện