VÒNG THI ĐẤU ĐẦU TIÊN CHÍNH THỨC KẾT THÚC

TRONG TRẬN ĐẤU THỨ 2 CHỈ CÒN DUY NHẤT 10 ĐỐI THỦ, 10 VỊ ANH HÙNG CÓ CƠ HỘI ĐƯỢC VÀO VÒNG CHUNG KẾT ĐỂ VINH DỰ ĐƯỢC THI ĐẤU CÙNG VỚI GIÁO CHỦ ÂU DƯƠNG THẦN – LỆNH CHỦ UY LỰC CỦA THƯƠNG VÂN LỆNH. 

Danh sách 10 đối thủ chính thức được các giám khảo chọn lựa có tên 

Tư Ngạn Thiếu

Vô Lăng 

Diệp Tử 

Viên Từ

Hiên Triệt 

Chương Hy 

Thẩm Nghiêm 

Cố Điền 

Bách Mạn 

Lý Uông 

Cả thành đấu rộn lên nhiều tiếng hét, tiếng nói kết quả này khiến cho họ hoàn toàn bị thuyết phục bởi 10 nam nhân này đều khiến cho họ không thể rời khỏi mắt, bọn họ đều có riêng những kĩ thuật tuyệt đỉnh những đường kiếm nhanh không đỡ kịp cả 10 bọn họ đều xứng đáng được trở thành Lệnh Chủ mới của Thương Vân Lệnh 

‘’ Mặc dù thấy rằng tất cả đối thủ đều mạnh đều có những sát khí riêng nhưng huynh có cảm thấy kì lạ không riêng Tư Ngạn Thiếu và Chương Hy ta cảm thấy hai người bọn họ hơn những đối thủ kia ở chỗ kĩ thuật đường kiếm’’ Một nam nhân ngồi quan sát suốt từ trận đấu đầu tiên lên tiếng 

‘’Đúng vậy hai người đó khác biệt hoàn toàn so với những người khác’’

‘’Liệu họ có chính là hai người mạnh nhất ở đại hội này không’’ 

‘’Tất cả mọi người ở đây không một ai là không biết đến danh tiếng của Tư Ngạn Thiếu hắn, năm ngoái hắn ta đã chiến thắng và tiến đến trận thi đấu với giáo chủ và rồi thua một cách thảm hại năm nay hắn đã mạnh hơn rất nhiều, huynh không cảm thấy gì sao sát khí xung quanh người hắn khác hẳn năm ngoái’’

‘’Nói mới nhớ năm ngoái sau khi thua giáo chủ hắn ta đã nói rằng năm nay hắn nhất định phải giành lại chiếc ghế lệnh của của thương vân lệnh từ tay giáo chủ’’

‘’Chương Hy hắn cũng không phải là một đối thủ có thể xem thường Nam Bách Thần không phải đã bị hắn hạ nhanh chóng đấy sao’’

Nàng đứng một bên nghe rõ hết mọi chuyện hai nam nhân đó vừa nói, nàng phủ nhận tên Tư Ngạn Thiếu đó rất mạnh, nếu vào vòng thi đấu thứ 2 nàng và hắn chắc chắn sẽ trở thành đối thủ của nhau, nàng mải mân mê suy nghĩ không để ý có người đang xuất hiện ngay cạnh nàng 

Ánh mắt cao ngạo, khí chất lạnh lùng, dáng vẻ vô cùng cao lớn khóe môi cong lên nụ cười lộ rõ vẻ khiêu khích khinh thường người đứng trước mặt hắn ‘’ Ngươi là Chương Hy ‘’ 

Nàng ngước lên nhìn hắn, đôi mắt xanh rực lộ rõ vẻ chán ghét trước sự khiêu khích của hắn, nàng khoanh tay mặc dù gương mặt xinh đẹp được che đi bởi tấm vải màu đen nhưng nàng vẫn để lộ ra cho hắn thấy vẻ mặt không hề để tâm đến hắn 

‘’Xin hỏi, Tư Ngạn Thiếu huynh có điều gì muốn chỉ bảo ta sao’’

‘’Ngươi thật lạnh lùng đấy, ta đơn giản chỉ muốn đến chào hỏi đối thủ của ta thôi’’ Hắn nhìn vào nàng, nhìn đôi mắt xanh đẹp đẽ của nàng hắn có chút thích thú tên tiểu tử này hắn không muốn bỏ qua, suốt trận đấu của nàng hắn đã quan sát nàng từng đường kiếm đến nội công của nàng tất cả đều hoàn hảo.

‘’Không ngờ Tư Ngạn Thiếu Huynh lại xem ta như một đối thủ thật vinh dự cho Chương Hy ta’’ 

Hắn cảm thấy buồn cười bởi tên nam nhân này rõ ràng là chán ghét hắn vẫn phải tỏ ra vui mừng, hắn biết tiểu tử này vốn chẳng hề để tâm đến hắn khi hắn bước xuống bên dưới hắn đã trông thấy tiểu tử này và Bạch Tiêu Y họ nói chuyện một lúc, tiểu tử này đã đưa cho Tiêu Y một tấm vải hẳn là có chút bận tâm, vậy nên hắn hiểu tại sao tiểu tử nàng lại chán ghét hắn 

‘’Đừng tỏ ra rằng ngươi chính là người chiến thắng, trong trận đấu tiếp theo ta sẽ đánh bại ngươi’’ Nàng đáp trả lại hắn bằng ánh mắt lạnh lẽo, hắn có chút ngạc nhiên nhìn nàng rồi lại mỉm cười ghé sát vào tai nàng, hơi thở của hắn khiến nàng rùng mình

‘’Vậy sao?? Ta rất muốn xem ngươi có thể làm được gì tiểu tử’’

Lúc này nàng trông thấy Chiểu Phàm đang di chuyển đến đằng sau cổng thành, nàng đẩy người Tư Ngạn Thiếu ra vội vã chạy theo Chiểu Phàm

‘’Cáo từ’’ 

Dứt lời nàng chạy thật nhanh khỏi Tư Ngạn Thiếu, không phải Chiểu Phàm hắn muốn bỏ nàng lại đấy chứ, không có hắn nàng không thể trở về cung, nàng đã chạy khá xa khỏi cổng thành đấu mới bắt kịp được hắn cũng là lúc hắn dừng lại bên cạnh đoàn xe ngựa 

‘’Tướng.. quân, ngươi định bỏ ta lại sao hả’’ Nàng tháo tấm vải đen che mặt xuống 

‘’Nhược Hy, thật may vì ta đã định cho quân đi tìm nàng’’ Chiểu Phàm quay ngươi lại thấy nàng xuất hiện đằng sau bất ngờ, vốn không tìm thấy nàng nên hắn đã định cho quân đi tìm nàng, sợ nàng sẽ bị lạc đường

Nàng nhìn hắn khó hiểu rồi cầm tấm vải bước lên xe ngựa, hắn mỉm cười theo sau nàng vừa rồi còn rất lo lắng nhưng xem ra đã dư thừa rồi, hắn ngồi cạnh nàng nhìn nàng, nhìn nữ nhân cao quý trước mặt hắn ai mà nghĩ rằng một người vừa giả trang nam nhân và chiến thắng Nam Bách Thần lại chính là hoàng phi nương nương của Nguyên Quốc. Đôi lúc hắn tự hỏi có phải hắn đã yêu nàng vì chính là nàng mạnh mẽ thế này không?? ‘’Tướng quân, ngươi làm ta sợ đấy không có ngươi ta không thể về cung được đại tổng quản sẽ lại giáo huấn ta mất’’ Nàng thở dài nghĩ cách đối phó với đại tổng quản khi trở về cung, chỉ nghĩ tới thôi nàng cũng đã thấy sợ rồi

‘’Là nàng tự ý rời khỏi tầm mắt của ta, ta đã tìm nàng mà không thấy nàng đã ở đâu’’

‘’Ta đã đụng mặt Tư Ngạn Thiếu, hắn quá cao ngạo ta chỉ muốn dẫm chết hắn cho hắn không còn vẻ đáng ghét kiêu ngạo đó nữa’’ Nàng tức tối nghĩ lại thôi cũng thấy thật bực mình

‘’Hắn vốn là vậy, bởi lẽ hắn đã được bệ hạ cho hắn được trấn an một vùng của Nguyên Quốc và Đại Ngụy Quốc nàng không thể xem thường hắn, bệ hạ cũng rất quý trọng hắn năm ngoái mặc dù đã thua giáo chủ nhưng bệ hạ vẫn cho hắn được quyền trấn an một vùng liên kết giữa hai nước, ta biết sự hiếu thắng của hắn vẫn không thể được an yên trừ khi hắn phải đánh thắng được giáo chủ’’

‘’Xem ra hắn ta rất mạnh, đến cả Tử Ngôn cũng phải nể trọng hắn thì ta biết rồi’’

Hắn xoa đầu nàng, nhẹ nhàng cười ‘’ Nàng hôm nay đã làm rất tốt’’

Nàng nhìn hắn cười ‘’ Đa tạ, đại tướng quân’’

Hắn rút tay lại, nếu cứ để nguyên như vậy hắn sợ không kiềm chế được cảm xúc của bản thâm mà ôm lấy nàng mất, đến khi nào hắn mới đủ can đảm để nói là hắn yêu nàng, hắn muốn bảo vệ nàng khỏi những gì gây tổn hại đến với nàng, sẽ không để ai được phép làm hại nàng, Nhược Hy … 

Đoàn xe ngựa di chuyển về Thiên Tử Thành, hai binh lính mở cổng cho tướng quân trở về, người khiến nàng lo sợ nhất chính là đại tổng quản cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt, hắn nhìn thấy nàng lo lắng bởi người đang đứng ở xa kia, hắn cố kìm giọng lại không để tiếng phát ra ngoài 

‘’Nàng sợ sao’’

‘’Tất nhiên rồi, tướng quân ngươi hãy nghĩ cách giúp ta thoát khỏi đại tổng quản đi’’

‘’Được hãy làm theo cách này của ta’’ Xe ngựa được dừng lại hắn bước xuống, đi tới chỗ đại tổng quản

‘’Tướng quân ngài đã trở về’’ Đại tổng quản cung kính cúi chào hắn vẻ mặt mang chút lo lắng

‘’Ngươi đang lo lắng chuyện gì sao đại tổng quản’’

‘’Dạ vì từ sáng đến giờ thần không thể tìm thấy được hoàng phi nương nương cũng không biết người ở đâu cả, chả lẽ người đã xuất cung’’ Gương mặt bà ta lúc này càng lo sợ hơn, vì bệ hạ đã căn dặn không được để nàng làm loạn.

‘’Có lẽ là người đã về Ngự Linh Cung rồi, không tin ngươi cứ thử quay về xem sao’’ 

‘’Đa tạ tướng quân đã nhắc nhở, vậy thần xin lui’’ Dứt lời đại tổng quản quay trở về Ngự Linh Cung bộ dạng vô cùng khẩn trường 

Hắn chợt cười, chắc bây giờ tiểu yêu tinh nàng đã trở về Ngự Linh Cung rồi, hắn xoay người bước về Cấm Quân, 1 ngày nữa trận thi đấu lại tiếp tục diễn ra hắn lại càng lo cho nàng hơn đối thủ top 10 đều là những người phi phàm cơ hội thắng vốn không nhiều nhưng hắn lại vô cùng tin tưởng ở nàng, nàng sẽ chiến thắng. 

‘’Nương nương, người có ở bên trong không, hoàng phi nương nương’’ 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện