Trung tâm thương mại Đế Lâm.

Âm nhạc êm dịu phiêu đãng trong trung tâm nguy nga lộng lẫy, vô số khách hàng quần áo đắt tiền qua lại trong cửa hàng, chọn xa xỉ phẩm đắt tiền.

Lúc này một người mặc quần áo phụ nữ đi ngang qua trung tâm, phá vỡ phần yên tĩnh này.

Người phụ nữ đi thẳng đến phòng làm việc của quản lý, sắc mặt khẩn trương nói gì đó, vóc người mập mạp của quản lý nghe xong lời của cô, sắc mặt đại biến: "Cái gì? Cô nói Trì thiếu đến đây? Còn không nhanh đi sắp xếp!"

Chỉ năm phút sau, loa phát thanh vang lên...

"Quý khách thân mến, chúng tôi thành thật xin lỗi các vị, vì nguyên nhân đặc biệt, trung tâm thương mại hiện tại cần phải đóng cửa."

"Cái gì thế? Sao đột nhiên lại nói đóng cửa? Bây giờ mới mấy giờ, tôi đây Còn chưa có đi dạo xong nữa!"

Tất cả khách hàng đều đang oán trách, nhưng nhân viên ở Đế Lâm lại không nói lời nào chỉ mời bọn họ ra ngoài, cho dù là khách hàng đang thanh toán cũng không ngoại lệ.

Không đến mười phút, vốn trung tâm rộn ràng bỗng trở nên không một bóng người, chỉ còn lại nhân viên ở cửa hàng, thở mạnh cũng không dám thở.

Lúc này ngoài cổng trung tâm truyền đến các bước chân thanh thủy.

Tất cả mọi người thắng sống lưng lên, mắt thấy của trung tâm mở ra, lập tức lộ ra nụ cười nhiệt tình nhất, cất cáo giọng: "Hoan nghênh khách..."

Nhưng nhìn thấy người đi vào cửa, tất cả bỗng ngẩn ra.

Là một cô gái mặc quần áo giản dị.



Tô Du Du vừa vào cửa cũng cảm thấy không khí kỳ lạ trong trung tâm.

Cô cũng đến trung tâm thương mại Đế Lâm mấy lần rồi, nhưng chẳng qua đều đến xách đồ cho Tô Liên Nhi cùng Khâu Thục Vân, đây vẫn là lần đầu tiên cô nhìn thấy trung tâm thương mại lớn trống vắng đến thế, một bóng dáng khách hàng cũng không có.

Chẳng lẽ là vì không phải cuối tuần? Cô mơ hồ nhìn những người nhân viên kia, chạy đến cửa hàng thứ nhất.

Trì Tư Tước lúc nãy nhận được cuộc điện thoại, cho nên để cô đi dạo trước. Thích cái đẹp là thiên tính của phái nữ, Tô Du Du cũng không phải ngoại lệ, trước đây chỉ là cô không có tư cách lựa chọn những quần áo mình thích, lần này khó có dịp đến đây đi dạo, cô lập tức bị quần áo đẹp tinh xảo hấp dẫn.

Cô nhìn thấy một bộ đầm hồng trắng phía trước, phóng khoáng nhưng không mất vẻ hoạt bát, cô không nhịn được muốn cầm lên xem, nhưng vừa mới giơ tay lên thì nhân viên ở một bên như Vừa trong mộng tỉnh lại nhảy đến chân trước mặt cô.

Nhân viên trợn mắt nhìn Tô Du Du, vẻ mặt giống như là đang nhìn quái vật: "Tiểu thư, sao cô lại ở đây?"

Tô Du Du nhíu mày: "Đây là trung tâm, sao tôi lại không được ở đây chứ?"

Đương nhiên không thể. Hiện tại trung tâm đã đóng cửa vì Trì thiếu rồi!

Nhân viên vốn muốn giải thích, nhưng cúi đầu nhìn bộ đồ dính đầy bùn trên người Tô Du Du, ngay tức khắc hứng thú giải thích cũng không có.

"Tiểu thư, tôi nghĩ có khả năng cô nghĩ sai rồi đi, đối tượng của trung tâm chúng tôi là nhóm người có thu nhập cao." Cô ta liếc mắt nhìn Tô Du Du, giọng nói cao ngạo: "Không phải cho người thường, nếu như cô muốn mua quần áo, mời đi trung tâm nhỏ Vạn Lâm đối diện mà mua!"

Tô Du Du tức giận đến mức không nhịn cười được.



Nói cả buổi, chính là cảm thấy cô không mua nổi đồ ở đây sao?

Cô vừa muốn phản bác lại nhân viên này, thì quản lý liền vội vã qua đây: "Có chuyện gì thế? Không phải nói đóng của tất cả rồi sao, sao còn có người nữa?"

"Quản lý, là vị tiểu thư này nhất quyết muốn xông vào."

mày lại.

Lúc này quản lý mới nhìn về phía Tô Du Du, mặt béo cau

Ông ta làm ở trung tâm nhiều năm như vậy, biết loại khách hàng nghèo kiếp xác là khó dây dưa nhất, nếu mạnh mẽ đuổi cô ta đi,

thì cô ta liền đem những lời thoại quyền lợi của người tiêu thụ ra nói với nguo'i.

Nghĩ vậy, ông ta không nhịn được lấy ví tiền ra: "Tiểu thư, trung tâm chúng tôi có chuyện quan trọng, làm phiền cô đến trung tâm nhỏ Vạn Lâm đối diện mua sắm, đây là một chút thành ý, mong cô hiểu cho."

Vừa nói vừa đưa một sấp phiếu mua hàng ra, tính sơ sơ... ít nhất cũng có giá trị hơn vạn.

Tô Du Du nhìn một sấp phiếu mua hàng này, trầm mặc chốc lát, mới đưa tay ra lấy.

Nhân viên ở một bên lập tức trao đổi ánh mắt khinh thường với đồng nghiệp của mình...

Quả nhiên loại phụ nữ nghèo kiếp xác này, một chút phiếu mua hàng là có thể dễ dàng đuổi đi rồi. Cũng khó trách mà, đoán chừng cô ta liều sống liều chết kiếm một năm, cũng chưa chắc có thể kiếm được nhiều tiền như thế núall

Lúc bọn họ đang che miệng cười trộm thì không đến một giây sau, Tô Du Du bỗng giơ tay lên, Xoẹt một tiếng, đem một xấp phiếu mua hàng trực tiếp xé di!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện