Không đợi ông Mẫn tiếp tục nói, chú Hàn nói tiếp :
" Tiễn khách "
Ở đâu đó xuất hiện vài người đàn ông cao to lực lưỡng mặc vest đen rồi kéo gia đình nhà họ đi, mặc kệ họ khóc lóc cầu xin.
" Chủ tịch Hàn, đừng như vậy mà, ông suy nghĩ thêm đi "
" Hàn lão gia, Mẫn thị sẽ phá sản mất, huhu "
Nó đứng nhìn bọn họ gào khóc và bị những người đàn ông kia kéo đi, nhìn thấy cũng tội tội.
" Tiểu Bát, mình làm vậy có quá đáng không..

" nó ngước mặt lên nhìn hắn.

" Đồ ngốc, quá nương tay với nọ rồi quá đáng cái gì? anh chưa cạo trọc đầu con nhỏ ẻo lả đó là may " hắn cúi đầu, cốc nhẹ đầu nó một cái.
Nó bĩu môi rồi đi đến chú Hàn đang ngồi ở sofa, cúi người lẽ phép.
" Con cảm ơn chú Hàn..

"
" Haha, con bé này, có gì đâu mà cảm ơn, người nhà với nhau cả mà " ông bật cười.
" Dạ..

" nó gãi gãi đầu cười cười.
_____________________
Hôm nay nó hồi phục những vết thương trên mặt rồi nên mới đến trường, nó bước xuống xe cùng với Hàn Thất Bát khiến ai cũng ngoái cổ lại nhìn.

Quả thật nó xinh hơn trước kia nhiều, tóc ngắn có vẻ hợp với nó hơn, nhưng nó vẫn cứ thấy tóc dài xinh hơn ý.
Đang đi trên hành lang khối 11, một bóng đen bổ nhào đến lưng nó, ôm chặt nó từ phía sau.
" Tao nhớ mày quá à " Phương Yến ôm nó nói với giọng buồn bã.
" Tao mới nghĩ học có mấy bữa à " nó mỉm cười kéo Phương Yến đến, và hai người tay trong tay đi đến lớp, đến lớp 11A2, nó vẫy tay chào cô nàng Phương Yến.
" Tao vô lớp đây, bye mày "
Nó đi đến chỗ ngồi như bình thường, các bạn học trong lớp vẫn cứ nhìn nó rồi xì xào to nhỏ gì đó với nhau, nó chả thèm quan tâm, nó đâu có sống vì cảm xúc của người khác, sống làm sao miễn mình thấy vui vẻ là được, cứ vui lên vì cuộc đời cho phép mà.

" Hi, hôm nay nhìn cậu xinh nhỉ ? " Giang Thần Xuyên ở phía sau chọc chọc vào lưng nó, thấy thế nó mới quay người xuống.
" Tui cũng thấy thế, mà nè, mấy bữa tui nghĩ trường mình có xảy ra chuyện gì không? " nhìn nó vậy thôi chứ nhiều chuyện lắm.
Sau khi nghe Giang Thần Xuyên nhiệt tình kể lại thì nó thấy khá shock vì xảy ra quá nhiều chuyện.
Chuyện thứ nhất là thằng Dương trẻ trâu chính là thằng em cùng cha khác mẹ của nó - Mai Hoàng Nhất Dương, ở nhà hắn không kể cho nó nghe vì hắn nghĩ chuyện này không quan trọng lắm.
Chuyện thứ hai là Giang Thần Xuyên đã tỏ tình Phương Uyên - nhỏ bạn rụt rè mà nó mới quen, và tất nhiên là cô nàng đồng ý rồi, anh Xuyên nhà ta kiên trì lắm ngày nào cũng mua sữa và bánh bỏ trong hộp tủ của Phương Uyên, lại hay bảo vệ cô nên cô nàng Phương Uyên đã xiêu lòng chàng trai ngọt ngào này rồi.
Chuyện thứ ba thì...!tác giả chưa nghĩ ra hihi ^^
" Ngon lành ha, có người yêu luôn "
" Cũng giống cậu thôi, đâu để cho cậu với Hàn Thất Bát show ân ái hoài được " anh mỉm cười để lộ ra cái răng khểnh vô cùng đáng yêu.
Tiếng trống vang lên, nó cười với Giang Thần Xuyên rồi quay lên chuẩn bị học tiết đầu tiên.
[....]
Tan học, hôm nay nó phải về một mình, Hàn Thất Bát năm nay cũng lên lớp 12 rồi, đồng nghĩa với việc phải học tập vô cùng nhiều để chuẩn bị cho kì thi quan trọng sắp tới, Hàn Thất Bát lại là con một, người thừa kế của Hàn gia nên anh phải học rất nhiều để chuẩn bị cho tương lai.


Hôm nay hắn học thêm 2 tiết nữa mới được về.
Lúc nó đang buồn bã tay trong tay với Phương Yến đi về, Giang Thần Xuyên cùng với Phương Uyên ở đâu đó xuất hiện trước mặt nó.
" Xuân Nghi, hôm nay đi ăn với mình nhé, lần trước mình còn chưa cảm ơn cậu..

" Phương Uyên nói.
" Ừm được, Phương Yến đi cùng nhé " nó nhanh chóng đồng ý, quay sang hỏi ý kiến của cô bạn thân.
" Ok luôn "
Thế là 4 người cùng nhau đi đến quán ăn gần trường học, một tiệm bánh ngọt nhỏ nhưng rất đắt khách, khó khăn lắm mới tìm được một bàn trống.
Trong lúc ăn, Giang Thần Xuyên cùng với Phương Uyên đang show ân ái trước mặt nó và Phương Yến, nhìn đáng ghét ghê, nó ước gì có tiểu Bát của nó ở đây, còn Phương Yến vẫn chưa có mối tình vắt vai nào..


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện