Chương 991
“Ồ, thì ra em sẽ để ý.”
Anh nhẹ nhàng cười một tiếng, nhưng hai mắt lạnh băng, không có chút độ âm, như băng lạnh muôn đông chết người.
Anh nói: “Tôi còn cho rằng con người em không có trái tim.”
Sự áy náy vốn đã được Diệp Như Hề đè nén nay lại nôi lên.
“Xin lỗi, tôi lúc ấy…… Có việc gấp phải rời đi.”
Diệp Như Hề có chút gian nan nói xong những lời này.
“Bận?”
Diệp Như Hề biết những lời này đối với bất cứ ai mà nói, đều có chút không thể tin.
Nhưng, cô không biết nên giải thích như thê nào.
Cô cũng không muốn mở miệng nói về bệnh tình của bà ngoại, cho nên cô chỉ có thê lặng im.
Nhưng mà giờ phút này sự im lặng của cô trong mắt Tạ Trì Thành lại trở thành thùng xăng tưới lên ngọn lửa giận, hoàn toàn thiêu đốt lý trí anh.
Không có người nào biết, khi anh tỉnh lại ở bệnh viện, khi anh biết được cô không từ mà biệt, tâm tình này giống như bị người ta đánh đòn cảnh cáo.
Anh vốn dĩ còn cho rằng sau khi bọn họ trải qua sinh tử, thái độ của cô sẽ có chút thay đổi.
Thì ra, chẳng qua cũng chỉ như vậy.
“Hứa Như Hề, em rất tốt, rất tuyệt, em là người đầu tiên dám đối xử với tôi như vậy.
Diệp Như Hề thấp giọng nói: “Thật xin lỗi, không phải tôi có ý, thật sự rất xin xong lỗi.
Nhưng mà, ngay sau đó, cô bị người kia đột nhiên bắt lấy tay rồi nhét thăng vào ghê phó lái, thậm chí còn không kịp thắt chặt an toàn, xe đã đột ngột quẹo vào một ngã rẽ khác.
Hứa Sơn và Hứa Xuyên căn bản không kịp phản ứng đã thấy xe lái đi rôi, hỏi họ lập tức muôn đuổi theo, nhưng xe bọn họ dủ thế nào cũng không thê đuôi kịp xe thể thao được cải tiễn, chỉ có thê trơ mắt nhìn chiếc xe kia chạy vụt đi.
Diệp Như Hề vội vàng thắt chặt đai an toàn, tốc độ xe vô cùng nhanh, cảnh vật hai bên vụt qua chỉ còn lại tàn ảnh.
Mà Tạ Trì Thành giống như không cảm giác được tốc độ giờ phút này, sắc mặt căng chặt, xe giỗng như mọc cánh, bay vút đi.
Diệp Như Hề không mở miệng ngăn cản, chỉ là trái tim đập mạnh liên hôi, đôi mắt nhìn chằm chằm phía trước, cho đến khi Tạ Trì Thành đạt tới tốc độ ngay cả cô cũng không dám thử, trực tiệp đi qua khúc cua, cô không nhịn nồi nữa, cũng phải hét lên.
Xe dùng một tốc độ khó tin lướt qua khúc cua, sức hút mạnh mẽ của trái đất khiến Diệp Như Hề cảm thấy trái tim mình cũng sắp bay ra ngoài rôi, mắt thầy sắp đụng phải vòng bảo hộ, cô theo bản năng nhằm mắt lại.
Tạ Trì Thành đột nhiên quay tay lái vòng qua vòng bảo hộ, một lân nữa đi vào giữa đường, tốc độ dần chậm lại.
Diệp Như Hề một lần nữa mỏ to mắt, ngực phập phòng lên xuÔng, chờ phục hôi tinh thân lại, cô mới đột THIẾT nghĩ tới, hô to một tiếng: ‘Dừng xel Tạ Trì Thành cười lạnh nói: “Sợ hãi?”
“Anh điên rồi, tôi không định điên cùng anhl”
Ý cười trên khóe môi Tạ Trì Thành dần gia tăng, khinh miệt nói: ‘Phẫn nộ?”