Hình ảnh trong TV nhỏ chậm rãi chuyển đến trong ngõ hẻm, tận cùng bên trong còn một Bạch Liễu nữa, Bạch Liễu này giữ xe đẩy như lâm đại địch nhìn về phía các quái vật, còn không ngừng làm ra động tác có tính công kích, Bạch Liễu còn ngoắc ngoắc ngón trỏ với quái vật, như muốn gây hấn với chúng, thách chúng quyết đấu trực tiếp vậy, các quái vật quả nhiên bị khiêu khích, cắn răng nghiến lợi tấn công tới.
'Bạch Liễu' khiến người xem bùng nổ thảo luận:
"Wow, đây là thứ gì?"
"Phắc, đạo cụ gì đây, ăn gian thế, phó bản 《 Thị trấn Siren 》 cho phép sử dụng loại đạo cụ cao cấp này sao?"
"Chắc không phải đạo cụ cao cấp đâu, sẽ bị hệ thống trực tiếp đá ra ngoài luôn ấy."
"Thế kia là cái gì?"
Con quái vật thứ nhất tức giận vươn tay cào, Bạch Liễu trong hẻm hóa thành tàn ảnh, lại khôi phục rất nhanh, trên mặt còn mang theo nụ cười lười biếng thiếu đánh.
Vương Thuấn chợt nhớ lại trong Túi của Bạch Liễu có một loại đạo cụ, hắn bất chợt hiểu rõ, kêu lên thành tiếng: "Là máy chiếu 3D! Thứ Bạch Liễu dùng là máy chiếu 3D!"
"Quái vật tại phó bản thị trấn Siren có trí lực rất thấp, không thể phân biệt hình chiếu và người thật." Vương Thuấn mở ra ghi chép của mình về thị trấn Siren, đọc với tốc độ nhanh như gió, "Máy chiếu 3D khi dùng tại nơi ánh sáng yếu hoặc trời mưa sẽ tăng độ chân thật, hơn nữa hình ảnh của Bạch Liễu thường làm ra động tác khiêu khích, cực dễ dàng chọc giận đám quái vật người cá trí khôn thấp, cho nên giữa hai người một đang cố gắng chạy trốn, một đang chuẩn bị đánh nhau, năng lực suy tính thấp kém của quái vật sẽ khiến chúng lựa chọn bên có vẻ có nhiều nguy hiểm hơn."
Vương Thuấn ánh mắt tỏa sáng: "Cậu ta lợi dụng đạo cụ này, thành công bỏ rơi quái vật phía sau."
Có người nghi ngờ: "Nhưng trí khôn dù thấp thế nào đi chăng nữa, chỉ cần quái vật công kích nhiều lần không hiệu quả, nó sẽ hiểu được mình bị đùa bỡn, chạy theo Bạch Liễu thật, nhưng tốc độ di chuyển của Bạch Liễu thật kém xa các quái vật, coi như bây giờ hắn bỏ rơi chúng được một đoạn thì vẫn sẽ bị đuổi kịp rất nhanh, trừ phi cậu ấy có thể hạn chế không cho quái vật di chuyển."
Theo tiếng chất vấn của người xem, quái vật trong TV bắt đầu xán lại gần ngửi ngửi Bạch Liễu giả, cào cào hai cái, xác nhận không phải người thật liền tức giận rít gào, vô cùng chói tai, mắt thấy sắp lao ra khỏi hẻm đuổi kịp Bạch Liễu thật.
Lúc này, Bạch Liễu giả phía sau chúng cong môi cười, không nhanh không chậm lấy ra một cái đèn pin, giơ lên nhắm ngay các quái vật đưa lưng về phía hắn, tiếng tách giống như tiếng bóp cò súng vang lên, một chùm ánh sáng chói mắt bắn ra, xuyên qua các pho tượng người cá che mắt kêu rên, thẳng tắp xuyên vào màn mưa ——
Trong màn mưa, xa xa, phía đối diện một chùm ánh sáng khác chiếu tới hợp thành một đường phía chùm ánh sáng trong hẻm, hòa thành một đường ánh sáng chói chang, pho tượng người cá sợ hãi ánh sáng lập tức bị ngăn lại, không dám tiến về phía trước, đường sáng nhức mắt cơ hồ xuyên qua toàn bộ thị trấn Siren, vì vậy các pho tượng người cá hoàn toàn bị khóa phía sau đường sáng, không dám vượt qua nó đuổi theo Bạch Liễu.
Ngay cả các thủy thủ người cá có bùa hộ mạng bảo vệ, không sợ hãi ánh sáng mạnh cũng không tùy tiện vượt qua đường sáng, mà thử loanh quanh thăm dò gần đó.
TV nhỏ của Bạch Liễu vẫn còn đang phát ra ánh sáng chiếu mù mắt người khác, người xem trước TV yên tĩnh mấy giây, người xem trước đó nghi ngờ Bạch Liễu sẽ bị đuổi kịp trợn mắt há hốc mồm, sửng sốt hồi lâu, mới lắp bắp nói: "Thật, thật lợi hại..."
"Đờ heo! Đèn pin còn có thể chơi như vậy! Ngầu quá đi mất!"
"Trước đó tôi còn nghi ngờ ánh mắt của Mục thần, là tôi sai rồi, là tôi mắt mù không biết ngọc quý, cách chơi của người này quá kích thích, người thường như tôi không thể tùy tiện thưởng thức, chỉ có Mục thần có thể hiểu được."
"Kiểu chơi bên khu Hài kịch tử vong à? Người ta chơi trò chơi là thực sự chơi trò chơi, chứ có phải mang tâm thái đi làm kiếm tiền như chúng ta đâu? Quan trọng không phải điểm, mà là thể nghiệm."
"Lúc tôi thấy quái vật đứng đầu hẻm chặn anh ấy tôi chân mềm nhũn, kết quả mấy phút sau, anh ấy đã bao vây ngược lại quái vật, quá trâu bò!"
Mục Tứ Thành nghiến răng cắn kẹo mút, hắn như có điều suy nghĩ khen ngợi Bạch Liễu: "Dưới tình huống mưa to sương mù giăng đầy, bởi ánh sáng đèn pin sẽ phản xạ tại các giọt nước, khi thời tiết bình thường ánh sáng đèn pin sẽ tản ra mà không tập trung thành con đường ánh sáng thế này, nhưng đạo cụ hệ thống cung cấp có tính năng và hiệu quả cao hơn thực tế nhiều, cộng thêm thời tiết ủng hộ... Bạch Liễu ngay cả điểm này cũng lợi dụng đến sao?"
"Thú vị." Mục Tứ Thành cười híp mắt, "Trời mưa rõ ràng là điều kiện hệ thống dùng để hạn chế Bạch Liễu, không ngờ bị hắn lợi dụng ngược lại."
Bạch Liễu đẩy xe một đường chạy tới bờ biển, thủy thủ người cá cuối cùng vẫn vượt qua đường sáng, không ngừng theo sát hắn, nhưng các pho tượng người cá đều bị chặn phía sau, nguy hiểm đã giảm một mảng lớn.
Đến lúc này, người chơi chỉ cần lập tức xuống biển, đưa Siren vương trở về nơi ở ban đầu là có thể qua cửa, bởi người chơi chơi tới đây phần lớn đều đã dị hóa cao độ, gần như trở thành người cá, cho nên có thể trực tiếp mang Siren vương xuống biển sâu.
Tới đây Vương Thuấn đã hiểu tại sao Mục Tứ Thành nói tốt nhất không cần tẩy trắng tinh thần, bởi giá trị tinh thần và trạng thái dị hóa móc nối với nhau, nếu giá trị tinh thần của người chơi tăng, trạng thái người cá sẽ đổi về trạng thái người, người thì không cách nào xuống đáy biển đưa Siren vương về.
Công đoạn trả Siren vương về biển sâu cuối cùng tại 《 Thị trấn Siren 》 chỉ có người cá làm được, trình độ dị hóa của Bạch Liễu hiện tại vừa vặn, không cần tiếp tục giảm, có thể xem như người cá trực tiếp nhảy xuống biển, Vương Thuấn nghĩ tới đây thở phào nhẹ nhõm, cảm thấy thật may mắn khi Bạch Liễu không bị ngu đi do dị hóa, đồng thời thấy xấu hổ vì đã hoa chân múa tay nói lung tung.
Loại ý thức trò chơi bậc đại thần như Mục thần quả nhiên không phải loại binh tôm tướng tép như hắn có thể so sánh được, không ngờ Bạch Liễu là một người mới, cũng có thể ổn định tỉnh táo...
Người so với người tức chết, Vương Thuấn lắc đầu, không muốn nghĩ đến những việc khiến mình chảy nước mắt xót xa thế này nữa.
Theo lý mà nói, Bạch Liễu chỉ cần mang theo Siren vương xuống biển, đồng thời nghĩ cách tránh thoát thủy thủ người cá phía sau là được, nhưng Bạch Liễu sắp đến bờ biển rồi loại quẹo một phát, không hề nhảy xuống, mà leo con tàu trước đó tham gia hoạt động vớt người cá!
Con tàu lớn đậu sát ngay bờ biển, Bạch Liễu kéo xe đẩy, chạy lấy đà lên tàu!
Nơi đó là đại bản doanh của thủy thủ người cá!
Vương Thuấn thật sự bị cách chơi của Bạch Liễu chỉnh ra bệnh tim, hắn sụp đổ che mặt: "Sắp qua cửa rồi! Cậu ấy còn lên tàu làm gì! Đưa tới cửa cho người ta bắt sao!"
Mục Tứ Thành cũng bị hành vi tìm chết trước khi qua cửa của Bạch Liễu dọa cắn nát kẹo mút, còn suýt bị kẹo vỡ làm sặc.
Mục Tứ Thành vỗ ngực mấy phát, miễn cưỡng nuốt xuống viên kẹo mắc ở cổ họng, khụ khụ nói: "Lúc này Bạch Liễu tùy tiện xuống biển rất dễ bị thủy thủ người cá phía sau đuổi kịp, bởi tốc độ di chuyển của thủy thủ người cá dưới biển nhanh hơn, phương pháp qua cửa thông thường là sử dụng đạo cụ nào đó hạn chế tốc độ di chuyển của thủy thủ người cá, chẳng hạn như người mới vừa rồi, lơ lửng trên mặt biển dùng bó đuốc cháy mạnh hạn chế, hoặc trực tiếp chịu đựng, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ trước khi giá trị tinh thần về 0 là được."
"Bạch Liễu hẳn là muốn thông qua tàu cắt đuôi thủy thủ người cá." Mục Tứ Thành rõ ràng mạch lạc phân tích: "Nhưng sử dụng tàu không thể được, thứ nhất, trên tàu còn có một bộ phận thủy thủ người cá không lên đất liền, tại địa phương nhỏ như con tàu, Bạch Liễu vừa lên rất dễ bị thủy thủ người cá bắt, thứ hai, thủy thủ người cá trong biển cũng có thể leo lên, tốc độ di chuyển của chúng nhanh hơn cả tàu, hành động lên tàu của Bạch Liễu không có ý nghĩa gì."
Bạch Liễu đẩy xe đẩy lên tấm ván bắc từ cạnh tàu xuống đất, nhanh chóng chạy lên, thủy thủ trên tàu nghe thấy tiếng động, chốc lát liền đi tới trước mặt Bạch Liễu, móng tay bén nhọn giơ lên muốn cào gò má Bạch Liễu, mà đám thủy thủ người cá đuổi theo sau lưng cũng sắp đụng đến áo sơ mi của Bạch Liễu.
Vương Thuấn lo lắng đề phòng, Bạch Liễu thân là người trong cuộc ánh mắt không hề dao động, lấy ra một máy chiếu 3D từ trong Túi quăng ra mạn tàu, máy chiếu 3D chạm đất liền sáng lên, phản xạ ra hình chiếu Bạch Liễu đầy khiêu khích, thủy thủ người cá chần chờ giữa hai bên trong chốc lát, đi đến gần Bạch Liễu giả.
Vương Thuấn nhìn mà cả người đổ mồ hôi lạnh, lấy ra một chiếc khăn tay lau trán: "Bạch Liễu định trò cũ dùng lại, lợi dụng ánh sáng mạnh hạn chế thủy thủ, hay chỉ đơn thuần là cầm chân đối phương kéo dài thời gian? Nhưng thủy thủ người cá không sợ ánh sáng mạnh, coi như Bạch Liễu giả bật đèn pin cũng không ngăn được các thủy thủ không sợ sáng a, ở trên đất liền không thể ngăn lại thủy thủ người cá, ở đây khẳng định cũng không ngăn được."
"Sai, anh đã ghi lại trang Thủy thủ người cá trong Sách Quái Vật chưa? Tự anh nghiêm túc nhìn lại xem nhược điểm của chúng là gì." Mục Tứ Thành ánh mắt tỏa sáng, cậu không nhịn được khen ngợi, "Tôi biết anh ta tại sao phải lên thuyền rồi, thật lợi hại, khó trách hệ thống phải suy yếu anh ta."
Vương Thuấn vội vàng mở ra màn hình ghi chép của mình, hắn đúng là đã sao chép lại trang Thủy thủ người cá của Sách Quái Vật, liền mở ra cẩn thận xem xét:
【 Sách Quái Vật tập 《 Thị trấn Siren 》 —— Thủy thủ người cá (3/4) 】
【 Tên quái vật: thủy thủ người cá (trạng thái bướm) 】
【 Nhược điểm: ánh sáng mạnh, bùa hộ mạng, Siren vương 】
【 Phương thức tấn công: cắn xé bắt cào (sau khi bị cào có xác suất nhất định kích hoạt trạng thái dị hóa) 】
"Ầy, thật kì lạ." Vương Thuấn chỉ dòng nhược điểm trong màn hình lẩm bẩm, "Thủy thủ người cá rõ ràng có nhược điểm ánh sáng mạnh, tại sao lúc trên đất liền chúng hoàn toàn không chịu ánh sáng hạn chế?"
"Bùa hộ mạng." Mục Tứ Thành chỉ ra, "Có bùa hộ mạng bảo vệ, ánh sáng mạnh không có tác dụng với thủy thủ người cá."
Vương Thuấn chợt phản ứng lại đây, hắn ngẩng đầu nhìn về phía TV nhỏ: "Đúng! Chính là cái này! Cho nên Bạch Liễu đang muốn ——"
Mục Tứ Thành ngửa đầu nhìn TV nhỏ, cũng mỉm cười: "Không sai, Bạch Liễu muốn tới kho hàng, nơi đặt bùa hộ mạng của đám quái vật này, anh ta định phá bùa hộ mạng của các thủy thủ, sau đó thủy thủ không còn bùa hộ mạng bảo vệ sẽ bị đạo cụ ánh sáng mạnh trong tay anh ta hạn chế hành động."
Bạch Liễu trong TV nhỏ sau khi bỏ rơi các quái vật sau lưng liền đến kho hàng, giơ cao Cuốc phá kính chống đạn, sắc mặt bình tĩnh gõ bể các pho tượng bùa hộ mạng bên trong.
Pho tượng bùa hộ mạng vỡ thành một đống đá vụn dưới chân hắn, khi Bạch Liễu trong kho hàng đập vỡ hết phần lớn pho tượng, Bạch Liễu giả đúng lúc lấy đèn pin ra, giống như có hai Bạch Liễu đang đánh phối hợp vậy.
Bạch Liễu giả mỉm cười giơ đèn pin, tay ấn chốt mở, vẫn là tư thế giống như bóp cò súng, cạch một tiếng, một chùm sáng thẳng sáng ngời xuyên qua tất cả thủy thủ người cá đang bao vây 'Bạch Liễu'.
Ánh sáng mạnh chiếu tới, các thủy thủ người cá mất đi bùa hộ mạng che mắt nằm phục xuống đất, phát ra tiếng kêu rên chói tai, ngay cả Vương Thuấn, Mục Tứ Thành cùng một vài người xem ở hàng trước cũng giơ tay lên cản, thật sự quá sáng.
"Cũng... quá độc ác." Vương Thuấn tâm tình phức tạp, "Tôi thậm chí cảm thấy các quái vật có chút đáng thương."
"Ò, tôi cũng cảm thấy tôi có chút đáng thương." Mục Tứ Thành ủ ê, "Tôi vừa nghĩ đến mình phải tranh top 10 bảng Tân Tinh với loại người chơi cấp bậc biến thái như Bạch Liễu là thấy tương lai mờ mịt ròi."
Vương Thuấn đối mặt với Mục Tứ Thành chân tình thực cảm sầu bi cảm thấy câm nín, có cảm giác bị người ta khoe ra trá hình, hắn còn chưa có tư cách này đâu, vì vậy Vương Thuấn không thể làm gì khác hơn là đổi chủ đề: "Nhưng Bạch Liễu chỉ có một chùm sáng, máy chiếu 3D của cậu ấy đã dùng xong, mặc dù một đường sáng cũng hạn chế được hành động của thủy thủ người cá, song không chặn kín được toàn bộ đường đi như lúc chặn pho tượng người cá trên đất liền, vẫn thật đáng tiếc, nhưng giờ không đủ thời gian mua một máy chiếu 3D khác rồi ghi hình nữa."
Mục Tứ Thành lắc đầu: "Anh lại quên, anh ta hoàn toàn không cần mua thêm máy chiếu 3D cũng có thể tạo thành lồng giam ánh sáng."
"Cũng có thể?" Vương Thuấn sửng sốt một chút, "Cả ba cái máy chiếu 3D của cậu ấy đã dùng hết rồi... Không đúng!!" Vương Thuấn phản ứng lại, giọng kích động, "Tôi đúng là ngu mà, cậu ấy còn có một cái đèn pin nữa!"
Bạch Liễu đẩy xe đẩy ra khỏi kho hàng, trong tay hắn quả nhiên đang cầm đèn pin, đang lúc Vương Thuấn kích động vì có thể gặp lại cảnh tượng hai đèn pin nối thành một đường sáng ngăn tất cả quái vật, lại bị Mục Tứ Thành tạt một chậu nước lạnh.
Mục Tứ Thành khoanh tay trước ngực tỉnh táo trình bày sự thật: "Coi như nối thành đường, cũng không có khả năng hạn chế hoàn toàn các thủy thủ, bởi trên tàu khác với trong thị trấn, Bạch Liễu có thể lợi dụng ánh sáng trực tiếp chặn đường tới bờ biển, nhưng nếu trên tàu chỉ có một đường sáng, thủy thủ người cá có thể chạy trốn sang hai bên nhảy xuống biển, không có ích lợi gì."
Vương Thuấn cũng kịp phản ứng: "Đúng vậy." Hắn nhéo cằm suy nghĩ, "Nhưng cũng có thể mua thêm một cái đèn pin nữa, vậy là có thể tạo thành hình tam giác, bao vây thủy thủ người cá bên trong, giữ chân chúng trên tàu."
"Tôi cũng nghĩ vậy." Mục Tứ Thành gật đầu, "Nhưng lúc này, nếu người chơi muốn mua đèn pin, phỏng chừng phải trả giá lớn, bởi càng gần đến hồi kết, đạo cụ trong Cửa hàng sẽ càng đắt, chẳng hạn như khi đến chương kết của 《 Thị trấn Siren 》, loại đạo cụ có tác dụng mấu chốt như đèn pin ánh sáng mạnh có thể có giá lên tới 100 điểm."
"100 điểm?!" Vương Thuấn chặc lưỡi hít hà, "Quá đắt đỏ, rõ ràng là ăn thịt người mà."
Mục Tứ Thành liếc mắt nhìn Vương Thuấn: "Thế đến thời điểm mấu chốt như này, đèn pin 100 điểm anh có mua không?"
Vương Thuấn nghẹn khuất từ từ cúi thấp đầu xuống: "Mua."
Bạch Liễu trong TV nhỏ cũng mở màn hình Cửa hàng, Vương Thuấn từ trong liếc thấy giá cả của đèn pin, không nhịn được than: "250 điểm/ cái? Cướp điểm à?!"
Thấy Bạch Liễu mặt không đổi sắc lướt qua đèn pin, Vương Thuấn bắt đầu ưu sầu: "Trời ơi Bạch Liễu, đắt một chút liền đắt đi, đắt có thể bảo vệ tính mạng, cậu chỉ cần mua một cái liền trăm phần trăm qua cửa! Đừng so đo chút điểm quèn ý!"
Những người xem khác cũng rất gấp, cách qua cửa chỉ còn một bước, Bạch Liễu vẫn chậm rãi chọn đạo cụ, keo kiệt không chịu mua cái đèn pin ngay trước mắt, mọi người nóng ruột nóng gan:
"Bạch Liễu! Đừng để ý chút tiền lẻ này! Tôi donate cho cậu được chưa, mau mua!"
"Mau mau mau! Donate cho Bạch Liễu để cậu ấy có tiền mua đèn pin!"
"Gấp thật sự! Bạch Liễu đừng chần chờ nữa! Thủy thủ người cá sắp đuổi tới rồi! Cậu mua đi nhanh lên! Tôi donate cho cậu rồi đây này!"
"A a a a, tôi đã donate cho cậu 5 điểm, cậu qua cửa nhanh lên đi! Xin cậu đó!"
Ngay cả Mục Tứ Thành cũng mở màn hình donate, chuẩn bị donate cho Bạch Liễu, lúc này động tác của Bạch Liễu đột nhiên dừng lại, hắn hình như đã thấy được đạo cụ mình muốn, trên mặt lộ chút ý cười, ánh mắt kiên định ấn chọn một đạo cụ, mua.
【 Người chơi có mua Kính phản quang không? 】
Bạch Liễu không chút do dự: 【 Có 】
【 3 điểm, cảm ơn đã chiếu cố 】
Bạch Liễu đặt kính phản quang tại một góc trên tàu, sau đó buộc đèn pin ở đầu tàu, nhẹ nhàng mở chốt, chùm ánh sáng trắng từ đèn pin xuyên qua sương mù đập vào kính phản quang, lại bị kính phản quang phản xạ lại, cuối cùng hòa vào ánh sáng chiếc đèn trên tay Bạch Liễu giả.
Ba đường sáng sáng đến mức đầu người tê dại tạo thành một khu tam giác sáng chói, bao vây thủy thủ người cá, thủy thủ người cá che mắt lăn lộn dưới đất kêu rên, không bước ra được khỏi mảy may.
Bạch Liễu ngồi xổm ở mũi tàu, gió biển cùng mưa to thổi tóc hắn xốc xếch lộn xộn, ánh mắt ngang tàng của hắn dưới sợi tóc đen nhánh đang bay múa nhìn không rõ ràng, khóe miệng mỉm cười: "Nắng lên rồi các thủy thủ."
【 Hệ thống thông báo: Bởi phần lớn quái vật trên đất liền đã bị người chơi Bạch Liễu hạn chế hành động, mưa to đã không còn năng lực suy yếu người chơi Bạch Liễu, hiện tại tiến hành thay đổi thời tiết, mời người chơi chuẩn bị sẵn sàng 】
【 Thời tiết thay đổi: mưa như trút nước → nắng đẹp 】
Ánh sáng từ sau lưng Bạch Liễu chậm rãi dâng lên, hắn một chân dẫm lên xe đẩy, một chân đặt ngoài tàu, giữa mây đen dày đặc ánh sáng vàng từ vầng thái dương chợt xé trời mà ra, mưa to tản đi, ánh nắng rải rác lên khuôn mặt chật vật của Bạch Liễu, hợp với biểu tình cười hì hì ngông cuồng của hắn, có cảm giác khiếp người kì dị.
【 Người chơi Bạch Liễu tiến vào chương kết phó bản 《 Thị trấn Siren 》 —— trả lại Siren vương 】
Người xem trước TV nhỏ của Bạch Liễu an tĩnh mấy giây, sau đó điên cuồng thét chói tai và donate, còn có người chơi ôm lấy nhau kích động vỗ tay, số like cơ hồ tăng lên theo cấp số nhân.
Mục Tứ Thành thu lại bàn tay định donate của mình, hơi ngây người hai giây, bắt đầu không nhịn được vỗ tay: "Không hổ là anh, Bạch Liễu."
Vương Thuấn cũng vỗ tay, mặt đỏ lên đầy kích động, mồ hôi đều chảy xuống.
Những người khác cũng không khá hơn Vương Thuấn là bao:
"A a a a a a a a a a a a!!"
"Oa oa oa oa oa oa oa oa oa oa oa ——!!"
"Nói mưa liền mưa, nói nắng liền nắng!! Đứa con của thời tiết Bạch Liễu!"
"Con mẹ nó, ai bảo đứa con của thời tiết Bạch Liễu đấy, cười chết tui hahahahaha!!!"
"Quá đẹp trai quá đẹp trai quá đẹp trai!! Tui ngất!! Tui mù!! Tui bị vầng hào quang trai đẹp của Bạch Liễu chiếu mù! Vì ngài dâng lên đôi mắt chó của tui!"
"Nắng lên rồi các thủy thủ, huhu, tui bị sự cool ngầu đập ngất!!"
"Trâu bò, trừ trâu bò ra tôi không còn từ gì để nói, kính phản quang 3 điểm tuyệt địa lật bàn, hoàn mỹ lợi dụng tất cả đạo cụ, ép hệ thống suy yếu đầu hàng! Phắc!"
"Người này thật sự chỉ là người mới sao?! Nghiêm túc? Người mới bây giờ đều kinh khủng vậy sao?!"
"Tôi rốt cuộc hiểu tại sao Mục thần lại cực lực đề cử Bạch Liễu rồi, quả nhiên thiên tài và thiên tài sẽ hút lẫn nhau, là tôi không hiểu."
"Bạch Liễu xông lên a a a a!! Chinh phục toàn vũ trụ! Tiến vào bảng Tân Tinh!"