Kim Tiểu Ốc nhìn thấy Điền Đại Quân có chút do dự, đoán rằng ông ta không thể cho ai biết là bí mật đang nằm trong tay vợ của mình, mà nếu như hôm nay để cho ông ta đi rồi thì về sau sợ khó có thể tìm cơ hội để hẹn ông ta ra ngoài, vì thế nói : “Anh Điền, anh đã nói thích em, em mặc kệ người khác nói thế nào, em đều lựa chọn tin tưởng anh, vợ anh nói gì em cũng không sợ, chỉ cần anh không làm em sẽ tin tưởng anh”.
Điền Đại Quân nhìn Tiểu Ốc khóc thương tâm như vậy, làm cho trái tim ông tan nát, nhất thời cái gì cũng không để ý nữa, ngẩng đầu lên nói với vợ của mình: “Có gan thì bà đi nói đi, bà muốn cá chết lưới rách theo tôi ngồi tù chứ gì, tôi sẵn sàng cùng đi với bà.
Nhưng bà có nghĩ tới con trai hay không, nếu nó biết cha mẹ mình bị tù tội thì về sau cuộc sống của nó sẽ ra sao? Hiện tại nếu bà rời đi, giả vờ như không biết gì thì tôi sẽ không ly hôn với bà, Phỉ nhi đối với tôi là thực lòng, cô ấy không cần danh phận, nên bà không cần lo lắng”.
“Cầm thú.
”
Vợ của Điền Đại Quân nói xong, tức giận quay đầu bước đi, trong đầu liền nghĩ mình sẽ lại tìm cơ hội để đuổi được con hồ ly tinh này đi.
Vợ của Điền Đại Quân vừa đi, Kim Tiểu Ốc liền kêu đau, Điền Đại Quân nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Ốc bị đánh sưng lên thật rất đau lòng: “Bảo bối, anh đưa em đi bệnh viện, người phụ nữ kia quả thật độc ác.
”
“Cũng không có gì nghiêm trọng.
Nhưng em sẽ tự đi bệnh viện! Nếu mà anh đi theo giúp em, bị người ta nhìn thấy, đối với anh sẽ ảnh hưởng không tốt.
” Tiểu Ốc ân cần nói.
Điền Đại Quân thở dài một hơi, bảo lái xe đưa Tiểu Ốc đi bệnh viện, còn mình thì mang tâm trạng ể oải trở về cơ quan.
Tiểu Ốc trên mặt có vết thương vốn là định nghỉ ngơi vài ngày rồi hãy đi làm, nhưng Điền Đại Quân dường như muốn bồi thường cho Tiểu Ốc, nói lần này đi công tác muốn dẫn cô cùng đi, Tiểu Ốc chỉ có thể cố gắng che khuôn mặt bị thương bằng lớp phấn trang điểm dày, kết quả đến sân bay mới biết được, đi công tác mục đích rõ ràng là đi Nam Châu, Tiểu Ốc xúc động nhất thời muốn chạy trốn.
Tha cho cô đi!
Tên Lữ Trị kia mà nhìn thấy cô, thế nào cũng lột da cô cho mà xem.
Kim Tiểu Ốc viện lý do nói cảm thấy trong người không được khỏe, sẽ không đi, Điền Đại Quân lại nói: “Đi xem đi! Nhà cũ của anh ở đó, nếu lần này rảnh, thuận tiện ghé thăm cha mẹ của anh luôn, anh muốn thông báo cho họ biết sự tồn tại của em, mặc kệ người khác nghĩ thế nào, anh đều muốn người trong nhà thừa nhận em, cho dù là vợ hai, cũng coi như là có danh phận, lần này đi gặp cha mẹ, xem thử ý tứ của họ, nếu em không đi, nếu cha mẹ anh đã không thích rồi, về sau càng thêm khó giải quyết, cho nên chuyến đi này em nhất định phải đi.
”
Điền Đại Quân nhìn Tiểu Ốc khóc thương tâm như vậy, làm cho trái tim ông tan nát, nhất thời cái gì cũng không để ý nữa, ngẩng đầu lên nói với vợ của mình: “Có gan thì bà đi nói đi, bà muốn cá chết lưới rách theo tôi ngồi tù chứ gì, tôi sẵn sàng cùng đi với bà.
Nhưng bà có nghĩ tới con trai hay không, nếu nó biết cha mẹ mình bị tù tội thì về sau cuộc sống của nó sẽ ra sao? Hiện tại nếu bà rời đi, giả vờ như không biết gì thì tôi sẽ không ly hôn với bà, Phỉ nhi đối với tôi là thực lòng, cô ấy không cần danh phận, nên bà không cần lo lắng”.
“Cầm thú.
”
Vợ của Điền Đại Quân nói xong, tức giận quay đầu bước đi, trong đầu liền nghĩ mình sẽ lại tìm cơ hội để đuổi được con hồ ly tinh này đi.
Vợ của Điền Đại Quân vừa đi, Kim Tiểu Ốc liền kêu đau, Điền Đại Quân nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Tiểu Ốc bị đánh sưng lên thật rất đau lòng: “Bảo bối, anh đưa em đi bệnh viện, người phụ nữ kia quả thật độc ác.
”
“Cũng không có gì nghiêm trọng.
Nhưng em sẽ tự đi bệnh viện! Nếu mà anh đi theo giúp em, bị người ta nhìn thấy, đối với anh sẽ ảnh hưởng không tốt.
” Tiểu Ốc ân cần nói.
Điền Đại Quân thở dài một hơi, bảo lái xe đưa Tiểu Ốc đi bệnh viện, còn mình thì mang tâm trạng ể oải trở về cơ quan.
Tiểu Ốc trên mặt có vết thương vốn là định nghỉ ngơi vài ngày rồi hãy đi làm, nhưng Điền Đại Quân dường như muốn bồi thường cho Tiểu Ốc, nói lần này đi công tác muốn dẫn cô cùng đi, Tiểu Ốc chỉ có thể cố gắng che khuôn mặt bị thương bằng lớp phấn trang điểm dày, kết quả đến sân bay mới biết được, đi công tác mục đích rõ ràng là đi Nam Châu, Tiểu Ốc xúc động nhất thời muốn chạy trốn.
Tha cho cô đi!
Tên Lữ Trị kia mà nhìn thấy cô, thế nào cũng lột da cô cho mà xem.
Kim Tiểu Ốc viện lý do nói cảm thấy trong người không được khỏe, sẽ không đi, Điền Đại Quân lại nói: “Đi xem đi! Nhà cũ của anh ở đó, nếu lần này rảnh, thuận tiện ghé thăm cha mẹ của anh luôn, anh muốn thông báo cho họ biết sự tồn tại của em, mặc kệ người khác nghĩ thế nào, anh đều muốn người trong nhà thừa nhận em, cho dù là vợ hai, cũng coi như là có danh phận, lần này đi gặp cha mẹ, xem thử ý tứ của họ, nếu em không đi, nếu cha mẹ anh đã không thích rồi, về sau càng thêm khó giải quyết, cho nên chuyến đi này em nhất định phải đi.
”
Danh sách chương