Cô uống vài ngụm: "Rất ngọt."
"Vậy anh uống một hớp, em uống một hớp.
Anh khuyên cô tận tình, thật ra anh rất lo lắng, không chỉ sợ cô xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cũng sợ cô sẽ đi theo anh ta, may là cô đã trở lại.
"Anh hai em một.
"Được.
"Hay là anh uống ba hớp, em một hớp, phần thưởng là cho anh hôn một cái.
"Được.”
"Nếu không anh uống giúp em đi, hôm nay em sẽ phục vụ tốt.
Anh vừa muốn đồng ý, phát hiện thiếu chút nữa thì bị lừa, cô đang nói cái đó sao? Cái đứa xảo trá này: "Không được! Ngoan, uống xong đi ngủ sớm một chút."
“Được rồi!"
Sau đó anh lại khổ sở uống ba ngụm cô uống một, tốn một hồi lâu hai người mới uống xong.
Uống xong, cô tìm anh đòi dây chuyền, hiện tại cô không có nhiệm vụ, đem dây chuyền đeo lên trước.
Sau khi anh tự mình đeo lên cho cô, ôm lấy cô rồi ngủ.
.
.
.
.
.
Những ngày nhàn nhã cũng không lâu lắm, Triêu Quân hôn mê ở bệnh viện ba ngày, sau khi tỉnh thì nghỉ ngơi mất 5 ngày, liền nằm ở viện, giao tài liệu cho cô, giao cô nhiệm vụ mới: "Hiện tại trên tay tôi có hai vụ lớn, tôi tranh thủ giúp cô, hai vụ có thể phá lần này nếu được sẽ có 18 điểm, cô nhìn một chút.
Một là, điều tra ở đây, một là tới Thái Lan, vụ này chúng ta đã tiến hành hợp tác với cảnh sát Thái, nắm giữ đường đi và hành tung của kẻ khả nghi, chứng cớ đã có một chút, nhưng còn chưa đủ.
"Tôi xem một chút.
Cô lấy về nghiên cứu một chút, cảm thấy không được, gọi điện cho anh ta: "Vụ một, giống như tôi có nghe qua ở đâu, có phải có quan hệ với Lữ Trị ?
“Nghe đồn anh ta là con riêng của nhà Lữ, chẳng qua tôi nghĩ cái này với nhiệm vụ của cô không có quan hệ gì nên không nói cho cô biết.
Bởi vì tôi thấy cái này và vụ án không có quan hệ, cô không cần sợ không được, không cần ra tay từ anh ta, gạt anh ta là được.
Cái tên Trình Vinh đó rất háo sắc, quầy rượu hấp dẫn cái gì, cô hiểu chứ.
Anh cho là cô rất nhanh có thể hoàn thành vụ này, cho nên mới tranh thủ phân công cho cô.
Cô không muốn liên lụy đến Lữ Trị, lắc đầu một cái, lựa chọn con đường thứ hai: “Tôi đi Thái Lan.”
“Cô phải nghĩ kỹ, đó là trùm buôn thuốc phiện! Không phải đùa giỡn, tin đồn là trùm ma túy rất ghê, ai chọc hắn sẽ không có đường sống, đối với hắn đều là vô nghĩa, thương hương tiếc ngọc, đừng mơ tưởng, đàn bà với hắn mà nói, chỉ là công cụ dùng để tiết dục.
Một người như vậy, Lữ Trị rất lo lắng, vụ án này phía trên rất coi trọng.
"Vậy anh uống một hớp, em uống một hớp.
Anh khuyên cô tận tình, thật ra anh rất lo lắng, không chỉ sợ cô xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cũng sợ cô sẽ đi theo anh ta, may là cô đã trở lại.
"Anh hai em một.
"Được.
"Hay là anh uống ba hớp, em một hớp, phần thưởng là cho anh hôn một cái.
"Được.”
"Nếu không anh uống giúp em đi, hôm nay em sẽ phục vụ tốt.
Anh vừa muốn đồng ý, phát hiện thiếu chút nữa thì bị lừa, cô đang nói cái đó sao? Cái đứa xảo trá này: "Không được! Ngoan, uống xong đi ngủ sớm một chút."
“Được rồi!"
Sau đó anh lại khổ sở uống ba ngụm cô uống một, tốn một hồi lâu hai người mới uống xong.
Uống xong, cô tìm anh đòi dây chuyền, hiện tại cô không có nhiệm vụ, đem dây chuyền đeo lên trước.
Sau khi anh tự mình đeo lên cho cô, ôm lấy cô rồi ngủ.
.
.
.
.
.
Những ngày nhàn nhã cũng không lâu lắm, Triêu Quân hôn mê ở bệnh viện ba ngày, sau khi tỉnh thì nghỉ ngơi mất 5 ngày, liền nằm ở viện, giao tài liệu cho cô, giao cô nhiệm vụ mới: "Hiện tại trên tay tôi có hai vụ lớn, tôi tranh thủ giúp cô, hai vụ có thể phá lần này nếu được sẽ có 18 điểm, cô nhìn một chút.
Một là, điều tra ở đây, một là tới Thái Lan, vụ này chúng ta đã tiến hành hợp tác với cảnh sát Thái, nắm giữ đường đi và hành tung của kẻ khả nghi, chứng cớ đã có một chút, nhưng còn chưa đủ.
"Tôi xem một chút.
Cô lấy về nghiên cứu một chút, cảm thấy không được, gọi điện cho anh ta: "Vụ một, giống như tôi có nghe qua ở đâu, có phải có quan hệ với Lữ Trị ?
“Nghe đồn anh ta là con riêng của nhà Lữ, chẳng qua tôi nghĩ cái này với nhiệm vụ của cô không có quan hệ gì nên không nói cho cô biết.
Bởi vì tôi thấy cái này và vụ án không có quan hệ, cô không cần sợ không được, không cần ra tay từ anh ta, gạt anh ta là được.
Cái tên Trình Vinh đó rất háo sắc, quầy rượu hấp dẫn cái gì, cô hiểu chứ.
Anh cho là cô rất nhanh có thể hoàn thành vụ này, cho nên mới tranh thủ phân công cho cô.
Cô không muốn liên lụy đến Lữ Trị, lắc đầu một cái, lựa chọn con đường thứ hai: “Tôi đi Thái Lan.”
“Cô phải nghĩ kỹ, đó là trùm buôn thuốc phiện! Không phải đùa giỡn, tin đồn là trùm ma túy rất ghê, ai chọc hắn sẽ không có đường sống, đối với hắn đều là vô nghĩa, thương hương tiếc ngọc, đừng mơ tưởng, đàn bà với hắn mà nói, chỉ là công cụ dùng để tiết dục.
Một người như vậy, Lữ Trị rất lo lắng, vụ án này phía trên rất coi trọng.
Danh sách chương