Vừa về đến nhà được một lúc thì ít phút sau chuông cửa nhà coi reo lên, Âu Dương Thi Vy sải bước lại cánh cửa nhìn qua mắt của cánh cửa thì thấy Âu Dương Thần đang đứng bỏ một tay vào túi quần,đôi mắt lạnh lẽo nhìn thẳng vào mắt cánh cửa
Âu Dương Thi Vy quay người định đi vào trong thì thanh âm lạnh lẽo ở bên ngoài phát ra " cho cô ba giây để mở cửa"
Cảm thấy có sát khí bên hướng cánh cửa phát ra khiến sóng lưng cô ớn lạnh, Âu Dương Thi Vy cũng đánh bấm bụng quay người lại tay đặt vào tay nắm cửa
Cánh cửa mở ra Âu Dương Thi Vy cố gặng nụ cười,niềm nở nói " Chủ nhân mời ngài vào nhà"
Âu Dương Thần liếc mắt lướt qua cô đi vào bên trong,anh vừa khuất ทน của cô liền dập tắt nhanh chóng đóng cửa đi vào trong cười
Âu Dương Thi Vy tiến lại đứng trước mặt Âu Dương Thần nói "Chủ nhân ngài đợi một chút để thuộc hạ đi pha trà"
'không cần " Âu Dương Thần ngước lên nhìn cô rồi nói tiếp" tại sao lại về đây?"
Âu Dương Thi Vy hơi đứng hình trước câu hỏi này của Âu Dương Thần không lẽ cô trả lời 'tại vì cô khó chịu khi nghe Trịnh Thi Hàm sẽ là vị hôn thê của anh '
Vài giây sau cô cũng bình thản trả lời " thuộc hạ chỉ không muốn làm phiền chủ nhân"
Âu Dương Thần dời ánh mắt nhìn ra ngoài sân vườn đằng sau lớp kính " không phiền" anh dời mắt lại chăm chú nhìn vào cô rồi nói tiếp " không có ai,xưng hô như trước đi"" Chủ nhân ngài đừng đùa như vậy,do lúc trước thuộc hạ không hiểu chuyện "
Lúc trước khi chưa có hình phạt ấy Âu Dương Thi Vy luôn xưng hô với Âu Dương Thần là Anh Dương Thần nhỏ nhưng năm mười sáu tuổi cô vô tình trong hội nghị cấp cao đã xưng hô như là *Anh Dương Thần *với anh thế là bị bị những cao tầng của tổ chức bắt lỗi vì phải công tư phân mình theo quy tắc cũng với khá nhiều quyết định của các cao tầng nên Âu Dương Thần phải phạt cô,do trong quy tắc của tổ chức chỉ được gọi Âu Dương Thần là ngài hoặc chủ nhân nếu xưng hô khác coi như là bất kính sẽ bị phạt từ lúc đó đến bây giờ Âu Dương Thần không bao giờ được nghe tiếng*Anh Dương Thần* phát ra từ miệng cô nữa
'Cô còn giận chuyện đó? " Âu Dương Thần hướng ánh mắt về phía Âu Dương Thi Vy đang kính cẩn đứng ở đó
" Chủ nhân, giận gì chứ do thuộc hạ phạm vào quy tắc đó là hình phạt thuộc hạ phải nhận lấy "
Hôm nay , tôi ngủ ở đây " Âu Dương Thần lên tiếng nói
'Nếu vậy chủ nhân đợi thuộc hạ một chút, để thuộc hạ đi chuẩn bị "
Âu Dương Thần gật đầu coi như là sự đồng ý, Âu Dương Thi Vy nhanh chóng rời đi
Do nhà cô có một phòng ngủ nên cô phải sắp xếp một chút để Âu Dương Thần nghỉ ngơi, được một lúc cô cũng quay trở lại cúi đầu nói " chủ nhân chuẩn bị xong rồi mời ngài nghỉ ngơi"
Âu Dương Thần đứng dậy di chuyển theo Âu Dương Thi Vy đến phòng của cô,anh vừa vào phòng thấy cô quay người định rời đi thì anh lên tiếng"Đi đâu?"
"Tôi quay về chỗ ngủ của mình"Do phải nhường phòng cho Âu Dương Thần nên Âu Dương Thi Vy cũng đành dọn ra ngoài phòng khách để ngủ
"Ở lại đây"Âu Dương Thần ngồi xuống giường nhìn cô rồi nói
Âu Dương Thi Vy cũng đánh sải bước đi vào trong, thấy thế anh đánh mắt qua hướng bên cạnh ý bảo cô ngủ bên đó
Lúc nãy khi trở về biệt thự vừa tắm rửa thay đồ xong định qua phòng cô nhưng không thấy đâu anh tức tốc kêu Vũ Trạch xác định vị trí của cô rồi một mình lái xem đến đây
Cả hai nằm được một lúc thì Âu Dương Thần đưa tay kéo cô vào lòng mình mà ôm, Âu Dương Thi Vy cũng ngoan ngoãn nằm im trong vòng tay ấm áp của anh mà từ từ chìm vào giấc ngủ, bàn tay anh nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại của cô
Vài ngày sau
Bữa chiều ngày diễn ra bữa tiệc sinh nhật của phu nhân Trịnh gia Từ Huệ Châu _.Ở bước thự riêng của Âu Dương Thần
Anh cầm một chiếc túi giấy tờ đưa ra trước mặt của cô, Âu Dương Thi Vy nhanh chóng nhận lấy rồi di chuyển vào phòng ngủ của mình ở biệt thự
Âu Dương Thi Vy mở chiếc hộp bự ra trước bên trong là một chiếc đầm body màu trắng xẻ tà,trễ vai kế bên là một đôi giày cao gót màu trắng lấp lánh
Mở chiếc hộp nhỏ ra là một bộ trang sức gốm dây chuyền,đôi bông tai, chiếc lắc và một chiếc nhẫn, vừa thấy bộ trang sức cô khẽ giật mình đây là bộ trang sức vừa được Âu Dương Thần đấu giá vào ba ngày trước với sáu mươi triệu USDBộ trang sức được tác giả đặt tên là trái tim của biển vì nó được sử dụng loại đá quý màu xanh đặc trưng giống như màu nước biển nó có ý nghĩa là một tình yêu vĩnh cửu không bao giờ cạn, không bao giờ hết mãi mãi tồn tại như biến cả
Cô nhanh chóng sửa soạn,xong xuôi cô ngắm nhìn mình trong gương, một nụ cười vừa quỷ dị vừa bí hiểm hiện rõ trên gương mặt của cô
Âu Dương Thi Vy nhanh chóng di chuyển xuống nhà dưới, Âu Dương Thần vừa rước mặt lên lâu thì đúng lúc cô đang chầm chậm bước xuống từ bậc thang
Thấy cô Âu Dương Thần khẽ bất động đôi mắt của anh từ lúc cô xuất hiện đến bây giờ vẫn dán chặt vào người cô
Âu Dương Thi Vy nhìn anh đang bấm động nhìn chầm chầm mình cô khẽ lên tiếng " chủ nhân chúng ta đi thôi"
Nghe giọng cô Âu Dương Thần liền hoàn hồn,anh khẽ nuốt một ngụm nước bọt rồi quay người lại sải bước đi ra ngoài
Âu Dương Thi Vy cũng nhanh chóng sải bước theo sau
Ở Âu gia
'con tra nếu Âu Dương Thần đã không chịu con gái nhà họ Trịnh thì con phải cố gắng cướp cô ta về tay mình, nếu con lấy được trái tim của con bé đó thì Trịnh gia sẽ là chỗ dựa vững chắc để còn đấu với Âu Dương Thần" Lan Hy vừa chính cà vẹt cho con trai vừa nói
Mẹ yên tâm nhất định con sẽ khiến Trịnh gia theo phe con" Âu Dực nhìn vào cánh tay vừa được tháo bột nghiến răng nghiến lợi nói tiếp " Âu Dương Thần nhất định tôi sẽ khiến cậu trả giá những gì cậu đã làm với tôi hãy đợi đó"
Âu Dương Thi Vy quay người định đi vào trong thì thanh âm lạnh lẽo ở bên ngoài phát ra " cho cô ba giây để mở cửa"
Cảm thấy có sát khí bên hướng cánh cửa phát ra khiến sóng lưng cô ớn lạnh, Âu Dương Thi Vy cũng đánh bấm bụng quay người lại tay đặt vào tay nắm cửa
Cánh cửa mở ra Âu Dương Thi Vy cố gặng nụ cười,niềm nở nói " Chủ nhân mời ngài vào nhà"
Âu Dương Thần liếc mắt lướt qua cô đi vào bên trong,anh vừa khuất ทน của cô liền dập tắt nhanh chóng đóng cửa đi vào trong cười
Âu Dương Thi Vy tiến lại đứng trước mặt Âu Dương Thần nói "Chủ nhân ngài đợi một chút để thuộc hạ đi pha trà"
'không cần " Âu Dương Thần ngước lên nhìn cô rồi nói tiếp" tại sao lại về đây?"
Âu Dương Thi Vy hơi đứng hình trước câu hỏi này của Âu Dương Thần không lẽ cô trả lời 'tại vì cô khó chịu khi nghe Trịnh Thi Hàm sẽ là vị hôn thê của anh '
Vài giây sau cô cũng bình thản trả lời " thuộc hạ chỉ không muốn làm phiền chủ nhân"
Âu Dương Thần dời ánh mắt nhìn ra ngoài sân vườn đằng sau lớp kính " không phiền" anh dời mắt lại chăm chú nhìn vào cô rồi nói tiếp " không có ai,xưng hô như trước đi"" Chủ nhân ngài đừng đùa như vậy,do lúc trước thuộc hạ không hiểu chuyện "
Lúc trước khi chưa có hình phạt ấy Âu Dương Thi Vy luôn xưng hô với Âu Dương Thần là Anh Dương Thần nhỏ nhưng năm mười sáu tuổi cô vô tình trong hội nghị cấp cao đã xưng hô như là *Anh Dương Thần *với anh thế là bị bị những cao tầng của tổ chức bắt lỗi vì phải công tư phân mình theo quy tắc cũng với khá nhiều quyết định của các cao tầng nên Âu Dương Thần phải phạt cô,do trong quy tắc của tổ chức chỉ được gọi Âu Dương Thần là ngài hoặc chủ nhân nếu xưng hô khác coi như là bất kính sẽ bị phạt từ lúc đó đến bây giờ Âu Dương Thần không bao giờ được nghe tiếng*Anh Dương Thần* phát ra từ miệng cô nữa
'Cô còn giận chuyện đó? " Âu Dương Thần hướng ánh mắt về phía Âu Dương Thi Vy đang kính cẩn đứng ở đó
" Chủ nhân, giận gì chứ do thuộc hạ phạm vào quy tắc đó là hình phạt thuộc hạ phải nhận lấy "
Hôm nay , tôi ngủ ở đây " Âu Dương Thần lên tiếng nói
'Nếu vậy chủ nhân đợi thuộc hạ một chút, để thuộc hạ đi chuẩn bị "
Âu Dương Thần gật đầu coi như là sự đồng ý, Âu Dương Thi Vy nhanh chóng rời đi
Do nhà cô có một phòng ngủ nên cô phải sắp xếp một chút để Âu Dương Thần nghỉ ngơi, được một lúc cô cũng quay trở lại cúi đầu nói " chủ nhân chuẩn bị xong rồi mời ngài nghỉ ngơi"
Âu Dương Thần đứng dậy di chuyển theo Âu Dương Thi Vy đến phòng của cô,anh vừa vào phòng thấy cô quay người định rời đi thì anh lên tiếng"Đi đâu?"
"Tôi quay về chỗ ngủ của mình"Do phải nhường phòng cho Âu Dương Thần nên Âu Dương Thi Vy cũng đành dọn ra ngoài phòng khách để ngủ
"Ở lại đây"Âu Dương Thần ngồi xuống giường nhìn cô rồi nói
Âu Dương Thi Vy cũng đánh sải bước đi vào trong, thấy thế anh đánh mắt qua hướng bên cạnh ý bảo cô ngủ bên đó
Lúc nãy khi trở về biệt thự vừa tắm rửa thay đồ xong định qua phòng cô nhưng không thấy đâu anh tức tốc kêu Vũ Trạch xác định vị trí của cô rồi một mình lái xem đến đây
Cả hai nằm được một lúc thì Âu Dương Thần đưa tay kéo cô vào lòng mình mà ôm, Âu Dương Thi Vy cũng ngoan ngoãn nằm im trong vòng tay ấm áp của anh mà từ từ chìm vào giấc ngủ, bàn tay anh nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc mềm mại của cô
Vài ngày sau
Bữa chiều ngày diễn ra bữa tiệc sinh nhật của phu nhân Trịnh gia Từ Huệ Châu _.Ở bước thự riêng của Âu Dương Thần
Anh cầm một chiếc túi giấy tờ đưa ra trước mặt của cô, Âu Dương Thi Vy nhanh chóng nhận lấy rồi di chuyển vào phòng ngủ của mình ở biệt thự
Âu Dương Thi Vy mở chiếc hộp bự ra trước bên trong là một chiếc đầm body màu trắng xẻ tà,trễ vai kế bên là một đôi giày cao gót màu trắng lấp lánh
Mở chiếc hộp nhỏ ra là một bộ trang sức gốm dây chuyền,đôi bông tai, chiếc lắc và một chiếc nhẫn, vừa thấy bộ trang sức cô khẽ giật mình đây là bộ trang sức vừa được Âu Dương Thần đấu giá vào ba ngày trước với sáu mươi triệu USDBộ trang sức được tác giả đặt tên là trái tim của biển vì nó được sử dụng loại đá quý màu xanh đặc trưng giống như màu nước biển nó có ý nghĩa là một tình yêu vĩnh cửu không bao giờ cạn, không bao giờ hết mãi mãi tồn tại như biến cả
Cô nhanh chóng sửa soạn,xong xuôi cô ngắm nhìn mình trong gương, một nụ cười vừa quỷ dị vừa bí hiểm hiện rõ trên gương mặt của cô
Âu Dương Thi Vy nhanh chóng di chuyển xuống nhà dưới, Âu Dương Thần vừa rước mặt lên lâu thì đúng lúc cô đang chầm chậm bước xuống từ bậc thang
Thấy cô Âu Dương Thần khẽ bất động đôi mắt của anh từ lúc cô xuất hiện đến bây giờ vẫn dán chặt vào người cô
Âu Dương Thi Vy nhìn anh đang bấm động nhìn chầm chầm mình cô khẽ lên tiếng " chủ nhân chúng ta đi thôi"
Nghe giọng cô Âu Dương Thần liền hoàn hồn,anh khẽ nuốt một ngụm nước bọt rồi quay người lại sải bước đi ra ngoài
Âu Dương Thi Vy cũng nhanh chóng sải bước theo sau
Ở Âu gia
'con tra nếu Âu Dương Thần đã không chịu con gái nhà họ Trịnh thì con phải cố gắng cướp cô ta về tay mình, nếu con lấy được trái tim của con bé đó thì Trịnh gia sẽ là chỗ dựa vững chắc để còn đấu với Âu Dương Thần" Lan Hy vừa chính cà vẹt cho con trai vừa nói
Mẹ yên tâm nhất định con sẽ khiến Trịnh gia theo phe con" Âu Dực nhìn vào cánh tay vừa được tháo bột nghiến răng nghiến lợi nói tiếp " Âu Dương Thần nhất định tôi sẽ khiến cậu trả giá những gì cậu đã làm với tôi hãy đợi đó"
Danh sách chương