Tại phòng khách nhà Nạp Lan, sĩ quan huấn luyện Quốc Nhận Tây Dao cùng với mấy thành viên khác của Quốc Nhận đều đang đợi Nạp Lan Dịch tới.
Nạp Lan Tổ cũng đang đợi, nhưng ông ấy rất tự tin vì cho rằng những thành viên của Quốc Nhận nói người tên Nạp Lan Dịch nào đó đã cướp đi Hồng Liên đao tuyệt đối không phải là cháu của mình.
Vì thế khuôn mặt của Nạp Lan Tổ luôn mỉm cười, không hề có chút hoảng loạn nào, dù sao cũng là hiểu lầm, đợi Nạp Lan Dịch đến thì có thể giải thích rõ ràng mọi chuyện rồi.
Nhưng lúc này Nạp Lan Dịch đột nhiên ôm Hồng Liên đao chạy vào, còn ngu ngốc khoe khoang là mình đã lấy được Hồng Liên đao.
Cmn mà!
Đây không phải là ngu xuẩn hay sao!
Người khác đều là đồ hại cha, còn nó hại luôn cả ông nội cmn luôn sao?
"Ông nội!"
Lúc này, Nạp Lan Dịch vẫn chưa biết được mức độ nghiêm trọng của việc này, đắc ý cười nói: "Cháu vì gia tộc nên đã lấy được Hồng Liên đao, đây chính là có công rất lớn rồi chứ, ông định thưởng cho cháu thế nào đây?"
"Chát!"
Nhưng anh ta vừa nói xong, Nạp Lan Tổ liền ra tay tát một cái vào mặt, tức giận hét lên: "Tao thưởng cho cái đ* bà ngoại mày!"
Nạp Lan Dịch ngã nhào xuống đất, khuôn mặt tuấn tú đầy hoảng hốt, uất ức nói: "Ông nội, sao ông lại đánh cháu?"
"Câm miệng!"
Nạp Lan Tổ lớn tiếng chửi: "Mày quỳ xuống cho tao, nhanh, lập tức!"
Nạp Lan Dịch không dám trái lời, vội vàng quỳ xuống đất, trong tay vẫn còn nắm chặt Hồng Liên đao, biểu cảm càng hoang mang tột cùng.
"Nạp Lan Tổ!"
Lúc này Tây Dao lạnh lùng nói: "Hồng Liên đao quả nhiên ở trong tay Nạp Lan Dịch, bây giờ chứng cứ rành rành, ông còn giải thích gì nữa không?"
"Cái này! "
"Hiểu lầm, chắc chắn là có hiểu lầm!"
Nạp Lan Tổ cũng không biết nên nói gì, thế là chăm chú nhìn Nạp Lan Dịch, trầm giọng nói: "Nạp Lan Dịch, thành thật nói ra đi, cây đao này cháu làm sao mà có được nó?"
Nạp Lan Dịch nghe xong có chút do dự, cảm thấy nói mình nhặt được thì có chút mất mặt, chắc chắn sẽ không được ông nội coi trọng.
Nghĩ tới nghĩ lui, Nạp Lan Dịch khoác lác nói: "Ông nội, đương nhiên là dựa vào bản lĩnh mới giành được rồi!"
"Ông không biết đó thôi, lúc đó hiện trường cực kỳ hỗn loạn, để cướp được cây đao này, cháu! "
"Mày im miệng cho tao!"
Nạp Lan Dịch biến sắc, cắt ngang lời nói của anh ta trước, sau đó sắc mặt u ám nói: "Nạp Lan Dịch, mày biết những vị khách này là ai không?"
"Họ đều là thành viên của Quốc Nhận, cô gái trẻ trung này chính là sĩ quan huấn luyện của Quốc Nhận, Tây Dao!"
Nạp Lan Tổ tự hỏi tự trả lời, rồi tiếp tục nói: "Hôm nay bọn họ tìm tới cửa, nói mày đã cướp đi Hồng Liên đao từ trong tay của đội trưởng Giang ở Quốc Nhận, còn uy hiếp thành viên Quốc Nhận, vì thế họ tới đây là để hỏi tội mày đó!"
"Cho nên tốt nhất là mày nghĩ cho kỹ, trả lời lại lần nữa, đừng có khoác lác, nếu không thì không ai có thể bảo vệ được mày!" Nạp Lan Tổ nói.
"Quốc! Quốc Nhận!"
Nạp Lan Dịch giật nảy mình, vốn dĩ anh ta tưởng rằng những người trong phòng khách chỉ là những người bạn bình thường của ông nội, thậm chí còn cố ý ở trước mặt những người này khoe khoang công lao của mình.
Nhưng bây giờ khi biết được thân phận thực sự của họ, nhất là sau khi biết mục đích họ tới đây thì Nạp Lan Dịch lập tức hoảng loạn.
Quốc Nhận đang tranh giành Hồng Liên đao với cao thủ nước D, việc này tối hôm qua anh ta vừa mới biết.
"Quốc Nhận nghi ngờ mình cướp đi Hồng Liên đao, mà mình vừa mới ở trước mặt Quốc Nhận! "
Nghĩ đến đây Nạp Lan Dịch không kìm được mà vội vàng giải thích: "Tôi tôi tôi, tôi không cướp Hồng Liên đao, là tôi bị oan!"
“Hồng Liên đao đang ở trong tay cậu, bây giờ lại đổi giọng, quá muộn rồi!" Tây Dao lạnh như băng nói.
Keng.
Nạp Lan Dịch vội vàng ném Hồng Liên đao xuống đất, một bên xua tay một bên phủi sạch quan hệ: "Tôi thật sự không cướp đồ từ trong tay Quốc Nhận, cô vừa nói cái gì, tôi không rõ.
"
"Vẫn còn ngụy biện sao!"
Giang Thành Dương bên cạnh nhìn vào Nạp Lan Dịch, lạnh lùng nói: "Nạp Lan Dịch, khuôn mặt này của anh tôi không thể quên được, tối hôm qua không phải anh rất hung hăng hay sao, không phải anh còn to miệng nói nếu tôi không sợ chết thì cứ đến nhà Nạp Lan mà lấy lại đao hay sao!"
"Tôi lúc nào nói ra những lời đó chứ, anh đừng ngậm máu phun người.
" Nạp Lan Dịch vừa sợ hãi vừa sững sờ nói, lại giải thích thêm lần nữa: "Hôm qua tôi đi quán bar, trước giờ chưa từng gặp anh, anh chắc chắn là nhận nhầm người rồi!"
"Ha ha, một mình tôi có lẽ là nhận nhầm, nhưng toàn bộ đội viên của tôi đều ở đó, nhiều người như thế còn có thể nhìn sai hay sao?" Giang Thành Dương lạnh lùng cười nói lại.
"Cái này! trong chuyện này nhất định là có hiểu lầm!" Nạp Lan Dịch có cảm giác có trăm cái miệng cũng không thể cãi lại được.
"Hiểu lầm?" Giang Thành Dương lạnh lùng cười nói: "Thế thì anh nói cho tôi biết Hồng Liên đao này sao lại ở trong tay anh?"
"Là tôi nhặt được ở trên đường!" Nạp Lan Dịch nói sự thật.
"Ha ha, nực cười, anh có biết giá trị của Hồng Liên đao hay không, nếu như lấy nó đi đấu giá, khởi điểm thấp nhất cũng là chục tỷ, anh nghĩ sẽ có người đem nó vứt xuống đường hay sao?"
Giang Thành Dương tiếp tục nói: "Huống hồ là anh vừa rồi cũng đã thừa nhận trước mặt mọi người, là Hồng Liên đao do anh cướp được.
"
"Đó là do tôi nói khoác lác thôi, thật sự là tôi đã nhặt được nó.
" Nạp Lan Dịch vẻ mặt cầu xin giải thích: "Sở dĩ tôi nói vậy là muốn oai phong một chút, vênh váo trước mặt ông nội tôi mà thôi.
"
"Anh Nạp Lan, lời nói dối của anh có trăm ngàn chỗ hở, nói ra để lừa gạt một chút cũng được, nhưng anh cho rằng người ở Quốc Nhận chúng tôi đều là kẻ ngốc hay sao?" Giang Thành Dương nhíu mày.
Nạp Lan Dịch hận không nói nên lời, thế là khẩn cầu Nạp Lan Tổ bên cạnh, vừa khóc vừa nói: "Ông nội, ông phải tin cháu, Hồng Liên đao thật sự là cháu nhặt được, hôm qua cháu không đi đâu cả, chỉ chơi ở quán bar suốt đêm, mấy em nhân viên ở quán bar có thể làm chứng cho cháu.
"
"Ha ha, lời của những đứa con gái không đàng hoàng đó không thể làm bằng chứng được, huống hồ gì lấy thực lực của anh ra mà nói thì hoàn toàn có thể tránh được tai mắt của tất cả mọi người.
" Giang Thành Dương trầm mặc nói.
"Đội trưởng Giang"
Lúc đó, Nạp Lan Tổ nghĩ ra một vấn đề nên liền nói: "Anh luôn miệng nói Nạp Lan Dịch cướp đi Hồng Liên đao, còn nói cậu ấy thực lực thâm sâu khó lường, thật sự có chuyện như vậy sao?"
"Đúng thế.
" Giang Thành Dương gật đầu nói :"Đứa cháu này của ông đã giết hóa kình đỉnh phong dễ như trở bàn tay, ít nhất cũng sắp trở thành tông sư, thậm chí còn mạnh hơn.
"
"Ha ha, như vậy thì dễ xử lý rồi.
"
Nạp Lan Tổ kéo Nạp Lan Dịch sang bên cạnh mình, ngay sau đó cười nói:
"Người cướp đi Hồng Liên đao từ trong tay của cậu có phải là nó hay không, chỉ nói miệng thôi thì không được.
"
"Nhưng mà Nạp Lan Dịch bây giờ đang đứng ở đây, tôi chắc chắn là nó không biết võ công, nó chỉ là một người bình thường, đội trưởng Giang, một người bình thường thì cũng không thể nào cướp được Hồng Liên đao từ trong tay của anh chứ?" Nạp Lan Tổ hỏi ngược lại.
"Người bình thường đương nhiên là không thể, nhưng Nạp Lan Dịch không phải thế.
" Giang Thành Dương chắc chắn nói.
"Thế thì đơn giản rồi, chỉ cần chứng minh Nạp Lan Dịch không biết võ công thì có thể trả lại trong sạch cho nhà Nạp Lan chúng tôi rồi.
"
Ánh mắt Nạp Lan Tổ nhìn vào Tây Dao, khuôn mặt cười nói: "Cô Tây Dao, cô là tông sư võ đạo, bây giờ cô có thể thử Nạp Lan Dịch một chút, xem xem nó có biết võ hay không.
"
"Không cần thử nữa.
"
Tây Dao lắc đầu, bình tĩnh nói: "Cơ thể Nạp Lan Dịch không có chân khí biến động, chính xác là một người bình thường.
"
Cô ấy đã quan sát Nạp Lan Dịch nhiều lần, xác định Nạp Lan Dịch không biết võ công.
"Ha ha, thế thì tốt.
"
Nạp Lan Tổ thở dài một hơi, nhưng đối mặt với Quốc Nhận, dù là bị oan uổng thì ông ấy cũng không hề được voi đòi tiên mà chỉ cười nói: "Cô Tây Dao, sự việc này đã được làm sáng tỏ rồi, cô đường xa tới đây, trưa nay cô đừng đi đâu hết, tôi mời đầu bếp giỏi nhất Giang Bắc tới đây để mọi người cùng thưởng thức những món ăn ngon nhất ở Giang Bắc này.
"
Tây Dao nhíu mày không trả lời, lẽ nào là Giang Thành Dương nhìn lầm rồi?
Đúng lúc này, Tô Thương mang theo hai ly trà sữa vào, vừa đi vừa nói:
"Chị Tây Dao, chuyện vừa nãy tôi nghe hết rồi, có phải là Nạp Lan Dịch đang dùng thủ đoạn ẩn giấu thực lực hay không, hay để tôi hy sinh bản thân mình một chút, trước mặt mọi người tát anh ta mấy cái, ép anh ta một chút, có thể anh ta sẽ chịu không nổi mà sẽ đánh trả?".
Nạp Lan Tổ cũng đang đợi, nhưng ông ấy rất tự tin vì cho rằng những thành viên của Quốc Nhận nói người tên Nạp Lan Dịch nào đó đã cướp đi Hồng Liên đao tuyệt đối không phải là cháu của mình.
Vì thế khuôn mặt của Nạp Lan Tổ luôn mỉm cười, không hề có chút hoảng loạn nào, dù sao cũng là hiểu lầm, đợi Nạp Lan Dịch đến thì có thể giải thích rõ ràng mọi chuyện rồi.
Nhưng lúc này Nạp Lan Dịch đột nhiên ôm Hồng Liên đao chạy vào, còn ngu ngốc khoe khoang là mình đã lấy được Hồng Liên đao.
Cmn mà!
Đây không phải là ngu xuẩn hay sao!
Người khác đều là đồ hại cha, còn nó hại luôn cả ông nội cmn luôn sao?
"Ông nội!"
Lúc này, Nạp Lan Dịch vẫn chưa biết được mức độ nghiêm trọng của việc này, đắc ý cười nói: "Cháu vì gia tộc nên đã lấy được Hồng Liên đao, đây chính là có công rất lớn rồi chứ, ông định thưởng cho cháu thế nào đây?"
"Chát!"
Nhưng anh ta vừa nói xong, Nạp Lan Tổ liền ra tay tát một cái vào mặt, tức giận hét lên: "Tao thưởng cho cái đ* bà ngoại mày!"
Nạp Lan Dịch ngã nhào xuống đất, khuôn mặt tuấn tú đầy hoảng hốt, uất ức nói: "Ông nội, sao ông lại đánh cháu?"
"Câm miệng!"
Nạp Lan Tổ lớn tiếng chửi: "Mày quỳ xuống cho tao, nhanh, lập tức!"
Nạp Lan Dịch không dám trái lời, vội vàng quỳ xuống đất, trong tay vẫn còn nắm chặt Hồng Liên đao, biểu cảm càng hoang mang tột cùng.
"Nạp Lan Tổ!"
Lúc này Tây Dao lạnh lùng nói: "Hồng Liên đao quả nhiên ở trong tay Nạp Lan Dịch, bây giờ chứng cứ rành rành, ông còn giải thích gì nữa không?"
"Cái này! "
"Hiểu lầm, chắc chắn là có hiểu lầm!"
Nạp Lan Tổ cũng không biết nên nói gì, thế là chăm chú nhìn Nạp Lan Dịch, trầm giọng nói: "Nạp Lan Dịch, thành thật nói ra đi, cây đao này cháu làm sao mà có được nó?"
Nạp Lan Dịch nghe xong có chút do dự, cảm thấy nói mình nhặt được thì có chút mất mặt, chắc chắn sẽ không được ông nội coi trọng.
Nghĩ tới nghĩ lui, Nạp Lan Dịch khoác lác nói: "Ông nội, đương nhiên là dựa vào bản lĩnh mới giành được rồi!"
"Ông không biết đó thôi, lúc đó hiện trường cực kỳ hỗn loạn, để cướp được cây đao này, cháu! "
"Mày im miệng cho tao!"
Nạp Lan Dịch biến sắc, cắt ngang lời nói của anh ta trước, sau đó sắc mặt u ám nói: "Nạp Lan Dịch, mày biết những vị khách này là ai không?"
"Họ đều là thành viên của Quốc Nhận, cô gái trẻ trung này chính là sĩ quan huấn luyện của Quốc Nhận, Tây Dao!"
Nạp Lan Tổ tự hỏi tự trả lời, rồi tiếp tục nói: "Hôm nay bọn họ tìm tới cửa, nói mày đã cướp đi Hồng Liên đao từ trong tay của đội trưởng Giang ở Quốc Nhận, còn uy hiếp thành viên Quốc Nhận, vì thế họ tới đây là để hỏi tội mày đó!"
"Cho nên tốt nhất là mày nghĩ cho kỹ, trả lời lại lần nữa, đừng có khoác lác, nếu không thì không ai có thể bảo vệ được mày!" Nạp Lan Tổ nói.
"Quốc! Quốc Nhận!"
Nạp Lan Dịch giật nảy mình, vốn dĩ anh ta tưởng rằng những người trong phòng khách chỉ là những người bạn bình thường của ông nội, thậm chí còn cố ý ở trước mặt những người này khoe khoang công lao của mình.
Nhưng bây giờ khi biết được thân phận thực sự của họ, nhất là sau khi biết mục đích họ tới đây thì Nạp Lan Dịch lập tức hoảng loạn.
Quốc Nhận đang tranh giành Hồng Liên đao với cao thủ nước D, việc này tối hôm qua anh ta vừa mới biết.
"Quốc Nhận nghi ngờ mình cướp đi Hồng Liên đao, mà mình vừa mới ở trước mặt Quốc Nhận! "
Nghĩ đến đây Nạp Lan Dịch không kìm được mà vội vàng giải thích: "Tôi tôi tôi, tôi không cướp Hồng Liên đao, là tôi bị oan!"
“Hồng Liên đao đang ở trong tay cậu, bây giờ lại đổi giọng, quá muộn rồi!" Tây Dao lạnh như băng nói.
Keng.
Nạp Lan Dịch vội vàng ném Hồng Liên đao xuống đất, một bên xua tay một bên phủi sạch quan hệ: "Tôi thật sự không cướp đồ từ trong tay Quốc Nhận, cô vừa nói cái gì, tôi không rõ.
"
"Vẫn còn ngụy biện sao!"
Giang Thành Dương bên cạnh nhìn vào Nạp Lan Dịch, lạnh lùng nói: "Nạp Lan Dịch, khuôn mặt này của anh tôi không thể quên được, tối hôm qua không phải anh rất hung hăng hay sao, không phải anh còn to miệng nói nếu tôi không sợ chết thì cứ đến nhà Nạp Lan mà lấy lại đao hay sao!"
"Tôi lúc nào nói ra những lời đó chứ, anh đừng ngậm máu phun người.
" Nạp Lan Dịch vừa sợ hãi vừa sững sờ nói, lại giải thích thêm lần nữa: "Hôm qua tôi đi quán bar, trước giờ chưa từng gặp anh, anh chắc chắn là nhận nhầm người rồi!"
"Ha ha, một mình tôi có lẽ là nhận nhầm, nhưng toàn bộ đội viên của tôi đều ở đó, nhiều người như thế còn có thể nhìn sai hay sao?" Giang Thành Dương lạnh lùng cười nói lại.
"Cái này! trong chuyện này nhất định là có hiểu lầm!" Nạp Lan Dịch có cảm giác có trăm cái miệng cũng không thể cãi lại được.
"Hiểu lầm?" Giang Thành Dương lạnh lùng cười nói: "Thế thì anh nói cho tôi biết Hồng Liên đao này sao lại ở trong tay anh?"
"Là tôi nhặt được ở trên đường!" Nạp Lan Dịch nói sự thật.
"Ha ha, nực cười, anh có biết giá trị của Hồng Liên đao hay không, nếu như lấy nó đi đấu giá, khởi điểm thấp nhất cũng là chục tỷ, anh nghĩ sẽ có người đem nó vứt xuống đường hay sao?"
Giang Thành Dương tiếp tục nói: "Huống hồ là anh vừa rồi cũng đã thừa nhận trước mặt mọi người, là Hồng Liên đao do anh cướp được.
"
"Đó là do tôi nói khoác lác thôi, thật sự là tôi đã nhặt được nó.
" Nạp Lan Dịch vẻ mặt cầu xin giải thích: "Sở dĩ tôi nói vậy là muốn oai phong một chút, vênh váo trước mặt ông nội tôi mà thôi.
"
"Anh Nạp Lan, lời nói dối của anh có trăm ngàn chỗ hở, nói ra để lừa gạt một chút cũng được, nhưng anh cho rằng người ở Quốc Nhận chúng tôi đều là kẻ ngốc hay sao?" Giang Thành Dương nhíu mày.
Nạp Lan Dịch hận không nói nên lời, thế là khẩn cầu Nạp Lan Tổ bên cạnh, vừa khóc vừa nói: "Ông nội, ông phải tin cháu, Hồng Liên đao thật sự là cháu nhặt được, hôm qua cháu không đi đâu cả, chỉ chơi ở quán bar suốt đêm, mấy em nhân viên ở quán bar có thể làm chứng cho cháu.
"
"Ha ha, lời của những đứa con gái không đàng hoàng đó không thể làm bằng chứng được, huống hồ gì lấy thực lực của anh ra mà nói thì hoàn toàn có thể tránh được tai mắt của tất cả mọi người.
" Giang Thành Dương trầm mặc nói.
"Đội trưởng Giang"
Lúc đó, Nạp Lan Tổ nghĩ ra một vấn đề nên liền nói: "Anh luôn miệng nói Nạp Lan Dịch cướp đi Hồng Liên đao, còn nói cậu ấy thực lực thâm sâu khó lường, thật sự có chuyện như vậy sao?"
"Đúng thế.
" Giang Thành Dương gật đầu nói :"Đứa cháu này của ông đã giết hóa kình đỉnh phong dễ như trở bàn tay, ít nhất cũng sắp trở thành tông sư, thậm chí còn mạnh hơn.
"
"Ha ha, như vậy thì dễ xử lý rồi.
"
Nạp Lan Tổ kéo Nạp Lan Dịch sang bên cạnh mình, ngay sau đó cười nói:
"Người cướp đi Hồng Liên đao từ trong tay của cậu có phải là nó hay không, chỉ nói miệng thôi thì không được.
"
"Nhưng mà Nạp Lan Dịch bây giờ đang đứng ở đây, tôi chắc chắn là nó không biết võ công, nó chỉ là một người bình thường, đội trưởng Giang, một người bình thường thì cũng không thể nào cướp được Hồng Liên đao từ trong tay của anh chứ?" Nạp Lan Tổ hỏi ngược lại.
"Người bình thường đương nhiên là không thể, nhưng Nạp Lan Dịch không phải thế.
" Giang Thành Dương chắc chắn nói.
"Thế thì đơn giản rồi, chỉ cần chứng minh Nạp Lan Dịch không biết võ công thì có thể trả lại trong sạch cho nhà Nạp Lan chúng tôi rồi.
"
Ánh mắt Nạp Lan Tổ nhìn vào Tây Dao, khuôn mặt cười nói: "Cô Tây Dao, cô là tông sư võ đạo, bây giờ cô có thể thử Nạp Lan Dịch một chút, xem xem nó có biết võ hay không.
"
"Không cần thử nữa.
"
Tây Dao lắc đầu, bình tĩnh nói: "Cơ thể Nạp Lan Dịch không có chân khí biến động, chính xác là một người bình thường.
"
Cô ấy đã quan sát Nạp Lan Dịch nhiều lần, xác định Nạp Lan Dịch không biết võ công.
"Ha ha, thế thì tốt.
"
Nạp Lan Tổ thở dài một hơi, nhưng đối mặt với Quốc Nhận, dù là bị oan uổng thì ông ấy cũng không hề được voi đòi tiên mà chỉ cười nói: "Cô Tây Dao, sự việc này đã được làm sáng tỏ rồi, cô đường xa tới đây, trưa nay cô đừng đi đâu hết, tôi mời đầu bếp giỏi nhất Giang Bắc tới đây để mọi người cùng thưởng thức những món ăn ngon nhất ở Giang Bắc này.
"
Tây Dao nhíu mày không trả lời, lẽ nào là Giang Thành Dương nhìn lầm rồi?
Đúng lúc này, Tô Thương mang theo hai ly trà sữa vào, vừa đi vừa nói:
"Chị Tây Dao, chuyện vừa nãy tôi nghe hết rồi, có phải là Nạp Lan Dịch đang dùng thủ đoạn ẩn giấu thực lực hay không, hay để tôi hy sinh bản thân mình một chút, trước mặt mọi người tát anh ta mấy cái, ép anh ta một chút, có thể anh ta sẽ chịu không nổi mà sẽ đánh trả?".
Danh sách chương