Chương 4889
Giống như Liễu Thanh Vân bị tạt axit đang ngồi trước mặt anh ta đây, đối diện với luồng khí tức mạnh mẽ toát ra từ người Tô Duy Nam, cô ta cảm thấy hơi thở như bị bóp nghẹt.
Nếu ngay từ đầu Tô Duy Nam không biết thân phận của cô ta, cô ta còn có thể mượn đề tài để nói chuyện của mình.
Nhưng bây giờ Tô Duy Nam đã đoán ra thân phận thực sự của cô ta, tùy tiện nhắc lại một chuyện trước đây cũng đủ khiến Tô Duy Nam hủy hoại cô ta.
Liễu Thanh Vân chậm rãi thở ra một hơi nặng nề, đợi khi cô ta mở mắt ra một lần nữa, bên trong vậy mà lại có thêm một cảm giác xem cái chết nhẹ như không.
Dù sao khuôn mặt của cô ta cũng đã bị hủy hoại, cả đời này cô ta cũng chẳng còn gì để mất nữa rồi.
Kết quả cuối cùng cùng lắm thì cái mạng này cũng không cần nữa thôi.
Khuôn mặt hiện giờ của cô ta cũng không còn, quan tâm tới mạng giống làm gì nữa chứ.
“Cậu Tô quả nhiên rất thông minhI Không sai, cậu đoán đúng rồi, tôi chính là Liêu Thanh Vân!”
Đã không thể trốn tránh được nữa, thế thì cứ trực tiếp đối mặt thôi.
Khi nói ra những lời này, Liễu Thanh Vân dường như đã lấy hết can đảm mà mình có.
Lúc này, đôi tay buông thống bên cạnh bắt đầu run rẩy không kiểm soát được.
Dù nói thế nào, cô ta đã kiên quyết đối diện với Tô Duy Nam, nỗi sợ hãi vẫn sẽ vây lấy trái tim của cô ta.
“Nếu anh muốn thay Tô Lam trút giận, tôi có thể tiếp anh bất cứ lúc nào, nhưng bây giờ tôi chuyện tôi cần bàn với anh không phải cô ấy, mà là vấn đề liên quan đến quyên nuôi dưỡng Bảo Anh.”
Khi Liễu Thanh Vân nói những lời này, dường như đã dùng hết tất cả sức lực của cô ta.
Cô ta thậm chí không dám nhìn thẳng vào mắt Tô Duy Nam, cô ta sợ khi mình đối diện với anh ta, một tia dũng khí cuối cùng cũng sẽ biến mất.
Nghe cô ta nói như thế, khóe miệng Tô Duy Nam nhếch lên một nụ cười lạnh lùng mỉa mai: “Khi nào đến lượt cô bàn với tôi quyền nuôi Bảo Anh?”
Liễu Thanh Vân đột nhiên siết chặt tay.
Cô ta quay sang nhìn ông .John đang ngồi bên cạnh, .John lập tức hoàn hồn lại.
Ông ta lấy trong túi ra hai cuốn sổ nhỏ màu đỏ và đưa cho Tô Duy Nam.
“Quả thật là như vầy, lời cậu Tô nói không sai, trước đây tôi không có tư cách nói chuyện quyền nuôi dưỡng Bảo Anh với cậu, nhưng chuyện ngày hôm nay thì khác rồi.”
Mắt Mộ Mãn Loan lóe lên, ánh mắt rơi vào hai cuốn sổ đỏ trước mặt.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.z-z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_zz để đọc nhé! Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!