Mắt thấy con rắn kia chuẩn bị mở tiệc ăn uống, Lục Hành đang định gọi Huyền Ưng ra, mới thở được chữ “Huyền.

.

.” thì Khương Ly đột nhiên chen ngang: “Kate, cậu lên đi.

Những người khác đứng yên học tập.”
Lục Hành: “? ? ?”
“Rõ.” Kate gật đầu, thả cơ giáp xanh biển của mình rồi tiến vào khoang điều khiển bắt đầu vung đao tấn công con rắn kia.
Lục Hành bị đoạt đất diễn đến ngơ ngác, nghĩ thầm tối qua có phải do hắn mạnh bạo quá không, nên hôm nay huấn luyện viên mới giận dữ tới vậy.
Kate điều khiển cơ giáp tránh luồng nọc độc do con rắn phun ra, sau đó lộn người ra đằng sau, tặng cho con rắn hai quả pháo cỡ nhỏ.
Tuy thân hình rắn khổng lồ nhưng động tác vô cùng linh hoạt, cơ thể mềm dẻo tránh đi, đuôi lớn hung hăng quăng về phía Kate, Kate mạo hiểm né tránh để cái đuôi đập xuống đất, cát vàng tung lên bụi mù mịt.
Ngay trong lúc bọn họ chiến đấu, Joel đứng vừa xem xét tình hình, vừa giảng giải cho mọi người độ mạnh yếu của từng quyền tấn công của rắn và khuyết điểm cũng như ưu điểm của Kate.
Kate mới mất chút sức lực mới giải quyết được con rắn, vừa xuống khỏi cơ giáp là Thái Khắc tới cà khịa ngay: “Zarich, mày lâu la quá đấy! Trễ thêm chút nữa là tao lao lên đỡ hộ luôn rồi.”
Bấy lâu nay theo Khương Ly học tập huấn luyện, giờ Kate không hề dễ tức giận như trước, nghe vậy chỉ cười nhạo một tiếng: “Đáng tiếc, mày không có cơ hội đó.”
Thái Khắc nhún vai: “Đúng là đáng tiếc.”
Giải quyết rắn bọ cạp xong, mọi người tiếp tục đi về phía trước.

Lục Hành cố tình tụt lại về sau rồi len lén kéo tay Khương Ly, dần dà, hai người cách nhóm phía trước những hai, ba mét lận.
“Huấn luyện viên, anh còn tức giận à?” Lục Hành thấp giọng hỏi, tuy hai người đã xác định mối quan hệ được một thời gian, nhưng trong trường, ngoại trừ đám Kiều Ngọc và phó huấn luyện viên Joel ra thì những người khác không hề biết chuyện này, cho nên bên ngoài hắn vẫn gọi Khương Ly là huấn luyện viên.
“Tức giận cái gì?” Khương Ly hỏi.
“Chính là chuyện tối qua.

.

.” Lục Hành duỗi tay gãi gãi mũi, liếc mắt trộm ngắm Khương Ly, đúng lúc Khương Ly cũng đang nhìn hắn.
Chuyện tối qua là chuyện gì, hai người không cần nói cũng biết.

Từ ngày khai trai tới nay, phải nói là Lục Hành không thèm kiêng nể gì nữa, ngày ngày chăm chỉ hiếu học lên mạng tìm hiểu đủ loại tư thế, ngày nào huấn luyện về cũng kéo Khương Ly cùng đột phá giới hạn mới.
Tối qua Lục Hành đòi hỏi Khương Ly làm một tư thế độ khó vô cùng cao, tuy kho.;ái cảm đôi bên cũng tăng mạnh nhưng suýt chút nữa là eo cậu trật luôn.

Cuối cùng Khương Ly không chịu nổi nữa, đá Lục Hành ra phòng khách ngủ với Huyền Ưng cả đêm thì hắn mới chịu yên thân.

Nghe Lục Hành nhắc tới chuyện tối qua, sắc mặt Khương Ly tối sầm, liếc hắn như cảnh cáo.
Lục Hành vội vàng bảo đảm: “Về sau em không dám làm bậy nữa đâu, anh đừng giận mà.”
Khương Ly đảm bảo là Lục Hành chỉ hứa suông thế thôi rồi tai này lại lọt tai kia ngay ấy mà.

Ai chứ Lục Hành thì cậu quá hiểu rồi, tên khốn nạn này cởi quần ra là còn nhớ cái gì nữa đâu.

.

.

.

.

.

.

.

.

.


.

.

.
Đoàn người đã tới nơi hạ trại, đến lúc dựng lều, Lục Hành dựng ngay cạnh lều Khương Ly để tối tiện lăn giường.
Kiều Ngọc thấy thế chép chép miệng, cảm thán một câu: “Anh Hành không còn là anh Hành của chúng ta nữa rồi.
La Kỳ với Lăng Áo đứng ngay đó đồng tình gật gật đầu, Kate thấy thế ngẩng đầu, thắc mắc hỏi: “Là sao?”
Kiều Ngọc lắc đầu: “Cậu không hiểu được đâu.”
“.

.

.

Bị điên à?” Kate lườm nguýt, tiếp tục dựng lều rồi lăng xăng chạy qua giúp Pasig luôn.
Hạ trại xong, mọi người tự đi huấn luyện thực chiến, tới giữa trưa thì mò về tập hợp, chiều tổ chức một cuộc đối chiến cơ giáp 1vs1.
Tuy sinh vật khu E chỉ hơn khu F một bậc nhưng thực lực chênh lệch rất lớn, hơn nữa sinh vật ở khu E đa phần là chủng loại tàn bạo nhất, dùng luyện tập lúc này là khá thích hợp.
Một buổi sáng huấn luyện kết thúc, mọi người đúng hẹn về tập hợp, sau ăn cơm trưa là tới tiết mục đối chiến.
Tổng cộng có sáu người tham gia, vừa đủ chia thành ba nhóm:
Xếp Hạng Thực Lực  Nhóm Đấu  Lục Hành  Lục Hành vs Kate Kate Kiều Ngọc  La Kỳ vs Lăng Áo  La Kỳ  Thái Khắc  Kiều Ngọc vs Thái Khắc  Lăng Áo
Vì để Lục Hành thích ứng với việc chênh lệch cấp bậc cơ giáp, Huyền Ưng giảm từ SSSS xuống SS và cơ giáp của Kate cũng là SS.

Trong khoảng thời gian này, phản ứng, kỹ năng điều khiển mà chiến lược chiến đấu của cả hai người đều tiến bộ rất nhanh nên đây có vẻ là một trận chiến vô cùng đáng mong chờ.
Giữa bãi đất có hai cơ giáp một đen một lam chiến đấu kịch liệt, tia lửa lóe sáng, bụi đất mù mịt.
Mỗi trận chiến kết thúc là mọi người lại có thêm một bài học mới.

Khương Ly điềm tĩnh phân tích vấn đề của từng người, đủ lời khuyên từ vấn đề kỹ thuật cho đến thao tác chiến đấu rồi cậu tự mình đối chiến với từng người một luôn.

Cả ngày huấn luyện không ngừng nghỉ cho tới tận chạng vạng tối, mọi người đã uể oải dần.
Sáu cỗ cơ giáp đứng sừng sững giữa bãi đất trống, mỗi người ngồi phịch xuống chân cơ giáp của mình thảo luận về trận chiến hôm nay, mãi đến khi Khương Ly tuyên bố giải tán mới chịu về trại.
Tới tối, mọi người sẽ phải thay phiên nhau gác đêm, Lục Hành xong việc là chạy tới lều Khương Ly, rúc vào chăn ngủ chung với cậu.
Ngoại trừ Lục Hành ra thì ở đây không ai có gan dám chui vào ổ chăn của Khương Ly cả, cho nên cậu cũng không bất ngờ, cứ thế nằm dịch sang bên cạnh cho hắn nằm.
Lục Hành sáp lại gần ôm eo Khương Ly, khẽ hôn lên gáy cậu, nhẹ giọng nói ngủ ngon.
Sớm hôm sau, không cần Joel thổi còi đánh thức, mọi người vô cùng tự giác mà rời giường tập hợp.

Họ dậy sớm hơn thời gian học tập chính thức ở trường rất nhiều, hiển nhiên là không muốn lãng phí thời gian, cố gắng phấn đấu học tập.
Khương Ly vô cùng hài lòng, ăn sáng xong là phát động huấn luyện ngay.
Ba ngày huấn luyện dã ngoại rất mau đã kết thúc, mọi người thật sự đánh chưa đã thèm, nhưng ngay khi rời đi trùng hợp gặp nhóm của Heda.
Heda đi cùng với huấn luyện viên khu A, huấn luyện viên khu A từng là bạn học cùng lớp của Khương Ly khi ở Học viện quân sự, sau khi chào hỏi, đối phương chủ động tiến tới nói chuyện với cậu.
Đương nhiên Heda cũng tới huấn luyện, thấy nhóm Khương Ly là lại nhớ tới chuyện mất mặt lần trước, âm dương quái khí móc mỉa Kate: “Zarich, tao nghe nói mày cũng báo danh tham gia cuộc thi cơ à, sao nào, ăn đánh chưa đủ no à?”
Pasig sợ Kate bị khích, cậu khẽ níu áo Kate nhưng may lần này Kate vô cùng bình tĩnh, nhún vai đáp: “Ai đánh ai còn chưa biết đâu, thằng ngu.”
Quan hệ giữa hai người xưa nay luôn như nước với lửa, nếu như trước, chắc chắn Heda sẽ ra tay ngay, chỉ là Khương Ly vẫn còn ở đây nên Heda không dám.

Giờ mà đánh thì chỉ có hại chứ không có lợi, Heda cân nhắc một hồi, chỉ cười lạnh rồi để lại câu: “Chờ đấy.” sau đó rời đi.
Kate thấy Heda thì ngứa hết cả mắt, khóe môi khẽ cười lạnh, nghĩ thầm: Để rồi xem.

.

.

.

.

.

.

.

.


.

.

.

.

.

Trở về từ rừng Bồng Lai, Khương Ly tiếp tục tăng cường độ huấn luyện, ngày nào cũng lăn lộn đám học sinh tới chết đi sống lại, có mệt chết thì thực lực cũng dần theo đó mà tăng lên.
Bất tri bất giác vòng sơ tuyển cuộc thi cơ giáp đã tới gần.
Trước hôm thi đấu một ngày, Lục Hành khóa trái cửa ở cùng Khương Ly, ném Huyền Ưng với Ngân Tước và Khương Nhu Mễ ra phòng khách, mặc sức tận hưởng không gian riêng tư hai người.
Cùng người mình thích ở chung một chỗ khiến Huyền Ưng vô cùng vui vẻ, nó cố gắng làm mình rụt rè hơn xíu, cẩn thận không Ngân Tước sợ mất: “Bé Ngân Tước, nếu anh thắng, bé có thể thưởng một món quà cho anh không?”
Ngân Tước: “Thưởng gì cơ?”
Huyền Ưng ho một tiếng, mập mờ nói: “Là.

.

.

một sự giao lưu thân mật nào đó chẳng hạn.”
Ngân Tước: “Được thôi, tôi sẽ tự mình đánh bại cậu.”
Huyền Ưng khóc không ra nước mắt: “.

.

.”
Huhuhuu không phải giao lưu kiểu đó đâu cục cưng! Ai muốn đánh nhau cơ chứ! ! ? ?
 
------oOo------


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện