Edit: V.O

Trên tiệc sinh nhật, Thịnh Thiên Kim không bất ngờ khi gặp được Thịnh Cát An.

Có lẽ là vừa rồi bọn họ gặp nhau, Hồ Điệp Nhi đã nói chuyện của cô cho Thịnh Cát An.

Cho nên, lúc Thịnh Cát An nhìn thấy cô, tuy hơi ngạc nhiên, nhưng vẻ mặt không im lặng như ở Kính thành.

Cho tới bây giờ, Thịnh Thiên Kim cũng nhớ rõ ràng, lần cuối cùng bọn họ gặp nhau đó. Khi đó, cô vì chuyện di sản bị cướp đi, đi tìm Thịnh Cát An lý luận. Kết quả, Thịnh Cát An trốn tránh không gặp cô. Cuối cùng, cô rất vất vả đến căn nhà mới của bọn họ, đợi Thịnh Cát An. Nhưng, thái độ của Thịnh Cát An đối với cô, lại khiến trái tim cô băng giá.

Chính vì ông ta mặc kệ, Thịnh Mỹ Ngọc mới kiêu ngạo như vậy.

Cũng vì ông ta ngầm đồng ý, Hồ Điệp Nhi mới dám ra tay với cô.

Cho nên, lúc Thịnh Cát An cười đi đến nói chuyện với cô, Thịnh Thiên Kim chỉ cảm thấy buồn nôn.

"Thiên Kim, đúng là con ở đây." Thịnh Cát An cười nói: "Con còn đang giận ba sao? Con bé này, cũng thật là..." Nói xong, ông ta cười cười với Bạch Thận Ngôn bên cạnh: "Vị này là Nhị thiếu gia nhà họ Lục đúng không. Nghe nói, cậu quen biết Thiên Kim. Con bé này, từ nhỏ đã tùy hứng, thích làm việc kích thích. Rất nhiều lúc, ngay cả người ba như tôi cũng không quản được nó."

Bạch Thận Ngôn không nói gì.

Thịnh Thiên Kim cũng không mở miệng.

Hồ Điệp Nhi là mẹ kế của cô.

Bạch Thận Ngôn phản bác vài câu giúp cô, những người khác biết, nhiều nhất cũng chỉ nói nói.

Nhưng, cho dù nói thế nào, Thịnh Cát An cũng là cha ruột của cô. Nếu, Bạch Thận Ngôn ra mặt thay cô, phản bác Thịnh Cát An, vậy chuyện này vào miệng người khác, sẽ thành một cảnh tượng khác. Có lẽ, những người đó sẽ nói, Thịnh Thiên Kim cô không hiếu thảo, lại tìm đàn ông bên ngoài về, cả cha ruột mình cũng không nhận.

Dù sao mấy năm nay, hình tượng bên ngoài của Thịnh Cát An, đều là hòa nhã dễ gần, lại thích làm công ích. Mà Thịnh Thiên Kim cô, có lẽ chỉ là tiểu công chúa bị người nhà làm hư...

Cho dù rất nhiều lúc, những chuyện bọn họ truyền, cô cũng chưa từng làm.

Đây, có lẽ chính là lời người đáng sợ.

...

Thịnh Cát An nói xong, phát hiện hai người đối diện đều không nói gì, trong lòng hơi bất mãn.

Ông ta chủ động đi đến nói chuyện, dieendaanleequuydoon – V.O, coi như là đã cho bọn họ mặt mũi.

Nếu không phải sau khi Thịnh Lan San mất, Tập đoàn Thịnh Thế vào tay ông ta dần dần xuống dốc. Đám người ở Kính thành đó đều theo dõi ông ta như hổ rình mồi, khiến ông ta không thể không đến thành phố M, tìm con đường lui cho chính mình, không thì ông ta sẽ không đặt Bạch Thận Ngôn vào mắt.

Thế lực của nhà họ Lục ở thành phố M lớn.

Chỉ là theo suy nghĩ của ông ta, Bạch Thận Ngôn cũng chỉ là con riêng của Lục Cẩm Thiêm mà thôi. Nếu là đến phiên người thừa kế chân chính của nhà họ Lục, không phải là Lục Du Sinh thì còn ai. Mà Bạch Thận Ngôn, cho dù thế nào, vẫn cố hết sức tạo quan hệ tốt. Ít nhất, không thể vì Thịnh Thiên Kim mà khiến cho bọn họ sứt mẻ tình cảm.

...

Thịnh Cát An tự giác mất mặt, tùy tiện tìm lý do bỏ đi.

Kế tiếp, bữa tiệc cũng na ná như những bữa tiệc Thịnh Thiên Kim đã tham gia. Khác biệt duy nhất có lẽ là người tham gia.

Buổi tối, ăn xong cơm tối, Bạch Thận Ngôn dẫn Thịnh Thiên Kim cáo từ.

Lúc đó, Dương Hoài Thiến luôn luôn muốn tìm cơ hội, hỏi Bạch Thận Ngôn về chuyện Thịnh Thiên Kim.

Nhưng, khách quá nhiều, bà mãi vẫn không tìm được cơ hội.

Cuối cùng, Bạch Thận Ngôn dẫn Thịnh Thiên Kim đi.

Trên đường, Bạch Thận Ngôn sờ đầu cô nhận lỗi với cô.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện