Editor + beta : Lolisa

Lúc trước, khi Bạch Sơ Hiểu nhận được thiệp mời của Hàn gia, cô đã cố ý chụp lại, bây giờ thiệp mời kia vẫn còn ở trong căn hộ của cô. Đặc biệt khi cô đến hiện trường của bữa tiệc, thì vừa lúc bắt gặp Hàn Uyển Nhi với Tỉnh Thân Vũ đang chuẩn bị hôn nhau, cô liền biết thời gian cô đến đã không đúng, thời gian trên thiệp mời cũng ghi sai.

Trong trường hợp này, Bạch Sơ Hiểu chỉ có thể đăng ảnh chụp tấm thiệp mời gửi lên trên mạng, cô mặc kệ Hàn Uyển Nhi là thật sự ngốc nghếch hay là giả vờ ngốc nghếch, thì đối phương cũng đều phải trả giá cho lời nói của chính mình. Cô với Hàn Uyển Nhi không thân cũng chẳng quen, dựa vào cái gì cô phải thông cảm cho cô ta.

Bởi vì chỉ cần nói vài câu vô cùng đơn giản, thì cô ta cũng có thể phá hủy cuộc sống của người khác rồi. Bạch Sơ Hiểu không muốn đi cổ vũ cái khí chất ngốc nghếch ngọt ngào đến ngớ ngẩn của nữ chính, tôi vô tội, tôi không cẩn thận, đều là do phóng viên viết loạn, ý của tôi không phải như thế … Đang sống trong giới nhà giàu thì phải có ý thức của người nhà giàu, làm gì có chuyện có thể tùy ý phát ngôn trước mặt phóng viên như vậy chứ.

Thiệp mời mà Hàn gia đưa cho Bạch Sơ Hiểu có ghi thời gian khác so với thiệp mời của những người khác, nhưng bề ngoài tấm thiệp thì giống nhau, loại thiệp mời của cô là chế tạo riêng biệt, chỉ có duy nhất một cái. Hàn gia đối với tiệc đính hôn của Hàn Uyển Nhi và Tỉnh Thân Vũ đặc biệt quan tâm, lúc trước khi họ cho người đưa thiệp mời cho Bạch Sơ Hiểu, bọn họ cũng không cố tình đổi thiệp mời, nên cũng có thể lưu lại chứng cứ.

Nói cô muốn cướp vị hôn phu của Hàn Uyển Nhi ? Nói giỡn sao ! Bạch Sơ Hiểu còn đăng một tin tức, hỏi Hàn gia có muốn kiểm tra thông tin  xuất nhập cảnh của cô hay không, rồi cũng kiểm tra hồ sơ cuộc gọi của cô trong hai năm qua luôn đi.

" Hàn Uyển Nhi này thật không biết cách nói chuyện.” Trương Lan nhíu mày, nếu chuyện này xử lý không tốt, vậy thì sự nghiệp diễn xuất của Sơ Hiểu sẽ bị huỷ hoại, “Nếu cô ấy mạnh mẽ hơn một chút thì không sao, loại chuyện bất bình này…”

Trương Lan đã từng chứng kiến rất nhiều nữ minh tinh giả vờ yếu đuối, giả vờ ủy khuất, giả vờ bạch liên hoa ở trước mặt phóng viên, Hàn Uyển Nhi làm rất giống bọn họ khi ở trước mặt các phóng viên. Cũng may, Sơ Hiểu là con gái ruột của Tạ gia, cô cũng không cần sợ Hàn Uyển Nhi.

“Bọn họ mời con tham gia tiệc đính hôn?” Mẹ Tạ không mấy vui vẻ, Hàn gia đang từng bước lại từng bước mà dẫm lên con gái của bà, chắc bọn họ nghĩ muốn làm bà hoàn toàn phát điên.

“Đúng vậy, họ muốn cho tôi hoàn toàn hết hy vọng.” Bạch Sơ Hiểu không biết mình đã làm gì chọc bọn họ nghi ngờ, hai năm qua cô không liên lạc với Tỉnh Thân Vũ, cũng không gặp anh, nhưng cô cũng không thể ngăn cản người khác thích mình, “Dù sao việc này cũng đã qua, tôi sẽ xử lý sự việc trên mạng thật tốt, vì vậy mọi người không cần lo lắng.”

Cô mới chuyển đến Tạ gia, cô không muốn bọn họ bởi vì chuyện của cô mà đau đầu. Hơn nữa việc này cũng không phải việc gì lớn, cô có thể tự mình xử lý tốt.

Ở trong mắt mẹ Tạ, việc của con gái là việc quan trọng nhất, “Chờ thêm hai ngày nữa, chúng ta sẽ tổ chức yến tiệc, chính thức giới thiệu con với bọn họ. Con không cần sợ Hàn Uyển Nhi, Tạ gia chúng ta không sợ Hàn gia.”

Không phải Hàn gia bọn họ thích ỷ vào thân phận để bắt nạt con gái bà sao? Hàn gia không nghĩ rằng Hàn Uyển Nhi cũng đang làm rất nhiều trò sao? Hàn gia có thể làm được, Tạ gia bọn họ cũng có thể làm được, về việc đây có phải là hành vi của nhà giàu mới nổi hay không, thô tục hay không, mẹ Tạ không quan tâm, Tạ gia cũng không quan tâm.

“Không tệ!” Ông nội Tạ ngẫu nhiên sẽ nhìn về phía Bạch Sơ Hiểu một cái, khi bọn họ nói chuyện, thỉnh thoảng lại gật đầu nói hai câu, “Sơ Hiểu, cháu là con cháu của Tạ gia, cháu không cần sợ.”

Trương Lan nghe thấy lời nói của ông nội Tạ, cô không thể không nghĩ về con đường mà Bạch Sơ Hiểu có thể đi sau này, cứng cỏi, kiên cường, hướng về phía trước, lọ lem bị ôm sai, hào môn thiên kim hỗn loạn. Sau khi tham khảo ý kiến với công ty, về sau cô phải tập trung phòng bị Hàn gia cùng với những người hắc bẩn muốn lấy lòng Hàn gia,cô không ngờ thân thế của Bạch Sơ Hiểu lại cẩu huyết đến vậy.

Bỗng nhiên cô nghĩ đến một câu, mọi người bắt đầu từ khi mới sinh ra đã bất bình đẳng. Hàn gia cảm thấy Hàn Uyển Nhi chịu thiệt thòi, Tạ gia lại cảm thấy Bạch Sơ Hiểu phải chịu bắt nạt. Cha mẹ nuôi của Hàn Uyển Nhi không bằng Hàn gia, mà Hàn gia lại không bằng Tạ gia.

Sau khi trò chuyện với bà nội Tạ một lúc xong, Bạch Sơ Hiểu mới đi ra ngoài với Trương Lan.

Mẹ Tạ biết mấy năm nay Trương Lan đã chăm sóc cho Bạch Sơ Hiểu, vì vậy, bà đối với cô rất nhiệt tình. Ngày thường Trương Lan đã gặp ông chủ của công ty khá nhiều lần, nhưng rất ít khi cô được gặp những người giàu có hàng đầu, càng đừng nói đến ông nội Tạ đang ngồi ở chỗ kia, trong lúc nhất thời, cô cũng không dám nói quá nhiều.

Bạch Sơ Hiểu cũng nhìn ra được Trương Lan không được tự nhiên, cho nên cô mới tìm lý do để đi ra ngoài với Trương Lan.

“Bọn họ nhất định đã nhìn ra tâm tư của chị.” Sau khi ngồi lên xe, Bạch Sơ Hiểu nói giỡn với Trương Lan.

“Hàn Uyển Nhi này, về sau chúng ta vẫn cần phải cẩn thận một chút, trên đời này đại đa số mọi người đều thích cô bé lọ lem lương thiện.” Trương Lan liếc mắt nhìn quần áo trên người Bạch Sơ Hiểu, một bộ này cũng phải tốn vài vạn, nhất định không phải là do Bạch Sơ Hiểu mua, “ Ban đầu em còn có thể trở thành cô bé lọ lem, nhưng hiện tại không được nữa rồi.”

Bạch Sơ Hiểu nghĩ lại cũng đúng, nhưng cô không thể đợi đến khi mình rơi vào hoàn cảnh tuyệt vọng rồi mới đi tìm Tạ gia được. Điều đó thật đáng xấu hổ, người thân không phải là công cụ để cô thoát ra khỏi những vũng lầy.

Sau khi trở lại căn hộ, Bạch Sơ Hiểu  nhìn thấy Tần Phong ở căn hộ đối diện đang chỉ huy vài người dọn đồ đạc, trong lòng nghi hoặc, “Anh muốn dọn đi?”

“Không dọn đi, tôi đang sửa sang lại phòng ở.” Tần Phong nghĩ thầm, thật may là anh có rất nhiều khu bất động sản, cũng có biệt thự trong khu vực chỗ nhà Tạ gia “Cô có biết Tạ gia không?”

Ngày hôm qua Tần Phong không giả bộ không quen biết bọn họ, hôm nay lại càng không thể giả ngu.

“Xem như có quen đi.” Bạch Sơ Hiểu khẽ gật đầu, không cần nói với anh cô và Tạ gia có quan hệ huyết thống.

“Thật là trùng hợp, nhà của tôi cũng ở cùng chỗ với khu vực của Tạ gia" Tần Phong nói, “Nhưng ngôi nhà bên kia quá lớn, có hơi trống rỗng, vẫn là ở bên đây tốt hơn.”

Nếu như Bạch Sơ Hiểu còn ở chỗ này thì thật tốt, hai nhà đối diện nhau, anh vừa ra cửa là có thể nhìn thấy căn hộ của cô ở đối diện, cơ hội gặp gỡ cũng sẽ cao hơn. Làm gì giống như khu vực ở bên kia, lớn như vậy, tưởng muốn ngẫu nhiên gặp được nhưng thật ra lại rất khó, bởi vì đa số khi ra ngoài đều lái xe để đi, ai mẹ nó, thôi thì anh cũng chỉ có thể chạy bộ vào buổi sáng, tản bộ, hay là nên mua một con chó, như vậy anh có thể dắt chó đi dạo, có vẻ cũng không giống như là đang cố tình.

Tần Phong lo lắng, rất khó để lên kế hoạch, mặt đối mặt, làm hàng xóm tốt, từ từ gia tăng cảm tình. Kết quả Bạch Sơ Hiểu lại có quan hệ với Tạ gia, ngày hôm qua cả đêm đều không trở về nhà, cô đây là muốn sống ở trong Tạ gia.

“Phòng ở nhỏ một chút có cảm giác rất ấm áp.” Bạch Sơ Siểu tán đồng với cái nhìn của anh, “Lúc trước tôi mua căn hộ, cũng là vì nhìn trúng điểm này.”

Thật ra cô không mua một căn hộ lớn hơn không phải vì cô không có đủ tiền. Cô không thích mượn tiền, ngay cả khi cô tìm ngân hàng để vay cũng vậy. Sâu trong nội tâm cô vẫn luôn có một chút sợ hãi, cô sợ nếu mình không nổi tiếng, thì cô sẽ phải chết nếu không trả hết đống nợ kia.

Cô đã từng đọc một tin tức có nói đến một nữ minh tinh vào lúc đang nổi tiếng đã mua một căn biệt thự cao cấp hàng ngàn vạn, nhưng về sau lại không còn hot nữa, không có tiền trả tiền thế chấp, làm ăn thua lỗ nên chỉ có thể bán căn biệt thự cao cấp đó đi. Có lẽ những căn biệt thự cao cấp đã tăng giá trị lên vào thời điểm đó, nhưng khi họ nóng lòng muốn bán căn nhà của mình, nhà của họ cũng dễ dàng bị ép giá và tâm tình của họ cũng không tốt. Vậy chi bằng hãy mua những thứ ở trong phạm vi mà mình có thể chấp nhận được.

“Bây giờ cô đang là minh tinh sao?” Bạch Sơ Hiểu là người Tạ gia, Tần Phong quyết định đổi một phương thức khác để tiếp cận cô.

“Đúng vậy.” Bạch Sơ Hiểu gật đầu, sờ sờ mặt, đùa giỡn nói, “Nhưng không quá nổi tiếng, chỉ là đủ cơm ăn. Tôi cảm thấy khuôn mặt của tôi tốt hơn nhiều so với tài năng của mình, với tài năng của tôi, e rằng sẽ phải mất nhiều năm làm việc mới mua nổi căn nhà ở đây.”

“Dùng mặt kiếm cơm cũng khá tốt.” Nghe Bạch Sơ Hiểu nói như vậy, thì Tần Phong đã biết cô là một người rất rõ ràng, hơn một năm nay, không lúc nào anh không chú ý đến chuyện của cô. Cô là một người có nguyên tắc rất rõ ràng, cô sẽ không vì muốn nổi tiếng mà cởi hết quần áo. Nếu không, anh cũng không chú ý đến cô lâu như vậy, muốn đem cô ôm về nhà, "Vậy cô sẽ không cần phải đối mặt với một đám cấp dưới vụng về.”

“Anh áp bức bọn họ, còn nói bọn họ như vậy, bọn họ sẽ khóc.” khi Bạch Sơ Hiểu đối mặt với Tần Phong, cô không cần phải cố ý đề phòng anh.  Vừa nhìn anh, cô đã biết anh không phải là một kẻ đê tiện vô liêm sỉ, thậm chí cô còn không biết người đối phương thích chính là cô.

“Sẽ không, những gì họ nghĩ đến là tiền lương, hiệu suất, và hoa hồng.” Tần Phong trịnh trọng nói, “Công ty muốn giữ bọn họ lại, nên mới nói bọn họ vụng về.”

“Cũng đúng.” Bạch Sơ Hiểu gật gật đầu, rất là tán đồng, cô nhớ kiếp trước khi còn làm biên tập viên ở công ty điện ảnh, tổng công ty luôn rất thích mở cuộc họp rồi gọi bọn họ tới, mỗi lần mở họp đều phải hung hăng mà phê bình bọn họ một trận, hỏi bọn họ tại sao lại không nghĩ ra một trường hợp nào, còn nói những thứ bọn họ học trước kia đều là vô ích, nói bọn họ là con gái thì nên về nhà tìm gả chồng…… Tóm lại, ông chủ có thể tìm ra đủ loại lý do để nói bọn họ.

Nhưng dù sao đó cũng là ông chủ của công ty a, nếu như tức giận chạy về nhà, chẳng khác nào sẽ thất nghiệp cả. Công ty tuy nhỏ, nhưng thắng ở ít người, không có lục đục với nhau. Sau đó Bạch Sơ Hiểu đã học được cách vào tai này ra tai kia, ông chủ nói bọn họ vụng về vô dụng, vậy thì cứ mặc kệ thôi.

Tần Phong thấy ý cười trên mặt Bạch Sơ Hiểu, liền muốn đem cô ôm vào trong ngực, chỉ tiếc hiện tại bọn họ không phải là người yêu, “Tôi đang dọn nhà, nếu không sẽ mời cô uống trà"

“Vậy anh cứ tiếp tục dọn đi.” Bạch Sơ Hiểu không rõ ý của anh, chẳng lẽ anh muốn vào nhà cô uống trà sao. Cô rất ít pha trà, chỉ toàn uống nước sôi để nguội, nên cô không tưởng nghĩ sẽ mời anh vào nhà, anh còn phải nhìn bọn họ dọn dẹp nữa nha, xoay người lại, cô hỏi anh một câu, “Anh muốn cho thuê phòng ở bên này sao?”

“Không có!” nói đùa, nếu cho thuê, vậy thì làm sao sau này

có thể gặp được cô, Tần Phong cũng nghĩ cô sẽ không người khác thuê căn hộ này, “Có đôi khi sẽ ở lại chỗ này, cô muốn cho thuê phòng này sao ?”

Khi Bạch Sơ Hiểu ở bên này, anh sẽ ở bên này, Bạch Sơ Hiểu ở Tạ gia, anh cũng sẽ ở bên kia. Nếu như cô đi ra ngoài công tác, vậy thì anh sẽ đổi cái phương thức, không phải là hàng xóm, thì anh có thể là nhà đầu tư, có rất nhiều cách để gặp được cô.

“Tôi sẽ không cho thuê.” Chỗ này là một căn nhà khác của cô, nó làm cho cô cảm thấy rất an tâm, cô thuận miệng hỏi anh một câu, không có nghĩa cô cũng sẽ cho thuê căn phòng này. cô có tính độc chiếm rất cao, đây là nhà của cô, cô đã trồng hoa cỏ ở đây, còn trang trí một ít đồ vật nữa, cô mới không cần phải cho thuê.

Khi Bạch Sơ Hiểu trả lời câu hỏi kia, Tần Phong nghĩ chắc cô đang sởn tóc gáy, xem ra cô thật sự thực rất thích căn hộ này, quả nhiên cách làm hôm nay của anh rất đúng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện