Tí tách, tí tách, tí tách...

Là tiếng máu từ trên không trung tí tách nhỏ xuống, trong một căn phòng tối đen đóng kín tất cả cửa nẻo, một cô gái trẻ bị treo ngược trên xà nhà.

Bởi vì mất máu quá nhiều nên sắc mặt có chút tái nhợt, trên cổ có vết thương nhỏ, máu đậm đặc theo vết thương từng giọt từng giọt chảy xuống, nhỏ vào trong thùng sơn được rửa sạch đặt ở bên dưới.

Vẻ mặt cô gái đầy sợ hãi, biểu tình vừa ủy khuất lại sợ hãi, trống rất đáng thương.

Một người đàn ông trẻ cao gầy mặc áo khoác trắng, khóe môi nhếch lên tạo thành nụ cười như kẻ thần kinh đứng ở bên cạnh, tay cầm một con dao mũi nhọn, hơi run rẩy.

Đương nhiên, người này không mắc bệnh Parkinson, chỉ là có chút hưng phấn mà thôi.

"Cầu xin anh thả tôi ra, cầu xin anh đó." Cô gái yếu ớt cầu xin.

"Vẫn còn sức nói chuyện, không được, quá nguy hiểm." Người đàn ông kia liền đâm một dao vào bụng cô gái, làm cô ta trợn trắng mắt.

Vẻ mặt cô gái đầy căm thù, miệng lộ ra bốn chiếc răng nhọn hoắt, giống như cá mặn bị treo trên dây hong gió, vùng vẫy kịch liệt.

"Tao muốn giết mày, tao nhất định phải giết mày, tao phải hút khô máu của mày, không chỉ mày, ngay cả người nhà của mày, người quen biết mày, tao sẽ không buông tha kẻ nào hết."

Thì ra, cô gái bị trói là quái vật, là vampire sống chỉ xuất hiện trong các tác phẩm tưởng tượng, mà người đàn ông trẻ cao gầy có khí chất phản diện mãnh liệt kia tên là Ôn Văn, là một người 'bình thường'.

Chí ít xét từ góc độ sinh vật học thì đúng là người bình thường...

Ôn Văn run run, anh bị cô gái vampire này dọa phát hoảng, vì thế liền chộp lấy bình phun, xịt nước thánh cả người cô ta...

Nước thánh xịt lên người cô ta liền giống như xịt vào bàn ủi, không ngừng phát ra tiếng xèo xèo và khói trắng, cô gái lại càng suy yếu hơn, nhưng không có cách nào tạo thành tổn thương thật sự.

"Hừm, như vậy chắc an toàn rồi, dù sao thì mình cũng rất yếu."

Ôn Văn thở dài một hơi, đối với anh thì bắt được một con vampire như vậy thật sự quá kích thích.

"Mày, mày đúng là một con quỷ." Bị nước thánh rút hết sức lực, nữ vampire yếu ớt nói.

"Không, tao không phải quỷ, bọn mày mới là quỷ." Ôn Văn nghiêm túc sửa lại.

Sau khi xác định cô gái vampire này đã không còn chút sức lực phản kháng nào, Ôn Văn xắn tay áo đi tới, mắt nhắm lại, một thứ vật chất màu đen giống như bùn nhão từ lỗ chân lông trên cánh tay tách ra, tạo thành một cái bao tay đen tuyền.

Bao tay rất dài, kéo tới tận phần khuỷu tay, giống như bao tay của các vị phu nhân, phần ngón tay năm chiếc nhẫn vàng, trên cổ tay cũng có một chiếc vòng kim loại màu vàng lớn hơn một chút.



"Mày là người siêu năng?" Nữ vampire trợn to mắt nhìn đôi bao tay màu đen kia.

Ôn Văn lắc đầu, sau đó lại gật đầu: "Chắc là vậy."

"Vậy mày đúng là một kẻ rác rưởi, thân là người siêu năng đối phó với vampire sơ đẳng như tao lại dùng những thủ đoạn hèn hạ như vậy." Nữ vampire khinh bỉ nói.

"Mày nói có lý."

Ôn Văn gật đầu đồng ý, sau đó liền bật cười rồi nhét một củ tỏi vào miệng nữ vampire....

Một tháng trước, Ôn Văn cảm thấy tinh thần mình có chút vấn đề, vì thế sau khi được người ta giới thiệu liền tìm tới một bệnh viện tâm thần tư nhân có danh tiếng rất tốt.

Quá trình điều trị rất thuận lợi, đến lần nọ thử nghiệm liệu pháp thôi miên.

Sau khi bị thôi miên tỉnh lại, Ôn Văn phát hiện người của bệnh viện này đều biến mất, chỉ còn lại một mình mình, mà bản thân anh thì lại sinh ra liên hệ với một không gian thần bí.

Không gian đó là một tòa ngục giam, tên của nó là Trạm Thu Nhận Tai Ách.

Ý thức của Ôn Văn có thể tiến vào trong không gian kia, tới lui tuần tra ở tầng thứ nhất của nó, nhưng nó chẳng có ý nghĩa gì cả, bởi vì bên trong trống rỗng, nếu muốn làm không gian này hữu dụng một chút thì ít nhất phải giam giữ một phạm nhân.

Ừm... Ôn Văn không biết mình làm thế nào biết, nhưng anh biết là phải như vậy.

Anh đã thử nghiệm với lũ chó hoang cắn người, mấy tên bợm rượu đánh lộn trên đường, thậm chí là kẻ giết người bị giam trong tù, nhưng trạm thu nhận không hề có hứng thú.

Hiển nhiên chỉ có sinh vật dị thường mới kích động được không gian này.

May mà Ôn Văn cũng không hoàn toàn là người bình thường, bởi vì tính chất công việc nên anh đã từng tiếp xúc với một ít chuyện tương tự, biết được thế giới này không đơn thuần như vẻ ngoài.

Trước đây anh sẽ chùn bước khi gặp phải chuyện thế này, nhưng bây giờ anh muốn chủ động đi săn bắt thứ này.

Mục tiêu đầu tiên của anh chính là nữ vampire ở trước mặt.

Bắt một vampire cũng không dễ dàng, nhưng cũng không khó như Ôn Văn tưởng tượng, mặc dù anh chỉ là một nhân loại không có sức mạnh siêu năng, chỉ cần tìm đúng phương pháp thì vẫn có thể đối phó với đám quái vật này.

Anh chạy tới một giáo đường, trộm mấy thùng nước thánh và vài cái giác chữ thập đã được chúc phúc, còn tự chuẩn bị thêm chút đồ có tác dụng trấn áp vampire trong truyền thuyết.

Sau đó bắt đầu lập bẫy rập ở một nơi có lời đồn là vampire xuất hiện, cắm chốt canh me vài ngày, rốt cuộc chộp được con vampire này.

Sau khi bắt được vampire, Ôn Văn cũng không thả lỏng cảnh giác, liên tục lấy máu, đồng thời dùng nước thánh làm đối phương suy yếu.



Cho dù bị khô máu, vampire cũng sẽ không chết, nhưng máu chính là suối nguồn sức mạnh của vampire, chỉ cần bảo trì rút máu như vậy, cô ta sẽ không có sức lực phản kháng.

Ôn Văn nhất định phải cẩn thận cảnh giác, dù sao thì cho dù là một con vampire suy yếu cực độ cũng có thể dễ dàng giết chết anh! Hiện giờ anh đã hoàn toàn chế ngự được vampire này, kế tiếp thì phải nhốt cô ta vào trạm thu nhận.

Ôn Văn đưa găng tay nhắm thẳng vào nữ vampire, thử dẫn dắt sức mạnh của trạm thu nhận.

Trạm Thu Nhận Tai Ách không có sách hướng dẫn sử dụng, nhưng khống chế cũng không quá gay go, Ôn Văn chỉ thử phóng sức mạnh của trạm thu nhận ra bên ngoài, một luồng sức mạnh liền từ găng tay tràn ra, rơi vào người con quỷ hút máu ở trước mặt.

Nó đang tiến hành quét hình, sau khi xác nhận hoàn toàn không có năng lực phản kháng thì biến bị xảy ra.

Vài sợi xích màu đen từ trong găng tay lú ra, dùng tốc độ chậm ì ạch làm người ta giận sôi gian trói chặt quỷ hút máu lại rồi kéo vào trong lòng bàn tay, nữ vampire vặn vẹo cơ thể chui vào lòng bàn tay Ôn Văn.

Chỉ là, thu nạp được một nửa thì bị kẹt lại!

Trước đó Ôn Văn trói gô nữ vampire rồi treo lên xà nhà, chính vì sợi dây này mà cô ta không có cách nào bị hút vào bên trong!

Ôn Văn câm nín: "...ngay cả sợi dây mà cũng không đối phó được, đúng là cái thứ bỏ đi mà, nếu không phải mình đã làm cô ta suy yếu, tùy tiện thu nạp như vậy chắc chắn đã có chuyện."

Thở dài một tiếng, Ôn Văn đưa tay tới phần mông và giữa đôi chân dài của nữ vampire, cố gắng cắt đứt sợi dây, rốt cuộc mới có thể hoàn toàn thu nạp cô ta.

"Để xem xem, Trạm Thu Nhận Tai Ách này có thay đổi gì đây."

Ôn Văn còn chưa kịp lau mồ hôi, một giọng điện tử lạnh băng không có chút tình cảm nào vang lên trong đầu anh, sau đó anh biến mất tại chỗ.

[Kiểm tra phạm nhân, quỷ hút máu cấp thấp...

Đã nhốt vào phòng giam tai họa - 0001...

Khu Tai Họa của Trạm Thu Nhận Tai Ách đã kích hoạt.

Nhân viên thu nhận thực tập Ôn Văn nhận được quyền hạn tiến vào trạm thu nhận.

Nhận được chức vụ 'Nhân Viên Thu Nhận Tai Họa'.

Mời tới khu Tai Họa nhận giấy chứng nhận và bộ trang bị...]

[hết chương 1: ]
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện