"Tôi đề nghị hai cậu dùng đạo cụ tăng tốc độ." Bạch Liễu đeo đạo cụ xong liếc mắt nhìn về phía các hành khách đang tụ lại ở cửa toa, "Tốc độ di chuyển của quái vật hẳn rất nhanh."
Mục Tứ Thành đeo xong đạo cụ vòng tay có tác dụng tăng tốc độ, đột nhiên cười kì quái.
Bạch Liễu nghe thấy tiếng cười quỷ dị thì quay đầu lại, đã thấy Mục Tứ Thành hai chân giẫm thành tàu, dùng móng khỉ bám vào thanh lan can, trên người còn mặc đạo cụ tăng tốc —— rõ ràng là tư thế chuẩn bị chạy trốn.
Mục Tứ Thành thấy Bạch Liễu quay đầu nhìn mình, cậu cười hì hì dùng móng khỉ giơ lên thành động tác "hi", ánh mắt nhìn Bạch Liễu rõ ràng không có ý tốt: "Vậy tôi đi trước một bước nhá, Bạch Liễu, tôi không định tham dự kế hoạch giết người điều khiển rối đầy sơ hở của anh đâu, tự anh sắp xếp ổn thỏa đi nhé."
"Cùng với ——" Mục Tứ Thành nhướng mày, quơ quơ một pho tượng người cá nho nhỏ màu trắng trong tay mình với Bạch Liễu, "Đạo cụ 【 bùa hộ mạng của người cá 】 của anh Mục Tứ Thành tôi cầm đi nhé, đây là cái giá phải trả khi lừa hai nghìn điểm của tôi, tôi nói rồi, không ai có thể khiến tôi thua thiệt."
"Thuận tiện nói với anh một tiếng, Bạch Liễu." Mục Tứ Thành dùng chân khỉ đạp một cái, cả người như một cơn gió biến mất trong toa tàu, Bạch Liễu chỉ có thể nghe thấy tiếng cười ác ý của cậu: "Con người tôi ghét nhất hợp tác cùng người khác, lần này coi như dạy anh một tiết, nếu anh còn có thể sống sót, không cần đến cảm ơn tôi, bye!"
【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Mục Tứ Thành sử dụng kĩ năng 【 Móng vuốt khỉ đạo tặc 】 trộm đạo cụ 【 bùa hộ mạng của người cá 】 từ Túi hệ thống của người chơi Bạch Liễu 】
【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Mục Tứ Thành sử dụng kĩ năng 【 Đạo tặc lướt gió 】, tốc độ +7000 】
Cơ hồ chỉ trong chớp mắt, Mục Tứ Thành liền hóa thành tàn ảnh, hoàn toàn biến mất trước mắt Bạch Liễu, lưu lại Đỗ Tam Anh sững sờ và Bạch Liễu vẫn bình tĩnh như cũ bốn mắt nhìn nhau.
Đỗ Tam Anh ngu người, cậu nhìn về phía Bạch Liễu, dùng biểu tình so với Bạch Liễu còn khiếp sợ hơn chất vấn hắn, hoa tay múa chân chỉ phương hướng Mục Tứ Thành rời đi: "Hai, hai người không phải quan hệ hợp tác sao?! Mục Tứ Thành sao lại bỏ anh mà chạy rồi?! Cậu ta còn trộm đồ của anh! Hai người không phải bạn bè hả?!"
Thấy Mục Tứ Thành quả nhiên ra tay, Vương Thuấn trước TV nhỏ trong lòng phức tạp thở dài một tiếng —— quả nhiên đạo tặc Mục Tứ Thành theo Bạch Liễu vào trò chơi, là để trộm đạo cụ cậu mong muốn trên người Bạch Liễu.
《 Thị trấn Siren 》 dạo gần đây thành phó bản chuyên dụng của người chơi mới, không thấy xuất hiện trên màn hình lớn ở cửa đăng nhập, người cũ không vào được, người mới không ra được, đạo cụ cần thu thập đủ Sách Quái Vật mới có được như 【 bùa hộ mạng của người cá 】 trở nên thiên kim khó cầu, Vương Thuấn trước đó có nghe phong thanh rằng Mục Tứ Thành đang thu mua 【 bùa hộ mạng của người cá 】, phỏng chừng lúc trước bán ân huệ cho Bạch Liễu cũng là vì đạo cụ này.
Chắc hẳn tính keo kiệt và không biết xấu hổ của Bạch LIễu khiến Mục Tứ Thành ý thức được Bạch Liễu căn bản không lĩnh tình, bán 【 bùa hộ mạng của người cá 】 cho cậu, liền chuẩn bị trực tiếp ra tay ăn trộm.
Mà Bạch Liễu người này không hổ là may mắn bằng 0, Vương Thuấn than thở —— trong phó bản kiểu thu thập đụng phải giá trị may mắn 100 - Đỗ Tam Anh, đối tượng hợp tác là người ghét nhất đồng bạn lòng mang ý xấu - Mục Tứ Thành, còn bị Trương Khôi lòng dạ độc ác buông lời muốn bắt làm con rối...
Quả thực một lần đạp trúng tất cả mìn, thật là làm khó hắn.
Chẳng qua không phải mỗi người đều thấy cảm thông cho Bạch Liễu như Vương Thuấn, phần lớn người xem đều rất thực tế và bạc tình, việc Bạch Liễu chủ động tìm kiếm hợp tác, kết quả bị Mục Tứ Thành đâm sau lưng khiến một vài người xem ôm kì vọng với hắn rất thất vọng.
Bạch Liễu vốn đã bị ba đại thần hút đi không ít người xem, số người xem dư lại không nhiều, mà hắn liên tiếp phát huy sai lầm, mặc dù không có ai dislike, nhưng số like cũng chỉ đếm trên đầu ngón tay, dẫn tới số liệu TV nhỏ của Bạch Liễu không quá khả quan.
【 Thêm 107 người like TV nhỏ của Bạch Liễu, 161 người theo dõi TV nhỏ của Bạch Liễu, 0 người donate cho TV nhỏ của Bạch Liễu 】
【 Thêm 120 người vây xem TV nhỏ của Bạch Liễu, số liệu chênh lệch quá lớn so với video trước đó, người chơi Bạch Liễu sắp từ khu Nhiều người chơi đi xuống khu Nhảy Disco trên mộ, mời người chơi Bạch Liễu nghiêm túc chơi trò chơi! 】
【 Biểu ngữ hoan nghênh của khu vực Nhảy Disco trên mộ với người chơi Bạch Liễu: Yo ~ biểu hiện của bạn như nhảy lò cò quanh ranh giới cái chết ~ yo ~ vụng về khiến người ta bật cười ~ yo ~ khu vực Nhảy Disco trên mộ hoan nghênh các người chơi chơi game không tốt, vì người chơi chuẩn bị giá để TV nhỏ hình dạng mộ phần cao cấp , coi như sân khấu cho người chơi nhảy disco! 】
So sánh hài hước này cùng với biểu hiện bị trộm đồ sau lưng của Bạch Liễu tạo thành hiệu quả là số liệu TV nhỏ của Mục Tứ Thành nháy mắt tăng vọt, TV nhỏ của Mục Tứ Thành tiếp bước TV nhỏ của Đỗ Tam Anh, tiến vào phòng chiếu phim trung ương.
"Khu Nhảy Disco trên mộ?" Vương Thuấn thấy cái tên này thì sắc mặt trầm xuống, trở nên khó coi: "Chỉ có người chơi biểu hiện lần trước và lần này kém nhau quá xa mới có thể rơi vào đây, mặc dù số liệu hiện tại của Bạch Liễu không quá tốt, nhưng không đến nỗi trực tiếp bắt Bạch Liễu xuống đó đi! Trò chơi vừa mới bắt đầu không bao lâu!"
Song Vương Thuấn rất nhanh kịp phản ứng lại tại sao Bạch Liễu bị trực tiếp đẩy xuống khu vực này —— không phải vì biểu hiện lần này quá kém, mà bởi biểu hiện lần trước quá tốt.
Hệ thống đánh giá Bạch Liễu đang... không nghiêm túc chơi trò chơi, vì vậy bắt đầu cảnh cáo Bạch Liễu.
Vương Thuấn dù không đồng tình nhưng vẫn có chút dở khóc dở cười, mà bất kể không đồng tình cỡ nào đi nữa, Vương Thuấn cũng không thể thay đổi sự thật rằng Bạch Liễu phải đi khu Nhảy Disco trên mộ, hắn tâm tình trầm trọng thu dọn đồ đạc, mang tâm tình trăm mối ngổn ngang đi khu Nhảy Disco trên mộ.
Cũng có người xem đi theo Vương Thuấn, nhưng phần lớn chỉ cảm thán một tiếng rồi rời khỏi TV nhỏ của Bạch Liễu, xoay người đi xem TV nhỏ của các đại thần khác.
Vương Thuấn cơ hồ lẻ loi đi tới khu Nhảy Disco trên mộ, TV nhỏ ở khu vực này đều có một cây thập giá ở trên đỉnh, nhìn giống một bia mộ nho nhỏ, hai bên để hai vòng hoa lớn, câu đối phúng điếu vòng quanh vòng hoa rủ xuống đất, bên trái viết —— 【 Ngôi sao vạn chúng chú mục 】, bên phải viết —— 【 Chết không có chỗ chôn 】.
Khu Nhảy Disco trên mộ được trang trí theo phong cách của phòng chứa tro cốt, TV nhỏ bên trong cũng chỉ có hai màu đen trắng.
Người chơi trong khu này tình cảnh hơn nửa đều thê thảm, kết hợp với hiệu ứng trắng đen thì không khác di ảnh là bao, nhìn qua không hề giống dương gian tí nào, không khí lạnh lẽo dọa người.
Số lượng người xem nơi này cũng rất ít, phần lớn đều rất nóng nảy kêu gọi người chơi trong TV cố gắng lên, người người đều mang biểu tình hận sắt không thành thép, không khác lắm với biểu tình hiện tại của Vương Thuấn.
Chuyện này cũng rất bình thường, bởi khu Nhảy Disco trên mộ là vùng đất chết đối với các ngôi sao mới, chỉ có người chơi lần trước số liệu quá cao, lần sau số liệu quá kém bị hệ thống phán định không nghiêm túc chơi trò chơi mới bị đày tới đây.
Nơi này cũng coi như lãnh cung của đại sảnh trò chơi.
Người chơi bị đày vào lãnh cung có rất nhiều, nhưng có thể rời khỏi lãnh cung thì đã ít lại càng ít —— bởi người chơi muốn rời khỏi khu này phải đạt yêu cầu 【 số liệu TV nhỏ vượt qua số liệu của lần chơi trước khi vào khu Nhảy Disco trên mộ 】, hệ thống mới phát vị trí mở rộng cho bạn rời đi.
Tổng hợp số liệu lần trước của Bạch Liễu hơn 100.000, Vương Thuấn từ khi tiến vào trò chơi tới nay chưa từng nghe qua có người chơi ở khu Nhảy Disco trên mộ đạt số liệu vượt qua 100.000, nếu Bạch Liễu bị kẹt chết tại khu Nhảy Disco trên mộ thì rất dễ trực tiếp rơi xuống Vùng đất vô danh, đến lúc đó không thể nào bò dậy nổi...
Khác với tâm tình nghiêm trọng của Vương Thuấn, diễn đàn giờ là nơi những người chơi tầng chót không ưa Bạch Liễu chè chén say sưa:
【 Nhiệt liệt chúc mừng người chơi mới Bạch Liễu từng được khen là ngôi sao tương lai đi vào khu Nhảy Disco trên mộ! 】
【 Tui không nhịn nổi không nhịn nổi không nhịn nổi rồi —— Bạch Liễu rốt cuộc bao giờ mới rơi vào Vùng đất vô danh! Đặt cuộc nào! Tui cá ba tiếng nữa! 】
【 Tôi muốn hỏi một chút, mấy người đợt trước ngợi khen Bạch Liễu giờ đang ở đâu? Đến lãnh cung bồi Bạch nương nương rồi à? Ra đây đối chiến! 】
————
Bạch Liễu đối với gió tanh mưa máu bên ngoài không biết gì cả, hắn bây giờ đang đối mặt với sự khiêu chiến gay gắt hơn.
Thi thể bị đốt trọi bên ngoài điên cuồng tràn vào toa tàu, họ lấy tư thế kì dị nằm rạp dưới đất, đầu cong lên chạm hẳn vào sau lưng, cổ giống như bị bẻ gãy, bốn chân chạm đất điên cuồng cào xé, giống như một con nhện mặt người, trên gương mặt cháy khét lẹt lộ biểu tình rất bình thường.
Tựa như một hành khách bình thường vẻ mặt chết lặng nhìn di động bước lên tàu, chưa kịp đi được mấy bước thì bị lượng hành khách quá đông phía sau tràn vào ngã ấn vào cửa sổ, trong nháy mắt bị đè thành một mảnh thịt nát, hình ảnh này khiến Bạch Liễu có ảo giác đoàn tàu đang trong giờ cao điểm sớm.
Đỗ Tam Anh né tránh khỏi một thi thể hành khách vừa tràn vào, vỗ ngực lòng còn sợ hãi nói: "Tốc độ và lực độ của các quái vật đều rất cao." Cậu vừa nói vừa đeo đạo cụ lên.
【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Đỗ Tam Anh sử dụng đạo cụ 【 xe điện đụng may mắn 】, tốc độ +1890, có thể may mắn tránh tất cả sinh vật muốn đụng tới, thời gian sử dụng 01 giờ 】
Đỗ Tam Anh nháy mắt ngồi trong một chiếc xe điện đụng nhiều màu, bên trên vẽ rất nhiều hình ảnh hoạt hình, nhìn qua rất ấu trĩ, nhưng Đỗ Tam Anh nhỏ gầy ngồi bên trong không hề có cảm giác không hài hòa nào.
Đỗ Tam Anh nóng nảy vẫy tay với Bạch Liễu: "Bạch Liễu, mau lên đây, tôi lái xe mang anh chạy! Quái vật muốn vào rồi!"
Đỗ Tam Anh cũng không phải tùy tiện cứu Bạch Liễu, cậu có giác quan thứ sáu rất nhạy bén, cậu dự cảm Bạch Liễu mới là mấu chốt để cậu qua cửa, cho nên bất kể thế nào cũng không thể để người này chết.
Bạch Liễu biểu tình bình tĩnh, hắn khéo léo từ chối sự trợ giúp của Đỗ Tam Anh, cũng trang bị một đạo cụ cho mình.
【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Bạch Liễu mặc đạo cụ 【 xác ngoài của pho tượng 】, phòng ngự +100, bởi đạo cụ rất nặng, người chơi Bạch Liễu tốc độ -13 】
"Phốc!!" Đỗ Tam Anh thấy Bạch Liễu mặc một áo giáp bằng cẩm thạch cồng kềnh, ép tới mức cả người không đứng vững lung lay quỳ xuống, cậu lập tức phun.
Đỗ Tam Anh biểu tình nứt ra gào thét về phía Bạch Liễu: "Bạch Liễu! Anh dùng sai đạo cụ rồi! Đây là đạo cụ phòng ngự! Sẽ giảm tốc độ! Anh mau cởi ra đi!"
Bạch Liễu bị áo giáp cẩm thạch nặng mấy chục cân ép tới quỵ xuống đất, không đứng lên nổi, nhưng vẫn nói chuyện đầy cốt khí: "Không mặc sai, tôi không cởi."
Bộ dạng của Bạch Liễu khiến người xem trước TV nhỏ của Đỗ Tam Anh diss liên tục:
"Cậu ta đang làm gì?! Rơi vào khu Nhảy Disco trên mộ nên tự phạt mình sao?"
"Cậu ta hẳn không biết mình rơi vào khu Nhảy Disco trên mộ, chẳng qua trong đuổi giết mặc đá chạy thì đúng là..."
"Tôi thấy Tiểu Anh Vũ quá tốt bụng rồi đó!! Cậu đừng cố cứu thằng ngu này nữa! Mặc kệ cậu ta quỳ chết đi! Chạy nhanh!!"
Đỗ Tam Anh vội muốn chết, trực giác thúc giục cậu điên cuồng cứu Bạch Liễu: "Anh có đạo cụ phương tiện giao thông nào không! Loại tăng phúc tốc độ ý! Thôi, anh mau cởi áo giáp vô dụng này ra đi! Không kịp rồi, mau lên xe tôi!"
"Áo giáp đương nhiên hữu dụng." Bạch Liễu ấn sử dụng kĩ năng cá nhân, bình tĩnh nói, "Tôi có phương tiện giao thông, cậu không cần lo lắng cho tôi."
Đỗ Tam Anh gấp đến độ không được: "Đạo cụ phương tiện giao thông của anh tốc độ bao nhiêu?! Nếu thấp hơn 1890 thì ngồi xe tôi đi!"
"Tốc độ ấy à?" Bạch Liễu ấn vào kĩ năng 【 Ví tiền cũ 】 trên màn hình hệ thống, lộ ra nụ cười cổ quái, "Đại khái bằng tốc độ của Mục Tứ Thành đi."
Đỗ Tam Anh kinh ngạc: "Phương tiện giao thông tốc độ 7000? Có loại đạo cụ này sao?"
Sau lưng Bạch Liễu, hành khách bốc lửa đang lấy tư thế vặn vẹo chạy, vô số cánh tay bị thiêu đen sì tỏa khói nhằm ngay lưng Bạch Liễu, đốm lửa nhỏ thổi qua gò má trắng nõn của Bạch Liễu, ánh mắt hắn không hề dao động.
Ngay thời khắc sinh tử tồn vong ngàn cân treo sợi tóc, Bạch Liễu giơ tay làm thành cái loa, kéo dài giọng, lười biếng gọi: "Mục Tứ Thành, tôi cần cậu trợ giúp, help ——!"
Đỗ Tam Anh bối rối: "???????"
Mục Tứ Thành vừa trộm đồ của anh rồi chạy rồi cơ mà! Anh còn gọi cậu ta giúp đỡ?! Mục Tứ Thành hâm à mới về cứu anh!
Người xem trước TV nhỏ của Đỗ Tam Anh cũng đầy đầu dấu chấm hỏi, cơ hồ bị hành động khó hiểu của Bạch Liễu làm cho mê mang, gần như sinh ra ý nghĩ người này đúng thật bị thần kinh.
Nếu không thực sự không cách nào giải thích cho hành động vừa rồi của Bạch Liễu.
Thế nhưng, người xem trước TV nhỏ của Mục Tứ Thành còn mang theo nhiều dấu chấm hỏi hơn.
Họ trơ mắt nhìn Mục Tứ Thành vui sướng thoát khỏi hiện trường trộm cắp nghe thấy 'Mục Tứ Thành, tôi cần cậu trợ giúp' xong sắc mặt biến đổi, hình như bị thứ gì kìm lại, phanh gấp tại chỗ.
【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Bạch Liễu sử dụng kĩ năng cá nhân, người chơi Mục Tứ Thành phải phối hợp hết thảy hành động của người chơi Bạch Liễu 】
【 —— Hiện tại, người chơi Bạch Liễu yêu cầu bạn quay trở lại, như người chơi Bạch Liễu mong muốn, bạn phải dùng tất cả mình có trợ giúp người chơi Bạch Liễu, mang người chơi Bạch Liễu rời khỏi nguy hiểm —— 】
"Đờ phắc!!!" Mục Tứ Thành sắc mặc đen nhánh, như bị điều khiển vậy cứng còng xoay người trở về, bắt đầu lao về phía toa tàu mình vừa rời đi như điên, "Con mẹ anh Bạch Liễu!!!!"
"Anh dùng kĩ năng cá nhân điều khiển tôi!!! Kĩ năng cá nhân của anh không phải trộm đồ sao!!!"
Mục Tứ Thành cơ hồ viết hết sự tức giận khi bị kẻ lang thang Bạch Liễu ám toán lên mặt.
Chỉ trong một hô hấp, Đỗ Tam Anh mắt thấy Bạch Liễu sắp bị quái vật sau lưng nuốt mất, gấp đến độ cào đầu gãi tai, mà Bạch Liễu chỉ mỉm cười, mặc áo giáp nặng nề, quỵ gối xuống đất hơi ngẩng đầu giang tay, tựa như đang chờ người nào tới đón vậy.
Cử động này khiến Đỗ Tam Anh vừa khó hiểu vừa tò mò: "Bạch Liễu, anh mặc áo giáp rốt cuộc để làm gì nha?!"
"Tăng phòng ngự." Bạch Liễu vốn định nhún vai, nhưng áo giáp quá nặng không cử động được, "Tôi sợ phương tiện giao thông tốc độ 7000 tức giận đánh tôi, cho nên mặc vào trước, như vậy kháng đòn hơn một chút."
"?????" Đỗ Tam Anh ngu luôn.
Phương tiện giao thông biết đánh người?! Đó cmn là cái gì!!
Tại nháy mắt Đỗ Tam Anh muốn mắng chửi thô tục, một bóng người nhanh đến mức gần như không thấy được dữ tợn rống giận bắt lấy cổ áo Bạch Liễu, nhấc hắn lên: "Bạch Liễu —— tên súc sinh này —— anh đã làm gì tôi ——!!! Tại sao tôi bị anh khống chế ——!!!!"
Mục Tứ Thành dùng hết toàn lực kéo một cái, hàm răng sắc nhọn của hành khách cháy mạnh sau lưng Bạch Liễu cắn hụt, những đốm lửa văng ra từ cánh tay bốc cháy vừa vặn quét qua đuôi mày Bạch Liễu, tuy khó khăn tránh thoát, lông mày vẫn cháy mất một ít.
Bạch Liễu ánh mắt bình tĩnh nhìn lông mày cháy nhỏ rồi chậm rãi tắt của mình, nở nụ cười thiếu đánh: "Tôi chỉ xin sự trợ giúp từ cậu mà thôi, Mục Tứ Thành, chúng ta không phải đã bàn tốt rồi sao?"
"Tôi hướng cậu xin giúp đỡ, còn cậu giúp đỡ tôi, đây không phải chuyện cậu đã đồng ý ư? Sao có thể gọi là khống chế chứ, khách khí quá."
Mục Tứ Thành sắc mặt âm trầm kéo Bạch Liễu chạy về mấy toa trước, Đỗ Tam Anh thấy trạng thái Mục Tứ Thành không đúng, vội vàng lái xe điện đụng của mình đi theo.
Mục Tứ Thành trở tay liền đập Bạch Liễu xuống như đập gạch, biểu tình bạo ngược giẫm chân lên cổ Bạch Liễu, đôi mắt đỏ thẫm, hô hấp dồn dập, ngực kịch liệt phập phồng, gân xanh trên trán nổi lên, cánh tay giữ cổ áo sơ mi Bạch Liễu cũng nổi gân xanh.
Mục Tứ Thành cười ác độc, cúi đầu xít lại gần nhìn Bạch Liễu dưới chân, nặn ra mấy chữ từ kẽ răng: "Được lắm, Bạch Liễu, anh được lắm."
"Đời này, tôi ghét nhất là bị người khác khống chế." Mục Tứ Thành cắn răng nghiến lợi, nụ cười khiến người ta sởn tóc gáy, "Anh thật sự chọc giận tôi."
Vừa nói Mục Tứ Thành vừa đấm một đấm lên người Bạch Liễu, áo giáp cẩm thạch trên người Bạch Liễu tựa như thạch cao khô, chậm chạp vỡ thành từng khối rơi xuống đất, khóe miệng Bạch Liễu rỉ ra máu tươi, nhưng hắn vẫn còn cười, như đã sớm dự liệu được Mục Tứ Thành sẽ đánh ra một đấm này.
【 Hệ thống nhắc nhở: Áo giáp của người chơi Bạch Liễu sau ngăn cản một lần đấm của người chơi Mục Tứ Thành hoàn toàn hư hại, không thể sửa chữa, giá trị sinh mạng của người chơi Bạch Liễu chịu công kích giảm xuống 40 】
"Cậu nhất định muốn giết tôi sao?" Bạch Liễu nhếch đôi môi dính máu tươi, cười hỏi, "Kĩ năng tôi dùng với cậu có thể trói định giá trị sinh mạng đấy, tôi chết, cậu nói không chừng sẽ chết theo, Mục Tứ Thành."
Bạch Liễu đang lừa gạt Mục Tứ Thành.
Kĩ năng khống chế đúng là có loại trói định giá trị sinh mạng.
Mục Tứ Thành thu liễm biểu tình trên mặt, cậu thở sâu mấy hơi điều chỉnh hô hấp, bão táp quay cuồng trong con ngươi, răng cắn chặt muốn vỡ: "Sau phó bản này tôi sẽ tìm được cách giải trừ quan hệ giữa hai chúng ta, sau đó giết anh, Bạch Liễu."
Bạch Liễu mỉm cười, hắn biết mình lừa gạt thành công: "Đó là chuyện về sau, bây giờ thế nào?"
Mục Tứ Thành nhìn Bạch Liễu như đã nắm hết thảy trong lòng bàn tay mấy giây, không nhịn được mắng: "Đcm anh!"
Mắng xong, Mục Tứ Thành nhìn lướt qua đám thi thể sắp đuổi kịp, cậu nắm gáy áo Bạch Liễu, mặt không biểu tình chạy nhanh về phía trước.
【 Hệ thống nhắc nhở: Người chơi Mục Tứ Thành sử dụng kĩ năng 【 đạo tặc lướt gió 】, tốc độ +7000, bởi mang theo người chơi Bạch Liễu (cân nặng 57 kg, đang bị thương nhẹ), tốc độ giảm —— tốc độ chỉ +6900 】
Đỗ Tam Anh đã ngu người, cậu ngơ ngác nhìn bóng lưng Mục Tứ Thành, lại nhìn mảnh vỡ áo giáp rơi đầy đất của Bạch Liễu do Mục Tứ Thành đập bể, lẩm bẩm: "Cho nên, phương tiện giao thông tốc độ 7000, biết đánh người mà Bạch Liễu nói, chính là Mục Tứ Thành?"
Đỗ Tam Anh luôn dựa vào may mắn qua cửa, thuộc kiểu người chơi ngây thơ, trước nay chưa từng thấy loại thủ đoạn hung tàn như coi người chơi thành phương tiện giao thông giống Bạch Liễu, cậu nhìn bóng lưng nghiến răng nghiến lợi của Mục Tứ Thành, không nhịn được rùng mình một cái.
Chuyện gì xảy ra, cái cảm giác buồn bực khi sắp bị Bạch Liễu lợi dụng giống Mục Tứ Thành này.
Quá đáng sợ, người này không sợ mình bị Mục Tứ Thành phẫn nộ đánh chết sao? Còn có thể bình tĩnh nói phương tiện giao thông của hắn biết đánh người, Mục Tứ Thành vừa rồi thật sự động sát tâm...
Đỗ Tam Anh chịu chấn động tâm linh cực lớn ngơ ngác lái xe điện đụng hoạt hình của mình theo sau Bạch Liễu đi tiếp.
Người xem cũng chịu chấn động tâm linh cực lớn lâm vào yên tĩnh, sau mấy phút, tất cả mọi người đều đang trầm mặc, dường như cũng không biết nói gì, nói gì đều như tự vả mặt bản thân vừa cười nhạo Bạch Liễu mấy phút trước, qua một hồi, mới có người xem lúng túng ho khan hai tiếng, làm bộ lớn tiếng nói:
"Bạch Liễu này cũng thật có tài năng ha, ha ha ha..."
"... Nào chỉ là có tài..." Có người tâm tình phức tạp đáp lời, "Cậu ta khống chế được Mục thần, đây là chuyện người điều khiển rối dốc toàn bộ lực lượng công hội Quốc Vương đều không làm được..."
"Kĩ năng của cậu ta và người điều khiển rối giống nhau? Đều là khống chế người chơi??"
"Hẳn là, lần này có trò hay để xem, hai người chơi kĩ năng khống chế pk, bên người điều khiển rối có ba con rối, bên này Bạch Liễu đã bắt được Mục thần, 4 vs 2, mặc dù tôi vẫn cảm thấy người điều khiển rối phần thắng lớn hơn, nhưng mưu kế của Bạch Liễu thật sự lợi hại, phần thắng trên 40%..."
"Mục thần đáng thương, trốn được mùng một không trốn được mười lăm, cuối cùng vẫn thành con rối trong tay người khác."
"Tôi muốn đi xem TV nhỏ của Bạch Liễu, từ thị giác của Mục thần có nhiều thứ không xem rõ a..."
"Tôi cũng đi sang bên Bạch Liễu xem chút đây... Cậu ta đang ở khu Nhảy Disco trên mộ đúng không? Đáng tiếc, việc này nếu xảy ra sớm hơn chút thì cậu ta cũng không đến mức vậy..."
Người xem của Mục Tứ Thành không ngừng chạy sang bên Bạch Liễu.
——————
Dần dần có người xem chạy tới khu Nhảy Disco trên mộ, vây quanh TV nhỏ của Bạch Liễu, nhưng điều này cũng không hấp dẫn sự chú ý của Vương Thuấn.
Vương Thuấn chuyên chú nhìn Bạch Liễu trong TV nhỏ, đơ hai giây, hắn nhớ kĩ năng của Bạch Liễu là trộm đồ cơ mà?
Cuối cùng Vương Thuấn có chút kinh hãi lắc đầu —— chẳng lẽ ngay từ lúc gặp mặt Bạch Liễu đã bắt đầu bố trí lừa gạt Mục Tứ Thành rồi? Để Mục Tứ Thành hạ thấp cảnh giác, cho rằng kĩ năng của Bạch Liễu là trộm đồ, từ đó dễ bề khống chế cậu ấy?
Bạch Liễu nếu có kĩ năng khác Mục Tứ Thành sẽ đề phòng, duy chỉ có kĩ năng trộm đồ là tuyệt đối không.
—— Bởi kĩ năng trộm đồ của Mục Tứ Thành được hệ thống phán định là đạo tặc mạnh nhất, có thể nói là vô địch.
Thế mà Bạch Liễu vẫn một lần lại một lần trộm được đồ trong tay đạo tặc mạnh nhất.
Lần đầu tiên là thuốc tẩy trắng tinh thần, lần thứ hai là thuốc bổ sung thể lực, lần thứ ba cả người Mục Tứ Thành đều bị Bạch Liễu trộm đi.
Lần thứ tư —— ánh mắt Vương Thuấn quét qua đám người xem tụ tập ngày càng nhiều xung quanh hắn, tâm tình vô cùng phức tạp —— Bạch Liễu còn trộm đi người xem của Mục Tứ Thành.
Tác giả có lời muốn nói:
Tiểu Mục người này còn cần điều giáo chút, mọi người đừng gấp gáp, cậu ấy sẽ thành nhân vật quan trọng mấu chốt
Tiểu Mục: Mục Tứ Thành tôi cho dù chết, nhảy từ trong tàu ra ngoài, cũng tuyệt đối không cam tâm tình nguyện bị Bạch Liễu anh khống chế!
Sau khi trò chơi kết thúc:
Tiểu Mục: Linh hồn treo giá 10.000 điểm, chỉ bán cho Bạch Liễu.
Bạch Liễu: Đắt thế, không mua.
Tiểu Mục: Con mẹ anh!!