Thủy thủ ở hai bên tàu bung lưới, trong miệng lẩm bẩm gì đó, Bạch Liễu chỉ nghe được gì mà Siren vương với ban tặng, Jeff đứng trên mạn tàu nhìn xuống, trên mặt xuất hiện biểu tình kì dị mà cuồng nhiệt: "Họ đang cầu nguyện với Siren vương, cầu nguyện vương ban cho họ người cá xinh đẹp."
Jeff còn chưa dứt lời, thủy thủ hai bên mạn tàu lần lượt nhảy xuống biển, Lucy bị dọa kêu lên một tiếng: "Họ làm gì thế?! Không phải muốn vớt người cá sao? Sao họ lại nhảy xuống rồi!"
Bạch Liễu biểu tình nhàn nhạt: "Họ đang mò vớt người cá."
Cách khá lâu sau, dưới mặt biển chậm rãi nổi lên một tấm lưới lớn, trong lưới lớn là chân tay cụt và đuôi cá, mười mấy con người cá bị vùi lấp trong đống mảnh vụn, đều đã tử vong, đuôi cá rách tả tơi dính trên lưới, mười hai người cá du khách giống món đồ chơi trong đống rác, vặn vẹo thành các tư thế trong lưới, trên mặt còn mang theo biểu tình dữ tợn hoặc hoảng sợ, trên người toàn vết cắn xé, giống như bị một loài cá dữ nào đó dưới biển sâu cắn chết ném vào lưới vậy.
Bạch Liễu nhìn gương mặt các 【 người cá 】 dưới ánh đèn pha, hô hấp chậm rãi thả nhẹ.
Dáng dấp các người cá này và mười hai du khách mất tích đăng trên báo, giống y đúc.
Thủy thủ trên tàu vui mừng xì xào bàn tán:
"Bọn họ sẽ bị làm thành tượng đưa vào viện bảo tàng..."
"Nhưng tối nay viện bảo tàng chỉ nhận bốn pho tượng, bởi chỉ có bốn du khách tới, số người cá thừa ra thì làm gì?"
"Đương nhiên là để chúng ta ăn rồi..."
Người cá bị bắt lên rất nhanh được chế biến thành bữa tiệc linh đình mang lên boong tàu, trừ Bạch Liễu ra ba người còn lại hoàn toàn không thấy việc ăn thịt người cá có gì không đúng, mút ngón tay điên cuồng ăn ngấu nghiến, người cá bị làm thành 'xiên người cá nướng' xếp hàng đẩy tới trung ương, cái đầu ướt nhẹp bị Lucy nhai ngon lành, mái tóc rậm rạp của nữ người cá trượt ra khỏi mồm Lucy, cô nhìn về phía Bạch Liễu mỉm cười: "Bạch Liễu, sao anh không ăn, cá tối nay tươi lắm đó."
Đầu người cá trong tay Lucy chết không nhắm mắt nhìn Bạch Liễu.
Andrey đang cầm một cái tay, hàm răng bén nhọn cắn răng rắc răng rắc, gã đã trở nên vô cùng giống cá, con mắt nếu nhìn từ phía chính diện hoàn toàn không thấy đâu, mà trượt về hai bên mặt, lỗ mũi hoàn toàn bẹt xuống, khóe miệng mở rộng, đang chảy xuống chất dịch hôi tanh.
Jeff dùng nĩa cắt nội tạng trong bụng người cá ra, cậu ta hình như vẫn miễn cưỡng có thể duy trì lý trí, nhưng động tác càng lúc càng nhanh, liên tục bỏ vào miệng thịt cá, hoặc có thể gọi là thịt người.
Thủy thủ nhìn chằm chằm Bạch Liễu, họ đặt nguyên một con người cá trước mặt hắn, lộ nụ cười cổ quái: "Không ăn thịt người cá, là coi như tới uổng chuyến này nha, Bạch tiên sinh."
Bạch Liễu rất muốn từ chối, trước mặt hắn bỗng hiện ra màn hình chỉ thị:
【 Nhắc nhở nhiệm vụ: Không ăn thịt người cá, coi như nhiệm vụ vây xem hoạt động mò vớt người cá thất bại 】
Bạch Liễu trầm tĩnh hai giây, ăn một miếng.
Thịt người cá vừa vào miệng là tỏa ra mùi hôi thối chua chát kì dị, nhưng khi qua cổ họng rồi, lại biến thành vị ngọt lành vi diệu, đĩa thịt trước mặt Bạch Liễu bắt đầu trở nên rất có lực dụ hoặc, kể cả loại người ham ăn uống không nặng như hắn cũng có xúc động muốn ăn sạch chúng.
Thủy thủ thấy hắn ăn, hài lòng rời đi.
Bạch Liễu hết sức duy trì đầu óc tỉnh táo, không nhìn tới thịt trên bàn ăn nữa, đứng dậy ra ngoài hóng gió biển, cúi đầu ngửi ngửi mùi tiền từ đồng xu kim loại cứng rắn.
Mùi vị của tiền tệ khiến cho Bạch Liễu tỉnh táo.
Hắn đại khái đoán ra một vài chuyện.
Siren vương khi bị vớt lên lâm vào ngủ say, mất đi năng lực khống chế nào đó với vùng biển này, khiến người chết tại đây biến thành người cá, chết mà sống lại, trở lại nhân gian, đây là một câu chuyện truyền thuyết, song thi thể mười hai du khách biến người cá vừa vớt lên đã chứng thực tính chân thật của truyền thuyết này.
Người chết ở đây, đúng là có thể biến thành người cá.
Nhưng vấn đề ở chỗ tại sao tại một vùng biển xa bờ lại có nhiều người chết để biến thành nhiều người cá như thế, bày kín cả viện bảo tàng còn chưa đủ?
Khi Bạch Liễu thấy mười hai người cá có khuôn mặt của mười hai du khách mất tích, hắn đã hiểu, vùng biển này tại sao có thể sản xuất nhiều người cá đến vậy.
Đây là nơi chuyên để vứt xác.
Thi thể của các du khách mất tích hẳn đều bị ném tới vùng biển này, sau đó bị coi như một loài cá mà đánh bắt, làm thành pho tượng người cá, hoặc là đồ ăn.
Khó trách bản thể của thủy thủ, và người dân trong trấn, đều giống một loại cá ăn thịt thối nào đó, chắc hẳn liên quan đến việc ăn thi thể trong một thời gian dài.
Khó hiểu ở chỗ không biết du khách bị ai giết... Bạch Liễu trong lòng có một suy đoán mơ hồ, đây là một thị trấn cướp bóc thành tính, các du khách mất tích tại đây phần lớn đều tổn thất tài sản, Bạch Liễu có thể thông qua số lượng án mất tích và cướp bóc kinh người đăng trên báo để hiểu rằng, đây không phải địa phương dân tính chất phác.
Thị trấn này nói là dựa vào kinh doanh ngành du lịch giàu lên, không bằng nói là dựa vào cướp bóc khách du lịch mà giàu lên.
Còn con dê nào béo hơn du khách đường xa tới du lịch sao?
Một nơi cùng hung cực ác, chết nhiều du khách như thế, tất cần một chỗ kín đáo vứt xác. Dĩ nhiên không loại trừ khả năng người cá lên bờ săn giết, song từ tập tính sợ ánh sáng của người cá, có thể suy ra chúng rất khó săn giết du khách vào ban ngày, mà ban đêm, vào mùa du lịch tại thị trấn Siren, tất cả người cá đều bị bắt lại cho du khách quan sát, xác suất người cá giết người thành ra không lớn...
Từ từ, Bạch Liễu chợt liên kết được các sự kiện với nhau ——
Hoạt động mò vớt người cá yêu cầu phải có người cá để vớt, mà ở đây không chết người sẽ không có người cá.
Tỉ như hoạt động bọn Bạch Liễu tham gia lần này, vớt lên chính là số du khách mất tích lần trước...
Cư dân thị trấn Siren không chừng cố ý giết người, vứt xác ở đây để biến thành người cá, sau đó dùng chiêu trò vớt người cá để thu hút khách du lịch đến, tiện đà tiếp tục cướp bóc giết người.
Khó trách bảo vệ viện bảo tàng nói không có du khách thì không mò vớt người cá, bởi người cá bị vớt lên đều là du khách đã chết.
Thị trưởng thị trấn Siren là người yêu dân như con, vì xúc tiến phát triển kinh tế nên bao che tội lỗi cho người dân, tránh không để việc người dân giết người bị phát hiện, còn tiến thêm một bước mở rộng khách du lịch tham quan, Bạch Liễu cảm thấy thị trưởng hoàn toàn là người có thể làm những việc như biến thi thể người cá thành tượng bỏ vào viện bảo tàng, hoặc trực tiếp để con dân của mình ăn thịt người cá.
Cảnh sát dĩ nhiên không thể vớt ra bất kì thi thể nào, bởi thi thể đều bị ăn hoặc bị rót vào cẩm thạch rồi còn đâu...
Bên trong các pho tượng người cá chính là thi thể của du khách trước đó, giam cầm linh hồn họ, các linh hồn vì báo thù bắt đầu nguyền rủa các cư dân bằng phương thức 'ấp trứng', biến cư dân thành bùa hộ mạng của họ, còn lấy thi thể làm thức ăn, cư dân theo quá trình dị hóa sẽ trở nên giống cá, pho tượng người cá lại dần biến thành người, hai bên tiến hành trao đổi thân phận.
Như vậy suy ra, nguyên một kho hàng bùa hộ mạng dưới hầm thật ra đều là cư dân trong thị trấn, mà các thủy thủ trên tàu, đều là linh hồn người chết tại biển sâu.
Dựa theo suy luận này, còn kém một quái vật nữa, hình thái của pho tượng người cá đã có ba loại: nhộng, kén, bướm; Bạch Liễu híp mắt, theo quy luật sinh trưởng, pho tượng người cá còn thiếu một trạng thái, đó là trạng thái sâu, số lượng nhiều nhất và cũng yếu ớt nhất.
Mà sâu chính là... Bạch Liễu chậm rãi che bụng mình, miếng thịt hắn vừa ăn dường như đang ngọ nguậy trượt trượt trên thành dạ dày hắn, Bạch Liễu nhìn thấy ngón tay mình bắt đầu trở nên trắng xanh, cùng đường vân vảy cá như ẩn như hiện trên làn da, hắn cảm thấy xương cốt cả người phát ngứa, có ảo giác sắp mọc mang cá đến nơi. Bạch Liễu từ từ xoay người, ba người cùng hắn đến đây còn đang điên cuồng mà ăn, đã mau mất đi hình thái con người, nhất là Andrey, gã cơ hồ nằm cả ra bàn dũng mãnh nhét đầy miệng thịt cá, tóc đã biến thành gai góc như vảy cá, sống mũi cũng bị vảy cá xanh thẫm bao trùm.
【 Cảnh cáo: Người chơi Bạch Liễu tiến vào trạng thái dị hóa, giá trị tinh thần đang giảm xuống, xin chú ý phân biệt thực tế và ảo giác 】
Bạch Liễu ở trong lòng nghĩ, đây chính là quái vật cuối cùng, là trạng thái duy nhất còn chưa mở khóa của pho tượng người cá, trạng thái sâu, bất kì du khách nào tiến vào thị trấn Siren, hay bất kì cư dân nào ở thị trấn Siren còn chưa chết đều sẽ bị dị hóa thành loại quái vật này, hình thái yếu đuối nhất, dễ dàng bị người xẻ thịt cướp bóc nhất.
Mà Bạch Liễu hiện tại chính là hình thái yếu ớt nhất của pho tượng người cá, trạng thái sâu.
【 Sách Quái Vật tập 《 Thị trấn Siren 》 đổi mới —— Người cá (4/4) 】
【 Tên quái vật: người cá (trạng thái sâu) 】
【 Nhược điểm: ??? (chưa thăm dò) 】
【 Phương thức tấn công: ??? (chưa thăm dò) 】
【 Tất cả các trang của Sách Quái Vật tập 《 Thị trấn Siren 》 đã mở khóa, mời người chơi cố gắng thu thập nốt phần còn thiếu của sách 】
Andrey lau vụn thịt thối hai bên mép, đẩy bàn ra, răng trong miệng gã đã biến thành sắc bén, miệng mở rộng ra toàn bộ cằm, trông khá giống chú hề, giọng nói hơi khó nghe do còn nhồm nhoàm nhai thịt: "Bạch Liễu, còn nhớ vụ cá cược của chúng ta không?"
Bạch Liễu bị mùi cá trên người Andrey hấp dẫn, hắn nháy nháy mắt: "Tao nhớ, ở trên thuyền qua đêm đúng không?"
Andrey nở nụ cười dữ tợn, khóe miệng toác ra tận sau ót: "Không bằng chúng ta lênh đênh trên vùng biển này qua đêm đi." Gã nhìn Bạch Liễu, vươn đầu lưỡi dài liếm thịt dính trên mép, dáng người cao to hơn hẳn Bạch Liễu chắn trước mặt hắn, tiếng cười càng thêm không có ý tốt.