Reng...

"Anh nghe đây Lâu Lâu"

*Em buồn quá Diễn Quân !

"Em sao vậy ?"

*Có phải anh không còn quan tâm đến em nữa không ? "Sao em lại nói vậy ?"

*Em về nước mấy hôm rồi mà sao anh không đưa em đi chơi ?

"Lâu Lâu à...anh..."

*Anh đã thay đổi rồi Diễn Quân.

"Được rồi Lâu Lâu, ngày mai anh sẽ đưa em đi du lịch !"

*Diễn Quân, anh nói thật sao ?

"Ừm !"

*Diễn Quân anh thật tốt với em.

"Được rồi, sáng mai anh đến đón em"

*Dạ !

………………………

*Diễn Quân, chúng ta đi đâu ?

"Anh đưa em đến thành phố S tấm suối nước nóng, em thấy thế nào ?"

Đậu Lâu Lâu gật đầu như bổ củi "em thích tắm suối nước nóng, anh thật hiểu ý em".

Cả hai cùng hào hứng đưa nhau đến thành phố S.

"Lâu Lâu, chúng ta đến nơi rồi !"

*Diễn Quân, em hào hứng lắm.

"Đứng đây đợi anh, anh đỗ xe đã !"

*Dạ !

Vừa đổ xe xong quay lại, Diễn Quân đã nhìn thấy Mộ Thuần đứng khoanh tay dựa cột ngay lối ra vào cổng.

"Cô ta đúng là âm hồn không tan"

Đậu Lâu Lâu khoác tay Diễn Quân đi về phía lễ tân.

Mộ Thuần khoan thai đi đến bên cạnh Diễn Quân và Đậu Lâu Lâu.

Thấy cô gái xinh đẹp nhìn mình chằm chằm, Đậu Lâu Lâu nhíu mày !

- Cô là Đậu Lâu Lâu đúng không ?

*Đúng vậy. Còn cô là ai sao lại biết tên tôi ?

Mộ Thuần cười ngọt ngào "tôi là Mộ Thuần, vị hôn thê của Diễn Quân".

Đậu Lâu Lâu chết lặng "Diễn Quân, anh có vị hôn thê rồi sao ?"

"Anh..."

- Đậu tiểu thư, cô khoác tay chồng tương lai của tôi và hiên ngang đi lại nơi công cộng có thấy ngượng ngùng không ?

*Tôi...

- Được rồi...chuyện cũng đã lỡ, hay là tôi tính như thế này...Đậu tiểu thư thấy thế nào.

*Cô nói đi.

- Ừm...vị hôn phu của tôi, tôi rất yêu thương, tôi xem anh ấy như trân bảo. Tôi biết Đậu tiểu thư và anh ấy là tình cũ lâu ngày gặp lại, chắc hẳn là sẽ có rất nhiều kỷ niệm cần ôn. Tôi quyết định rồi, tôi sẽ cho Đậu tiểu thư thuê người yêu với giá rẻ.

Không chỉ có Diễn Quân mà ngay cả Đậu Lâu Lâu cũng kinh ngạc.

Mộ Thuần lại nói tiếp "một ngày đêm là năm trăm triệu, hai người lâu ngày gặp lại chắc là một ngày đêm không đủ để hâm nóng tình cảm đâu nhỉ ! Hay là Đậu tiểu thư cứ thuê hẳn mười ngày đêm đi nhé...tổng cộng là năm tỷ".

"Mộ Thuần, cô dám bán tôi ?"

- Không. Tôi chỉ là đang xem anh như trai bao mà thôi. Một kẻ phản bội không đáng để nhận được sự tôn trọng. Còn nữa, những ngày anh đi bên cạnh người phụ nữ khác, bỏ tôi cô đơn, tôi cũng cần phải tìm một anh trai đẹp để tâm sự xuyên đêm. Anh đi theo gái mười ngày đêm, tôi đâu thể ngủ một mình mười ngày đêm, vậy nên tôi cũng phải bao một trai đẹp mà phải ngon cơm hơn anh gấp mười lần. Số tiền tôi bao trai là do Diễn Quân anh chi trả, anh mỗi đêm năm trăm triệu thì tôi phải bao trai với giá một ngày đêm năm tỷ...mười ngày đêm là năm mươi tỷ. Tổng cộng số tiền mà đôi mèo mả gà đồng hai người phải trả cho tôi là năm mươi lăm tỷ.

"Cô..."

- Khu suối nước nóng này tôi đã bao trọn gói, giờ hai người vào đây thì tôi sẵn sàng nhường lại với giá nhân hai.

"Tôi không thèm tắm suối nước nóng nữa, cô giữ lại tắm đi !"

- Nhưng số tiền năm mươi lăm tỷ vẫn phải trả. Hai người nhanh thanh toán cho tôi đi...

"Mộ Thuần..."

- Sao ? Hay là hai người muốn đứng đầu hot search.

Đậu Lâu Lâu lo sợ, níu chặt tay Diễn Quân "anh"

"Được...tôi trả cho cô là được chứ gì !"

- Còn nữa...

"Còn gì nữa ?"

- Trong mười ngày này, mọi chi phí ăn uống, đi lại của tôi và trai bao của tôi đều do anh trả.

"Này...Mộ Thuần, cô đừng có quá đáng !"

- Xùy...người sai không phải là tôi, anh hiểu không Diễn nhị thiếu gia ?

"Mộ Thuần..."

Mộ Thuần cố tình đâm vào người Diễn Quân, khiến anh lảo đảo. Nhưng một cảm giác rất lạ xuất hiện, toàn thân anh như bị điện giật, khiến anh có cảm giác tê rần.

Mộ Thuần đã lái xe rời đi rồi mà Diễn Quân vẫn còn đứng như trời trồng.

*Diễn Quân !

Lúc bấy giờ Đậu Lâu Lâu mới bật khóc, nước mắt tuôn rơi đầm đìa "tại sao vậy anh ?"

"Lâu Lâu, anh xin lỗi !"

*Chúng ta là thanh mai trúc mã, vậy mà anh không hề có chút tình cảm nào với em sao anh ?

"Anh..."

*Anh phải kết hôn cùng người phụ nữ khác thật sao Diễn Quân ? Em làm sao sống nổi khi không còn anh ! Diễn Quân...

"Anh xin lỗi em !"

Đậu Lâu Lâu quỵ xuống trước mặt Diễn Quân.

Anh cũng hoàn toàn bất lực nhìn người phụ nữ yếu đuối ngồi khóc trước mặt mình.

"Lâu Lâu, để anh đưa em đi dạo một vòng cho thoải mái !"

*Anh Diễn Quân...

……………………………

Diễn Quân cùng Đậu Lâu Lâu vừa bước vào nhà hàng sang trọng, đã nhìn thấy Mộ Thuần ngồi bên cạnh một người đàn ông, mà người đàn ông này không hề xa lạ gì với Diễn Quân. Cả hai đang ăn uống và nói cười vui vẻ.

*Anh Diễn Quân, kia là Mộ tiểu thư mà. Bên cạnh cô ấy....như là anh Diễn Dung.

Mặt mày Diễn Quân đang u ám lạnh lùng, Đậu Lâu Lâu cũng cảm nhận được điều đó.

"Lâu Lâu, anh không bị mù".

*Em...em xin lỗi !

Lòng Diễn Quân vô cùng ức chế "Mộ Thuần, người đàn ông ngon cơm gấp mười lần tôi mà cô nói chính là Diễn Dung sao ? Mắt cô có vấn đề thật rồi Mộ Thuần".

Cũng không cần suy nghĩ nhiều, Diễn Quân lao đến túm lấy tay Mộ Thuần và kéo cô đi ra khỏi nhà hàng, sau đó đẩy cô ngồi vào xe.

- Anh bị điên à ?

"Mộ Thuần, cô quậy đủ chưa ?"

- Quậy cái đầu anh đó...

"Người đàn ông ngon cơm hơn tôi gấp mười lần mà cô nói là anh ta sao ? Mắt cô bị lé à ?"

- Vậy anh nhìn thấy mắt tôi có bị lé không ?

Diễn Quân im bặt !
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện