Chương 94:

“Vậy daddy của con thì sao?”

Tạ An nhăn nhăn khuôn mặt bánh bao nói: “Không cần daddy.”

Daddy muốn đem cậu tống ra nước ngoài, còn mặt mù nhận sai mami, người daddy ngốc như vậy, cậu không thèm tin tưởng nữal “Được, nếu như con giải quyết không được, hãy tìm tới sư phụ, sư phụ sẽ giảm giá cho con ˆ Tạ An lập tức sụt sùi như khóc tang, sụt sùi cái mũi nhỏ.

Từ sau khi nhận người sư phụ này, kho bạc nhỏ của cậu cũng giữ không nồi nữa.

“Được rồi, ta có việc bận rồi, ta đi trước nhé.”

Hình đầu lâu hiển thị trên màn hình đột ngột biến mắt, màn hình trở lại như Bình thường.

Tạ An lạch cạch ấn trên bàn phím vài cái, lưu lại kết quả giám định và sư phụ gửi qua, lúc này mới đóng lại máy tính, nhảy xuống ghé dựa.

Tạ An mang vẻ mặt đầy ý chí chiến đâu sục sôi, mami, em gái, con nhất định sẽ bảo vệ cả hai người thật tôt.

Diệp Như Hề khẽ hắt xì một cái, cô xoa xoa cái mũi, đem tư liệu trong tay buông xuống, có người đang nhớ đến cô à?

Lục Tư Viên trùng hợp thây được, trong lòng căng thăng, thập giọng dặn dò thư ký của mình đi mua ít hộp thuốc trị cảm cúm.

Không bao lâu, Diệp Như Hề liền thấy trên mặt bàn có đặt thuốc trị cảm, di động còn nhận được một tin nhắn.

[ thời tiết thay đổi thất thường, hãy chú ý một chút, chăm sóc tốt cho chính mình, công việc làm mệt mỏi quá thì phải nghỉ ngơi, cân hỗ trợ gì thì cứ tới tìm anh, không được một mình ôm việc. ] Là Lục Tư Viễn gửi tới.

Diệp Như Hệ mím môi, tay câm thuôc trị cảm, ném đi thì đáng tiệc, nhưng cũng không uông, dứt khoát nhét thuộc vào trong ngăn kéo, mắt không thấy lòng không phiền.

Cô có thể dùng chút mưu kế nhỏ khiến Tôn Tử Hạo từ bỏ, nhưng Lục Tự Viễn, lại khiến cô tương đối đau đầu..

Đặc biệt là đối phương còn hoàn toàn tỏ vẻ mình không ngại làm cha dượng.

Bình tĩnh mà xem xét, Lục Tư Viễn thật sự là một người rất tốt, lời anh đã nói ra thì nhất định sẽ làm được, cũng có thể sẽ chăm sóc tốt cho Nhạc Nhạc, càng quan trọng hơn là, anh cũng là người cô đã từng thích.

Nhưng trải qua sự kiện thay đồi chóng mặt 6 năm trước, Diệp Như Hè càng rõ ràng hơn bắt cứ ai, gia đình Lục Tư Viên không có cách nào chấp nhận sự tồn tại của cô và Nhạc Nhạc.

Mối nhân duyên đã biết trước sẽ không nhận được sự chúc phúc, vẫn nên chặt đứt mới tối, cô không chỉ suy nghĩ cho riêng bản thân mình, cô : còn có Nhạc Nhạc cần phải cân nhắc nữa.

Chỉ là, phải làm như thế nào, cô thầy rất. đau đâu, hơn nữa hiện tại Lục Tư Viễn lại còn là ông chủ của cô.

“Như Hè, cô đã đi khảo sát công ty Viễn Huy chưa? Thế nào rồi?”

Đường Anna mang vẻ mặt mỉm cười đi tới.

Diệp Như Hề phục hồi tinh thần, nói: “Trước mắt có tới xem, cũng không tệ lắm, triển vọng thị trường cũng khá, đã đủ tư cách nhận đầu tư bước đầu.”

Ý cười trên khóe miệng Đường Anna càng tăng cao, lại làm ra giám vẻ kinh ngạc, nói: “Vậy sao? Xem ra cũng được lắm nha, vậy dự án này liên giao cho cô nhé, cô cũng phải cô lên, Tư Viễn và tôi đều đang bận rộn với những dự án khác, cô ngàn vạn lần cũng đừng phụ lòng mong đợi của Tư Viên đây nhé.”

Dút lời, Đường Anna xoay người rời đi, ánh mắt kia lập lòe tia sáng ác độc.

Tôn Bân chỉ là đứa con hoang nhà họ Tôn, không danh không phận, không có chút tư cách thừa kê tài sản gia tộc họ .Ngay cả cái công ty con kia chẳng qua cũng chỉ là cái cớ đề tống cô anh ta, muôn thành công đưa ra thị trường, căn bản là không có khả năng, nhà họ Tôn sẽ không để Tôn Bân có được cơ hội đó.

Diệp Như Hề, ngược lại tôi rất muốn nhìn xem, xem cô rơi vào cái hố sâu như vậy còn có thê thoát thân như thế nào! Chỉ cần đến lúc đó lỗ sạch vôn, cho dủ là Lục Tự Viễn muốn giữ cô lại cũng không thể được!

Đường Anna ngắng đầu, cất bước rời đi, rât rõ ràng, người khác nhìn vào cũng biết tâm trạng cô ta đang rất tốt.

Diệp Như Hề cũng bắt được ánh mắt không có ý tốt của đối phương, cô âm thâm suy tư, chẳng l6: cái người Tôn Bân kia còn chuyện bí mật gì cô chưa biết sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện