Thương Ưởng nói một cách chắc chắn: "Nhưng tôi có thể chắc chắn rằng, Kinh Kha, đã chết được hai ngàn năm rồi!" 

"Kinh Kha này, lúc nào cũng muốn mạnh, chú trọng khí tiết, lúc trước ông ta ám sát Tổ Long thất bại, nên đã bị Tổ Long đánh trọng thương." 

Thương Ưởng liên tục nói: "Nhưng Tổ Long lại không giết ông ta, mà là bỏ mặc ông ta ở đó rồi rời đi, coi như chưa có chuyện gì xảy ra." 

"Bời vì Tổ Long là người mạnh nhất trên đời, là cao thủ đỉnh phong thực sự, trong mắt Tổ Long, Kinh Kha chẳng là cái gì cả, nói cách khác, thì Tổ Long chưa bao giờ coi Kinh Kha là đối thủ thực sự cả, thậm chí là chỉ coi như là vãn bối." 

"Tổ Long cũng biết, Kinh Kha có tố chất thiên phú, nếu không phải bản thân đặt chân đến cảnh giới tiên đế, sinh ra sự áp chế đại đạo, thì Kinh Kha chắc chắn là cao thủ cảnh giới tiên đế trẻ tuổi nhất từ xưa đến nay." 

"Đáng tiếc, trên đời này không có nếu như, Tổ Long đã là cảnh giới tiên đế rồi, nên Kinh Kha không thể nào tiến đến bước cuối cùng được." 

Thương Ưởng nói tiếp: "Tổ Long quý trọng nhân tài, không muốn dồn nhân tài đến đường cùng, nên dù biết Kinh Kha muốn giết mình, nhưng ông ta vẫn thả Kinh Kha đi." 

"Kinh Kha bị Tổ Long làm cho xúc động, nên đã buông bỏ thành kiến đối với Tổ Long, nhưng Kinh Kha lại không thể nào quên được sứ mệnh của mình, nên cuối cùng đã lựa chọn tự sát, thần thức cũng tan biến luôn." 

Thương Ưởng tiếp tục nói: "Liên quan tới việc này, tôi biết rất rõ, vì lúc đấy tôi ở ngay hiện trường, Tô Long cũng có ý ngăn cản, nhưng cũng không kịp nữa rồi." 

"Không ngờ lại có chuyện này nữa đấy." 

Lông mày Tô Thương nhíu lại, nghi ngờ nói: "Nếu Kinh Kha đã chết, nói như thế thì người ở núi Cửu Phong, chắc chắn không phải Kinh Kha, vậy rốt cuộc người đó là ai, tại sao lại đóng giả thành Kinh Kha để lừa tôi vậy?" 

"Tổ Long bệ hạ, dáng người của tên kia, ngài còn nhớ không, kể tôi nghe xem." 

Thương Ưởng nói: "Sau khi Tổ Long rời khỏi trái đất, đại đạo được áp chế lần cuối, mười mấy tên cảnh giới chuẩn tiên đế đỉnh phong đều muốn đặt chân đến cảnh giới tiên đế đích thực, nhưng đều không thành công." 

"Người kia trước nếu đã trên chúng ta một bước, chiếm được thứ hạng của cảnh giới tiên đế, có thể là một người quen cũ." Thương Ưởng nói ra suy nghĩ của mình. 

"Không sai." 

Bạch Khởi cũng nói: "Tổ Long bệ hạ, cảnh giới chuẩn tiên đế thời kỳ Tiên Tần, hơn một nửa là người của sư môn chúng ta, nói không chừng sẽ quen biết." 

"Ừm." 

Tô Thương nghe thấy vậy, khẽ gật đầu, sau đó hai tay co lại, sau đó hồi tưởng lại tất cả mọi hình ảnh ở núi Cửu Phong, rồi nói lại cho Thương Ưởng và Bạch Khởi. 

"Người này..." 

Sau khi Thương Ưởng nhìn thấy hình dáng người này, khẽ nhíu mày: "Tôi chưa từng thấy người này, nhìn rất lạ." 

"Sư đệ Bạch Khởi, cậu từng tiếp xúc với người này rồi sao? " Thương Ưởng ở bên cảnh hỏi dò Bạch Khởi. 

"Chưa từng." 

Bạch Khởi lắc đầu, nói tiếp: “Nhưng trên người tên này, quá thực là có vài phần khí tức của Kinh Kha, nhưng dáng người lại khác Kinh Kha rất nhiều." 

"Không sai." 

Thương Ưởng gật đầu nói: "Kinh Kha tu luyện kinh thiên nhất kiếm, cuối cùng đi nhầm đường, rồi nhập ma, nhưng ý chí ông ta kiên định, hoàn toàn có thể khống chế tên sát nhân ma kiếm trong tay." 

"Khí tức của người kia ở núi Cửu Phong, thật sự là giống Kinh Kha, thậm chí có thể nói là không khác nhau một chút nào." 

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện