Vừa xoay người lại Kiều Nhi liền nhìn thấy Lôi Lạc Thiên và Trình Lam, hai người tay trong tay bước ra khỏi nhà hàng.

Kiều Nhi nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Trình Lam đang quan sát mình, cô nở nụ cười rực rỡ.

“Kiều Nhi thật trùng hợp.”

Lôi Lạc Thiên nhìn Kiều Nhi nói.

“Anh Thiên cùng chị dâu đi chơi hả?”

Cô vừa nói vừa cười một cách ngọt ngào.

Trình Lam nhìn Kiều Nhi với ánh mắt chứa đầy vẻ nghi ngờ.

Kiều Nhi lúc sáng và Kiều Nhi bây giờ, gióng như 2 người hoàn toàn khác nhau.

Lôi Lạc Thiên biết Trình Lam đang nghĩ gì, anh liền giải thích.

“Kiều Nhi là một Luật sư vô cùng xuất sắc và chuyên nghiệp, làm việc rất nghiêm túc.

Nhưng sau giờ làm việc thì em ấy trở thành người hoàn toàn khác.

Kiều Nhi tính tình trẻ con và thích đi chơi để xả stress.”

“Chị Dâu chị có thể gọi em là Betty.”

“Đừng gọi em là chị dâu. Nếu côi em là bạn thì gọi em là Trình Lam.”

Trình Lam nhìn Kiều Nhi nói, cô không thích người khác gọi mình là chị dâu, nghe già lắm.

“Em muốn theo anh chị đi chơi không? Anh chị chuẩn bị đến bar Night Angel để gặp vài người bạn.”

Lôi Lạc Thiên biết Kiều Nhi và Mạnh Hùng đang có chuyện chưa giải quyết xong, anh muốn tạo cơ hội cho Mạnh Hùng giải thích.

Lôi Lạc Thiên không nói cho Kiều Nhi biết Mạnh Hùng cũng ở đó.

Lôi Lạc Thiên biết với tính tình của Kiều Nhi, nếu cô biết Mạnh Hùng cũng có mặt, Kiều Nhi tuyệt đối sẽ không đi.

“Được, em cũng không có việc gì làm.”

Kiều Nhi, Lôi Lạc Thiên và Trình Lam cùng đi đến bar Night Angel.

Vừa đến cửa Kiều Nhi nhìn thấy một quán Bar sang trọng, ánh đèn neon lấp lánh từ bên trong rội ra ngoài.

Thiết kế của tất cả Bar Night Angle điều giống y như nhau, Kiều Nhi quen thuộc với nơi này.

Cô bước theo Lôi Lạc Thiên và Trình Lam vào trong, tiếng nhạc ồn ào hòa lẫn với ánh đèn mờ ảo làm cho không khí trong bar, trở nên mập mờ.

Điện thoại di động trong túi sách của Kiều Nhi vang lên.

Cô lấy ra xem, trên màn hình nhấp nháy lên hai chữ “Ba yêu“.

Kiều Nhi cầm điện thọai trong tay, nói với Lôi Lạc Thiên và Trình Lam.

“Anh chị vào trước đi, em nghe điện thoại xong sẽ vào sau.”

Lôi Lạc Thiên nhìn Kiều Nhi gật đầu, anh thản nhiên ôm Trình Lam đi vào trong.

Kiều Nhi nghe điện thoại của ba và mẹ cô từ bên Paris gọi về.

Ba và mẹ của Kiều Nhi vừa mới bay qua Paris sáng hôm qua, để thâm dì cô Kiều Mỹ Chi, cũng tức là mẹ của Minh Dạ Collin.

Giọng nói nghiêm trang của Kiều Nhất Phàm vang lên trong điện thoại.

“Kiều Nhi, bác Mạnh vừa gọi điện cho ba.

Ông muốn con và Mạnh Khang mau chống kết hôn.

Ba có nói với bác Mạnh, chờ ba về sẽ tín với con.”

Kiều Nhi nghe ba mình nhắc tới cái tên Mạnh Khang, trong lòng cô liền tức giận.

Cô ghét Mạnh Khang vì anh muốn đối phó với Mạnh Hùng.

Nếu cô không cho anh một bài học nhớ đời, thì cô sẽ không phải là Kiều Nhi.

“Ba, ba nói với bác Mạnh con đồng ý, chúng con sẽ tổ chức lễ đính hôn vào tháng sau.”

Kiều Nhất Phàm nghe Kiều Nhi nói vậy trong lòng hơi kinh ngạc.

Không phải từ trước tới giờ Kiều Nhi luôn phản đối, cuộc hôn nhân này hay sao.

Ông do dự một chút rồi lo lắng nói.

“Con suy nghĩ kỹ chưa?”

“Ba, ba an tâm.

Kiều Nhi con một khi đã quyết định thì không bao giờ hối hận.”

Cũng giống như cô đã quyết định yêu Mạnh Hùng, dù anh có làm tổn thương cô đi chân nữa, cô cũng không hối hận vì mình đã yêu anh.

Kiều Nhất Phàm nghe lời nói kiên quyết của Kiều Nhi, ông cũng yên tâm.

“Được vậy để ba báo cho bác Mạnh và Mạnh Khang hay, để họ chuẩn bị lễ đính hôn.”

Nói điện thoại xong, Kiều Nhi bước tới cửa phòng VIP mà cô nhân viên phụ vụ hướng dẫn.

Đẫy cửa vào Kiều Nhi nhìn thấy căn phòng được thiết kế một cách sang trọng, với ánh đèn mờ ảo làm không khí trở nên ám muội một cách lạ thường.

Chính giữa phòng là bộ sopha vòng cung màu đen và một cái bàn cafe thủy tin được để ngay chính giữa.

Trên bàn đặt một chai rượu mạnh Brandy và 4 chiếc ly thủy tin.

Bên phải là một cái bar rượu, bên trái là một cái bàn bida thật lớn.

Quan sát xong căn phòng Kiều Nhi mới chuyển tầm mắt vào những người bạn của Lôi Lạc Thiên.

Kiều Nhi nhìn thấy ông chủ của công ty giải trí Minh Hạo, một người có tiếng là công tử phong lưu.

Hai người đã từng gặp mặt ở Paris vì vụ án lái xe đụng người rồi bỏ trốn.

Nhưng theo ánh mắt của Tràn Hạo nhìn cô, cô tin chắc anh không nhận ra cô.

Người ngồi kế bên là Nam Liệt, Kiều Nhi và Nam Liệt quen biết đã lâu, nên Kiều Nhi không cảm thấy ngạc nhiên với sự có mặt của anh.

Ánh mắt long lanh của Kiều Nhi chợt ngừng lại trên người của Mạnh Hùng.

Anh phong độ ngồi dựa lưng vào ghế sopha, tay cầm ly rượu mạnh uống một hớp, cặp mắt sâu thẩm hiện lên vẻ u tư phiền não nhìn châm châm vào Kiều Nhi.

Cho dù đang ở trong hoàn cảnh gì đi chân nữa, Mạnh Hùng vẫn luôn là tâm điểm của tất cả.

Anh ngồi trầm lặng không nói gì,

nhưng trên người anh lại tỏa ra sức hút, làm người ta không thể dời tầm mắt được.

Mạnh Hùng kinh ngạc vì sự xuất hiện đột ngột này của Kiều Nhi.

Thì ra thế lực ngầm ở phía sau cô, không ai khác chính là Lôi Lạc Thiên.

Trong lòng Mạnh Hùng tức giận, anh nhìn Lôi Lạc Thiên bằng ánh mắt muốn giết người.

Lôi Lạc Thiên đang ngồi ôm Trình Lam vào lòng, anh cảm giác được sát khí từ phía sau mình, Lôi Lạc Thiên liền quay mặt lại xem.

Ánh mắt Lôi Lạc Thiên đụng phải cặp mắt tức giận muốn phun ra lửa của Mạnh Hùng.

Lôi Lạc Thiên làm bộ như không thấy, liền quay mặt lại trò chuyện với Tràn Hạo và Nam Liệt.

Trong lòng Kiều Nhi liền bối rối, Kiều Nhi mím chặt đôi môi gợi cảm của mình lại.

Cặp mắt u tư của cô liền chuyển sang nơi khác, tay có bất giác siết chặt cái điện thoại di động trong tay mình.

Tại sao anh lại ở đay, sao Lôi Lạc Thiên không nói cho cô biết trước.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện