Ăn sáng xong Mạnh Hùng, Kiều Nhi và Trần Siêu đến cục cảnh sát.
Mạnh Hùng một thân âu phục màu đen, đi hiên ngang phía trước, Kiều Nhi và Trần Siêu nghiêm chỉnh đi bên cạnh anh.
Vừa bước vào cục cảnh sát tất cả ánh mắt, điều dồn hết lên người đàn ông oai phong này.
Sát khí tỏa ra từ trên người của Mạnh Hùng, đã chèn ép khí thế uy nghiêm của các nhân viên cảnh vụ.
Một nhân viên cảnh sát bước tới nhìn Mạnh Hùng nói.
“Các người đến đây vì chuyện gì.”
Mạnh Hùng không len tiếng, cặp mắt khinh thường của anh, không thèm nhìn đến anh ta.
Kiều Nhi thấy vậy liền lên tiếng.
“Chúng tôi đến, để gặp cục trưởng Anderson.”
Người nhân viên cảnh sát, quan sát 3 người bằng ánh mắt nghi ngờ.
Lúc này cắp đước của Paul Anderson vừa từ trong phòng thẩm vấn bước ra ngoài.
Anh nhìn thấy Mạnh Hùng, là người bọn họ đang điều tra liền kinh ngạc.
Trong lòng thầm nghĩ.
“Mạnh Hùng này đúng thật là phách lối, đang ở trong hoàng cảnh gì mà hắn còn tỏa ra thái độ hống hách như vậy.”
Cắp dưới của Paul Anderson liền bước tới nói.
“Mạnh Tổng, mời.”
Vừa nói hắn vừa chỉ qua cánh cửa bên phong thẩm vấn.
Trong phòng thẩm vấn Paul Anderson nghiêm túc ngồi trước mặt họ.
“Mạnh Tổng, theo lời nói của anh thì những văn kiện trong tay tôi điều là giả?”
Giọng nói chất vấn của Paul Anderson vang lên.
Mạnh Hùng nhìn Paul Anderson nghiêm túc gật đầu rồi nói.
“Phải, ngân hàng của chúng tôi có mặt khắp nơi trên toàn thế giới.
Tôi không thể nào vì những số tiền hối lộ nhỏ nhoi này, mà làm tổn hại thới danh tiếng của ngân hàng.”
Trên xe đi đến đây, Kiều Nhi đã dặn dò Mạnh Hùng.
Dù Paul Anderson có đưa ra bất cứ chứng cớ gì, anh cũng phải phủ nhận dù đó là sự thật.
Paul Anderson nghe Mạnh Hùng nói như vậy, anh tức giận liền đưa ra một tờ giấy với những thông tin về ngân hàng bên Thụy sĩ.
Mạnh Hùng nhìn vào, trên đó có 5 tài khoản khác nhau, tất cả điều là của Mạnh Hùng anh.
Số tiền Bang Bạch Hổ buông bán Vũ khí mà kiếm được, toàn bộ nằm trong đó.
Nếu kỳ này anh thua kiện, những tài khoản này sẽ bị chính phủ Mỹ đóng băng.
Mạnh Hùng nhìn sơ vào chi tiết trong tờ giấy, liền nhìn Paul Anderson nói.
“Tôi không biết những tài khoản này là của ai.”
Paul Anderson nghe anh nói vậy liền nổi nóng, anh quăng sấp hồ sơ trên tay mình xuống bàn nói.
“Mạnh Tổng, ngài muốn giở trò phải không? Chúng tôi đã điều tra những tài khoản này điều là tài khỏan riêng của Mạnh Hùng anh, số tiền anh hối lộ được, điều nằm trong đó.”Kiều Nhi đang ngồi nghiêm trang bên cạnh Mạnh Hùng, lúc này mới dùng giọng điệu vô cùng nghiêm túc lên tiếng.
“Cục trưởng Anderson, xin ngài hẩy thận trọng với lời nói của mình.
Tôi có thể kiện ngài về tội phỉ báng.”
Paul Anderson nghe Kiều Nhi nói vậy, anh liền đổi đề tài.
“Mạnh Tổng, xin ngài hẩy giải thích về những tài khoản này.
Tại sao tất cả điều là tên của Mạnh Hùng ngài.”
Lúc này Kiều Nhi mới từ trong cặp táp lấy ra một phần văn kiện, cô đặt trước mặt Paul Anderson nói.
“Tôi không biết những thông tin này, cục trưởng Anderson đã lấy được từ đâu.
Theo tôi điều tra thì năm tài khoản, mà người nặc danh gởi đến cục cảnh sát cho ngài, điều không có liên quan đến thân chủ của tôi, hay ngân hàng Tân Mạnh Thị.”
Kiều Nhi nói đến đây cô dừng lại một chút, tay cầm một bản văn kiện khắc đưa ra trước mặt Paul Anderson.
Nhìn thấy nét mặt kiêu ngạo của Kiều Nhi, cấp dưới của Paul Anderson trong lòng khinh miệt.
Anh thầm nghĩ.
“Đã có đầy đủ chứng cớ như vậy, anh muốn xem thử, cô có ba đầu hay sáu tay, mà có thể xoay chuyển được tình hình này.”
Kiều Nhi không quan tâm đến ánh mắt, khinh thường của tên cấp dưới của Paul Anderson.
Cô dùng tay chỉ vào phần tài liệu kia nói.
“Trong bản sau tài liệu mà cục trưởng Anderson gởi cho tôi, trong đó để là tập đoàn Mạnh Thị chứ không phải Tân Mạnh Thị. “
Kiều Nhi nhấn mạnh hai chữ Mạnh Thị trong lời nói của cô.
Paul Anderson nhìn vào nơi Kiều Nhi chỉ trên văn kiện, cặp mắt anh liền mở thật to vì kinh ngạc.
Paul Anderson khẩn trương, anh lập tức mở File 6758 trong laptop của mình ra xem.
Quả thật như lời của Kiều Nhi vừa nói.
Lúc trước đích thân anh xem tài liệu này, anh có thể khẩn định đó là Tân Mạnh Thị, nhưng bây giờ đã bị đổi thành Mạnh Thị.
Paul Anderson, Mạnh Hùng và Trần Siêu điều nhìn vào phần văn kiện mà Kiều Nhi vừa đưa ra.
Cả ba điều kinh ngạc, Mạnh Hùng không biết Kiều Nhi đã làm cách gì mà có thể thay đổi được thong tinh của anh, trong những tài khoản của ngân hàng Thuỵ Sĩ, và tư liệu trong File của cục cảnh sát.
Sắc mặt của Paul Anderson còn kinh ngạc hơn cả Mạnh Hùng nữa.
Anh đã đích thân xem xét kỷ càng tài liệu trong File 6758 này, và cũng đã chứng thực những tài khoản này của Mạnh Hùng với bên ngân hàng Thụy sĩ, nhưng bây giờ Kiều Nhi lại có thể thay đổi những thông tin này.
Trong lòng anh hiện lên sự nghi ngờ, làm sao cô lại có năng lực này.
Tư liệu bí mật của cục cảnh sát được phòng bị rất cẩn thận, nếu không có mật mã và dấu lăn tay, thì sẽ không mở được hồ sơ ra.
Còn nếu muốn thay đổi gì trong tài liều, thì chỉ có Tổng cục trưởng mới có quyền hạn này.
Kiều Nhi nhìn nét mặt kinh ngạc của Paul Anderson cô cười nói.
“Cục trưởng Anderson, xin ngài cho cấp dưới của mình, chứng thực những tài khoản này thêm một lần nữa.
Tôi nghĩ có người cố tình tạo ra những chứng cớ giả này, để vu oan giá họa cho thân chủ của tôi.”
Paul Anderson liền cầm tời giấy có tư liệu của 5 tài khoản kia, đưa cho cấp dưới của mình nói.
“Cậu liên lạc với ngân hàng bên Thụy Sĩ, lấy thông tin về 5 tài khoản này.”
Cấp dưới của Paul Anderson cầm lấy tờ giấy rồi cung kính rời đi.
Trong phòng thẩm vấn đột nhiên im lìm, không ai nói lời nào mỏi người trong đầu điều có suy nghĩ riêng.
Paul Anderson thì vẫn chưa hết kinh ngạc, với lời nói của Kiều Nhi.
Cô xin anh cho cô thời gian là 3 ngày để điều tra, nhưng chỉ ngắn gọn 1 ngày mà Kiều Nhi đã có thể xoay chuyển lại tình hình, anh thật không biết phải dùng lời lẽ gì để diễn tả năng lực làm việc của Kiều Nhi.
Mạnh Hùng một thân âu phục màu đen, đi hiên ngang phía trước, Kiều Nhi và Trần Siêu nghiêm chỉnh đi bên cạnh anh.
Vừa bước vào cục cảnh sát tất cả ánh mắt, điều dồn hết lên người đàn ông oai phong này.
Sát khí tỏa ra từ trên người của Mạnh Hùng, đã chèn ép khí thế uy nghiêm của các nhân viên cảnh vụ.
Một nhân viên cảnh sát bước tới nhìn Mạnh Hùng nói.
“Các người đến đây vì chuyện gì.”
Mạnh Hùng không len tiếng, cặp mắt khinh thường của anh, không thèm nhìn đến anh ta.
Kiều Nhi thấy vậy liền lên tiếng.
“Chúng tôi đến, để gặp cục trưởng Anderson.”
Người nhân viên cảnh sát, quan sát 3 người bằng ánh mắt nghi ngờ.
Lúc này cắp đước của Paul Anderson vừa từ trong phòng thẩm vấn bước ra ngoài.
Anh nhìn thấy Mạnh Hùng, là người bọn họ đang điều tra liền kinh ngạc.
Trong lòng thầm nghĩ.
“Mạnh Hùng này đúng thật là phách lối, đang ở trong hoàng cảnh gì mà hắn còn tỏa ra thái độ hống hách như vậy.”
Cắp dưới của Paul Anderson liền bước tới nói.
“Mạnh Tổng, mời.”
Vừa nói hắn vừa chỉ qua cánh cửa bên phong thẩm vấn.
Trong phòng thẩm vấn Paul Anderson nghiêm túc ngồi trước mặt họ.
“Mạnh Tổng, theo lời nói của anh thì những văn kiện trong tay tôi điều là giả?”
Giọng nói chất vấn của Paul Anderson vang lên.
Mạnh Hùng nhìn Paul Anderson nghiêm túc gật đầu rồi nói.
“Phải, ngân hàng của chúng tôi có mặt khắp nơi trên toàn thế giới.
Tôi không thể nào vì những số tiền hối lộ nhỏ nhoi này, mà làm tổn hại thới danh tiếng của ngân hàng.”
Trên xe đi đến đây, Kiều Nhi đã dặn dò Mạnh Hùng.
Dù Paul Anderson có đưa ra bất cứ chứng cớ gì, anh cũng phải phủ nhận dù đó là sự thật.
Paul Anderson nghe Mạnh Hùng nói như vậy, anh tức giận liền đưa ra một tờ giấy với những thông tin về ngân hàng bên Thụy sĩ.
Mạnh Hùng nhìn vào, trên đó có 5 tài khoản khác nhau, tất cả điều là của Mạnh Hùng anh.
Số tiền Bang Bạch Hổ buông bán Vũ khí mà kiếm được, toàn bộ nằm trong đó.
Nếu kỳ này anh thua kiện, những tài khoản này sẽ bị chính phủ Mỹ đóng băng.
Mạnh Hùng nhìn sơ vào chi tiết trong tờ giấy, liền nhìn Paul Anderson nói.
“Tôi không biết những tài khoản này là của ai.”
Paul Anderson nghe anh nói vậy liền nổi nóng, anh quăng sấp hồ sơ trên tay mình xuống bàn nói.
“Mạnh Tổng, ngài muốn giở trò phải không? Chúng tôi đã điều tra những tài khoản này điều là tài khỏan riêng của Mạnh Hùng anh, số tiền anh hối lộ được, điều nằm trong đó.”Kiều Nhi đang ngồi nghiêm trang bên cạnh Mạnh Hùng, lúc này mới dùng giọng điệu vô cùng nghiêm túc lên tiếng.
“Cục trưởng Anderson, xin ngài hẩy thận trọng với lời nói của mình.
Tôi có thể kiện ngài về tội phỉ báng.”
Paul Anderson nghe Kiều Nhi nói vậy, anh liền đổi đề tài.
“Mạnh Tổng, xin ngài hẩy giải thích về những tài khoản này.
Tại sao tất cả điều là tên của Mạnh Hùng ngài.”
Lúc này Kiều Nhi mới từ trong cặp táp lấy ra một phần văn kiện, cô đặt trước mặt Paul Anderson nói.
“Tôi không biết những thông tin này, cục trưởng Anderson đã lấy được từ đâu.
Theo tôi điều tra thì năm tài khoản, mà người nặc danh gởi đến cục cảnh sát cho ngài, điều không có liên quan đến thân chủ của tôi, hay ngân hàng Tân Mạnh Thị.”
Kiều Nhi nói đến đây cô dừng lại một chút, tay cầm một bản văn kiện khắc đưa ra trước mặt Paul Anderson.
Nhìn thấy nét mặt kiêu ngạo của Kiều Nhi, cấp dưới của Paul Anderson trong lòng khinh miệt.
Anh thầm nghĩ.
“Đã có đầy đủ chứng cớ như vậy, anh muốn xem thử, cô có ba đầu hay sáu tay, mà có thể xoay chuyển được tình hình này.”
Kiều Nhi không quan tâm đến ánh mắt, khinh thường của tên cấp dưới của Paul Anderson.
Cô dùng tay chỉ vào phần tài liệu kia nói.
“Trong bản sau tài liệu mà cục trưởng Anderson gởi cho tôi, trong đó để là tập đoàn Mạnh Thị chứ không phải Tân Mạnh Thị. “
Kiều Nhi nhấn mạnh hai chữ Mạnh Thị trong lời nói của cô.
Paul Anderson nhìn vào nơi Kiều Nhi chỉ trên văn kiện, cặp mắt anh liền mở thật to vì kinh ngạc.
Paul Anderson khẩn trương, anh lập tức mở File 6758 trong laptop của mình ra xem.
Quả thật như lời của Kiều Nhi vừa nói.
Lúc trước đích thân anh xem tài liệu này, anh có thể khẩn định đó là Tân Mạnh Thị, nhưng bây giờ đã bị đổi thành Mạnh Thị.
Paul Anderson, Mạnh Hùng và Trần Siêu điều nhìn vào phần văn kiện mà Kiều Nhi vừa đưa ra.
Cả ba điều kinh ngạc, Mạnh Hùng không biết Kiều Nhi đã làm cách gì mà có thể thay đổi được thong tinh của anh, trong những tài khoản của ngân hàng Thuỵ Sĩ, và tư liệu trong File của cục cảnh sát.
Sắc mặt của Paul Anderson còn kinh ngạc hơn cả Mạnh Hùng nữa.
Anh đã đích thân xem xét kỷ càng tài liệu trong File 6758 này, và cũng đã chứng thực những tài khoản này của Mạnh Hùng với bên ngân hàng Thụy sĩ, nhưng bây giờ Kiều Nhi lại có thể thay đổi những thông tin này.
Trong lòng anh hiện lên sự nghi ngờ, làm sao cô lại có năng lực này.
Tư liệu bí mật của cục cảnh sát được phòng bị rất cẩn thận, nếu không có mật mã và dấu lăn tay, thì sẽ không mở được hồ sơ ra.
Còn nếu muốn thay đổi gì trong tài liều, thì chỉ có Tổng cục trưởng mới có quyền hạn này.
Kiều Nhi nhìn nét mặt kinh ngạc của Paul Anderson cô cười nói.
“Cục trưởng Anderson, xin ngài cho cấp dưới của mình, chứng thực những tài khoản này thêm một lần nữa.
Tôi nghĩ có người cố tình tạo ra những chứng cớ giả này, để vu oan giá họa cho thân chủ của tôi.”
Paul Anderson liền cầm tời giấy có tư liệu của 5 tài khoản kia, đưa cho cấp dưới của mình nói.
“Cậu liên lạc với ngân hàng bên Thụy Sĩ, lấy thông tin về 5 tài khoản này.”
Cấp dưới của Paul Anderson cầm lấy tờ giấy rồi cung kính rời đi.
Trong phòng thẩm vấn đột nhiên im lìm, không ai nói lời nào mỏi người trong đầu điều có suy nghĩ riêng.
Paul Anderson thì vẫn chưa hết kinh ngạc, với lời nói của Kiều Nhi.
Cô xin anh cho cô thời gian là 3 ngày để điều tra, nhưng chỉ ngắn gọn 1 ngày mà Kiều Nhi đã có thể xoay chuyển lại tình hình, anh thật không biết phải dùng lời lẽ gì để diễn tả năng lực làm việc của Kiều Nhi.
Danh sách chương