Vài phút sau chiếc Lamborghini màu đen của cô cũng dừng lại trong khuôn viên của trụ sở tổ chức, Âu Dương Thi Vy tháo kính râm ra quăng dại trong hộc xe rồi mở cửa bước ra khỏi xem
Thấy cô bước ra Điền Nhiên đang cầm một sắp giấy trắng đi lại vừa đi cô nàng vừa nói " tiểu tổ tông sao không ở nhà nghỉ ngơi lại chạy đến đây"
" Em ổn rồi,đến đây để xem món quà " Âu Dương Thi Vy đóng cửa xe lại rồi trả lời cô nàng
À, bên dưới tầng hầm, Vũ Trạch đang ở đó "
' Được rồi chị làm việc của mình đi, bữa nào mời chị vài ly " Hôm nay tâm trạng cô khá viên nên vui vẻ nói
'Muốn mời gì thì mới nhưng đợi vết thương em bình phục cái đã" Điền Nhiên nhìn vào chỗ vết thương của cô nở khoé môi cong lên nụ cười nhướng mài nói
" Chị có việc đi trước đây,tạm biệt" Điền Nhiên nhìn xuống sắp giấy trắng của mình rồi lên tiếng nói
" Ờ,tạm biệt"
Vậy là hai người chia ra hướng đi ra khác Điền Nhiên thi đến khi tập luyện ở sau trụ sở còn Âu Dương Thi Vy sải bước vào bên trong
Nói trụ sở vậy thôi chứ nó là một căn biệt thự lớn với bốn tầng lầu, đây là nơi bí ẩn bất khá xâm phạm nhất ở khu vực này chỉ cần có người cố ý hay vô tình tiếp cận nơi này quá năm mét không cần biết lí do là gì thì ngày hôm sau đã biến mất không một dấu vết cũng coi như người đó chưa từng tồn tại trên thế gian này
Nơi này không nằm trong thành phố mà nó nằm ở ngoài ngoại ô thành phố phía sau căn biệt thự là một đối núi đầy hoang sơ bên trong ngọn núi vừa là mới huấn luyện của tổ chức, sâu bên trong cũng là một nơi sản xuất những vũ khí tiên tiến và hạn nặng, những thiết bị tiên tiến mà trên thị trường chưa xuất hiện cho nên nguyên khu to lớn này được phong tỏa và canh gác rất nghiêm ngặt hai mươi bốn trên hai mươi bốn,xung quanh còn có thêm nhưng cái bẫy chí mạng và những mạng lưới điện nên những người không biết đi vào đây chỉ có một con đường ch*t thôi
Âu Dương Thi Vy sải bước xuống tầng hầm vừa thấy cô người canh gác cúi nhẹ đầu,cô không thèm liếc mắt đến người đó mà sải bước sâu bên trong
Vào sâu bên trong thì thấy Vũ Trạch đang vun những đường rồi vào cơ thể béo mỡ của ông ta, ông ta đang đau đớn mà cầu xin dừng lại, Âu Dương Thi Vy sải bước lại nghe tiếng giày cao gót Vũ Trạch liền dừng động tác vụn roi của mình lại quay người lại thì thấy cô đang bước đến
" Đến nhanh đó"
" Có quà là phải đến xem chứ"
Lão già Trình nghe giọng một người phụ nữ liền cố gắng ngước mặt lên thì khiến ông ta bất ngờ mà mở to đôi mắt thẳng về phía cô
" Chào Trình tổng lâu quá không gặp ông còn nhớ tôi là ai không?"
" Thư ký Dương,tại sao cô lại bắt tôi "
" Vì..." Cô nhướng mày nói một chữ rồi đi lại gần ông ta một chút rồi gắng giọng nói nhưng chữ tiếp theo" ông đã đụng những thứ không nên đụng " nói xong khoé môi cô cong lên một nụ cười quỷ dị
Mọi hành động nụ cười của cô đều thu vào ánh mắt ông ta khiến anh ta sợ hãi mà run lên, lúc trước đó ông ta đã gặp cô nhưng không phải dáng vẻ đó lúc đó cô nhẹ nhàng, dịu dàng nhìn thôi cũng đã muốn suy nghĩ làm việc xấu rồiHình như chúng tôi không chăm sóc tốt Trình tổng, thất lễ rồi" Âu Dương Thi Vy quay người đi về phía Vũ Trạch
Nghe cô nói vậy mắt ông ta tự nhiên sáng lên rồi nói " là hiểu lầm phải không cô mau..mau thả thôi ra nhanh"
'Được Trình tổng đợi một xíu " Âu Dương Thi Vy vẫn không quay người lại ánh mắt sắt lạnh của cô nhìn hai người thuộc hạ to lớn đang đứng đằng kìa mà gật nhẹ đầu
Hiểu ý hai người nhanh chóng chạy lại trên tay một trong hai người còn cầm một cái ống tiềm,cô hất mặt ra hướng ngoài sau mình,hai tên thuộc hạ nhanh chóng sải bước lại ông ta
Khi hai người thuộc hạ vừa đi ngang qua cô cũng là lúc Âu Dương Thi Vy quay người lại xem khung cảnh trước mắt
" Sau nhanh nhanh cởi ra cho tôi" Lão già Trình vẫn không biết chuyện gì tưởng được cởi trói rồi thả đi, tưởng chỉ là hiển lầm thôi
Nhưng đó chỉ là tưởng thôi một trong hai người giữ lấy cánh tay ông ta rồi tiêm chất lỏng màu trắng gì đó vào tay ông ta khiến ông ta kinh hãi mà giẫy giụa nói " các người.. các người tiêm cái gì cho ta không phải là hiểu lầm sau"
Tiêm xong cũng là lúc dây trói được mở ra ông ngã quỵ trên nền sàn, Âu Dương Thi Vy thấy thế cười lớn rồi nhìn ông ta đang ngồi thở hỗn hển trên nền sàn nói " hiểu lầm? Trình tổng ngài ngây thơ thật hay là giả vậy"
Lão già Trình ngồi dưới nền sàn nén ánh mắt giận dữ về phía cô mà nói" con đàn bà thối cô đã tiêm cái gì cho tôi 'Âu Dương Thi Vy không trả lời lại nhìn ông ta rồi nói" một...hai...ba'
Khi số ba được phát ra từ miệng cô thì ngay chỗ bị tiêm của ông ta tự nhiên vừa nóng rát vừa đau đớn từ tu lan ra vài giây sau đã khắp cơ thể khiến ông ta đau đớn mà nằm lăn lộn trên nền sàn tiếng là hét chói tai vang lên từ miệng của ông ta, bây giờ ông ta không thể nói gì được nỗi đau đang từ từ gặm nhấm cơ thể ông ta đau đến mức ông ta ngất rồi lại vì cơn đau mà tỉnh dậy
Thấy cô bước ra Điền Nhiên đang cầm một sắp giấy trắng đi lại vừa đi cô nàng vừa nói " tiểu tổ tông sao không ở nhà nghỉ ngơi lại chạy đến đây"
" Em ổn rồi,đến đây để xem món quà " Âu Dương Thi Vy đóng cửa xe lại rồi trả lời cô nàng
À, bên dưới tầng hầm, Vũ Trạch đang ở đó "
' Được rồi chị làm việc của mình đi, bữa nào mời chị vài ly " Hôm nay tâm trạng cô khá viên nên vui vẻ nói
'Muốn mời gì thì mới nhưng đợi vết thương em bình phục cái đã" Điền Nhiên nhìn vào chỗ vết thương của cô nở khoé môi cong lên nụ cười nhướng mài nói
" Chị có việc đi trước đây,tạm biệt" Điền Nhiên nhìn xuống sắp giấy trắng của mình rồi lên tiếng nói
" Ờ,tạm biệt"
Vậy là hai người chia ra hướng đi ra khác Điền Nhiên thi đến khi tập luyện ở sau trụ sở còn Âu Dương Thi Vy sải bước vào bên trong
Nói trụ sở vậy thôi chứ nó là một căn biệt thự lớn với bốn tầng lầu, đây là nơi bí ẩn bất khá xâm phạm nhất ở khu vực này chỉ cần có người cố ý hay vô tình tiếp cận nơi này quá năm mét không cần biết lí do là gì thì ngày hôm sau đã biến mất không một dấu vết cũng coi như người đó chưa từng tồn tại trên thế gian này
Nơi này không nằm trong thành phố mà nó nằm ở ngoài ngoại ô thành phố phía sau căn biệt thự là một đối núi đầy hoang sơ bên trong ngọn núi vừa là mới huấn luyện của tổ chức, sâu bên trong cũng là một nơi sản xuất những vũ khí tiên tiến và hạn nặng, những thiết bị tiên tiến mà trên thị trường chưa xuất hiện cho nên nguyên khu to lớn này được phong tỏa và canh gác rất nghiêm ngặt hai mươi bốn trên hai mươi bốn,xung quanh còn có thêm nhưng cái bẫy chí mạng và những mạng lưới điện nên những người không biết đi vào đây chỉ có một con đường ch*t thôi
Âu Dương Thi Vy sải bước xuống tầng hầm vừa thấy cô người canh gác cúi nhẹ đầu,cô không thèm liếc mắt đến người đó mà sải bước sâu bên trong
Vào sâu bên trong thì thấy Vũ Trạch đang vun những đường rồi vào cơ thể béo mỡ của ông ta, ông ta đang đau đớn mà cầu xin dừng lại, Âu Dương Thi Vy sải bước lại nghe tiếng giày cao gót Vũ Trạch liền dừng động tác vụn roi của mình lại quay người lại thì thấy cô đang bước đến
" Đến nhanh đó"
" Có quà là phải đến xem chứ"
Lão già Trình nghe giọng một người phụ nữ liền cố gắng ngước mặt lên thì khiến ông ta bất ngờ mà mở to đôi mắt thẳng về phía cô
" Chào Trình tổng lâu quá không gặp ông còn nhớ tôi là ai không?"
" Thư ký Dương,tại sao cô lại bắt tôi "
" Vì..." Cô nhướng mày nói một chữ rồi đi lại gần ông ta một chút rồi gắng giọng nói nhưng chữ tiếp theo" ông đã đụng những thứ không nên đụng " nói xong khoé môi cô cong lên một nụ cười quỷ dị
Mọi hành động nụ cười của cô đều thu vào ánh mắt ông ta khiến anh ta sợ hãi mà run lên, lúc trước đó ông ta đã gặp cô nhưng không phải dáng vẻ đó lúc đó cô nhẹ nhàng, dịu dàng nhìn thôi cũng đã muốn suy nghĩ làm việc xấu rồiHình như chúng tôi không chăm sóc tốt Trình tổng, thất lễ rồi" Âu Dương Thi Vy quay người đi về phía Vũ Trạch
Nghe cô nói vậy mắt ông ta tự nhiên sáng lên rồi nói " là hiểu lầm phải không cô mau..mau thả thôi ra nhanh"
'Được Trình tổng đợi một xíu " Âu Dương Thi Vy vẫn không quay người lại ánh mắt sắt lạnh của cô nhìn hai người thuộc hạ to lớn đang đứng đằng kìa mà gật nhẹ đầu
Hiểu ý hai người nhanh chóng chạy lại trên tay một trong hai người còn cầm một cái ống tiềm,cô hất mặt ra hướng ngoài sau mình,hai tên thuộc hạ nhanh chóng sải bước lại ông ta
Khi hai người thuộc hạ vừa đi ngang qua cô cũng là lúc Âu Dương Thi Vy quay người lại xem khung cảnh trước mắt
" Sau nhanh nhanh cởi ra cho tôi" Lão già Trình vẫn không biết chuyện gì tưởng được cởi trói rồi thả đi, tưởng chỉ là hiển lầm thôi
Nhưng đó chỉ là tưởng thôi một trong hai người giữ lấy cánh tay ông ta rồi tiêm chất lỏng màu trắng gì đó vào tay ông ta khiến ông ta kinh hãi mà giẫy giụa nói " các người.. các người tiêm cái gì cho ta không phải là hiểu lầm sau"
Tiêm xong cũng là lúc dây trói được mở ra ông ngã quỵ trên nền sàn, Âu Dương Thi Vy thấy thế cười lớn rồi nhìn ông ta đang ngồi thở hỗn hển trên nền sàn nói " hiểu lầm? Trình tổng ngài ngây thơ thật hay là giả vậy"
Lão già Trình ngồi dưới nền sàn nén ánh mắt giận dữ về phía cô mà nói" con đàn bà thối cô đã tiêm cái gì cho tôi 'Âu Dương Thi Vy không trả lời lại nhìn ông ta rồi nói" một...hai...ba'
Khi số ba được phát ra từ miệng cô thì ngay chỗ bị tiêm của ông ta tự nhiên vừa nóng rát vừa đau đớn từ tu lan ra vài giây sau đã khắp cơ thể khiến ông ta đau đớn mà nằm lăn lộn trên nền sàn tiếng là hét chói tai vang lên từ miệng của ông ta, bây giờ ông ta không thể nói gì được nỗi đau đang từ từ gặm nhấm cơ thể ông ta đau đến mức ông ta ngất rồi lại vì cơn đau mà tỉnh dậy
Danh sách chương