Milan, trong bữa tiệc rượu..

Trình Mộ Thanh mặc lễ phục trắng, tóc uốn xoăn bới cao, lộ ra cái cổ trắng nõn, cả người nhìn cao ngạo như đoá hoa sen,làm cho người khác không thể rời mắt..

Trình Mộ Thanh cầm ly rượu trong tay, chân mang giày cao gót, xinh đẹp không thể bàn được

Thật ra cô không thích tham gia tiệc rượu, còn phải trang điểm, ăn mặc, tùm lu

m thứ, rất phiền.. Mặt nở nụ cười, chính là không có biện pháp, tiệc phải tham gia

Sau đó, một mình đi lại, một đôi ánh mát lạnh lùng, hình dáng kiên nghị, mặc tay phục, cả người thoạt nhìn phi phàm, mà hắn chính là Vương Tử của Italy –Anthony

Mọi người nói, những người nam nhân Italy đối với trang phục đều là đẳng cấp, cho tới giờ cũng không keo kiệt đầu tư vào khoản này, những lời này rất đúng..

Anthony xuất hiện sau lưng Trình Mộ Thanh, ánh mắt nhìn cô, rất thâm thuý

“Mộ Thanh......”Anthony kêu lên

Vốn Trình Mộ Thanh đang trao đổi cùng vài người, nhìn thấy Anthony xuất hiện, lập tức rời đi..

Trình Mộ Thanh xoay người, nhìn Anthony “Tìm tôi có viiệc gì sao?”

“Chẵng lẽ không có việc không được tìm em sao?”Anthony cầm ly rượu trong tay, một thân ảnh 1m8, cả người nhìn tao nhã như hoàng tử

Mà thật ra, hắn cũng chính là hoàng tử!! “Đương nhiên không phải” Trình Mộ Thanh cười cười “Bất quá, vẫn thấy lại vì anh tìm tôi …

Anthony cũng nở nụ cười..

Hai người đứng nói chuyện với nhau, không ngừng có những ánh mắt hâm mộ nhìn bọn họ, bọn họ rất xứng đôi..

“Mộ THanh, chuyện ngày đó anh nói với em, em nghĩ sao?”

Nghe đến đây, Trình Mộ Thanh khởi đôi môi đáng yêu “Này, tôi đã nói rất rõ với anh”

“Anh muốn biết vì cái gì” Anthony chưa từ bỏ ý điịnh, thật ra lúc trước khi quen biết Trình Mộ Thanh, hắn chưa nói ra nhưg bây giờ có lẽ lã đến lúc.. Người phụ nữ này, vô tình hấp dẫn hắn..

“Anthony, tôi đã nói rồi, tôi không có thích đàn ông, tôi cũng đã có con, lần này trở về chỉ vì tham gia buổi thi đấu trang phục anh mời thôi, chứ không có ý khác” Trình Mộ Thanh mỉm cười nói

Anthony nhíu mày, ngũ quang anh tuấn mang theo vẽ tao nhã “Được, anh tôn trọng lựa chọn của em, nhưn anh cũng tò mò, cái người đàn ông có dáng vẻ gì mà làm cho em cố chấp như vậy, anh quả hâm mộ ”

Trình Mộ Thanh cười, nheo con ngươi lại “Anh ta a, là hỗn đản”

Đúng, hỗn đản! Không có câu nào chuẩn xác hơn câu này!

Anthony sửng sốt, không nghĩ tới cô nói vậy, khoé miệng nở nụ cười nhạo “Lời này là ý gì?”

Trình Mộ Thanh cười “Không có gì, dù sao anh ta cũng chỉ là hỗn đản không hơn không kém”

Lời của cô vừa nói xong, Anthony lập tức bật cười

“Anh ta đối xử tốti với em không?” Anthoy hỏi

“Không tốt, tôi đến đây vài gnày rồi, anh ta cũng không có đi tìm......” Giọng nói của Trình Mộ Thanh có chút u oán

Anthony chậm rãi tiêu sái tiến gần lại, cúi người, từ phía sau mà nhìn cứ như hai người đang hôn nhau, Trình Mộ Thanh đứng đó, kh6ong động đậy, nhưng chính là mày gắt gao trau lại, không rõ Anthony vì sao lại đến gần như vậy..

“Bằng không, chúng ta chơi một trò chơi đi” Anthony ra đề nghị

“Chơi thì chơi, đừng đứng sát vậy, có gì cứ nói” Thật ra, Anthony là một người tốt, mà người có thể gặp được Anthony cũng đếm trên đầu ngón tay, chính là bọn họ như tri kỉ, quan hệ như vậy khiến biết bao nhiêu người hâm mộ

“Chúng ta kết hôn”

“a?” Trình Mộ Thanh trừng to mắt nhìn hắnn

Anthony lại nhẹ nhàng nói bên tai cô cái gì, Trình Mộ Thanh trau mày, hoài nghi nhìn hắn “Này không phải là lừa gạt hôn nhân đi?”

“Nếu vậy thì sao?”

“Nếu nói đúng vậy, anh cũng không có hại a..” Trình Mộ Thanh cười

****************

Ở giáo đường, là nơi Trình Mộ Thanh chọn để kết hôn, cùng với cha xứ trang nghiêm tuyên hệ, hoàn thành hôn lễ..

Trình Mộ Thanh mặc chiếc váy cưới màu trắng, tóc buộc lỏng, nhưng cả người nhìn đẹp mĩ như nhân vật trong tranh vẽ..

Người tới không nhiều lắm, chỉ có Tiểu TRạch, Kim Sa, Ngôn Dục, đương nhiên có cả Anh Hoàng và Jack

Anh Hoàng và Jack là do Tiểu Trạch mời đến, Ngôn Dục thật không ngờ bọn họ đùa thật, chạy nhanh cầm di động..

Hách Liên Tuyệt cũng không ngờ, lại nghe được tin tức này, không nói 2 lời trực tiếp vọt đến địa phương Ngôn Dục nói

Anthony một thân mặc tây trang, còn Trình Mộ Thanh mặc áo cưới trắng, hai người đứng trước mặt cha sứ, Trình Mộ Thanh cầm nhẫn trong tay, khẩn trương vô cùng..

Ánh mắt thỉnh thoảng nhìn Anthony, nhưng Anthony chỉ nở nụ cười.. Cha xứ lúc này,đước trước mặt hai người, nghiêm trang túc mục

“Xin hỏi, Trình Mộ Thanh tiểu thư có nguyện ý gả cho Anthony không? Dù cho phú quý hay nghèo khổ, bất luận sinh lão bệnh tử đều bảo vệ anh ấy, chăm sóc anh ấy cả đời?”

Trình Mộ Thanh đứng đó, trong lòng rối rắm không thôi..

Lúc sau, một chiếc xe dừng lại, Hách Liên Tuyệt từ trên xe chạy xuống thẳng vào trong giáo đường..

“Không muốn” Cửa bỗng nhiên vang lên một trận hò hét, Trình Mộ Thanh sửng sốt xoay người thì thấy Hách Liên Tuyệt đang tức giận đứng ngay cửa..

Kia khuôn mặt mà cô ngày đêm mong nhớ, giờ khắc này trở nên sa sút vô cùng

Anthony lại hướng đến cô nở nụ cười “Thế nào? Chiêu này dùng được chứ?”

Trình Mộ Thanh liếc hắn một cái, sau đó nhìn chằm chằm vào người đứng ở cửa.. đã vvài gnày không thấy hắn rồi..

Hách Liên Tuyệt vọt vào ôm trụ tay ” Người phụ nữ đáng chết này, không cho phép em kết hôn”

Ngữ khí vẫn vậy, bá đạo vô cùng, chính là cũng có chút mang theo sự khẩn cầu, nhìn thấy mắt hắn đỏ ửng có lẽ vài ngày đã không ngủ, trong lòng Trình Mộ Thanh rất ro lắng..

Đọc tiếp Tổng Tài, đưa cục cưng cho tôi – Chương 167
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện