****
Trong ngọn lửa này ẩn chứa nhiệt lượng mạnh mẽ làm Ôn Văn sở hữu thể chất vampire có chút khó chịu, vì thế anh né ra sau lưng Lâm Triết Viễn hai bước.
Ngoại trừ ngọn lửa này, lửa từ súng phun lửa của nhân viên hỗ trợ phun ra giống như bị dẫn dắt, bắt đầu vây quanh đám dây deo khát máu, dần dần tạo thành một vòi rồng lửa, bọc lấy đám dây leo kia.
Bên trong ngọn lửa nóng rực mơ hồ truyền tới tiếng rền rĩ, sắc bén chói tai trước khi chết.
"Thực vật cũng có thể phát ra tiếng à..." Ôn Văn ở phía sau Lâm Triết Viễn lầm bầm.
"Dù sao thì đó cũng là thực vật ở thế giới trong." Lâm Triết Viễn trả lời.
Lúc hai người trò chuyện, vô số dây leo khát máu cứng rắn bị ngọn lửa thiêu rụi thành tro tàn, sau khi ngọn lửa tản đi, dây leo khát máu đã từng đẩy Ôn Văn vào tuyệt cảnh cứ vậy biến thành một đống cành khô vặn vẹo.
"Wow, ông chú lợi hại quá, có năng lực lợi hại như vậy sao không ra tay ngay từ đầu." Ôn Văn chạy hai bước tới bên cạnh đống tro tàn, vừa dùng dao găm gạt gạt vừa sợ hãi than thở với chú Cung.
Lâm Triết Viễn gật đầu, trước đó anh vẫn cho là Ôn Văn là người không đứng đắn, không ngờ cũng cẩn thận như vậy, chủ động tới kiểm tra thi thể dây leo khát máu.
Nhưng sự thật là Ôn Văn muốn xem xem có đốt sạch sẽ hay chưa rồi tìm cơ hội nhốt nó vào ngục giam, chỉ là anh phải thất vọng rồi, Hiệp Hội Thợ Săn xử lý rất sạch sẽ, không hề để lại chút tai họa ngầm nào.
Chú Cung chỉ vết tích xung quanh dây leo bị lửa cháy sém: "Nếu tôi ra tay ngay từ đầu thì toàn bộ khu lầu phụ sẽ biến thành dạng này, sau này sẽ không dùng được nữa."
Sau khi xác định không thể tranh thủ cháy nhà hôi của, Ôn Văn lùi ra sau, ông chú này thoạt nhìn là một người siêu năng có uy lực hạng nặng.
"Thật ra thì ông không cần lo lắng có sơ hở, Hiệp Hội Thợ Săn chúng tôi xử lý rất sạch sẽ, có cơ chế vận hành giải quyết hậu quả, chỉ cần là quái vật bị chúng ta đánh bại thì rất hiếm khi có cơ hội tro tàn bùng cháy."
Lâm Lộ nhảy tới vỗ vai Ôn Văn nói, lần này Ôn Văn chủ động xuất lực làm cô thay đổi ấn tượng về Ôn Văn rất nhiều.
Ôn Văn cười khổ một tiếng, anh chính là sợ Hiệp Hội Thợ Săn giải quyết sự tình quá sạch sẽ, sau này sẽ không thể hành động chung với bọn họ, bằng không vừa phải tốn sức lại không có cách nào đạt được lợi ích.
"Chuyện lần này cám ơn cậu, thù lao cung cấp thông tin sẽ được chuyển tới thẻ của cậu, chúng tôi còn phải tiến hành chút công việc nữa nên không giữ cậu lại, hi vọng sau này có cơ hội tiếp tục hợp tác."
Lâm Triết Viễn cười hiền hòa nói với Ôn Văn.
"Nhất định nhất định."
Ngoài miệng thì Ôn Văn đáp ứng nhưng trong lòng thì đã có chủ ý, sẽ không tùy tiện hợp tác với Hiệp Hội Thợ Săn nữa.
"Cậu thật sự không suy nghĩ tới chuyện gia nhập Hiệp Hội Thợ Săn à? Năng lực của cậu không tệ, hiện giờ Hiệp Hội Thợ Săn đang thiếu nhân viên, rất cần nhân tài như cậu, đãi ngộ chắc chắn sẽ làm cậu thỏa mãn."
"Thôi quên đi, tôi vẫn thích tự do tự tại hơn."
...
"Khổng Tử dạy rằng mỗi ngày phải tự phản tỉnh ba điều, biến thái không? Biến thái hay không? Biến thái hay không nè?"
Ôn Văn nằm trên ghế bành phơi nắng, thỉnh thoảng còn lắc lư một chút để duy trì lay động.
Trong tay anh cầm một viên đạn tỉ mỉ ngắm nhìn.
Lần hành động trước tới nay đã qua hơn mười ngày, mười ngày này Ôn Văn lại giúp Hiệp Hội Thợ Săn bắt thêm một con vampire khác.
Về phần trước đó anh có nói sẽ cố gắng không hợp tác với Hiệp Hội Thợ Săn....
Bởi vì thù lao của Hiệp Hội Thợ Săn cũng coi như phong phú, người siêu năng thì vẫn cần phải ăn cơm...
Dù sao thì cũng thơm mà.
Bởi vì có năng lực tương tự, trong lần vây bắt vampire này Ôn Văn có tác dụng rất lớn, vì trả thù lao, Hiệp Hội Thợ Săn đã tìm một chỗ ở cho Ôn Văn, là một căn hộ có ban công.
Thành phố Phù Dung Hà có rất nhiều vụ án siêu nhiên, trong khoảng thời gian ngắn thì thủ ở đây tốt hơn chạy khắp nơi thử vận may, vì thế Ôn Văn liền ở lại thành phố Phù Dung Hà, cũng nhận lấy chỗ ở này.
Đương nhiên, căn hộ này vẫn là tài sản của Hiệp Hội Thợ Săn, Ôn Văn chỉ ở mà thôi, Hiệp Hội Thợ Săn không giàu đến mức có thể tùy tiện tặng một mảnh bất động sản cho người ta như vậy.
Nói tới thì trong lần hành động này, Ôn Văn có nghĩ tới chuyện túm con vampire vào trong trạm thu nhận, nhưng cuối cùng vẫn không ra tay.
Thứ nhất, xung quanh có quá nhiều người của Hiệp Hội Thợ Săn, hành sự bất tiện, có khả năng sẽ bại lộ chuyện anh sở hữu Trạm Thu Nhận Tai Ách.
Thứ hai, trong trạm thu nhận đã có một mỹ nữ vampire rồi, anh không cần thêm một ông chú vừa hôi lại vừa xấu nữa...
Ngoại trừ chỗ ở và tiền tài, Hiệp Hội Thợ Săn còn có thêm thù lao cho anh, cũng chính là viên đạn trong tay Ôn Văn.
Tổng cộng hai chục viên, tên là đạn săn ma, nó có thể tạo thành thương tổn cho phần lớn sinh vật siêu nhiên, chỉ cần trúng mục tiêu thì uy lực cũng rất khả quan.
Nếu là con vũ xà quái lần trước, chỉ cần trúng một viên đạn này thôi thì nó cơ bản đã tàn phế rồi.
Nhưng viên đạn này không thể sử dụng tùy tiện, bởi vì tổng cộng chỉ có hai mươi viên, có muốn mua cũng không được. Lâm Triết Viễn vì muốn lôi kéo Ôn Văn nên mới cho anh hai chục viên.
Người siêu năng vừa thức tỉnh đã năng lực chiến đấu mạnh như Ôn Văn rất hiếm thấy.
Vì thế sau khi nhận được cơn mưa vật chất của Hiệp Hội Thợ Săn, Ôn Văn liền thất thủ, bằng lòng thỉnh thoảng sẽ giúp bọn họ làm vài việc.
Đối với chuyện này, Ôn Văn cũng không quá mâu thuẫn, lúc còn là người bình thường, anh cũng thường hỗ trợ cảnh sát phá án, hiện giờ hỗ trợ Hiệp Hội Thợ Săn liên bang xử lý quái vật, kỳ thật cũng giống như nhau thôi.
Trên viên đạn này có lẽ có khắc ký hiệu, thứ làm tổn thương sinh vật siêu năng chính là thứ ký tự này, nhưng vị trí then chốt của ký tự đã bị kim loại che mất, muốn phục khắc ký tự căn bản là không có khả năng.
Cho dù Ôn Văn là người hoàn toàn bình thường thì anh cũng biết mấy thứ thuộc về huyền học này phải hoàn chỉnh mới có hiệu quả.
Chỉ nhìn như vậy thì không thể nhìn ra được gì, Ôn Văn tiến vào WC, ngồi trên bồn cầu, thân hình dần dần biến mất.
Vì lý do an toàn, chỉ cần có điều kiện, lúc tiến vào Trạm Thu Nhận Tai Ách, Ôn Văn thường sẽ chọn lựa những nơi nhỏ hẹp không lo lắng bị giám sát.
WC là lựa chọn khá tốt.
...
Trong Trạm Thu Nhận Tai Ách, nữ vampire dựa vào chắn song ngồi dưới đất, đôi chân dài đặt theo tư thế thoải mái, ống quần bên trái bị xé mất một mảnh, lộ ra da thịt trắng nõn.
Mãnh vải này trước đó được Ôn Văn trao đổi, dùng làm khăn bịt mặt.
Nữ vampire liếc mắt thấy Ôn Văn xuất hiện thì khóe miệng lộ ra nụ cười nhạt khinh thường, nhưng rất nhanh đã quay đầu đi.
Đối với Ôn Văn, nữ vampire có cảm giác rất kỳ quái, mặc dù cô rất căm thù Ôn Văn, muốn Ôn Văn chết bất đắc kỳ tử, nhưng cô lại cần Ôn Văn cung cấp thức ăn cho mình, vì thế lại không muốn Ôn Văn gặp chuyện không may bên ngoài.
Vì thế, cô khá là xoắn xuýt.
Mà ở bên cạnh, Tần Sảng giống như đứa nhỏ bị ngược đãi núp ở trong góc, mơ hồ còn đang run rẩy.
Nhưng đừng nhìn dáng vẻ đáng yêu nhút nhát đó mà nhầm, chỉ cần có cơ hội, bất cứ lúc nào cậu ta cũng có thể tập kích Ôn Văn, khi chuyển biến thành ác linh, cậu ta căn bản chính là một linh hồn bị ác ý điều khiển.
Ôn Văn không để ý tới hai phạm nhân, mục tiêu lần này của anh không phải bọn họ, mà là ký hiệu trong phòng giam của Tần Sảng.
Số ký hiệu mạnh mẽ trói buộc làm Tần Sảng không có cách nào chạy trốn! [hết chương 18: ]
Trong ngọn lửa này ẩn chứa nhiệt lượng mạnh mẽ làm Ôn Văn sở hữu thể chất vampire có chút khó chịu, vì thế anh né ra sau lưng Lâm Triết Viễn hai bước.
Ngoại trừ ngọn lửa này, lửa từ súng phun lửa của nhân viên hỗ trợ phun ra giống như bị dẫn dắt, bắt đầu vây quanh đám dây deo khát máu, dần dần tạo thành một vòi rồng lửa, bọc lấy đám dây leo kia.
Bên trong ngọn lửa nóng rực mơ hồ truyền tới tiếng rền rĩ, sắc bén chói tai trước khi chết.
"Thực vật cũng có thể phát ra tiếng à..." Ôn Văn ở phía sau Lâm Triết Viễn lầm bầm.
"Dù sao thì đó cũng là thực vật ở thế giới trong." Lâm Triết Viễn trả lời.
Lúc hai người trò chuyện, vô số dây leo khát máu cứng rắn bị ngọn lửa thiêu rụi thành tro tàn, sau khi ngọn lửa tản đi, dây leo khát máu đã từng đẩy Ôn Văn vào tuyệt cảnh cứ vậy biến thành một đống cành khô vặn vẹo.
"Wow, ông chú lợi hại quá, có năng lực lợi hại như vậy sao không ra tay ngay từ đầu." Ôn Văn chạy hai bước tới bên cạnh đống tro tàn, vừa dùng dao găm gạt gạt vừa sợ hãi than thở với chú Cung.
Lâm Triết Viễn gật đầu, trước đó anh vẫn cho là Ôn Văn là người không đứng đắn, không ngờ cũng cẩn thận như vậy, chủ động tới kiểm tra thi thể dây leo khát máu.
Nhưng sự thật là Ôn Văn muốn xem xem có đốt sạch sẽ hay chưa rồi tìm cơ hội nhốt nó vào ngục giam, chỉ là anh phải thất vọng rồi, Hiệp Hội Thợ Săn xử lý rất sạch sẽ, không hề để lại chút tai họa ngầm nào.
Chú Cung chỉ vết tích xung quanh dây leo bị lửa cháy sém: "Nếu tôi ra tay ngay từ đầu thì toàn bộ khu lầu phụ sẽ biến thành dạng này, sau này sẽ không dùng được nữa."
Sau khi xác định không thể tranh thủ cháy nhà hôi của, Ôn Văn lùi ra sau, ông chú này thoạt nhìn là một người siêu năng có uy lực hạng nặng.
"Thật ra thì ông không cần lo lắng có sơ hở, Hiệp Hội Thợ Săn chúng tôi xử lý rất sạch sẽ, có cơ chế vận hành giải quyết hậu quả, chỉ cần là quái vật bị chúng ta đánh bại thì rất hiếm khi có cơ hội tro tàn bùng cháy."
Lâm Lộ nhảy tới vỗ vai Ôn Văn nói, lần này Ôn Văn chủ động xuất lực làm cô thay đổi ấn tượng về Ôn Văn rất nhiều.
Ôn Văn cười khổ một tiếng, anh chính là sợ Hiệp Hội Thợ Săn giải quyết sự tình quá sạch sẽ, sau này sẽ không thể hành động chung với bọn họ, bằng không vừa phải tốn sức lại không có cách nào đạt được lợi ích.
"Chuyện lần này cám ơn cậu, thù lao cung cấp thông tin sẽ được chuyển tới thẻ của cậu, chúng tôi còn phải tiến hành chút công việc nữa nên không giữ cậu lại, hi vọng sau này có cơ hội tiếp tục hợp tác."
Lâm Triết Viễn cười hiền hòa nói với Ôn Văn.
"Nhất định nhất định."
Ngoài miệng thì Ôn Văn đáp ứng nhưng trong lòng thì đã có chủ ý, sẽ không tùy tiện hợp tác với Hiệp Hội Thợ Săn nữa.
"Cậu thật sự không suy nghĩ tới chuyện gia nhập Hiệp Hội Thợ Săn à? Năng lực của cậu không tệ, hiện giờ Hiệp Hội Thợ Săn đang thiếu nhân viên, rất cần nhân tài như cậu, đãi ngộ chắc chắn sẽ làm cậu thỏa mãn."
"Thôi quên đi, tôi vẫn thích tự do tự tại hơn."
...
"Khổng Tử dạy rằng mỗi ngày phải tự phản tỉnh ba điều, biến thái không? Biến thái hay không? Biến thái hay không nè?"
Ôn Văn nằm trên ghế bành phơi nắng, thỉnh thoảng còn lắc lư một chút để duy trì lay động.
Trong tay anh cầm một viên đạn tỉ mỉ ngắm nhìn.
Lần hành động trước tới nay đã qua hơn mười ngày, mười ngày này Ôn Văn lại giúp Hiệp Hội Thợ Săn bắt thêm một con vampire khác.
Về phần trước đó anh có nói sẽ cố gắng không hợp tác với Hiệp Hội Thợ Săn....
Bởi vì thù lao của Hiệp Hội Thợ Săn cũng coi như phong phú, người siêu năng thì vẫn cần phải ăn cơm...
Dù sao thì cũng thơm mà.
Bởi vì có năng lực tương tự, trong lần vây bắt vampire này Ôn Văn có tác dụng rất lớn, vì trả thù lao, Hiệp Hội Thợ Săn đã tìm một chỗ ở cho Ôn Văn, là một căn hộ có ban công.
Thành phố Phù Dung Hà có rất nhiều vụ án siêu nhiên, trong khoảng thời gian ngắn thì thủ ở đây tốt hơn chạy khắp nơi thử vận may, vì thế Ôn Văn liền ở lại thành phố Phù Dung Hà, cũng nhận lấy chỗ ở này.
Đương nhiên, căn hộ này vẫn là tài sản của Hiệp Hội Thợ Săn, Ôn Văn chỉ ở mà thôi, Hiệp Hội Thợ Săn không giàu đến mức có thể tùy tiện tặng một mảnh bất động sản cho người ta như vậy.
Nói tới thì trong lần hành động này, Ôn Văn có nghĩ tới chuyện túm con vampire vào trong trạm thu nhận, nhưng cuối cùng vẫn không ra tay.
Thứ nhất, xung quanh có quá nhiều người của Hiệp Hội Thợ Săn, hành sự bất tiện, có khả năng sẽ bại lộ chuyện anh sở hữu Trạm Thu Nhận Tai Ách.
Thứ hai, trong trạm thu nhận đã có một mỹ nữ vampire rồi, anh không cần thêm một ông chú vừa hôi lại vừa xấu nữa...
Ngoại trừ chỗ ở và tiền tài, Hiệp Hội Thợ Săn còn có thêm thù lao cho anh, cũng chính là viên đạn trong tay Ôn Văn.
Tổng cộng hai chục viên, tên là đạn săn ma, nó có thể tạo thành thương tổn cho phần lớn sinh vật siêu nhiên, chỉ cần trúng mục tiêu thì uy lực cũng rất khả quan.
Nếu là con vũ xà quái lần trước, chỉ cần trúng một viên đạn này thôi thì nó cơ bản đã tàn phế rồi.
Nhưng viên đạn này không thể sử dụng tùy tiện, bởi vì tổng cộng chỉ có hai mươi viên, có muốn mua cũng không được. Lâm Triết Viễn vì muốn lôi kéo Ôn Văn nên mới cho anh hai chục viên.
Người siêu năng vừa thức tỉnh đã năng lực chiến đấu mạnh như Ôn Văn rất hiếm thấy.
Vì thế sau khi nhận được cơn mưa vật chất của Hiệp Hội Thợ Săn, Ôn Văn liền thất thủ, bằng lòng thỉnh thoảng sẽ giúp bọn họ làm vài việc.
Đối với chuyện này, Ôn Văn cũng không quá mâu thuẫn, lúc còn là người bình thường, anh cũng thường hỗ trợ cảnh sát phá án, hiện giờ hỗ trợ Hiệp Hội Thợ Săn liên bang xử lý quái vật, kỳ thật cũng giống như nhau thôi.
Trên viên đạn này có lẽ có khắc ký hiệu, thứ làm tổn thương sinh vật siêu năng chính là thứ ký tự này, nhưng vị trí then chốt của ký tự đã bị kim loại che mất, muốn phục khắc ký tự căn bản là không có khả năng.
Cho dù Ôn Văn là người hoàn toàn bình thường thì anh cũng biết mấy thứ thuộc về huyền học này phải hoàn chỉnh mới có hiệu quả.
Chỉ nhìn như vậy thì không thể nhìn ra được gì, Ôn Văn tiến vào WC, ngồi trên bồn cầu, thân hình dần dần biến mất.
Vì lý do an toàn, chỉ cần có điều kiện, lúc tiến vào Trạm Thu Nhận Tai Ách, Ôn Văn thường sẽ chọn lựa những nơi nhỏ hẹp không lo lắng bị giám sát.
WC là lựa chọn khá tốt.
...
Trong Trạm Thu Nhận Tai Ách, nữ vampire dựa vào chắn song ngồi dưới đất, đôi chân dài đặt theo tư thế thoải mái, ống quần bên trái bị xé mất một mảnh, lộ ra da thịt trắng nõn.
Mãnh vải này trước đó được Ôn Văn trao đổi, dùng làm khăn bịt mặt.
Nữ vampire liếc mắt thấy Ôn Văn xuất hiện thì khóe miệng lộ ra nụ cười nhạt khinh thường, nhưng rất nhanh đã quay đầu đi.
Đối với Ôn Văn, nữ vampire có cảm giác rất kỳ quái, mặc dù cô rất căm thù Ôn Văn, muốn Ôn Văn chết bất đắc kỳ tử, nhưng cô lại cần Ôn Văn cung cấp thức ăn cho mình, vì thế lại không muốn Ôn Văn gặp chuyện không may bên ngoài.
Vì thế, cô khá là xoắn xuýt.
Mà ở bên cạnh, Tần Sảng giống như đứa nhỏ bị ngược đãi núp ở trong góc, mơ hồ còn đang run rẩy.
Nhưng đừng nhìn dáng vẻ đáng yêu nhút nhát đó mà nhầm, chỉ cần có cơ hội, bất cứ lúc nào cậu ta cũng có thể tập kích Ôn Văn, khi chuyển biến thành ác linh, cậu ta căn bản chính là một linh hồn bị ác ý điều khiển.
Ôn Văn không để ý tới hai phạm nhân, mục tiêu lần này của anh không phải bọn họ, mà là ký hiệu trong phòng giam của Tần Sảng.
Số ký hiệu mạnh mẽ trói buộc làm Tần Sảng không có cách nào chạy trốn! [hết chương 18: ]
Danh sách chương