Câu chuyện xưa này vô cùng phức tạp, mà bàn tay vàng đầu tiên sau khi nữ chính sống lại chính là đứa nhỏ đáng thương “Từ Toa”.

Từ Toa là cháu gái của bà cụ Từ trong thôn, lúc còn trẻ, bà cụ Từ chỉ có một cô con gái, vẫn cho rằng mình không thể sinh thêm, cho nên nhận nuôi đứa nhỏ chạy nạn đáng thương Tiểu Hổ, đồng thời đổi tên cho cậu ta là Từ Hồng Vĩ, cho cậu ta đính hôn với con gái Từ Tú của mình.

Ngay sau khi hai người đính hôn, bà cụ Từ lão bạng sinh châu, mang thai, sinh ra đứa con thứ hai tên Từ Sơn, nhỏ hơn con gái Từ Tú 15 tuổi.

[Lão bạng sinh châu: 老蚌生珠 chỉ người già sinh con.

]Sau khi Từ Hồng Vĩ và Từ Tú kết hôn thì tham gia quân, sinh được cô con gái tên Từ Toa, tên thân mật là Hổ Nữu, giao cho bà cụ Từ nuôi, đại khái vào lúc sáu, bảy tuổi đi học, hai vợ chồng mới đón con về, vì thế tình cảm của bà cụ Từ dành cho Từ Toa rất sâu.

Chỉ là vào năm Từ Toa 16 tuổi, vừa mới sang năm mới không bao lâu, mẹ của Từ Toa – Từ tú làm một người binh gỡ mìn bị nổ chết, mà chỉ trong vòng ba tháng đã có người giới thiệu đối tượng cho ba Từ Toa – Phó liên trưởng Từ Hồng Vĩ, đây là điều khiến Từ Toa không chịu được, ầm ĩ trong đại viện, không còn cách nào khác, Từ Hồng Vĩ đành đưa cô về quê sống với bà ngoại.

Đương nhiên cũng không chỉ vì Từ Toa ầm ĩ, còn là vì Từ Hồng Vĩ là một người đàn ông thường xuyên ra ngoài làm nhiệm vụ, không thể chăm sóc cho con gái, mà Từ Toa lại đắc tội với rất nhiều phụ nữ trong đại viện, căn bản không ai trông nom, nơi đó đã không thích hợp để Từ Toa sinh sống, vì thế Từ Toa bèn cầm theo 800 đồng tiền trợ cấp của mẹ mình, cùng với lời hứa của ba, mỗi tháng sẽ cho một nửa tiền lương, đi theo xe bộ đội về đến thôn quê.

Bởi vì mẹ Từ Toa – Từ Tú hi sinh vì nhiệm vụ, cho nên mới 16 tuổi, Từ Toa đã được công xã sắp xếp cho một công việc không tệ, làm chủ nhiệm hội phụ nữ của đại đội bọn họ.

Từ Toa đã rất nhiều năm không gặp người nhà, đối với bọn họ, cô không có ấn tượng nhiều, ngay cả với cậu cũng rất lạnh nhạt, hơn nữa cô còn chưa có cơ hội quen thuộc, ngày đầu tiên khi trở về, cô cũng chỉ quen biết đơn giản mấy người, ngày thứ hai khi trở về đã bị công xã sắp xếp công việc, ngày thứ ba, bởi vì Trần Nhị cùng thôn đánh vợ, lúc đến hòa giải bị Trần Nhị đẩy vào tường.

Đây chính là cơ hội khiến Từ Toa xuyên tới.

Nhưng ở bên trong tiểu thuyết, Từ Toa đáng thương kia cũng không có chết, bà ngoại cô đi mua thịt, cô cũng dậy đi gánh nước.

Kết quả bị vợ Trần Nhị là Bạch Liên Hoa, bởi vì 50 đồng mà đẩy xuống giếng nước chết đuối, có lẽ vốn dĩ Bạch Liên Hoa cũng không muốn làm cô chết đuối, thế nhưng kết quả chính là cô đã chết.

Bởi vì Từ Toa chết, bà cụ Từ thiếu chút nữa phát điên, liều mạng tìm ra hung thủ, mà lúc này đây, thật ra nữ chính đều nhìn ở trong mắt, nhưng cô ta không nói, đúng thế, cô ta biết rõ đứa nhỏ đáng thương Từ Toa kia sẽ chết, thế nhưng cô ta không nói.

Cô ta cho rằng, Từ Toa chết rồi, cô ta có thể nịnh bợ bà cụ Từ, làm một thế thân.

Bởi vì bà cụ Từ có quan hệ với con dâu và con trai không tốt, sau này con rể lại làm quản lý cấp cao, một điều nữa là vì bà cụ Từ có tiền, số tiền trợ cấp kia của Từ Tú, có thể là nguồn vốn tài chính đầu tiên của cô ta.

Vì thế nữ chính này không để ý đến sống chết của Từ Toa đáng thương, trong lòng chỉ xoắn xuýt trong dây lát đã từ bỏ, sau đó cô ta cũng từng cảm thấy tội lỗi, thế nhưng bốn phía ầm ĩ của bà cụ Từ đã khiến phần áy náy này biến mất.

Cô ta muốn nịnh bợ bà cụ Từ mất đi cháu gái, nhưng lại ghét bỏ bà cụ Từ ầm ĩ.

Đương nhiên sau cùng cô ta không nịnh bợ được người khôn khéo như bà cụ Từ, ngược lại lấy lòng được người ba ruột Từ Hồng Vĩ của đứa nhỏ đáng thương Từ Toa.

Nữ chính lấy cái chết của Từ Toa làm cơ hội, tìm được hung thủ Bạch Liên Hoa, làm bộ thành người bạn duy nhất khi Từ Toa về thôn, nhận được ấn tượng tốt của Từ Hồng Vĩ, nhật được tình thương của ba từ ông.

Chồng của cô ta có thể từng bước thăng chức cũng là do có Từ Hồng Vĩ giúp đỡ, về sau Từ Hồng Vĩ cưới vợ cũng bị cô ta quấy rối thất bại.

Tóm lại Từ Hồng Vĩ chính là túi máu của nữ chính.

Từ Hồng Vĩ không phải túi máu duy nhất của nữ chính, nhưng tuyệt đối là túi máu nhiều nhất, giẫm lên thi thể của Từ Toa đáng thương đã chết để lấy được.

Lúc Từ Toa đọc sách tức đến mức đập giường, không thể tin được sao lại có nữ chủ tâm cơ kỹ nữ như thế, nhưng tất cả mọi người thì thấy ngược lại, cảm thấy nữ chính thẳng thắn, rất thông minh.

Cô cũng vì thế mà dấy lên lửa giận.

Có trời mới biết cô đã viết bao nhiêu đánh giá kém, ngay cả khi đi học cũng không nghiêm túc như thế.

Hiện tại cô thành Từ Toa.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện