Một giờ sau, Hoắc Lâm Tư Thông từ trong biệt thự của Tô Bằng đi ra, hắn mang trên mặt một loại biểu tình hạnh phúc và thỏa mãn, nhiệt tình ôm Tô Bằng chào tạm biệt.

Tô Bằng vẫn không quá thích ứng với loại lễ tiết phương Tây này, qua loa một cái, sau đó nhìn Hoắc Lâm Tư Thông đang chào tạm biệt.

Mới vừa rồi Tô Bằng cùng với người đàn ông này đã đạt được một hiệp nghị bằng lời nói, trong một thời gian ngắn tới, Tô Bằng có thể sẽ thông qua ngân hàng Mỹ Lâm làm người đầu tư tài sản trị giá hơn ba trăm triệu USD, mà còn người phụ trách đầu tiên, chính là vị Hoắc Lâm tiên sinh này.

Nhìn hắn rời đi, Tô Bằng khẽ cười cười, trong hiệp nghị mới vừa đạt được lúc nãy, ngân hàng Mỹ Lâm ngoại trừ chịu trách nhiệm quản lý tài sản của mình ra, còn có các loại nghĩa vụ khác, nếu chính thức ký kết hợp đồng, đồng nghĩa với việc sẽ tìm cho mình một cố vấn công ty kiêm một quản gia.

Tô Bằng cũng không có tâm tình tiếp tục chú ý bóng dáng của vị Hoắc Lâm tiên sinh này, xoay người trở lại trong biệt thự, đóng cửa lại.

Từ trong tủ chén, Tô Bằng lấy ra súng lục của mình, sau đó đi đến bàn trà, mở ra lễ vật mà vị Kha Nhĩ Khắc tiên sinh đã đưa tới.

Phần lễ vật này là một con tê giác được điêu khắc từ thủy tinh tự nhiên, chưa nói tới độ đắt tiền của thủy tinh tự nhiên, có điều cũng không tính là đặc biệt tục khí, cũng xem như là một lễ vật gặp mặt phù hợp với một vị thân sĩ lễ phép.

Tô Bằng tiện tay đem pho tượng tê giác này đặt lên trên bàn trà, mình cầm lấy súng ngắn đi lên lầu.

Thông qua máy tính, Tô Bằng khóa cứng mấy cái cửa ra vào trong biệt thự, sau khi xác định an toàn, Tô Bằng lấy máy chủ ra, đăng nhập vào trò chơi.

Sau khi Tô Bằng đăng nhập, địa điểm xuất hiện vẫn là trong ngõ cụt kia, ngõ cụt này cơ bản không có người nào đi vào. Sau khi Tô Bằng đăng nhập, lập tức đi đến hành y đường.

Không bao lâu, Tô Bằng đã đi tới hành y đường.

Sau khi tiến vào hành y đường, vị Từ chưởng quỹ kia đã tiến lên đón, nói:

“Tô tiên sinh, Thiếu tông chủ nhà ta nhờ ta chuyển cho ngươi một lời nhắn, chuyện ngươi muốn hắn làm, hắn cũng đã chuẩn bị gần xong rồi, chỉ cần người của Tô tiên sinh vừa đến, tự nhiên có người trợ giúp hắn thành lập thương hội."

“Như thế thì tốt quá. Thiếu tông chủ của các ngươi đâu rồi?"

“Thiếu tông chủ đã mời một ít cao thủ trên giang hồ, bây giờ hẳn là đang cùng với bọn họ, bọn họ không có ở trong thành Lâm Y này."

Tô Bằng nghe xong lời của Từ bá, nhẹ gật đầu, sau đó nói:

“Từ bá phiền ngươi một chút, ta có nhờ một người bạn gửi cho ta một ít đồ vật, địa chỉ chính là chỗ này. Nếu có đến thì nhờ ngài nhận giúp ta, ngoài ra nếu có người môi giới thì tìm giúp ta một người, ta dự định mua một chút sản nghiệp."

“Phiền toái gì chứ, lão hủ chính là chuyên làm những chuyện này, Tô tiên sinh hàng hóa của ngươi ta sẽ lưu ý lấy giùm cho. Chuyện người môi giới cũng cứ giao cho ta, ta bảo đảm sẽ làm thỏa đáng."

“Đa tạ."

Tô Bằng chắp tay với Từ bá, sau đó đi về phía sau hậu đường.

Sau khi đăng xuất vào tối ngày hôm qua, Tô Bằng cũng đã điện thoại cho bọn A Triết cùng với Phương Huyền Nhã, nói cho bọn hắn địa chỉ. Địa chỉ chính là chỗ hành y đường này.

Có điều Tô Bằng cũng biết, luôn dựa vào tổ chức hành y tế thế này cũng không phải là biện pháp. Hắn đang suy nghĩ về việc thành lập tổ chức thương hội của mình, nhờ cậy Từ bá tìm người môi giới, cũng là để chuẩn bị tìm một tổng bộ.

Ngoài ra Tô Xán ở chỗ này cũng đã một thời gian không ngắn, Tô Bằng cũng ý định mua cho Tô Xán một tòa nhà, từ nay về sau Tạ An đến cũng có chỗ đặt chân.

Tiến vào hậu viện, Tô Bằng ở lầu một không thấy được Tô Xán, đến lầu hai, thấy tiểu tử này đang luyện tập thuật thổ nạp.

Tô Bằng yên tĩnh đợi, mãi đến khi Tô Xán từ trong trạng thái tu luyện khôi phục như cũ, mới đi tới.

“Sư phụ!"

Thấy Tô Bằng, Tô Xán mừng rỡ gọi to một tiếng, từ trên giường nhảy xuống.

“Tốt, Tô Xán, nội tức của ngươi đã muốn tu hành đến tầng thứ mấy rồi?"

Tô Bằng nhìn Tô Xán, nói với hắn.

“Đã nhập môn, có khí cảm rồi, dựa theo như tâm pháp, ta bây giờ hẳn là đang trung kỳ nhập môn tầng thứ nhất, đoán chừng khoảng một tháng sau là có thể tu hành đến tầng thứ hai."

Tô Xán hết sức vui vẻ nói với Tô Bằng.

Tô Bằng nghe xong, gật gật đầu, tốc độ này không tính là đặc biệt nhanh, nhưng cũng vượt ra khỏi bình thường, xem ra đồ đệ này của mình vẫn có chút thiên phú.

"Chăm chỉ tu hành, có điều những chuyện khác cũng không được làm trễ nãi, đúng rồi Tô Xán, ngươi tới đây."

Tô Bằng gọi một tiếng, đợi đến khi đồ đệ mình lại đây, Tô Bằng từ trên người lấy ra một tờ kim phiếu năm trăm lượng đưa cho hắn.

Tô Xán nhìn kim phiếu, không khỏi sợ hết hồn, hắn lớn như vậy, ngay cả mấy lượng hoàng kim gì cũng chưa từng thấy qua được vài lần, chớ nói chi là kim phiếu năm trăm lượng.

“Sư phụ, cái này..."

“Cái này là đưa cho ngươi."

Tô Bằng nói, nhìn Tô Xán há to mồm bộ dáng khiếp sợ, Tô Bằng khẽ cười cười, nói:

“Cái này không phải là cho ngươi tiêu vặt, chờ một lát, Từ bá sẽ tìm một người môi giới đến, ngươi đi theo bọn hắn, mua một tòa nhà trong thành Lâm Y, tòa nhà kia chính là nhà của ngươi từ nay về sau. Qua một thời gian, còn sẽ có một bằng hữu của sư phụ đến, ngươi đi theo hắn, lo liệu làm ăn ở trong thành Lâm Y, một bên tu hành một bên rèn luyện bản thân mình."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện