Về phần Tô Dực Cân thì hoàn toàn trợn tròn mắt, ngơ ngác đứng tại chỗ, trong lúc nhất thời không biết nên nói gì mới phải.
Cô ấy trở lại núi Côn Luân mới có mấy ngày, vẫn không phát hiện giữa cha và ông nội lại có thể nói chuyện... nói chuyện... quá lên như vậy.
Điều này khiến cho cô ấy không thể thích nghi được.
"Khá nhỉ!"
"Tô Thần Binh!"
Đúng lúc này, chợt có một người phụ nữ mặc váy dài màu trắng xuất hiện, nhàn nhã đi tới, hơn nữa còn lộ vẻ không vui nói: "Khi tôi vắng mặt, ông vậy mà lại ngoại tình, sau lưng xem loại phim đó, ông thật khiến cho tôi quá thất vọng rồi!"
Đến rồi!
Thạch Ngọc Yến đến rồi!
Bà ấy thông qua truyền tống trận, đã đến núi Côn Luân vào nửa tiếng trước.
Chẳng qua Thạch Ngọc Yến đã đến tinh không cổ lộ đi một vòng, cho nên cho đến tận bây giờ mới đến gặp người nhà.
Soạt!
Soạt!
Soạt
Nghe được giọng của Thạch Ngọc Yến, Tô Thần Binh, Tô Dực Cân và cả Tô Kiền Khôn đều nhìn qua.
Giọng nói quen thuộc!
Giọng nói của Thạch Ngọc Yến, bọn họ đương nhiên sẽ không quên, cho nên đã vô cùng kích động.
"Ngọc Yến!"
Hai mắt Tô Thần Binh lập tức sáng lên, chạy ra khỏi mật thất bế quan, sải bước xông về phía Thạch Ngọc Yến, muốn ôm chặt lấy vợ mình.
"Đứng lại."
Thạch Ngọc Yến lại giơ tay lên, đưa tay ngăn cản Tô Thần Binh, bà ấy chất vấn: "Tô Thần Binh, ông đã ngoại tình mà vẫn còn mặt mũi muốn ôm tôi sao?"
"Tôi ngoại tình khi nào, vợ à, bà đừng có nghe cha nói lung tung, tôi rất trong sạch, từ trước tới giờ tôi chưa từng tìm đến người phụ nữ thứ hai, tôi có thể thề với trời đấy!" Tô Thần Binh nghiêm túc nói.
"Không tìm người thứ hai?"
Thạch Ngọc Yến lạnh lùng nói: "Cho nên, ông đã tìm người thứ ba, thứ tư, thứ năm sao?"
"Nào có!"
Tô Thần Binh nói một cách chắc chắn: "Vợ à, bà phải tin tôi, tôi trong sạch mà!"
"Hừ!"
Thạch Ngọc Yến không bị mua chuộc: "Cho dù ông không tìm phụ nữ, nhưng ông xem phim ngắn, tinh thần ngoại tình thì đó cũng là ngoại tình, Tô Thần Binh, ông có thừa nhận hay không?"
"Tôi..."
Tô Thần Binh có chút bối rối, nhưng Thạch Ngọc Yến nói rất có lý, ông ta cũng không có lý do gì để phản bác: "Tôi thừa nhận. Nhưng mà, vợ à, tôi có nhu cầu trên phương diện này, dù sao cũng phải giải quyết chứ, tôi..."
"Xí, tôi không thèm nghe mấy lời giải thích của ông. Nói tóm lại, ông đã ngoại tình, tôi sẽ không tha thứ cho ông."
Thạch Ngọc Yến khoanh tay, giống như một vị đại tiểu thư không thèm nói lý lẽ, nghiêm túc nói: "Nhưng mà, tôi có thể quan sát biểu hiện của ông xem sao, xem biểu hiện sau này của ông, nếu sau này ông biểu hiện không tệ, có lẽ tôi sẽ suy nghĩ lại."
Dáng vẻ này!
Tô Thần Binh và Thạch Ngọc Yến lúc mới quen biết, Thạch Ngọc Yến chính là mang dáng vẻ này!
Đại tiểu thư không nói lý lẽ, thua Tô Thần Binh nhưng lại không phục, cho nên đã cứng rắn quấn lấy Tô Thần Binh, muốn đánh thêm một lần nữa, kết quả, cuối cùng bản thân lại dính vào người ta.
Tô Thần Binh vừa nhìn thấy dáng vẻ này của vợ mình, trong nháy mắt nhận ra được vợ mình đang nói giỡn với mình, cho nên nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
"Hay lắm, vợ à, bà dám đùa giỡn ta, xem tôi xử lý bà thế nào!"
Tô Thần Binh thẳng thừng ôm lấy Thạch Ngọc Yến, hai người thể hiện tình cảm, vô cùng ngọt ngào.
Cô ấy trở lại núi Côn Luân mới có mấy ngày, vẫn không phát hiện giữa cha và ông nội lại có thể nói chuyện... nói chuyện... quá lên như vậy.
Điều này khiến cho cô ấy không thể thích nghi được.
"Khá nhỉ!"
"Tô Thần Binh!"
Đúng lúc này, chợt có một người phụ nữ mặc váy dài màu trắng xuất hiện, nhàn nhã đi tới, hơn nữa còn lộ vẻ không vui nói: "Khi tôi vắng mặt, ông vậy mà lại ngoại tình, sau lưng xem loại phim đó, ông thật khiến cho tôi quá thất vọng rồi!"
Đến rồi!
Thạch Ngọc Yến đến rồi!
Bà ấy thông qua truyền tống trận, đã đến núi Côn Luân vào nửa tiếng trước.
Chẳng qua Thạch Ngọc Yến đã đến tinh không cổ lộ đi một vòng, cho nên cho đến tận bây giờ mới đến gặp người nhà.
Soạt!
Soạt!
Soạt
Nghe được giọng của Thạch Ngọc Yến, Tô Thần Binh, Tô Dực Cân và cả Tô Kiền Khôn đều nhìn qua.
Giọng nói quen thuộc!
Giọng nói của Thạch Ngọc Yến, bọn họ đương nhiên sẽ không quên, cho nên đã vô cùng kích động.
"Ngọc Yến!"
Hai mắt Tô Thần Binh lập tức sáng lên, chạy ra khỏi mật thất bế quan, sải bước xông về phía Thạch Ngọc Yến, muốn ôm chặt lấy vợ mình.
"Đứng lại."
Thạch Ngọc Yến lại giơ tay lên, đưa tay ngăn cản Tô Thần Binh, bà ấy chất vấn: "Tô Thần Binh, ông đã ngoại tình mà vẫn còn mặt mũi muốn ôm tôi sao?"
"Tôi ngoại tình khi nào, vợ à, bà đừng có nghe cha nói lung tung, tôi rất trong sạch, từ trước tới giờ tôi chưa từng tìm đến người phụ nữ thứ hai, tôi có thể thề với trời đấy!" Tô Thần Binh nghiêm túc nói.
"Không tìm người thứ hai?"
Thạch Ngọc Yến lạnh lùng nói: "Cho nên, ông đã tìm người thứ ba, thứ tư, thứ năm sao?"
"Nào có!"
Tô Thần Binh nói một cách chắc chắn: "Vợ à, bà phải tin tôi, tôi trong sạch mà!"
"Hừ!"
Thạch Ngọc Yến không bị mua chuộc: "Cho dù ông không tìm phụ nữ, nhưng ông xem phim ngắn, tinh thần ngoại tình thì đó cũng là ngoại tình, Tô Thần Binh, ông có thừa nhận hay không?"
"Tôi..."
Tô Thần Binh có chút bối rối, nhưng Thạch Ngọc Yến nói rất có lý, ông ta cũng không có lý do gì để phản bác: "Tôi thừa nhận. Nhưng mà, vợ à, tôi có nhu cầu trên phương diện này, dù sao cũng phải giải quyết chứ, tôi..."
"Xí, tôi không thèm nghe mấy lời giải thích của ông. Nói tóm lại, ông đã ngoại tình, tôi sẽ không tha thứ cho ông."
Thạch Ngọc Yến khoanh tay, giống như một vị đại tiểu thư không thèm nói lý lẽ, nghiêm túc nói: "Nhưng mà, tôi có thể quan sát biểu hiện của ông xem sao, xem biểu hiện sau này của ông, nếu sau này ông biểu hiện không tệ, có lẽ tôi sẽ suy nghĩ lại."
Dáng vẻ này!
Tô Thần Binh và Thạch Ngọc Yến lúc mới quen biết, Thạch Ngọc Yến chính là mang dáng vẻ này!
Đại tiểu thư không nói lý lẽ, thua Tô Thần Binh nhưng lại không phục, cho nên đã cứng rắn quấn lấy Tô Thần Binh, muốn đánh thêm một lần nữa, kết quả, cuối cùng bản thân lại dính vào người ta.
Tô Thần Binh vừa nhìn thấy dáng vẻ này của vợ mình, trong nháy mắt nhận ra được vợ mình đang nói giỡn với mình, cho nên nhất thời thở phào nhẹ nhõm.
"Hay lắm, vợ à, bà dám đùa giỡn ta, xem tôi xử lý bà thế nào!"
Tô Thần Binh thẳng thừng ôm lấy Thạch Ngọc Yến, hai người thể hiện tình cảm, vô cùng ngọt ngào.
Danh sách chương