Trong phòng vip 5604 Thiết Sang Sang ngồi trên giường, tay xoa xoa vết bầm tím trên tay mà Mạnh Hùng đã gây ra.

Miệng thì mắng chửi.

“Mạnh Tổng đáng chết, tính tình hung bạo.

Chuyện nhỏ như vậy cũng làm ra thành chuyện lớn.

Đồ khốn kiếp làm người ta đau muốn chết.”

Vừa nói tay cô vừa đập mạnh xuống giường.

“Bụp bụp bụp...”

“Tức quá..............”

Thiết Sang Sang thét len vì tức giận.

Trần Siêu mở cửa phòng của Thiết Sang Sang ra.

Anh nhìn thấy hành động trẻ con này của cô mà bật cười.

Tay Trần Siêu cầm một tuýp thuốc, anh đi vào nhìn Thiết Sang Sang cười nói.

“Cuối cùng cũng có người, chọc tức được cô Thiết rồi sao.”

Không biết vì sao mỏi khi Trần Siêu gặp mặt Thiết Sang Sang, anh liền dùng lời lẽ khó nghe để trêu chọc cô.

Thiết Sang Sang nhìn thấy nét mặt đắc ý này của Trần Siêu trong lòng liền tức giận.

Cô vươn tay cầm lấy cái gối trên giường, quăng vào người của Trần Siêu nõi.

“Ra ngoài!

Tôi không muốn thấy cái mặt đáng ghét của anh.”

Trần Siêu không nói gì, anh bước tới ngồi xuống bên cạnh Thiết Sang Sang.

Anh cầm tay bị thương của cô lên mà xem, Thiết Sang Sang cảm giác khó chịu cô rút tay mình lại nói.

“Không cần anh quan tâm, anh mau ra khỏi phòng của tôi.”

“Tôi không quan tâm đến cô, tôi chỉ sợ nếu tay cô bị tàn phế, thì cô sẽ kiện Mạnh Tổng, tội làm tổn thương người khác.”

Thật ra Trần Siêu cũng không hiểu vì sao, mình lại dại dột mà đến đây để nghe cô mắng chửi.

“Tôi sẽ không kiện Mạnh Tổng được chưa? Anh mau ra khỏi phòng của tôi.”

Thiết Sang Sang nghe Trần Siêu nói vậy trong lòng tức giận.

Cô còn tưởng anh cũng quan tâm đến cô, nhưng không ngờ anh lại nói như vậy.

Cái người này, cái miệng không bao giờ thót ra những lời dễ nghe.

Cô nhìn anh bằng ánh mắt chán ghét nói.

“Nghe không, tôi bảo anh cút ngay.”

Trần Siêu nghe Thiết Sang Sang nói vậy liền phẫn nộ, anh quăng tuýp thuốc xuống giường rồi xoay người bỏ đi.

Thiết Sang Sang trong lòng tức tưởi, cô cầm tuýp thuốc lên ném vào người của Trần Siêu.

“Ahhhhhhhhhhh.”

Tiếng kêu đau của Thiết Sang Sang làm Trần Siêu hoảng hốt.

Anh xoay người lại nhìn vào Thiết Sang Sang.

Thiết Sang Sang quên là tay mình đang bị thương, cô vừa dùng sức nên đã động đến vết thương.

Trần Siêu nhìn thấy sắc mặt tái mét vì đau đớn của Thiết Sang Sang, trong lòng anh lo lắng.

Trần Siêu gấp gáp chạy đến cầm tay Thiết Sang Sang lên xem.

Thiết Sang Sang nhìn Trần Siêu, lúc anh không tỏa ra thái độ lạnh lùng, anh nhìn thật đẹp trai.

Trần Siêu là người luôn tỏa ra nghiêm khắc, mạnh dạng, nhưng bay giờ nét mặt anh nhìn vào thật dịu dàng đáng yêu.Trần Siêu không để ý đến ánh mắt khác thường của Thiết Sang Sang nhìn mình, anh chỉ châm chú nhìn vào vết thương trên tay cô.

Vết thương của Thiết Sang Sang đã trở nên bầm tím và đã sưng lên.

Trần Siêu mở tuýp thuốc ra, anh cẩn thận, nhẹ nhàng thoa lên vết thương của Thiết Sang Sang.

Khi thoa xong Trần Siêu ngước đầu lên.

Cặp mắt Trần Siêu chạm vào đôi mắt mơ mộng của Thiết Sang Sang.

Anh nhìn thấy Thiết Sang Sang đang nhìn mình, không biết vì sao tim Trần Siêu bất giác đập loạn nhịp.

Ánh mắt Trần Siêu nhìn vào đôi môi kêu gợi của Thiết Sang Sang.

Khuôn mặt tuấn tú của anh từ từ khom tới.

Không biết vì sao trong lòng của Thiết Sang Sang lại có cảm giác chờ mông.

Cô nhắm mắt lại không cử động, môi Trần Siêu vừa chạm lên đôi môi mềm mại của Thiết Sang Sang.

Trong lòng anh liền hiện lên sự khao khát chưa từng có.

Trần Siêu đột nhiên ngồi thẳng người lại, cặp mắt mê người nhìn vào ánh mắt chờ mông của Thiết Sang Sang.

Trần Siêu lo sợ Thiết Sang Sang chỉ vị sự mê muội nhất thời, nên mới có cử chỉ thân mật với anh.

Thiết Sang Sang nhìn anh, trong lòng không biết Trần Siêu đang nghĩ gì.

Cặp mắt Thiết Sang Sang hiện lên nỗi  buồn, cô cụp mặt xuống không muốn nhìn Trần Siêu nữa.

Hành động vừa rồi của Trần Siêu đã làm tổn thương tới lòng tự trọng của cô.

Trần Siêu nhìn thấy được sự thất vọng trong ánh mắt của cô, anh vươn tay nâng chiếc cầm xinh xắn của Thiết Sang Sang lên.

Trần Siêu nhìn Thiết Sang Sang bằng ánh mắt thâm tình.

Giọng nói dịu dàng của anh vang lên.

“Em chắc?”

Trần Siêu hỏi Thiết Sang Sang.

Thiết Sang Sang không nói gì, cô thẹn thùng gật đầu một cái.

Trần Siêu không còn do dự gì nữa, anh khom xuống đặt lên môi Thiết Sang Sang một nụ hôn nóng bỏng.

Hai người hôn nhau một cách kịch liệt, tay Trần Siêu bất đầu không yên phận.

Tay anh thò vài trong áo ngủ của Thiết Sang Sang, sờ vào cặp ngực to tròn của cô.

Hơi thở của Trần Siêu trở nên bất ổn, sự khao kháo chiếm được Thiết Sang Sang vang lên trong lòng anh.

Trần Siêu hôn lên cổ của cô, từ từ đi xuống.

Trong lúc hai người đang chìm đắm  trong sự kích tích của tình dục, tiếng gõ cửa vang lên.

“Cóc cóc cóc.”

Thiết Sang Sang nghe được tiếng gõ cửa liền đẫy Trần Siêu ra.

Cô quên mất, mình đã gọi khách sạn đem cơm tối lên.

Thiết Sang Sang chỉnh lại y phục trên người mình, đi ra mở cửa.

Nhân viên phục vụ nhìn thấy sắc mặt ửng hồng của Thiết Sang Sang.

Anh tò mò nhìn vào bên trong, thấy Trần Siêu đang ngồi trên giường, trong lòng liền hiểu trong phòng vừa xảy ra chuyện gì.

Anh nhanh tay đẫy xe thức ăn vào trong phòng rồi lịch sự rời đi.

Thiết Sang Sang nhìn nét mặt mất hứng của Trần Siêu mà cười.

Trần Siêu vươn tay kéo Thiết Sang Sang ngồi lên đùi mình, từ trước tới giờ Trần Siêu chưa từng động lòng với bất cứ một ai, Thiết Sang Sang là người đầu tiên.

Tay Trần Siêu luồn vào trong áo ngủ của Thiết Sang Sang sờ vào vòng eo thon nhỏ của cô.

Thiết Sang Sang nhìn vào ánh mắt của Trần Siêu, cô có thể thấy được sự ham muốn của dục vọng.

Trong lòng Thiết Sang Sang cảm giác được, người đàn ông này sẽ thuộc về riêng cô.

Cô biết tính tình ương ngạnh của anh, anh ghét tiếp xúc với phụ nữ.

Cô có nghe mấy người đồng nghiệp nói.

Từ lúc họ bất đầu làm việc tại Tân Mạnh Thị, họ chưa từng thấy trợ lý Trần có bất kỳ quan hệ gì với phụ nữ.

Có nhiều người chủ động đến làm quen với anh, anh cũng khéo léo từ chối.

Thiết Sang Sang nghĩ đến những gì họ nói trong lòng đột nhiên vui vẻ.

Cô nhìn Trần Siêu cười dịu dàng, tay cởi nút áo sơ mi của anh ra.

Trần Siêu sở hữu một thân hình vô cùng hấp dẫn, vì thường xuyên luyện võ nên anh có cơ bắp rắn chắc, nhìn vào thật mê người.

Trần Siêu cẩn hận cởi bỏ áo ngủ trên người Thiết Sang Sang xuống, tránh cánh tay bị thương của cô.

Thân thể tuyệt đẹp của cô hiện ra trước mặt anh.

Vì đang ở trong phòng chuẩn bị đi ngủ, nên Thiết Sang Sang không mặc áo lót.

Cặp ngực to tròn quyến rũ của cô hiện ra trước mặt Trần Siêu, làm anh mất đi lý trí.

Anh khom người tới mút lấy nụ hoa của cô.

Hai người cứ như vậy, đã trao nhau lần đầu tiên của mình cho đối phương.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện