【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Bạch Liễu bị tên cướp anh công kích, giá trị sinh mạng -2, giá trị tinh thần -2, giá trị sinh mạng hiện tại: 1, cảnh cáo! Đã vô cùng gần ranh giới cái chết! 】
Bạch Liễu thờ ơ lau vết máu bên khóe miệng, giương mắt nhìn về phía Mục Tứ Thành sợ đến mức mặt trắng bệch, không nhanh không chậm nói: "Gầm gào cái gì, tôi không chết, giá trị tổn thương của quái vật không phán định bởi vị trí vết thương, giá trị tổn thương của tên cướp anh với tôi chỉ có 2, tôi có 3 điểm giá trị sinh mạng, bị đâm thủng đầu cũng còn sống, mau giúp tôi đi nhanh lên."
Mục Tứ Thành phục hồi tinh thần lại, nhìn Bạch Liễu cả người toàn máu mệt lả ra, thật sự cho với chính cậu bị đâm xuyên tim còn thấy kích cmn thích.
Mục Tứ Thành nhảy một cái tránh né tên cướp em sau lưng, định thần nhìn lại, phát hiện Bạch Liễu đang dùng roi trói chặt cái tay xuyên qua người hắn của tên cướp anh, khiến tên cướp anh không thể rời đi, dán vào lưng Bạch Liễu cuồng nộ kêu mà không thể làm gì.
Bạch Liễu ngước mắt nhìn Mục Tứ Thành một cái, giọng hắn vì mất máu quá nhiều mà trở nên vô lực, song vẫn tỉnh táo rõ ràng như cũ: "Tay, ở trong tay."
Mục Tứ Thành ngẩn ra, cậu chợt phục hồi tinh thần lại: "Anh cho rằng mảnh gương vỡ bị tên cướp anh giấu ở xương tay?!"
"Đúng, nhanh lên một chút, tôi không khống chế được lâu đâu, chúng ta không có nhiều thời gian." Bạch Liễu lộ ra nụ cười mỉm, "Đối với một tên trộm mà nói, vị trí quan trọng nhất hẳn là tay, cho nên ban đầu Lưu Hoài mới chặt đứt hai tay cậu, bởi lực công kích của tay cậu là mạnh nhất."
"Vậy đối với tên cướp anh mà nói, tôi cảm thấy nơi quan trọng nhất, chắc cũng là tay."
Mục Tứ Thành ngẩn ra, sau đó rốt cuộc bật cười to chưa từng có, cười đến trào nước mắt, cuối cùng nói: "Đúng, tôi cũng quên, bộ phận quan trọng nhất đối với một tên trộm là tay, dù sao tôi bị chém quá nhiều lần."
"Chẳng qua anh nói đúng." Mục Tứ Thành rũ mi, thu liễm ánh mắt u ám không rõ, cậu cong môi cười, hai tay không nhàn rỗi, cậu liền chậm rãi cúi đầu, mắt tỏa ánh sáng đỏ, mở to cái miệng dữ tợn sau hóa thú, hung hăng cắn hai tay xuyên qua ngực Bạch Liễu của tên cướp anh, sau đó dùng lực kéo một cái, một đôi tay bị kéo từ trong thân thể Bạch Liễu ra ngoài.
Nháy mắt hai tay bị kéo ra, Bạch Liễu rên lên một tiếng ngửa về sau, Mục Tứ Thành mặt bắn đầy máu Bạch Liễu, cậu mang theo tà khí cắn xé hai tay tên cướp anh, hàm hồ không rõ nói: "Nơi quan trọng nhất của đạo tặc, đích xác là hai tay."
Nháy mắt cái tay khô bị kéo, tên cướp anh kêu thê thảm định giãy giụa, nhưng bị Mục Tứ Thành ánh mắt lạnh lùng rắc một tiếng cắn đứt, không cử động nữa.
【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Mục Tứ Thành sử dụng kĩ năng 【 móng vuốt khỉ đạo tặc 】 ăn trộm 20 mảnh gương vỡ của tên cướp anh 】
Một giây sau khi mất hai tay, tên cướp anh liền yếu đi, nó trở nên càng khô gầy thấp bé, không cam lòng mở con ngươi chảy máu, hung tợn thét dài, nhìn đôi tay bị Mục Tứ Thành cắn gãy —— tro đắp trên các móng tay bị lau đi, để lộ mảnh gương vỡ sáng lấp lánh, mỗi đầu ngón tay 2 mảnh, 10 ngón tay tổng cộng là 20 mảnh.
Tên cướp em rốt cuộc hết CD, cuồng nộ dùng cây búa bạo nộ, ngọn lửa từ trên người nó phóng lên cao, rót đầy cả toa tàu, bọn Mục Tứ Thành xê dịch rất nhanh nhưng vẫn không kịp, Mục Tứ Thành trở tay ném Bạch Liễu khỏi phạm vi ngọn lửa, né người dùng lưng đỡ lửa thay Bạch Liễu, Mục Tứ Thành bị cháy rên lên một tiếng.
Bạch Liễu bị ném miễn cưỡng lăn lộn mấy vòng trên đất.
Mục Tứ Thành mặt đầy máu, chật vật không chịu nổi, trên lưng là từng tảng da phỏng lớn, cháy gần như thấy rõ thịt, Bạch Liễu bị Mục Tứ Thành hất ra nằm liệt dưới đất, ánh mắt tan rã, ngực phập phồng kịch liệt mà thở hổn hển, thể lực của hắn đã hao hết, ngay cả ngón út cũng không thể động đậy, khóe miệng và áo sơ mi trắng đều nhuộm đỏ, nhưng người này giống hệt Mục Tứ Thành, môi nhếch lên, nở nụ cười vui thích.
Bởi bọn họ là một đôi đạo tặc thành công.
Bởi bọn họ dù giá trị sinh mạng sắp về 0, nhưng vẫn còn sống.
"Wow, làm chuyện xấu thành công cảm giác thật tốt." Bạch Liễu khó khăn giơ tay chùi vết máu trên miệng, "Đặc biệt là khi đồ vật trộm tới tay rất có giá trị."
【 Hệ thống nhắc nhở: người chơi Mục Tứ Thành bị ngọn lửa từ tên cướp em gây tổn thương, giá trị sinh mạng -20, giá trị tinh thần -20, giá trị sinh mạng hiện tại: 16, đang trong nguy hiểm! 】
【 Hệ thống cảnh cáo: người chơi Bạch Liễu giá trị sinh mạng 1, sắp về 0, xin chú ý bảo vệ mình, tránh vận động mạnh! 】
Mục Tứ Thành cũng mất sức ngồi bệt xuống đất, cậu ngửa đầu về sau dựa ghế, há to miệng hô hấp, cười mắng đạp Bạch Liễu nằm dài trên đất: "Bạch hâm, ở thế giới thực anh làm nghề gì? Giỏi trộm đồ và tính kế nhân tâm như vậy, còn giỏi dùng roi nữa, anh không phải sát nhân liên hoàn chỉ số thông minh cao hay gì đấy chứ?"
"Một nhân viên văn phòng bị đuổi việc mà thôi." Bạch Liễu miễn cưỡng nói.
Mục Tứ Thành khinh miệt giễu cợt: "Bị đuổi việc? Đuổi cái đầu anh."
Loa phát thanh trong toa rốt cuộc lại vang lên:
"Đoàn tàu sắp khởi hành, xin quý khách xếp hàng ra cửa xuống tàu, đừng ở lại trên tàu ——"
Anh em trộm cướp sau khi mất tất cả gương vỡ, oán hận cùng các hành khách khác xuống tàu, chúng đứng bên ngoài cửa, ánh mắt oán độc nhìn Bạch Liễu và Mục Tứ Thành, Bạch Liễu nằm trên đất, ngực chảy tảng lớn máu, hắn vẫn còn tâm tình nghiêng mặt sang, cười híp mắt chào hỏi anh em trộm cướp: "Bái bai."
"Grào ——" Anh em trộm cướp không cam lòng rống giận với Bạch Liễu.
【 Hệ thống nhắc nhở: tiến độ thu thập mảnh gương vỡ của người chơi Bạch Liễu là (360/400) 】
【 Sách Quái Vật tập 《 Trạm cuối bốc lửa 》 đổi mới —— Anh em trộm cướp (2/3) 】
【 Tên quái vật: Tên cướp anh 】
【 Đặc điểm: tốc độ di động cực nhanh (tốc độ 3400, ngọn lửa có hiệu quả tăng phúc), giỏi ăn trộm 】
【 Nhược điểm: mảnh gương vỡ (1/3) 】
【 Phương thức tấn công: bắt cào, ăn trộm 】
——————
Hướng Xuân Hoa và Lưu Phúc cả người ướt đẫm từ phó bản đi ra, họ ho khan quỳ rạp ở cửa đăng xuất, cả người toàn mùi cá.
Hai người lần đầu vào chơi game kinh dị, sắc mặt do sợ hãi tái nhợt dọa người, hai tay chống trên mặt đất run run, nếu không phải cậu trai trẻ tuổi kia cho họ chút chỉ dẫn, cùng quyết tâm muốn báo thù cho Quả Quả, họ tuyệt không chống đỡ được đến khi trò chơi kết thúc.
Cạnh bia mộ của Quả Quả, chàng trai trẻ kia nói, có rất nhiều thứ hắn không kể được với họ, coi như nói họ cũng không nhớ, Bạch Liễu mỉm cười, cho nên sau khi hai người đi vào, nhất định phải nghe lời.