Một tiếng “Anh” này của Ngân Tước khiến ai nấy cũng đều sợ ngây người, thậm chí Kiều Ngọc đang uống nước trực tiếp sặc đến ho sặc sụa.
Lăng Áo suốt ngày bị Ngân Tước đè ra đút hành, lúc này tiếng “Anh” đó trực tiếp khiến Lăng Áo quỳ sụp xuống, theo phản xạ xua tay với Ngân Tước: “Không không không huấn luyện viên Ngân Tước cứ gọi em là Lăng Áo thôi, gọi em là Lăng Áo thôi! ! !”
Ngân Tước: “Ừm.”
Huyền Ưng: “Thật ra.
.
.”
“Câm ngay!” Lục Hành cắt ngang lời Huyền Ưng nói, sao lại có người tin vào mấy lời cợt nhả này nhở?
Huyền Ưng: “.
.
.
Ừm.”
“Được rồi, đi ăn cơm trước đã.” Khương Ly lên tiếng: “Chút nữa về thi đấu.”
“Rõ, thưa huấn luyện viên!”
Ngân Tước và Huyền Ưng biến nhỏ trở về trên tay Khương Ly và Lục Hành, mọi người cùng nhau đi ăn trưa.
Nơi ăn trưa ban tổ chức chọn là một nhà hàng cao cấp tổ chức theo hình thức tiệc đúng, khi Khương Ly dẫn người qua, ba khu khác của Học viện đã tới trước.
Vì người qua lại quá đông đúc, Khương Ly tìm chỗ ngồi xuống trước rồi để những người khác đi lấy đồ ăn.
Suốt thời gian qua Lục Hành luôn ăn cơm cùng Khương Ly nên hắn hiểu rất rõ thói quen của cậu.
Hắn tự giác đi lấy những món ăn Khương Ly thích nhất, rót thêm hai ly nước sau đó mới về chỗ, về lại thấy Khương Ly đang ngồi cạnh một Alpha, đã thế còn là Alpha hắn biết.
Hắn mới rời đi bao lâu mà đã có người tới đào góc tường rồi?
Sắc mặt Lục Hành tối sầm, hắn bưng đồ ăn qua, vừa đến gần đã nghe thấy mấy lời Alpha kia nói: “Thiếu tá Khương, tôi vẫn luôn kính trọng ngài, luôn lấy ngài làm mục tiêu để nỗ lực, hôm nay được gặp ngài ở đây quả thực là vinh hạnh lớn cho tôi.”
Khương Ly chưa kịp lên tiếng, Lục Hành đã sải chân bước tới, đặt ly nước xuống rồi cúi đầu nhìn Alpha kia: “Kiều Thần, ăn trông nồi ngồi trông hướng, biết không?”
Kiều Thần ngẩng đầu, khẽ cười: “Em trai Lục Hành, không gọi anh họ nữa à? Sao vẫn thích gọi thẳng tên như ngày nhỏ thế?”
Kiều Thần là anh họ bên nội của Kiều Ngọc và là anh họ bên ngoại của Lục Hành, cũng chính là người nhà họ ngoại của vương hậu Kiều Hi.
Đối phương đại diện cho nhóm tân sinh viên khu A Học viện quân sự tham gia thi đấu, mới nhập học 3 tháng nhưng đã lọt vào danh sách đối tượng trọng điểm được quân đội bồi dưỡng.
Quan hệ giữa Lục Hành và Kiều Ngọc khá tốt nhưng với Kiều Thần lại không như vậy, hắn luôn cảm thấy Kiều Thần dịu dàng vậy thôi nhưng thực chất bản chất vô cùng tàn nhẫn và xảo trá.
Lục Hành không nghe lọt lời Kiều Thần, hắn thản nhiên ngồi xuống cạnh Khương Ly: “Chọn cho anh những thứ anh thích ăn nè, chốc nữa muốn ăn gì thêm thì em đi lấy.”
Khương Ly gật đầu, nhìn ra Lục Hành không thích Kiều Thần nên không đáp lời Kiều Thần nữa, chỉ lễ phép đáp một câu: “Cảm ơn.”
Lục Hành đích thân phục vụ đồ ăn thức uống cho Khương Ly khiến Kiều Thần kinh ngạc vô cùng.
Thân là hoàng tử được yêu chiều nhất đế quốc, ai dám kêu Lục Hành bưng trà rót nước cơ chứ, không tính cha mẹ thì có lẽ Khương Ly là ngoại lệ đầu tiên, có thể thấy quan hệ giữa Lục Hành và Khương Ly khá tốt.
Lúc này Kiều Ngọc cũng đã lấy đồ ăn xong, thấy Kiều Thần, cậu ta lên tiếng chào: “Anh Thần, sao anh lại ở đây?”
Học sinh khu A sẽ dùng cơm ở khu khác.
“Thấy thần tượng nên qua đây chào hỏi một tiếng.” Kiều Thần đứng dậy vỗ vai Kiều Ngọc: “Anh đi trước đây, Thiếu tá Khương gặp sau nhé.”
Khương Ly gật đầu, tiễn đối phương đi rồi giới thiệu với mọi người: “Đó là đội trưởng khu A, tôi đã xem trận đấu của cậu ta.
Kỹ năng hay thao tác điều khiển của cậu ta đều vô cùng xuất sắc, nếu không xảy ra điều gì ngoài ý muốn thì đây chắc hẳn là ứng cử viên nặng ký cho trận chung kết.
Trước mắt, thành tích thi đấu của Kiều Thần chỉ kém Lục Hành 0.5 điểm, hơn nữa đó còn là với tình huống cơ giáp của cậu ta gặp vấn đề bất ngờ.
Nếu buổi chiều phải đấu với cậu ta, mọi người phải hết sức cẩn thận.”
Mọi người đồng thanh đáp: “Rõ!”
Khương Ly gật đầu: “Tốt, ăn cơm đi.”
Sau khi ăn xong, Khương Ly tổ chức cuộc họp tổng kết ưu khuyết điểm của từng người rồi chờ thời gian thi đấu bắt đầu.
Ngày đầu tiên kết thúc, số lượng đấu sĩ dự thi chỉ còn lại 50 người, thí sinh thuộc Học viện quân sự chiếm ⅔, bao gồm cả 6 người nhóm Lục Hành và Heda, Kiều Thần ở khu A.
Tổng điểm thi đấu của Kiều Thần đã hơn Lục Hành một điểm, trở thành người có tổng điểm cao nhất trong số 50 đấu sĩ lọt vào vòng trong.
Đến giờ tập hợp, Kiều Thần dẫn người khu A rời đi, khi lướt qua chỗ Lục Hành, đối phương dừng lại cười một tiếng: “Ngày mai gặp.”
Lục Hành vô cảm nhìn đối phương: “Mai gặp.”
Mai ông đây sẽ đánh nát cái đầu chó nhà ngươi.
Tới tối, Khương Ly và mọi người về khu D, sáu người Lục Hành lọt top 50 mới về đã được mọi người chào đón nhiệt liệt, tiếng hò reo vui vang khắp nơi.
Tuy chỉ lọt top 50 nhưng đây cũng là vinh dự rất lớn đối với khu D, vốn khu D không có một ai đăng ký mới phải.
Để chúc mừng, học viên khu D đặc biệt làm một bảng điện lấp lánh ánh đỏ chữ vàng —— Nhiệt Liệt Hoan Nghênh Những Vinh Dự Khu D Trở Về ~ Lục Hành, Kate Zarich, Kiều Ngọc, La Kỳ, Thái Khắc Ước Lỗ, Lăng Áo.
Ngay cả nhà ăn cũng tăng khẩu phần ăn cho bọn họ.
Để nghỉ ngơi dưỡng sức cho trận đấu ngày mai, buổi tối họ không huấn luyện nữa, chỉ nghe Khương Ly dặn dò rồi về nghỉ ngơi thôi.
Lục Hành tắm rửa xong xuôi, nằm lên giường nghỉ ngơi nhưng không sao ngủ được, cứ trăn trở mãi về mấy khoảnh khắc thi đấu của Kiều Thần.
Hắn quay sang hỏi Khương Ly, nếu hắn gặp phải đối phương thì phần thắng của ai lớn hơn.
“Khó mà nói lắm.” Khương Ly ăn ngay nói thật.
Lục Hành nghe vậy thì câm lặng, hắn đột nhiên bật người ngồi dậy, nghiêm túc nói với Khương Ly: “Em muốn thử lần nữa.”
Khương Ly sửng sốt, chợt hiểu ý hắn, ngồi dậy theo: “Vậy đi thôi.”
Hai người thay quần áo rồi dẫn Huyền Ưng và Ngân Tước ra sau núi đấu tập.
Sau trận đấu buổi chiều, Khương Ly đã chú tâm nghiên cứu cách thức chiến đấu của Kiều Thần, cậu dùng Ngân Tước mô phỏng lại điều đó để đối chiến với Huyền Ưng và Lục Hành, cậu cũng từng áp dụng để chiến đấu với Kate.
Cách thức chiến đấu của Kiều Thần vô cùng chắc chắn, Khương Ly áp dụng đó thì lực sát thương lại tăng thêm gấp bội, Lục Hành cứ mãi ở thế hạ phong, lúc lâu sau Lục Hành mới chậm rãi xoay ngược tình thế được.
Hai người chiến đấu tới tận tảng sáng mới dắt nhau về nhà.
Lục Hành tắm rửa rồi về phòng ngủ, thấy Khương Ly đeo cà vạt trước gương, hắn đi qua nhận lấy cà vạt, cẩn thận giúp cậu đeo nó lên rồi dịu dàng nói: “Chờ em đem cúp vô địch về tặng anh.”
Khương Ly ôm cổ hắn, vin xuống hôn hôn rồi cười nói: “Được.”
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Tính tới nay chỉ còn những tuyển thủ xuất sắc nhất của cuộc thi, chắc chắn những trận đấu tiếp theo sẽ khó khăn hơn nhiều.
Lăng Áo thất bại và dừng bước ở top 20, theo sau là La Kỳ và Thái Khắc cũng dừng bước tại top 17 và top 15.
Hết buổi sáng, khu D có Lục Hành, Kate và Kiều Ngọc thành công lọt top 10 bảng xếp hạng.
Sẽ không có sân thi đấu riêng cho trận đấu 10 chọn 5 buổi chiều, tất cả tuyển thủ sẽ phải tới đấu trường chính ở trung tâm quảng trường lần lượt thi đấu.
Xung quanh đấu trường bố trí bốn màn hình lớn, lúc này trên đó đang chọn ngẫu nhiên lượt đấu.
Sau vài giây, trận đấu đầu tiên được hiển thị —— Kate Zarich VS Heda Searle.
“Năm phút nữa trận đấu sẽ chính thức bắt đầu, mời các đấu sĩ chuẩn bị sẵn sàng.”
Kate thấy tên mình xuất hiện trên màn hình, gã đứng bật dậy, không ngờ gã đụng phải Heda lúc này, trên mặt không giấu nổi vẻ kích động và nóng lòng muốn thử.
“Đậu má! Gặp đúng thằng con trai cưng của mày luôn kìa!” Kiều Ngọc vỗ vai Kate: “Người anh em, lần trước nó lụi mày như con, lần này mày phải đánh nó ra bã, biết chưa!?”
“Chắc chắn rồi.” Kate siết chặt tay đến mức khớp kêu răng rắc, gã nhịn cục tức này lâu lắm rồi.
Kate xoay người về phía Khương Ly, hít sâu một hơi rồi thẳng lưng cúi người: “Cảm ơn huấn luyện viên đã chỉ dạy trong thời gian qua, em sẽ thắng!”
Khương Ly đứng dậy, thấy ánh mắt Kate đầy kiên định, chợt nhớ về những ngày cậu mới tới khu D, tên nhóc thối tha dám mắng chửi “Omega thì nên ở nhà chờ kết hôn” ngày nào giờ đã trưởng thành rồi.
Khương Ly không khỏi bật cười: “Cố lên.”
“Rõ, thưa huấn luyện viên!”
Kate cúi chào thêm lần nữa, sau đó tự tin bước lên sàn đấu.
Bước vào vòng 10 chọn 5, ngày càng nhiều người xem livestream cuộc thi, trận đấu chưa diễn ra mà khung chat đã nhảy đến mức mắt sắp rút gân, người tới xem trực tiếp cũng đã chật ních.
Xung quanh đấu trường chính được thiết lập một rào chắn bảo vệ kín kẽ, người xem hoàn toàn không phải lo lắng an toàn bản thân.
Ngay khi hai cơ giáp xuất hiện, toàn đấu trường ầm ầm hét tên đấu sĩ họ ủng hộ.
Trận đấu bắt đầu!
Heda đánh đòn phủ đầu, khẩu pháo trên vai bay thẳng tới chỗ Kate.
Kate nhạy bén đoán trước, điều khiển cơ giáp tránh đi rồi nhanh chóng cúi người lao về phía đối phương.
Heda thấy thế liên tục nã đạn laser vào Kate.
Cho dù là thế Kate vẫn chẳng mảy may xây xát gì, cơ giáp màu lam lóe lên một đường sáng, không biết vòng qua lưng Heda từ lúc nào rồi bổ mạnh cây rìu lớn trong tay xuống.
Heda hoảng hốt, nhảy sang trái tránh đòn, giây tiếp theo Kate đột nhiên lật tay quét ngang rìu hất Heda bay xa.
Chưa dừng lại ở đó, Kate bồi thêm một đòn, tặng cho Heda một viên đạn bay luôn một bên cánh tay!
Cơ giáp trắng ngã vật ra đất, ầm ầm rung chuyển cả đấu trường.
Đòn đấu đó vô cùng đẹp đẽ, vinh dự nhận được sự cổ vũ nồng nhiệt của khán giả cả đấu trường.
Trong 3 tháng qua, để đánh bại Heda, Kate đã dành toàn bộ tâm trí cho việc huấn luyện, Khương Ly cũng lập một kế hoạch đặc biệt chuyên nhằm vào Heda tặng Kate luôn.
Kế hoạch đó sẽ mô tả chi tiết cách thức chiến đấu và thói quen của Heda cho Kate dần quen, từ đó nghĩ ra chiến lược chiến đấu hợp lý để chiến thắng.
Hiện giờ Kate căn bản không hề sợ Heda.
Gã nhìn cơ giáp trước mắt, siết chặt rìu trong tay, tiếp tục hung hăng tấn công về phía đó.
Trận chiến vô cùng kịch liệt, cuối cùng cơ giáp trắng đã phải ngã xuống và tiếng vỗ tay cổ vũ vang lên náo nhiệt không dứt.
Ngày hôm nay, bằng chính thực lực của mình và trước toàn thể người dân Đế quốc, Kate đã lấy lại danh dự của mình từ tay Heda một cách vẻ vang nhất.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Trận thứ hai: Kiều Ngọc VS Kiều Thần.
Kiều Thần giành thắng lợi, thành công tiến vào top 5 và Lục Hành cũng lọt top 5 mà không hề gặp bất kỳ áp lực nào.
Có thể lọt vào top 3 đều là những đấu sĩ vô cùng ưu tú, trận bán kết đầu tiên là Lục Hành VS Lujia – một thí sinh Alpha tới từ trường học khác.
Trận chiến kết thúc, Lục Hành chờ không nổi nữa, chạy ngay đi tìm Khương Ly đòi ôm hôn khích lệ.
Không ngờ về mà chẳng thấy người đâu, ngược lại là đám Kiều Ngọc cứ bồn chồn không yên mãi.
“Huấn luyện viên đâu?” Lục Hành hỏi.
“Vừa rồi chị Tử Sa mời huấn luyện viên đi rồi, nói là cô cho mời.” Kiều Ngọc đáp, cô ở đây chính là mẹ Kiều Hi của Lục Hành, Tử Sa là nữ quan thân cận bên cạnh bà.
“Mẹ tao?” Lục Hành sửng sốt: “Bà tới rồi à?”
“Ừ! Đang trên phòng VIP dành cho khách quý.”
Lục Hành gật đầu, trực tiếp xoay người đi tới nơi đó.
Tới nơi, Tử Sa giữ cửa dường như biết hắn sẽ tới, cô cung kính hành lễ rồi đẩy cửa cho hắn vào.
Lục Hành đi vào nhưng thấy cảnh tượng bên trong thì chân khựng lại.
Trước mắt là Khương Ly và Kiều Hi điềm nhiên ngồi trên sofa trò chuyện, bên cạnh là Huyền Ưng và Ngân Tước.
Lục Hành: “.
.
.”
Hắn ngoài kia vất vả chiến đấu, mấy người lại thản nhiên ngồi đây uống trà nói chuyện phiếm?
------oOo------