Tám tuổi đã luyện võ, đúng là một thiên tài.
Nạp Lan Dịch ngẩng cao đầu, nói ra những lời này với vẻ mặt nghiêm túc, thấy mọi người xung quanh đều nhìn vào mình, anh ta tiếp tục nói:
"Rất nhiều năm về trước, có một ông cụ thần bí tìm đến tôi, nói tôi có tài năng trời cho, xương cốt kỳ lạ, là một thần đồng hiếm có, ông ta còn nói sẽ nhận tôi là đồ đệ nữa."
Nạp Lan Dịch bắt đầu giả vờ, cười nhẹ nói: "Ngay từ đầu tôi đã từ chối, nhưng ông ấy còn nói rõ nếu tôi không đồng ý thì ông ấy có chết cũng không nhắm được mắt."
"Không còn cách nào, tôi đành phải miễn cưỡng đồng ý, sau đó theo ông ta học võ công."
Nạp Lan Dịch nói tiếp: "Sau đó đúng là như lời Tô đại thiếu gia nói, sư phụ vì không muốn để cho người khác biết tôi theo ông ấy học võ công, để tránh phiền phức cho nên đã dặn tôi không được để lộ sức mạnh của mình.

Còn dạy tôi một môn võ thuật ẩn thân."
Đúng lúc nói đến đây, linh khí trong người của Nạp Lan Dịch mất đi hiệu lực, sức mạnh to lớn trong nháy mắt cũng biến mất.
Hả?
Sao lại thế này?

Nạp Lan Dịch đang muốn tiếp tục diễn kịch, cảm nhận được sức mạnh biến mất, bản thân lại trở thành người thường liền trở nên hoảng hốt.
Lúc này, Tô Thương sợ Nạp Lan Dịch hoảng hốt quá lên sẽ lộ ra nên nói: "Nạp Lan Dịch, tôi cảm thấy cảm giác đè ép đã không còn, cậu làm vậy để che giấu thực lực sao?"
Mẹ kiếp!
Tô Thương!
Cậu thực sự là một người tốt, mỗi khi tôi không biết phải làm sao thì cậu đều giúp tôi, hahaha, có cơ hội tôi sẽ mời cậu uống rượu!
Nạp Lan Dịch nháy mắt với Tô Thương, sau đó gật đầu nói: "Đúng vậy, vừa rồi tôi đã dùng phương pháp của sư phụ dạy cho tôi, lần nữa che giấu thực lực của mình."
"Cậu đúng là lợi hại, thực lực mạnh, còn biết chịu đựng, thật là không có gì so sánh được." Tô Thương không ngớt lời khen ngợi.
"Haha, Tô đại thiếu gia quá khen."
Nghe được những lời này, Nạp Lan Dịch đã thay đổi cách nhìn về Tô Thương, cảm thấy Tô Thương vừa mắt hơn.
"Cháu trai!"
Lúc này, Nạp Lan Tổ kích động cầm tay Nạp Lan Dịch, ngay cả đến cách xưng hô cũng thay đổi, thân thiết nói: "Mấy năm nay ông vẫn luôn luôn nghĩ cháu bình thường, chê trách đánh mắng cháu, đã khiến cháu phải chịu khổ rồi!"
Nạp Lan Dịch trong lòng hết sức vui sướng, nhưng ngoài mặt lại nói: "Ông nội, không sao, cháu không quan tâm đến những chuyện đó."
"Ừm, cháu trai tốt của ông" Nạp Lan Tổ phấn khởi nói: "Nạp Lan gia có một người đáng tự hào như cháu, Nạp Lan gia chúng ta thật là có phúc!"
"Được rồi!"
Bỗng nhiên, Tây Dao im lặng một lúc lâu lại lên tiếng: "Nạp Lan Tổ, sự thật đã được chứng tỏ, cháu trai ông Nạp Lan Dịch che giấu thực lực, tối hôm qua chính cậu ta đã cướp đi Hồng Liên đao, chính là cậu ta, bây giờ phải chấp nhận bị trừng phạt!"
"Cô Tây Dao!"
Nạp Lan Tổ nghe thấy thế, vì muốn bảo vệ Nạp Lan Dịch nên tức giận nói: "Xử phạt cái gì, Hồng Liên đao cô có thể lấy đi, nhưng đừng hòng đụng đến một sợi lông của cháu trai tôi!"
"Ông nói vậy là có ý gì, Nạp Lan Tổ, ông muốn chống đối Quốc Nhận sao?" Tây Dao lạnh lùng nói.
Nạp Lan Tổ thấy thế liền có chút khó xử, nhưng hiện tại Nạp Lan Dịch không giống như lúc trước.
Hiện giờ ông ấy đã biết cháu trai Nạp Lan Dịch của mình là một thiên tài võ thuật, hai mươi tuổi đã đạt được cao thủ Hóa Kình, tương lai sẽ đạt được nhiều thành quả lớn, sau này Nạp Lan gia sẽ trông chờ hết vào Nạp Lan Dịch.
Vì thế Nạp Lan Tổ không tiếc mà cũng không sợ đắc tội với Quốc Nhận, nghiêm túc nói: "Vậy thì đã sao, tôi ở thành phố vẫn còn quan hệ, tưởng rằng Nạp Gia sợ các người sao?"
"Hừ!"
"Dám đắc tội với Quốc Nhận, đúng là không sợ chết mà!"

Đôi mắt của Tây Dao nhăn lại, đứng yên tại chỗ, đưa tay ra đánh một chưởng về phía Nạp Lan Tổ.
Đến cảnh giới Võ Đạo Tông Sư, chân khí có thể chuyển hóa thành ngũ hành thuộc tính, uy lực dọa người.
Chỉ thấy Tây Dao đánh ra một cái chân khí thủy long, gầm thét xông về phía Nạp Lan Tổ.
Nạp Lan Tổ cũng không chịu thua, cũng đánh trả lại một chưởng, năng lượng chân khí chiếu ra màu vàng, toát ra uy lực hiển hách.
Bịch!
Ngay sau đó, hai luồng chân khí chạm nhau, chân khí thủy long với chân khí màu vàng đều tiêu tan.
Sau đó, Tây Dao đứng im, dùng đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào Nạp Lan Tổ.
Ngược lại, Nạp Lan Tổ thì lùi lại nửa bước, khuôn mặt khô héo toát ra vẻ khiếp sợ nói: "Sớm nghe nói huấn luyện viên Tây Dao tu luyện Chân Long Cương Khí thất truyền đã lâu, hôm nay mới có may mắn nhìn thấy, quả nhiên là danh bất hư truyền, tôi không phải là đối thủ của cô."
"Biết là tốt rồi!"
Tây Dao lạnh lùng nói: "Cùng là người nước Hoa, tôi không muốn làm ông mất mặt!"
"Yêu cầu của tôi rất đơn giản, trả lại Hồng Liên đao, Nạp Lan Dịch cũng phải chịu lỗi!"
Tây Dao nói tiếp: "Nếu hai việc này Nạp Lan gia các ông cũng không làm được thì tôi không ngại gì mà tiêu diệt Nạp Lan gia các ông đâu!"
Nghe xong những lời này, Nạp Lan Tổ im lặng nhìn Nạp Lan Dịch.
Nạp Lan Dịch nghe hiểu được, trong lòng có dự tính khác liền chủ động nói: "Ông nội, Hồng Liên đao chúng ta không cần, xin lỗi thì cháu có thể đồng ý, ông không cần phải vì cháu mà đắc tội với huấn luyện viên Tây Dao đâu."
"Được được được, không hổ danh là con cháu Nạp Lan gia, tốt lắm." Nạp Lan Tổ khen ngợi.
"Ông nội quá khen."
Nạp Lan Dịch nghe ông nội khen ngợi, trong lòng cảm thấy thỏa mãn rồi nhìn về phía Tây Dao cúi đầu xin lỗi: "Thực sự xin lỗi huấn luyện viên Tây Dao, chuyện tối hôm qua đều do tôi không tốt, tôi xin nhận lỗi với Quốc Nhận."
"Ừm, cậu chịu làm thế ngay từ đầu có phải tốt hơn không, cần gì phải phiền phức như vậy."
Tây Dao gật đầu nói: "Tối hôm qua thực sự là cậu làm sai.

Đáng lẽ ra cậu không nên cướp đi Hồng Liên đao, nhưng cậu lại có hành động ngay thẳng, trung thành với đất nước, tội và công đều ngang nhau, xin lỗi xong thì mọi chuyện coi như cho qua."
"Nạp Lan Tổ, cháu trai ông không đơn giản đâu, không chỉ có tài năng trời cho, mà còn có một người sư phụ bí ẩn.


Nạp Lan gia các ông sau này nhất định sẽ phát triển đi lên, thậm chí còn có khả năng trở về thành phố nữa."
Tây Dao bình tĩnh nói.
Cô không nghi ngờ lời giải thích trước đó của Nạp Lan Dịch, tin rằng Nạp Lan Dịch thực sự có một người sư phụ bí ẩn.

Bởi vì ngay cả Nạp Lan Tổ còn không bồi dưỡng được một cao thủ Hóa Kình hơn hai mươi tuổi.
"Cô Tây Dao quá khen rồi, vừa rồi do tôi quá kích động nên mới ra tay với cô, tôi thật là lỗ mãng mong cô tha tội."
"Ừm, chuyện này đừng nhắc lại nữa."
Tây Dao mặt không chút cảm xúc nói: "Giang Thành Dương, cầm Hồng Liên đao lên, chúng ta đi thôi."
"Vâng!"
Tây Dao tuân lệnh, lập tức cầm Hồng Liên đao trên tay.
Lúc này, Tô Thương nhìn về phía Nạp Lan Dịch, nịnh hót cười nói: "Nạp Lan Dịch, vừa rồi tôi hơi hung hăng, cậu đừng trách tôi, chúng ta thường xuyên chơi với nhau, coi nhau như anh em, từ nay về sau cậu phải che chở cho tôi đấy."
"Haha, nhất định rồi, nhất định rồi, Tô đại thiếu gia cậu yên tâm đi, tôi nhất định sẽ chiếu cố tốt cho cậu."
Nạp Lan Dịch trong lòng vô cùng đắc ý, không ngờ đến mình kiêu ngạo như vậy mà Tô đại thiếu gia cũng phải lấy lòng anh ta.
Lúc trước, anh ta muốn giết Tô Thương để có được sự coi trọng của ông nội.

Nhưng bây giờ lại thay đổi ý định muốn nhận Tô Thương làm em trai, sau đó lấy việc này để ra oai, như vậy có thể diện nhiều biết mấy.
Chỉ có điều là Nạp Lan Dịch không biết sự thật là tất cả những chuyện này đều do Tô Thương làm, còn muốn nhận Tô Dương làm em trai, nhận cái con khỉ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện