Thẩm Nhạn nói xong câu kia rồi cúi đầu rũ mắt, không nói gì nữa, chỉ rút bút máy từ trong túi áo ra, tập trung ghi chép lại vào bảng báo cáo treo trên đầu giường bệnh của chó con.
Cho tới khi hắn viết xong, trong phòng vẫn luôn yên lặng. Lúc này hắn mới phát hiện ra Tề Tĩnh cũng im lặng theo hắn.
"Ha ha." Khi anh mở miệng, lại là nở một nụ cười tự mỉa mai.
Thẩm Nhạn ngẩn người, nhẹ nhàng ngẩng đầu nhìn anh.
Tề Tĩnh đứng thẳng, miệng cười nhưng ánh mắt không nhiễm chút ý cười, duy chỉ có khóe môi vẽ một đường vòng cung mà thôi.
"Năm đó ba em cũng nói những lời này." Anh nói, thanh âm rất bình tĩnh, nghe vừa thản nhiên vừa đơn điệu, cứ như dùng máy đánh chữ mà gõ ra từng lời, hoàn toàn không giống người đang nói về chính mình. "Ông ấy nghĩ em không "sửa" được, cho dù có sửa, cũng nhất định sẽ tái phạm. Bởi vậy dứt khoát bỏ em luôn."
Nói xong, ngay cả khóe môi cong cong cũng chậm rãi hạ xuống, gương mặt anh không có cảm xúc, yên lặng nâng Ngày Về nhỏ lên, vùi đầu vào lớp lông mềm mại của nó mà cọ cọ.
Thẩm Nhạn thấy thế, sắc mặt chợt thay đổi, miệng mấp máy mà không nói nên lời.
Lúc này, Tề Tĩnh lại cười rộ lên, nhưng lần này là một nụ cười chân thật, cười một cách thản nhiên: "Nhưng mà không sao. Con chó này nhất định sẽ tìm đượcmột chủ nhân mới... Còn em, em đã có anh rồi. Em tin rằng mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp hơn."
Dường như Ngày Về nhỏ hiểu được lời của Ngày Về lớn, cũng kêu meo meo phụ họa.
Trong đôi mắt Thẩm Nhạn xuất hiện chút dao động, lặng yên nhìn Tề Tĩnh hồi lâu. Ngón tay hắn khẽ động, lơ đãng vuốt ve miếng băng vết thương buổi trưa mình tự tay dán lên, khiến hắn nhớ tới tay Tề Tĩnh cũng từng có một vết thương như vậy, cũng từng dán một miếng băng như vậy. Nhận ra điểm giống nhau này, hơi thở của hắn bỗng trở nên thật nhẹ nhàng.
"Bây giờ, trước hết cứ để cho chó con nghỉ ngơi đi đã. Tối hôm qua nó vừa phẫu thuật, trạng thái còn chưa ổn định, không thể giao lưu như bình thường."
Thẩm Nhạn chậm rãi đè lên vết thương trên tay, sau khi yên lặng một hồi, hắn quay lại chủ đề ban đầu. Nói tới đây, hắn đưa tay xoa cái đầu lông mềm mại của Ngày Về nhỏ, yếu ớt cười.
"Chờ tới khi chó con hồi phục, chúng ta lại mang nhóc con này tới chơi với nó. Nếu không nhóc con này sẽ tưởng chó con không thèm chơi với nó, sẽ buồn."
Tề Tĩnh nghe hắn nói, đôi mắt bỗng lóe sáng lên, dường như ngộ ra điều gì. Anh bình tĩnh nhìn Thẩm Nhạn, nhìn thật lâu.
Nhìn một lúc, anh lẳng lặng kéo Ngày Về nhỏ về, bọc chặt lại.
"Nếu đã vậy, bọn em về trước đây." Tề Tĩnh đột nhiên kên tiếng, tự mình bác bỏ kế hoạch ở lại bệnh viện một tiếng của mình. "Anh nói đúng. Đêm nay có cuộc thi, em phải về nhà chuẩn bị thật kỹ mới được."
Thẩm Nhạn ngẩn người, nhưng hắn không quá kinh ngạc, chỉ đứng im nhìn Tề Tĩnh.
"Anh tan làm rồi về nhà nhé." Tề Tĩnh cười với hắn, không giải thích gì thêm. "Em chờ anh ở nhà."
Thẩm Nhạn chưa kịp đáp lại, Tề Tĩnh đã ôm Ngày Về nhỏ tới gần chó con, hướng dẫn nó: "Nào, mau tạm biệt bạn chó đi. Nói cho bạn ấy biết, chờ bạn khỏi ốm, mày sẽ quay lại chơi với nó."
Ngày Về nhỏ mơ mang bị Tề Tĩnh giơ ra giữa không trung, phát hiện con chó lông vàng kim kia đang ở rất gần. Nó lập tức vươn móng ra vẫy vẫy, đầu chúc xuống dưới, muốn thoát khỏi Tề Tĩnh. Sau vài lần bị uốn nắn, cuối cùng nó cũng hiểu được, nhẹ nhàng dùng đệm thịt mềm mại chạm vào đầu chó con, vỗ vỗ như trấn an.
"Con trai ngoan, đúng vậy đó." Tề Tĩnh cúi đầu cọ mặt vào lỗ tai Ngày Về nhỏ vài cái, tỏ vẻ khen ngợi.
"Meo meo!" Ngày Về nhỏ xôn xao không ngừng, hưng phấn vỗ thêm vài cái nữa.
Chó con hoàn toàn không thèm nhếch mi, chỉ híp chặt mắt tới mức hai tai hơi rung, ngủ vô cùng an ổn.
— Anh tan làm rồi về nhà nhé.
Khi đưa anh tới cửa bệnh viện, Thẩm Nhạn đã nói như vậy. Anh chỉ đang lặp lại câu nói của hắn trên mặt chữ, nhưng ý nghĩa hoàn toàn khác biệt.
Cõi lòng Tề Tĩnh nặng trịch, một thân một mình ôm Ngày Về nhỏ đi bộ về nhà.
Dưới chân có đường, trong lòng cũng có đường.
Con đường trong lòng không sáng sủa rõ ràng như trước mặt, phía xa mờ mịt, chỉ có vài tia sáng mỏng manh, không nhìn thấy gì, chỉ có một mảng đen như mực.
Anh không biết cuối con đường này là cái gì.
Nhưng anh có cảm giác rất xấu, cảm giác không nên tùy tiện bước về phía trước. Chỉ ít là khi Thẩm Nhạn còn chưa muốn bước ra ngoài ánh sáng.
Đột nhiên, chuông điện thoại của anh vang lên. Suy nghĩ của Tề Tĩnh bị đứt đoạn, đành phải tạm thời buông Ngày Về nhỏ xuống, rút điện thoại ra xem. Trên màn hình hiển thị hai chữ "Tiêu Tiêu", anh bất giác run lên. Không biết vì sao, mỗi lần Ninh Tiêu Tiêu gọi điện thoại cho anh đều không mang đến tin tức tốt gì, chắc chắn đêm qua lại xảy ra điều gì ngoài ý muốn rồi.
Tề Tĩnh đau khổ do dự ba giây, quyết định nhắm mắt mặc kệ cuộc gọi này.
Bây giờ còn ở giữa đường, vứt Ngày Về nhỏ ở một bên mà nghe điện thoại thì không ổn. Vì vậy anh bấm nút tắt tiếng, bỏ điện thoại vào túi, ôm Ngày Về nhỏ lên, tiếp tục vội vã bước đi.
Từ khi nhận được cuộc điện thoại đầu tiên cho tới khi tới trước cửa nhà chỉ mất năm phút đồng hồ, vậy mà lúc anh rút chìa khóa ra, đặt Ngày Về nhỏ xuống, mở di động ra xem, số cuộc gọi nhỡ đã tăng đến mười một.
Tề tĩnh bó tay, đành phải nghe cuộc gọi thứ mười hai.
"Alô? Tiêu Tiêu? Có chuyện gì gấp vậy?"
"Đàn—- Anh—–" Bên đầu dây kia phát ra tiếng rú vô cùng không duyên dáng, biểu lộ sự oán giận tột cùng với hành vi nghe điện thoại chậm trễ của anh. Nhưng oán giận của cô mau chóng bị dẹp qua một bên, thay vào đó là sự tò mò sốt ruột. "Đàn anh! Người kia có phải là anh không?"
Quả nhiên, không phải là tin tức tốt.
Tề Tĩnh hít sâu một hơi, giả ngây giả ngô hỏi: "Người nào là anh? Anh chẳng hiểu em đang hỏi cái gì?"
Thanh âm của Ninh Tiêu Tiêu lớn tới mức anh phải kéo điện thoại cách xa tai vài cm, "Chính là người xuất hiện trong cuộc thi "Bạch Kha" đêm qua!"
Tiêu đời rồi, anh tự nhủ.
"Hôm qua anh có tới nghe cuộc thi." Những lời này là nói thật, câu tiếp theo thì thật giả lẫn lộn, "Nhưng mà anh đâu có đăng kí tham gia "Bạch Kha". Rốt cuộc là em đang nói ai?"
Ninh Tiêu Tiêu bị anh nói vòng vo như vậy, âm lượng giảm hẳn xuống mấy bậc, bình tĩnh hơn, "Anh... thật sự chỉ tới nghe?"
"Ừ." Tuy nhiên anh đã bất cẩn nói vào mic, Tề Tĩnh yên lặng oán thầm.
"Ặc, lẽ nào thật sự em nghe nhầm rồi sao..." Câu lẩm bẩm của cô khiến thần kinh Tề Tĩnh căng thẳng, rất sợ cô ấy nghe ra điều gì. "Đêm qua em không rảnh nghe hiện trường, hôm nay tranh thủ giờ nghỉ trưa để nghe ghi âm. Càng nghe về cuối càng sợ, có một giọng nói cực kì giống của anh!"
"Tiêu Tiêu, rốt cuộc là em đang nói thí sinh nào? Anh không nhớ rõ." Quả thật giữa các thí sinh không có ai có giọng nói giống anh, vậy nên anh đáp như vậy không tính là lừa đảo.
"Không phải là thí sinh." Cô ngập ngừng, giọng nói bỗng trở nên tích cực hơn, "Đàn anh, anh nhớ người có ID "Ba ba のmèo" không? Trong giới võng phối chưa từng thấy ID này, biểu hiện của người này trong cuộc thi casting "Tru thiên lệnh" quả thực... bây giờ ai ai cũng nhắc tới anh ta."
"Anh biết." Nếu mà để em biết thật ra em đã gặp anh ấy ngoài đời, chắc chắn em sẽ lên cơn đau tim. "Nhưng mà giọng của anh ấy đâu có giống anh."
Ninh Tiêu Tiêu dường như đã chấp nhận sự thật rằng anh không hề liên quan, tùy tiện nói: "Ôi, em không nói anh ta, em muốn nói tới bạn cùng phòng của anh ta. Khi anh nghe trực tiếp có phải cũng nghe được không? Chính là người bảo MC hãy chờ thêm một chút."
Tề Tĩnh yên lặng nghe đàn em nói về lịch sử đen tối của mình, trong lòng đau đớn thương tiếc chỉ số thông minh âm vô cực của mình lúc đó.
"Anh nghe thấy..."
"Đúng không? Đúng không? Có đúng là rất giống không?"
"Không giống." Bởi vì đó chính là anh. Tề Tĩnh yên lặng nhìn trời lắc đầu.
"Rõ ràng là rất giống mà." Ninh Tiêu Tiêu hoàn toàn không biết trong lòng anh đang nghĩ gì, lảm nhảm một mình, "Anh biết không, người bạn cùng phòng kia đang được người ta bàn tán ầm ầm trên diễn đàn ấy. Có rất nhiều người nghi ngờ đó chính là anh. Thật ra em cũng biết không phải anh đâu... Nhưng em vẫn hơi lo lo, nên mới gọi điện thoại hỏi thẳng anh."
Cái khác nghe không vào, chỉ có câu "Có rất nhiều người nghi ngờ đó chính là anh" giống như một tia sét đánh rầm xuống, khiến đầu óc Tề Tĩnh ong ong.
Nhanh vậy ư?
Tuy rằng đã chuẩn bị tâm lý là sẽ bị phát hiện, nhưng không ngờ mới ngày hôm sau đã bị người ta tìm ra.
"Em cứ mặc kệ họ bàn tán là được rồi. Đừng có tham gia góp vui." Tề Tĩnh không thừa nhận, cũng không phủ nhận, nhắc nhở Ninh Tiêu Tiêu thi hành chính sách ba phải.
Lần trước trong post kịch "Cạm bẫy", bởi vì Ninh Tiêu Tiêu đứng ra bênh vực Tề Tĩnh mà kéo tới nhiều anti fan hơn, trong lòng thấy chột dạ, đương nhiên lần này không dám tự ý xông ra.
Giờ này là giờ hành chính, các cơ quan đều đang làm việc, Ninh Tiêu Tiêu đang lén lút gọi điện thoại trong giờ làm việc, vì vậy không dám gọi quá lâu đã vội vã gác máy. Trong lòng Tề Tĩnh rối bời, anh bỏ điện thoại xuống, lập tức vào phòng mở máy tính, trực tiếp mở bài post thảo luận về cuộc thi casting "Tru thiên lệnh" trên diễn đàn.
Qua vài ngày thi đấu, bài post đã trở thành một trong những topic hot nhất diễn đàn, dài tới tám trang.
Đồng thời, ở lầu cuối không ngừng tăng thêm cái mới.
Cuộc thi cuối cùng của tối qua hiển nhiên trở thành chủ đề bàn tán, mà cái tên của thí sinh cuối cùng – Ba ba のmèo hoàn toàn xứng đáng trở thành từ then chốt.
"Bạn cùng phòng của Ba ba のmèo" cũng dẫn tới nhiều vấn đề.
Lầu 2082:
Tôi dám chắc đã từng nghe giọng của "bạn cùng phòng" ở đâu đó rồi!!
Hôm qua tập trung nghe cuộc thi, nhất thời quên mất chuyện này. Hiện tại hồi tưởng lại... Mẹ nó, tôi rất muốn biết có phải "bạn cùng phòng" cũng là người trong giới võng phối hay không?? Có phải cũng là CV hay không?? (chẳng lẽ tôi phải nghe lại toàn bộ kịch đã nghe sao... Vậy thì quá kinh khủng rồi〒▽〒)
Lầu 2083:
Tốc độ nói của bạn cùng phòng quá nhanh... Thật ra tôi nghe không rõ. Nhưng mà nếu như Ba ba のmèo tham gia cuộc thi casting, bạn cùng phòng cũng biết chuyện, vậy khả năng cao là bạn cùng phòng biết rõ về giới võng phối, cho dù không quá quen thuộc thì cũng không bài xích... Biết đâu còn là CV? (chất giọng hay như vậy, không phối kịch thì thật đáng tiếc)
"Bạch Kha" của Ba ba mèo thật quá tuyệt vời. Song Hoàng của anh ấy hoàn toàn khiến tôi muốn ngừng thở đó biết không? Không ngờ anh ấy phối vai phản diện cũng xuất sắc như vậy!! Hu hu hu hu đang trong tình trạng hoàn toàn hóa thân thành fan cuồng rồi... Về việc bị ban tổ chức chèn ép thì ha ha ha. Nhưng mà không sao, tôi tin rằng bạn cùng phòng sẽ an ủi anh ấy.
Nếu hai người họ có thể cùng nhau phối kịch thì thật tốt biết mấy! ~(≧▽≦)/~
Lầu 2084:
Phụt phụt phụt, tuy rằng xem lầu trên nói xong, trong lòng tôi cũng xôn xao... Nhưng mà trên đời nào có chuyện trùng hợp như vậy?
Giọng nói hay ở ngoài đời rất nhiều, giới võng phối nhỏ như vậy, biết đâu núi cao còn có núi cao hơn? Tôi quen biết rất nhiều người có giọng nói hay, nhưng hoàn toàn không có quan hệ gì với giới võng phối.
Hơn nữa, giọng nói hay không có nghĩa là phối kịch giỏi (đương nhiên tôi vẫn cực kì thích Ba ba のmèo, miễn cưỡng chấp nhận bạn cùng phòng của anh ấy cũng được đi...)
Lầu 2085:
Đồng ý với cô bạn lầu trên.
Tôi nghĩ mọi người quá kích động rồi đó. Người ta chỉ là bạn cùng phòng bình thường thôi có được không? Chỉ là có giọng nói hay đã bị mọi người nói thành người trong giới CV... Bỏ ngay mấy phỏng đoán không có chứng cớ đi.
Hôm qua "Ba baのmèo" thi đấu quá xuất sắc!! Ban tổ chức nói anh ấy đầu cơ trục lợi thì tôi cũng... ╮(╯▽╰)╭
Mọi người nên đặt trọng điểm vào thí sinh, không phải vào bạn cùng phòng.
Tôi không thấy giọng của bạn cùng phòng giống ai, chắc chỉ là ảo giác mà thôi.
...
...
"Cô bạn 2085 nói rất chuẩn!" Tề Tĩnh quả thật rất muốn giơ ngón cái cho vài like.
Nhưng mà tâm trạng vui mừng khi đọc tới đây thoáng cái bị mấy lầu dưới dìm cho tới đáy.
Lầu 2086:
Cho dù là ảo giác của tôi cũng được... Tôi vẫn không kiềm chết được. Giọng nói của bạn cùng phòng rất giống Chẳng hỏi ngày về.
Thật... sự... là... anh... sao...
Tề Tĩnh chợt cảm thấy mình không thở nổi, cổ họng như bị nghẹn lại.
Từ khi lầu 2086 đưa ra quan điểm, phía dưới mau chóng xuất hiện rất nhiều người phụ họa. Hơn nữa, điều khiến tâm trạng Tề Tĩnh mâu thuẫn nhất là đa phần những người đồng tình đều là những fan hâm mộ thầm lặng trung thành của anh.
Lầu 2091:
A!! Rốt cuộc cũng có người nói ra! Thật ra lầu 2086 đã nói ra tiếng lòng của tôi!!
Tôi còn tưởng chỉ có mình tôi thôi... ┭┮﹏┭┮
Tôi đã nghe tất cả kịch của Ngày Về, mỗi vở kịch không dưới ba lần, cho dù anh ấy chỉ có một câu thoại tôi cũng có thể nhận ra!! Tối hôm qua nghe hiện trường, khi bạn cùng phòng lên tiếng, tôi còn tưởng rằng mình xuyên việt rồi!! Thật sự đấy, nếu không phải do tai tôi hỏng thì là do đối phương sử dụng thiết bị thay đổi âm thanh, giọng của anh ấy giống hệt giọng của Chẳng hỏi ngày về!! (fan trung thành yên lặng bịt mắt)
Lầu 2092:
Lầu trên ơi, không chỉ mình cô...
Thật ra tôi luôn F5 bài post này, băn khoăn không biết có nên nói ra suy đoán trong lòng tôi hay không, nhưng lại sợ làm các CV trúng đạn. Nhưng nếu đã có người nói thì tôi cũng muốn giơ tay ủng hộ. Tôi cho rằng giọng nói kia rất giống với Chẳng hỏi ngày về.
Tuy rằng Ngày Về không phải là thần tượng của tôi, nhưng cũng là một CV tôi vô cùng thích. Hơn nữa tôi rất tự tin với thính lực của mình, thanh âm bắt tai như vậy không thể nào nghe lầm được... Trừ phi ngoài đời thật sự có một người có giọng nói giống hệt anh ấy, nếu không... ( hu hu hu thật ra người ta rất hy vọng anh ấy hợp tác với Ba ba mèo, vậy thì quá đẳng cấp rồi!)
Lầu 2096:
Cái gì? Người kia là Chẳng hỏi ngày về?
A ha ha ha, tôi chỉ muốn hóng hớt thôi!! ╰(*°▽°*)╯
Tôi rất thích cuộc thi tối qua của Ba ba mèo, giống như lầu trên đã nói, hoàn toàn bị cuốn hút theo nội dung vở kịch. (Nhắc tới đoạn Song Hoàng, thật không thể bình tĩnh nổi). Lúc đó tôi chẳng còn tâm tư đâu mà quan tâm tới việc bạn cùng phòng có phải CV hay không, bây giờ nghe mọi người nói... máu nóng sục sôi.
Càng nghĩ càng thấy... Mau nói cho tôi biết có thật vậy không? Chừng nào còn chưa biết sự thật, chừng đó còn bị giày vò vô cùng (lăn lộn)
Tôi không thừa nhận mình là fan của Chẳng hỏi ngày về đâu!!
Tôi không thừa nhận gần đây tôi rất thích Ba ba mèo đâu!!
Tôi không thừa nhận tôi đột nhiên mạnh mẽ hy vọng hai người bọn họ thật sự có quan hệ với nhau đâu!!
...
...
Dựa theo phương hướng phát triển này, chẳng lẽ anh nên làm giống như trong các clip ngắn lưu truyền trên internet... Chân thành thâm tình nói "cảm ơn mọi người, thật ra tôi và anh ấy đang yêu nhau"?
Tề Tĩnh nhắm mắt trước màn hình.
Ngoài trừ biết ơn sự ủng hộ của người hâm mộ với mình, tâm trạng của anh bây giờ chẳng khác gì phạm nhân.
Thật ra trên diễn đàn bàn tán gì cũng được, chẳng ảnh hưởng gì tới bọn họ, nhưng nếu Bươm Bướm Ngọc và tấm màn đen phía sau ban tổ chức biết được, anh có thể dự đoán được hậu quả mà mình và Thẩm Nhạn phải gánh chịu. Nhất là Bươm Bướm Ngọc luôn miệng khen Thẩm Nhạn có giọng nói "chính trực" và muốn hợp tác với hắn, liệu cô có thờ ơ?
Vào thời điểm này, anh không khỏi kính nể các anti fan của mình trước đây, lần đầu tiên cảm thấy bị người khác ném đá cũng vui.
Ví dụ như mấy người dưới đây.
Lầu 2103:
╮(╯▽╰)╭ Có phải cuộc thi của Chẳng hỏi ngày về sắp bắt đầu không? Tôi đã xem lại lịch trình thi đấu, đúng vậy đấy... Vậy các fan hâm mộ ra đây làm gì? Có thể đổi cách khác mới mẻ hơn không? Lần nào cũng gán ghép CP với người khác, không biết ngại hả?
Không phải tôi phê bình gì, nhưng các fan tự hỏi bản thân đi, tin đồn gán ghép Chẳng hỏi ngày về đâu phải chỉ có một, hai cái?
Đồng Tước Đài cũng vậy, Bún qua cầu cũng thế, đều là các CV nổi tiếng, chạm vào bỏng tay... Hiện tại Ba ba mèo mới nổi lên cũng trúng đạn rồi? Chỉ có ba từ gửi cho các cô – Vô liêm sỉ.
Lầu 2104:
╮(╯▽╰)╭Xếp hàng theo lầu trên.
Chỉ là giọng nói hơi giống nhau mà thôi đã chắc chắn đó là Chẳng hỏi ngày về? Fan Chẳng hỏi ngày về thật quá ảo tưởng sức mạnh...
Như đã nói, tôi không biết hóa ra anh ta nhiều fan tới vậy, tôi còn tưởng anh ta chỉ là một kẻ chẳng có tiếng tăm gì (ngoáy mũi). Xem thử weibo của anh ta, chỉ mới có vài ngàn fan mà thôi, suốt ngày ôm đùi đại thần để nổi tiếng, phối kịch thì dở tệ, rất thủ đoạn đó.
Chẳng hỏi ngày về sama, anh trực tiếp casting "Chân hoàn truyện" là được, tôi ủng hộ anh~
Lầu 2105:
Đảng Đài Bún ôm Đồng Tước Đài và Bún đi!! ┭┮﹏┭┮
Sao cứ phải kéo họ vào? Hai người bọn họ chỉ là bất đắc dĩ mà thôi!! Ghét nhất Chẳng hỏi ngày về! Âm mưu muốn phá hoạt CP chính thức của người ta thì thôi đi, còn bắt cá hai tay, hiện tại còn muốn bắt cá ba tay... Hừ!!
...
...
"Tôi mới bất đắc dĩ nè..." Tề Tĩnh không biết nên khóc hay nên cười khi đọc mấy bình luận không phân biệt đúng sai này.
Hết cách rồi, giọng nói quá bắt tai cũng là điểm chí mạng của anh.
Cho dù hôm nay không ai nhận ra, đến ngày mai, ngày kia, thậm chí mấy ngày sau... Tuyệt đối sẽ có người nhận ra thân phận thật sự của anh, vấn đề chỉ là thời gian mà thôi.
Trong lúc anh cho rằng mình hoàn toàn không thể nào phủ nhận chuyện này, một phát ngôn của phái trung lập bất chợt mở ra một cánh cửa mới cho anh.
Lầu 2108:
Nè... Xin phép cắt đứt cuộc thảo luận khí thế ngất trời bên trên.
Thật ra, tuy rằng giọng nói của Chẳng hỏi ngày về rất đặc biệt, nhưng mà có thể bạn cùng phòng là một người khác. Nói trước, tôi không phải fan cũng không phải anti fan, tôi chỉ xem mọi người thảo luận mà thôi... Đột nhiên tôi nhớ ra một giọng nói trong giới võng phối rất giống với người này, không biết có ai nghĩ giống tôi không.
Khoái Mã Khinh Cầu – Chắc chắn sẽ có người nhớ ID này, đúng không?
Cho tới khi hắn viết xong, trong phòng vẫn luôn yên lặng. Lúc này hắn mới phát hiện ra Tề Tĩnh cũng im lặng theo hắn.
"Ha ha." Khi anh mở miệng, lại là nở một nụ cười tự mỉa mai.
Thẩm Nhạn ngẩn người, nhẹ nhàng ngẩng đầu nhìn anh.
Tề Tĩnh đứng thẳng, miệng cười nhưng ánh mắt không nhiễm chút ý cười, duy chỉ có khóe môi vẽ một đường vòng cung mà thôi.
"Năm đó ba em cũng nói những lời này." Anh nói, thanh âm rất bình tĩnh, nghe vừa thản nhiên vừa đơn điệu, cứ như dùng máy đánh chữ mà gõ ra từng lời, hoàn toàn không giống người đang nói về chính mình. "Ông ấy nghĩ em không "sửa" được, cho dù có sửa, cũng nhất định sẽ tái phạm. Bởi vậy dứt khoát bỏ em luôn."
Nói xong, ngay cả khóe môi cong cong cũng chậm rãi hạ xuống, gương mặt anh không có cảm xúc, yên lặng nâng Ngày Về nhỏ lên, vùi đầu vào lớp lông mềm mại của nó mà cọ cọ.
Thẩm Nhạn thấy thế, sắc mặt chợt thay đổi, miệng mấp máy mà không nói nên lời.
Lúc này, Tề Tĩnh lại cười rộ lên, nhưng lần này là một nụ cười chân thật, cười một cách thản nhiên: "Nhưng mà không sao. Con chó này nhất định sẽ tìm đượcmột chủ nhân mới... Còn em, em đã có anh rồi. Em tin rằng mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp hơn."
Dường như Ngày Về nhỏ hiểu được lời của Ngày Về lớn, cũng kêu meo meo phụ họa.
Trong đôi mắt Thẩm Nhạn xuất hiện chút dao động, lặng yên nhìn Tề Tĩnh hồi lâu. Ngón tay hắn khẽ động, lơ đãng vuốt ve miếng băng vết thương buổi trưa mình tự tay dán lên, khiến hắn nhớ tới tay Tề Tĩnh cũng từng có một vết thương như vậy, cũng từng dán một miếng băng như vậy. Nhận ra điểm giống nhau này, hơi thở của hắn bỗng trở nên thật nhẹ nhàng.
"Bây giờ, trước hết cứ để cho chó con nghỉ ngơi đi đã. Tối hôm qua nó vừa phẫu thuật, trạng thái còn chưa ổn định, không thể giao lưu như bình thường."
Thẩm Nhạn chậm rãi đè lên vết thương trên tay, sau khi yên lặng một hồi, hắn quay lại chủ đề ban đầu. Nói tới đây, hắn đưa tay xoa cái đầu lông mềm mại của Ngày Về nhỏ, yếu ớt cười.
"Chờ tới khi chó con hồi phục, chúng ta lại mang nhóc con này tới chơi với nó. Nếu không nhóc con này sẽ tưởng chó con không thèm chơi với nó, sẽ buồn."
Tề Tĩnh nghe hắn nói, đôi mắt bỗng lóe sáng lên, dường như ngộ ra điều gì. Anh bình tĩnh nhìn Thẩm Nhạn, nhìn thật lâu.
Nhìn một lúc, anh lẳng lặng kéo Ngày Về nhỏ về, bọc chặt lại.
"Nếu đã vậy, bọn em về trước đây." Tề Tĩnh đột nhiên kên tiếng, tự mình bác bỏ kế hoạch ở lại bệnh viện một tiếng của mình. "Anh nói đúng. Đêm nay có cuộc thi, em phải về nhà chuẩn bị thật kỹ mới được."
Thẩm Nhạn ngẩn người, nhưng hắn không quá kinh ngạc, chỉ đứng im nhìn Tề Tĩnh.
"Anh tan làm rồi về nhà nhé." Tề Tĩnh cười với hắn, không giải thích gì thêm. "Em chờ anh ở nhà."
Thẩm Nhạn chưa kịp đáp lại, Tề Tĩnh đã ôm Ngày Về nhỏ tới gần chó con, hướng dẫn nó: "Nào, mau tạm biệt bạn chó đi. Nói cho bạn ấy biết, chờ bạn khỏi ốm, mày sẽ quay lại chơi với nó."
Ngày Về nhỏ mơ mang bị Tề Tĩnh giơ ra giữa không trung, phát hiện con chó lông vàng kim kia đang ở rất gần. Nó lập tức vươn móng ra vẫy vẫy, đầu chúc xuống dưới, muốn thoát khỏi Tề Tĩnh. Sau vài lần bị uốn nắn, cuối cùng nó cũng hiểu được, nhẹ nhàng dùng đệm thịt mềm mại chạm vào đầu chó con, vỗ vỗ như trấn an.
"Con trai ngoan, đúng vậy đó." Tề Tĩnh cúi đầu cọ mặt vào lỗ tai Ngày Về nhỏ vài cái, tỏ vẻ khen ngợi.
"Meo meo!" Ngày Về nhỏ xôn xao không ngừng, hưng phấn vỗ thêm vài cái nữa.
Chó con hoàn toàn không thèm nhếch mi, chỉ híp chặt mắt tới mức hai tai hơi rung, ngủ vô cùng an ổn.
— Anh tan làm rồi về nhà nhé.
Khi đưa anh tới cửa bệnh viện, Thẩm Nhạn đã nói như vậy. Anh chỉ đang lặp lại câu nói của hắn trên mặt chữ, nhưng ý nghĩa hoàn toàn khác biệt.
Cõi lòng Tề Tĩnh nặng trịch, một thân một mình ôm Ngày Về nhỏ đi bộ về nhà.
Dưới chân có đường, trong lòng cũng có đường.
Con đường trong lòng không sáng sủa rõ ràng như trước mặt, phía xa mờ mịt, chỉ có vài tia sáng mỏng manh, không nhìn thấy gì, chỉ có một mảng đen như mực.
Anh không biết cuối con đường này là cái gì.
Nhưng anh có cảm giác rất xấu, cảm giác không nên tùy tiện bước về phía trước. Chỉ ít là khi Thẩm Nhạn còn chưa muốn bước ra ngoài ánh sáng.
Đột nhiên, chuông điện thoại của anh vang lên. Suy nghĩ của Tề Tĩnh bị đứt đoạn, đành phải tạm thời buông Ngày Về nhỏ xuống, rút điện thoại ra xem. Trên màn hình hiển thị hai chữ "Tiêu Tiêu", anh bất giác run lên. Không biết vì sao, mỗi lần Ninh Tiêu Tiêu gọi điện thoại cho anh đều không mang đến tin tức tốt gì, chắc chắn đêm qua lại xảy ra điều gì ngoài ý muốn rồi.
Tề Tĩnh đau khổ do dự ba giây, quyết định nhắm mắt mặc kệ cuộc gọi này.
Bây giờ còn ở giữa đường, vứt Ngày Về nhỏ ở một bên mà nghe điện thoại thì không ổn. Vì vậy anh bấm nút tắt tiếng, bỏ điện thoại vào túi, ôm Ngày Về nhỏ lên, tiếp tục vội vã bước đi.
Từ khi nhận được cuộc điện thoại đầu tiên cho tới khi tới trước cửa nhà chỉ mất năm phút đồng hồ, vậy mà lúc anh rút chìa khóa ra, đặt Ngày Về nhỏ xuống, mở di động ra xem, số cuộc gọi nhỡ đã tăng đến mười một.
Tề tĩnh bó tay, đành phải nghe cuộc gọi thứ mười hai.
"Alô? Tiêu Tiêu? Có chuyện gì gấp vậy?"
"Đàn—- Anh—–" Bên đầu dây kia phát ra tiếng rú vô cùng không duyên dáng, biểu lộ sự oán giận tột cùng với hành vi nghe điện thoại chậm trễ của anh. Nhưng oán giận của cô mau chóng bị dẹp qua một bên, thay vào đó là sự tò mò sốt ruột. "Đàn anh! Người kia có phải là anh không?"
Quả nhiên, không phải là tin tức tốt.
Tề Tĩnh hít sâu một hơi, giả ngây giả ngô hỏi: "Người nào là anh? Anh chẳng hiểu em đang hỏi cái gì?"
Thanh âm của Ninh Tiêu Tiêu lớn tới mức anh phải kéo điện thoại cách xa tai vài cm, "Chính là người xuất hiện trong cuộc thi "Bạch Kha" đêm qua!"
Tiêu đời rồi, anh tự nhủ.
"Hôm qua anh có tới nghe cuộc thi." Những lời này là nói thật, câu tiếp theo thì thật giả lẫn lộn, "Nhưng mà anh đâu có đăng kí tham gia "Bạch Kha". Rốt cuộc là em đang nói ai?"
Ninh Tiêu Tiêu bị anh nói vòng vo như vậy, âm lượng giảm hẳn xuống mấy bậc, bình tĩnh hơn, "Anh... thật sự chỉ tới nghe?"
"Ừ." Tuy nhiên anh đã bất cẩn nói vào mic, Tề Tĩnh yên lặng oán thầm.
"Ặc, lẽ nào thật sự em nghe nhầm rồi sao..." Câu lẩm bẩm của cô khiến thần kinh Tề Tĩnh căng thẳng, rất sợ cô ấy nghe ra điều gì. "Đêm qua em không rảnh nghe hiện trường, hôm nay tranh thủ giờ nghỉ trưa để nghe ghi âm. Càng nghe về cuối càng sợ, có một giọng nói cực kì giống của anh!"
"Tiêu Tiêu, rốt cuộc là em đang nói thí sinh nào? Anh không nhớ rõ." Quả thật giữa các thí sinh không có ai có giọng nói giống anh, vậy nên anh đáp như vậy không tính là lừa đảo.
"Không phải là thí sinh." Cô ngập ngừng, giọng nói bỗng trở nên tích cực hơn, "Đàn anh, anh nhớ người có ID "Ba ba のmèo" không? Trong giới võng phối chưa từng thấy ID này, biểu hiện của người này trong cuộc thi casting "Tru thiên lệnh" quả thực... bây giờ ai ai cũng nhắc tới anh ta."
"Anh biết." Nếu mà để em biết thật ra em đã gặp anh ấy ngoài đời, chắc chắn em sẽ lên cơn đau tim. "Nhưng mà giọng của anh ấy đâu có giống anh."
Ninh Tiêu Tiêu dường như đã chấp nhận sự thật rằng anh không hề liên quan, tùy tiện nói: "Ôi, em không nói anh ta, em muốn nói tới bạn cùng phòng của anh ta. Khi anh nghe trực tiếp có phải cũng nghe được không? Chính là người bảo MC hãy chờ thêm một chút."
Tề Tĩnh yên lặng nghe đàn em nói về lịch sử đen tối của mình, trong lòng đau đớn thương tiếc chỉ số thông minh âm vô cực của mình lúc đó.
"Anh nghe thấy..."
"Đúng không? Đúng không? Có đúng là rất giống không?"
"Không giống." Bởi vì đó chính là anh. Tề Tĩnh yên lặng nhìn trời lắc đầu.
"Rõ ràng là rất giống mà." Ninh Tiêu Tiêu hoàn toàn không biết trong lòng anh đang nghĩ gì, lảm nhảm một mình, "Anh biết không, người bạn cùng phòng kia đang được người ta bàn tán ầm ầm trên diễn đàn ấy. Có rất nhiều người nghi ngờ đó chính là anh. Thật ra em cũng biết không phải anh đâu... Nhưng em vẫn hơi lo lo, nên mới gọi điện thoại hỏi thẳng anh."
Cái khác nghe không vào, chỉ có câu "Có rất nhiều người nghi ngờ đó chính là anh" giống như một tia sét đánh rầm xuống, khiến đầu óc Tề Tĩnh ong ong.
Nhanh vậy ư?
Tuy rằng đã chuẩn bị tâm lý là sẽ bị phát hiện, nhưng không ngờ mới ngày hôm sau đã bị người ta tìm ra.
"Em cứ mặc kệ họ bàn tán là được rồi. Đừng có tham gia góp vui." Tề Tĩnh không thừa nhận, cũng không phủ nhận, nhắc nhở Ninh Tiêu Tiêu thi hành chính sách ba phải.
Lần trước trong post kịch "Cạm bẫy", bởi vì Ninh Tiêu Tiêu đứng ra bênh vực Tề Tĩnh mà kéo tới nhiều anti fan hơn, trong lòng thấy chột dạ, đương nhiên lần này không dám tự ý xông ra.
Giờ này là giờ hành chính, các cơ quan đều đang làm việc, Ninh Tiêu Tiêu đang lén lút gọi điện thoại trong giờ làm việc, vì vậy không dám gọi quá lâu đã vội vã gác máy. Trong lòng Tề Tĩnh rối bời, anh bỏ điện thoại xuống, lập tức vào phòng mở máy tính, trực tiếp mở bài post thảo luận về cuộc thi casting "Tru thiên lệnh" trên diễn đàn.
Qua vài ngày thi đấu, bài post đã trở thành một trong những topic hot nhất diễn đàn, dài tới tám trang.
Đồng thời, ở lầu cuối không ngừng tăng thêm cái mới.
Cuộc thi cuối cùng của tối qua hiển nhiên trở thành chủ đề bàn tán, mà cái tên của thí sinh cuối cùng – Ba ba のmèo hoàn toàn xứng đáng trở thành từ then chốt.
"Bạn cùng phòng của Ba ba のmèo" cũng dẫn tới nhiều vấn đề.
Lầu 2082:
Tôi dám chắc đã từng nghe giọng của "bạn cùng phòng" ở đâu đó rồi!!
Hôm qua tập trung nghe cuộc thi, nhất thời quên mất chuyện này. Hiện tại hồi tưởng lại... Mẹ nó, tôi rất muốn biết có phải "bạn cùng phòng" cũng là người trong giới võng phối hay không?? Có phải cũng là CV hay không?? (chẳng lẽ tôi phải nghe lại toàn bộ kịch đã nghe sao... Vậy thì quá kinh khủng rồi〒▽〒)
Lầu 2083:
Tốc độ nói của bạn cùng phòng quá nhanh... Thật ra tôi nghe không rõ. Nhưng mà nếu như Ba ba のmèo tham gia cuộc thi casting, bạn cùng phòng cũng biết chuyện, vậy khả năng cao là bạn cùng phòng biết rõ về giới võng phối, cho dù không quá quen thuộc thì cũng không bài xích... Biết đâu còn là CV? (chất giọng hay như vậy, không phối kịch thì thật đáng tiếc)
"Bạch Kha" của Ba ba mèo thật quá tuyệt vời. Song Hoàng của anh ấy hoàn toàn khiến tôi muốn ngừng thở đó biết không? Không ngờ anh ấy phối vai phản diện cũng xuất sắc như vậy!! Hu hu hu hu đang trong tình trạng hoàn toàn hóa thân thành fan cuồng rồi... Về việc bị ban tổ chức chèn ép thì ha ha ha. Nhưng mà không sao, tôi tin rằng bạn cùng phòng sẽ an ủi anh ấy.
Nếu hai người họ có thể cùng nhau phối kịch thì thật tốt biết mấy! ~(≧▽≦)/~
Lầu 2084:
Phụt phụt phụt, tuy rằng xem lầu trên nói xong, trong lòng tôi cũng xôn xao... Nhưng mà trên đời nào có chuyện trùng hợp như vậy?
Giọng nói hay ở ngoài đời rất nhiều, giới võng phối nhỏ như vậy, biết đâu núi cao còn có núi cao hơn? Tôi quen biết rất nhiều người có giọng nói hay, nhưng hoàn toàn không có quan hệ gì với giới võng phối.
Hơn nữa, giọng nói hay không có nghĩa là phối kịch giỏi (đương nhiên tôi vẫn cực kì thích Ba ba のmèo, miễn cưỡng chấp nhận bạn cùng phòng của anh ấy cũng được đi...)
Lầu 2085:
Đồng ý với cô bạn lầu trên.
Tôi nghĩ mọi người quá kích động rồi đó. Người ta chỉ là bạn cùng phòng bình thường thôi có được không? Chỉ là có giọng nói hay đã bị mọi người nói thành người trong giới CV... Bỏ ngay mấy phỏng đoán không có chứng cớ đi.
Hôm qua "Ba baのmèo" thi đấu quá xuất sắc!! Ban tổ chức nói anh ấy đầu cơ trục lợi thì tôi cũng... ╮(╯▽╰)╭
Mọi người nên đặt trọng điểm vào thí sinh, không phải vào bạn cùng phòng.
Tôi không thấy giọng của bạn cùng phòng giống ai, chắc chỉ là ảo giác mà thôi.
...
...
"Cô bạn 2085 nói rất chuẩn!" Tề Tĩnh quả thật rất muốn giơ ngón cái cho vài like.
Nhưng mà tâm trạng vui mừng khi đọc tới đây thoáng cái bị mấy lầu dưới dìm cho tới đáy.
Lầu 2086:
Cho dù là ảo giác của tôi cũng được... Tôi vẫn không kiềm chết được. Giọng nói của bạn cùng phòng rất giống Chẳng hỏi ngày về.
Thật... sự... là... anh... sao...
Tề Tĩnh chợt cảm thấy mình không thở nổi, cổ họng như bị nghẹn lại.
Từ khi lầu 2086 đưa ra quan điểm, phía dưới mau chóng xuất hiện rất nhiều người phụ họa. Hơn nữa, điều khiến tâm trạng Tề Tĩnh mâu thuẫn nhất là đa phần những người đồng tình đều là những fan hâm mộ thầm lặng trung thành của anh.
Lầu 2091:
A!! Rốt cuộc cũng có người nói ra! Thật ra lầu 2086 đã nói ra tiếng lòng của tôi!!
Tôi còn tưởng chỉ có mình tôi thôi... ┭┮﹏┭┮
Tôi đã nghe tất cả kịch của Ngày Về, mỗi vở kịch không dưới ba lần, cho dù anh ấy chỉ có một câu thoại tôi cũng có thể nhận ra!! Tối hôm qua nghe hiện trường, khi bạn cùng phòng lên tiếng, tôi còn tưởng rằng mình xuyên việt rồi!! Thật sự đấy, nếu không phải do tai tôi hỏng thì là do đối phương sử dụng thiết bị thay đổi âm thanh, giọng của anh ấy giống hệt giọng của Chẳng hỏi ngày về!! (fan trung thành yên lặng bịt mắt)
Lầu 2092:
Lầu trên ơi, không chỉ mình cô...
Thật ra tôi luôn F5 bài post này, băn khoăn không biết có nên nói ra suy đoán trong lòng tôi hay không, nhưng lại sợ làm các CV trúng đạn. Nhưng nếu đã có người nói thì tôi cũng muốn giơ tay ủng hộ. Tôi cho rằng giọng nói kia rất giống với Chẳng hỏi ngày về.
Tuy rằng Ngày Về không phải là thần tượng của tôi, nhưng cũng là một CV tôi vô cùng thích. Hơn nữa tôi rất tự tin với thính lực của mình, thanh âm bắt tai như vậy không thể nào nghe lầm được... Trừ phi ngoài đời thật sự có một người có giọng nói giống hệt anh ấy, nếu không... ( hu hu hu thật ra người ta rất hy vọng anh ấy hợp tác với Ba ba mèo, vậy thì quá đẳng cấp rồi!)
Lầu 2096:
Cái gì? Người kia là Chẳng hỏi ngày về?
A ha ha ha, tôi chỉ muốn hóng hớt thôi!! ╰(*°▽°*)╯
Tôi rất thích cuộc thi tối qua của Ba ba mèo, giống như lầu trên đã nói, hoàn toàn bị cuốn hút theo nội dung vở kịch. (Nhắc tới đoạn Song Hoàng, thật không thể bình tĩnh nổi). Lúc đó tôi chẳng còn tâm tư đâu mà quan tâm tới việc bạn cùng phòng có phải CV hay không, bây giờ nghe mọi người nói... máu nóng sục sôi.
Càng nghĩ càng thấy... Mau nói cho tôi biết có thật vậy không? Chừng nào còn chưa biết sự thật, chừng đó còn bị giày vò vô cùng (lăn lộn)
Tôi không thừa nhận mình là fan của Chẳng hỏi ngày về đâu!!
Tôi không thừa nhận gần đây tôi rất thích Ba ba mèo đâu!!
Tôi không thừa nhận tôi đột nhiên mạnh mẽ hy vọng hai người bọn họ thật sự có quan hệ với nhau đâu!!
...
...
Dựa theo phương hướng phát triển này, chẳng lẽ anh nên làm giống như trong các clip ngắn lưu truyền trên internet... Chân thành thâm tình nói "cảm ơn mọi người, thật ra tôi và anh ấy đang yêu nhau"?
Tề Tĩnh nhắm mắt trước màn hình.
Ngoài trừ biết ơn sự ủng hộ của người hâm mộ với mình, tâm trạng của anh bây giờ chẳng khác gì phạm nhân.
Thật ra trên diễn đàn bàn tán gì cũng được, chẳng ảnh hưởng gì tới bọn họ, nhưng nếu Bươm Bướm Ngọc và tấm màn đen phía sau ban tổ chức biết được, anh có thể dự đoán được hậu quả mà mình và Thẩm Nhạn phải gánh chịu. Nhất là Bươm Bướm Ngọc luôn miệng khen Thẩm Nhạn có giọng nói "chính trực" và muốn hợp tác với hắn, liệu cô có thờ ơ?
Vào thời điểm này, anh không khỏi kính nể các anti fan của mình trước đây, lần đầu tiên cảm thấy bị người khác ném đá cũng vui.
Ví dụ như mấy người dưới đây.
Lầu 2103:
╮(╯▽╰)╭ Có phải cuộc thi của Chẳng hỏi ngày về sắp bắt đầu không? Tôi đã xem lại lịch trình thi đấu, đúng vậy đấy... Vậy các fan hâm mộ ra đây làm gì? Có thể đổi cách khác mới mẻ hơn không? Lần nào cũng gán ghép CP với người khác, không biết ngại hả?
Không phải tôi phê bình gì, nhưng các fan tự hỏi bản thân đi, tin đồn gán ghép Chẳng hỏi ngày về đâu phải chỉ có một, hai cái?
Đồng Tước Đài cũng vậy, Bún qua cầu cũng thế, đều là các CV nổi tiếng, chạm vào bỏng tay... Hiện tại Ba ba mèo mới nổi lên cũng trúng đạn rồi? Chỉ có ba từ gửi cho các cô – Vô liêm sỉ.
Lầu 2104:
╮(╯▽╰)╭Xếp hàng theo lầu trên.
Chỉ là giọng nói hơi giống nhau mà thôi đã chắc chắn đó là Chẳng hỏi ngày về? Fan Chẳng hỏi ngày về thật quá ảo tưởng sức mạnh...
Như đã nói, tôi không biết hóa ra anh ta nhiều fan tới vậy, tôi còn tưởng anh ta chỉ là một kẻ chẳng có tiếng tăm gì (ngoáy mũi). Xem thử weibo của anh ta, chỉ mới có vài ngàn fan mà thôi, suốt ngày ôm đùi đại thần để nổi tiếng, phối kịch thì dở tệ, rất thủ đoạn đó.
Chẳng hỏi ngày về sama, anh trực tiếp casting "Chân hoàn truyện" là được, tôi ủng hộ anh~
Lầu 2105:
Đảng Đài Bún ôm Đồng Tước Đài và Bún đi!! ┭┮﹏┭┮
Sao cứ phải kéo họ vào? Hai người bọn họ chỉ là bất đắc dĩ mà thôi!! Ghét nhất Chẳng hỏi ngày về! Âm mưu muốn phá hoạt CP chính thức của người ta thì thôi đi, còn bắt cá hai tay, hiện tại còn muốn bắt cá ba tay... Hừ!!
...
...
"Tôi mới bất đắc dĩ nè..." Tề Tĩnh không biết nên khóc hay nên cười khi đọc mấy bình luận không phân biệt đúng sai này.
Hết cách rồi, giọng nói quá bắt tai cũng là điểm chí mạng của anh.
Cho dù hôm nay không ai nhận ra, đến ngày mai, ngày kia, thậm chí mấy ngày sau... Tuyệt đối sẽ có người nhận ra thân phận thật sự của anh, vấn đề chỉ là thời gian mà thôi.
Trong lúc anh cho rằng mình hoàn toàn không thể nào phủ nhận chuyện này, một phát ngôn của phái trung lập bất chợt mở ra một cánh cửa mới cho anh.
Lầu 2108:
Nè... Xin phép cắt đứt cuộc thảo luận khí thế ngất trời bên trên.
Thật ra, tuy rằng giọng nói của Chẳng hỏi ngày về rất đặc biệt, nhưng mà có thể bạn cùng phòng là một người khác. Nói trước, tôi không phải fan cũng không phải anti fan, tôi chỉ xem mọi người thảo luận mà thôi... Đột nhiên tôi nhớ ra một giọng nói trong giới võng phối rất giống với người này, không biết có ai nghĩ giống tôi không.
Khoái Mã Khinh Cầu – Chắc chắn sẽ có người nhớ ID này, đúng không?
Danh sách chương