Trên đỉnh đầu Bạch Liễu và Siren vương là quả cầu lửa như mặt trời đang thiêu đốt, dưới chân là vô số thi thể và xác thuyền chìm, trong nước biển trôi nổi vụn thịt cháy đen, yên lặng lơ lửng giữa họ, hết thảy nhìn qua gió êm sóng lặng, nhưng tiếng còi báo động của hệ thống vẫn đang nhắc nhở mọi người, cảnh tượng này xa xa không bình tĩnh như mặt ngoài:
【 Hệ thống cảnh cáo: Người chơi Bạch Liễu giá trị tinh thần giảm, giá trị tinh thần hiện tại: 6... 】
【 Hệ thống cảnh cáo: Người chơi Bạch Liễu giá trị tinh thần giảm, giá trị tinh thần hiện tại: 5... 】
Trong màn hình, Bạch Liễu cả khuôn mặt bị lớp vảy thật dày bao phủ, tay mọc ra vỏ ngoài cứng như động vật bò sát, các đốt ngón tay dính vào nhau, nửa người dưới kéo dài, hoàn toàn biến thành đuôi cá, trông không khác gì quái vật.
Vương Thuấn trái tim sắp nhảy khỏi lồng ngực: "Giá trị tinh thần xuống 5 rồi..."
"Bạch Liễu, anh còn biết mình là người chơi mà không phải quái vật sao?" Mục Tứ Thành ngẩng đầu nhìn gương mặt xấu xí của Bạch Liễu, lẩm bẩm.
Siren vương nhẹ nhàng lay động đuôi cá, dùng tốc độ quỷ thần khó lường nhích tới gần Bạch Liễu.
Nhìn qua màn hình chính là Siren vương bỗng biến mất, giây tiếp theo đột nhiên xuất hiện ngay sát Bạch Liễu, gần như chạm hẳn vào má hắn, người xem phát ra tiếng kêu, rất nhanh họ lại che miệng đè xuống.
Siren vương vẻ mặt nhàn nhạt, mái tóc dài lướt qua sống mũi cao của y, y giơ ngón trỏ chạm nhẹ vào giữa trán Bạch Liễu, bờ môi nhợt nhạt hé mở, không có tiếng gì phát ra, không ai biết Siren vương đang nói gì, trừ Bạch Liễu.
"Ngươi đem ta mang về biển sâu, nguyện vọng của ngươi là gì?" Siren vương nói, "Ta cho phép ngươi nói ra nguyện vọng của mình, ta sẽ ban nó cho ngươi."
Con ngươi Bạch Liễu co rút lại bởi cảm giác áp bách mạnh mẽ, nháy mắt Siren vương đến gần hắn cảm giác đầu mình giống như bị một cái xe lu lăn qua vậy, hoặc là như bị xe lu đè nặng không thể nhúc nhích.
【 Hệ thống cảnh cáo: Người chơi Bạch Liễu giá trị tinh thần giảm, giá trị tinh thần hiện tại: 1... 】
Vương Thuấn khẩn trương muốn cắn tay: "A a a a ——!!!" Chỉ còn 1 thôi!!! Chỉ còn 1!!! Đệt đệt đệt đệt đệt!!!"
Mục Tứ Thành hô hấp thả nhẹ, cậu không nói gì, chỉ nghiêm túc nhìn TV nhỏ.
Người xem khác cũng kêu la:
"Hu hu hu tui không dám xem nữa!!"
"Tôi bị thiếu không khí!"
"Con mẹ nó, bao nhiêu năm không thấy qua loại sinh tử một đường thế này rồi, luôn cảm thấy cậu ấy có thể sáng tạo kì tích... Tim tôi đập nhanh quá..."
【 Hệ thống cảnh cáo: Người chơi Bạch Liễu giá trị tinh thần giảm, giá trị tinh thần hiện tại: 1, trạng thái cuồng bạo cực hạn —— 】
【 Tên người chơi: Bạch Liễu (thuộc tính tăng nhanh sau cuồng bạo) 】
【 Giá trị thể lực: 655 → 955 】
【 Nhanh nhẹn: 733 → 1033 】
【 Công kích: 555 → 955 】
【 Phòng ngự: 776 → 1209 】
【 Lực công kích và phòng ngự tăng cao, tổng điểm thuộc tính vượt qua 4000 được đánh giá cấp A, người chơi Bạch Liễu tăng cấp bậc, từ A lên A+ 】
Vương Thuấn vỗ đùi một cái, vừa tức vừa gấp than thở: "Thuộc tính tăng cực hạn chỉ có A+! Kém S quá xa! Cấp S cần tổng thuộc tính hơn 10.000 mới được a!"
"Thiếu 6000, không thể nào gánh nổi công kích của NPC thần cấp." Mục Tứ Thành hiếm thấy cau mày, tiếc nuối nhìn Bạch Liễu trong TV nhỏ, "Một người chơi rất thú vị, đáng tiếc đây là ván chơi cuối cùng của anh ta."
Đau đớn kịch liệt khiến Bạch Liễu tỉnh táo lại không ít, khóe miệng và mắt hắn tràn ra máu tươi, hắn thờ ơ giơ tay lên lau một chút, mỉm cười, từng câu từng chữ nói với Siren vương: "Nguyện vọng của ta là, hãy công kích ta, ngay bây giờ."
Siren vương tựa hồ ngây người một hồi, con ngươi màu bạc khẽ nhúc nhích, nhìn chằm chằm Bạch Liễu: "Ta công kích ngươi? Ngươi có thể sẽ chết."
"Ai biết được? Có lẽ sẽ không đâu." Độ cong nụ cười Bạch Liễu càng ngày càng lớn, mỗi một chiếc vảy trên người đều vì Siren vương tới gần mà chảy máu run rẩy, hắn bây giờ cơ hồ giống người cá như đúc.
Siren vương có áp chế từ huyết mạch với hắn, Bạch Liễu không khống chế được nỗi sợ hãi từ trong nội tâm với Siren vương, song loại sợ hãi này hắn lại không care lắm, dẫn đến gương mặt hắn bị chia thành hai nửa, nửa bên phải là biểu tình hoảng sợ không thể khống chế, trong mắt chảy lệ, khóe miệng run run.
Nửa bên trái biểu tình vô cùng tự nhiên, mỉm cười nhàn tản, trong mắt sáng rọi, khóe miệng cong lên.
Bạch Liễu dịch sát vào Siren vương, cơ hồ chạm chóp mũi vào chóp mũi y, đùa giỡn nói nhỏ: "Nhỡ đâu ngươi không thể giết chết ta, ngược lại ta lấy được thứ gì trên người ngươi chăng?" Tỉ như phần thưởng, tỉ như điểm.
Con ngươi nhạt màu của Siren vương nhìn thẳng Bạch Liễu, cách rất lâu mới thu hồi: "Vị khách điên cuồng, như ngươi mong muốn, ta sẽ công kích, nhưng ngươi mang ta về đáy biển, nếu ngươi sống sót, ta vẫn nợ ngươi một nguyện vọng, người tùy thời có thể tìm ta đổi, chỉ cần cầm một bộ phận cơ thể ta, kêu gọi tên linh hồn ta —— Tawil."
"Đa tạ." Bạch Liễu cong cong mắt.
Siren vương chậm rãi bơi quanh Bạch Liễu một vòng, con ngươi bỗng nhiên dựng đứng thành một đường thẳng, đuôi cá cong lại đánh ngang hông Bạch Liễu.
Bạch Liễu bị Siren vương đập, giống một viên đạn pháo đập "ầm" một tiếng xuống đáy biển, toàn bộ hình ảnh trong TV nhỏ theo đó lắc lư, đáy biển chấn động, vô số bùn cát bay lên nhuộm đen cả vùng biển, nền đất nứt ra từng khe hở, có thể thấy dung nham sôi trào bên dưới, bầy cá kinh hoảng chạy trốn tứ phía, tránh xa khỏi Siren vương.
Siren vương từ trên cao rũ mắt xuống, mái tóc dài trôi nổi theo nước, đuôi cá từng đập qua Bạch Liễu ưu nhã lay động, kết hợp với dung mạo thuần tịnh của y, mang lại cảm giác thánh khiết như một vị thần.
Người xem trước TV nhỏ đồng loạt nhắm mắt lại, không người nào dám mở ra, chỉ có người nhỏ giọng hỏi:
"Đã chết rồi sao?"
Vương Thuấn tràn đầy phiền muộn thu hồi ánh mắt, không biết sao có chút khổ sở: "Giá trị tinh thần chỉ còn 1, coi như đỡ được đòn tấn công của Siren vương, giá trị tinh thần cũng sẽ giảm về 0, người hẳn là không còn nữa."
Mục Tứ Thành nhìn màn hình đen nhánh do bùn cát, cúi đầu, không biết suy nghĩ gì, cậu hiếm thấy không cắn kẹo mút, chỉ nhẹ giọng "ừ" một tiếng, mang theo thở dài tiếc nuối: "Còn tưởng rằng có thể cùng anh ta chơi game đâu, Bạch Liễu... thật sự rất thú vị."
Lúc rất nhiều người xem chuẩn bị tiếc nuối rời đi, trong màn hình màu đen, hệ thống đột nhiên, phát ra tiếng cảnh cáo tít tít yếu ớt như tín hiệu không tốt vậy, TV nhỏ trắng hai giây lại khôi phục bình thường, hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người.
—— TV nhỏ không tắt, chỉ đại biểu một chuyện, Bạch Liễu không chết.
【 Hệ thống cảnh cáo: Người chơi Bạch Liễu giá trị tinh thần giảm mạnh, giá trị tinh thần hiện tại: 0,1; mời người chơi nhanh chóng qua cửa 】
【 Hệ thống cảnh cáo: Người chơi Bạch Liễu giá trị tinh thần giảm mạnh, giá trị tinh thần hiện tại: 0,1; trạng thái cuồng bạo đạt đỉnh cực hạn!!!! 】
【 Tên người chơi: Bạch Liễu (cuồng bạo đỉnh) 】
【 Giá trị thể lực: 955 → ??? (không thể đo lường) 】
【 Nhanh nhẹn: 1033 → ??? (không thể đo lường) 】
【 Công kích: 955 → ??? (không thể đo lường) 】
【 Phòng ngự: 1209 → ??? (không thể đo lường) 】
【 Lực công kích và phòng ngự tăng cao, tổng chỉ số thuộc tính không biết, không thể đánh giá cấp bậc người chơi, đang gửi báo cáo... Báo cáo đang được xử lý, số liệu tại TV nhỏ của Bạch Liễu đã niêm phong vào hồ sơ mã hóa 】
Vương Thuấn không cách nào tin trợn to mắt, hắn thật sự đã ngu người, nói năng không lưu loát: "Còn, còn sống, giá trị tinh thần 0,1! Đờ phắc ——!!"
Mục Tứ Thành cũng ngây người, cậu tiến lại gần TV nhỏ, ý đồ tìm ra Bạch Liễu giữa một đống bụi bặm.
Siren vương dường như cũng phát hiện nhân loại dưới đáy biển còn sống, y chậm chạp lặn xuống, dùng đuôi quét đi bùn lầy trên đất.
Bạch Liễu lấy tư thế tứ chi vặn vẹo bị chôn trong đất, nửa người dưới bị đuôi cá đập trực tiếp biến mất không thấy, chỉ có nửa người trên ở trong bùn kéo dài hơi tàn, Bạch Liễu cả mắt, mũi, tai đều đang chảy máu, nhưng người này đang cười, nụ cười cởi mở vui thích, máu từ khóe miệng không ngừng trào ra.
Nhìn thấy Siren vương vừa suýt giết chết mình, Bạch Liễu còn dư lực giơ bàn tay phải bị gập 90 độ của mình lên lười biếng chào hỏi: "Hi, Siren vương."
Vương Thuấn đều bị Bạch Liễu chọc cười, hắn vừa khó tin vừa dở khóc dở cười: "Con hàng này không đau sao? Còn dùng cái tay gãy xương chào hỏi quái vật, thể nghiệm trò chơi trăm phần trăm!"
"Người điên." Mục Tứ Thành khoanh tay giễu cợt phê bình.
Bạch Liễu đương nhiên đau, toàn thân trên dưới đau sắp chết, nhưng thái độ của Bạch Liễu với cảm giác đau luôn là mặc kệ, chút đau đớn này không thể quấy nhiễu sự tỉnh táo cũng như cảm giác vui thích vì sắp thắng của hắn, thể chất và tinh thần của hắn giống như hoàn toàn độc lập, không cách nào quấy nhiễu lẫn nhau.
Trên mặt Siren vương không nhìn ra biểu tình gì: "Ngươi còn sống."
"Đúng vậy." Bạch Liễu mỉm cười, miệng mở ra thấy toàn là máu, vẫn còn tâm tình trêu chọc, "Ta có nói qua nếu ngươi không giết chết ta, ta có thể lấy được thứ gì đó từ trên người ngươi phải không?"
Siren vương nghiêng người nhìn hắn, rũ xuống hàng mi dày, hỏi: "Ngươi muốn lấy thứ gì trên người ta?"
Bạch Liễu lúc này ý thức có chút mơ hồ, hắn nhìn gương mặt tinh xảo quá đáng của Siren vương ở khoảng cách gần, bỗng nhiên muốn trêu đùa đối phương.
Bạch Liễu cười, dùng tay mình nhẹ nhàng gảy gảy mái tóc dài của Siren vương, rồi đưa đến bên môi hôn một cái, nói: "Hay là một cái hôn? Ta chưa từng thấy sinh vật nào xinh đẹp như ngươi, ngay cả kiến mô ta làm cũng chưa."
Siren vương rũ mi mắt: "Được."
"?" Bạch Liễu trong đầu nghĩ được là được cái gì, liền thấy Siren vương nhắm mắt, cúi người hôn hắn một cái.