Trong phòng một căn phòng nằm tầng trên của quán bar

" Anh họ anh Lưu Hoài nhìn hai cô gái kia kìa đúng thật là mỹ nhân" cậu thanh niên quan sát nhìn xuống nhưng con người đang điên cuồng nhẩy nhót theo tiếng nhạc vô tình nhìn thấy hai cô gái xinh đẹp đang ôm nhau thắm thiết

Nghe cậu thanh niên nói vậy Lưu Hoài liền nhanh chóng nhìn xuống thì đúng thật là mỹ nhân nhưng anh lại hơi khự lại nói " Diệp Cảnh Hàn đó không phải là Nhi Nhi sao con bé về lúc nào sao cậu không nói tôi"

Nghe tên em gái mình Diệp Cảnh Hàn liền đi lại gần xem" không phải con bé nói đầu cuối mới về sao "

" Còn ôm ôm ấp ấp không ra thể thống gì cả " Lưu Hoài khó chịu nói

Vũ Trạch tò mò nhìn xuống hoảng hốt tiếng lòng vội lên tiếng ' trời ơi tiểu tổ tông ơi tôi tưởng cô chỉ nói giỡn không ngờ lại đến thật chủ nhân là biết cô sẽ chết chắc đấy ' anh nhìn qua chủ nhân của mình chẳng màng để tâm ngồi thưởng thức rượu

" có chuyện gì nói" Anh không nhìn những cũng biết Vũ Trạch đang dùng ánh mắt khó sử nhìn mình

Nghĩ một chút ' anh xin lỗi em anh hết đường rồi ' Vũ Trạch cũng đành nói " Thi Vy ở bên dưới"

Nghe đến cái tên Thi Vy anh mở đôi mắt đang nhắm nghiềm của mình ra đứng lên đi lại xem thì Thấy Âu Dương Thi Vy đang ôm một cô nhóc nào đó

Ở bên dưới cô cảm nhận có ánh mắt đang nhìn đôi mắt tinh anh của cô quan sát xung quanh rồi xác định được vị trí nhìn thẳng vào khung cửa sổ đen ấy

Thật ra cửa kính đó bên ngoài sẽ không thấy gì nhưng bên trong lại thấy hết

Phía trên cậu thanh niên nhìn thấy ấy mắt sát khí lạnh lẽo của cô phóng thẳng về phía mừng sợ hãi gục xuống ghế ngồi "Dương Thiếu cậu sao vậy"thấy cậu sợ hãi ngồi xuống Vũ Trạch liền hỏi câu hỏi vừa nói ra thì mọi ánh mắt trong phòng đều nhìn cậu

" Ánh mắt của cô gái đó nhìn lên rất giọng của anh họ"

" Cậu nói cũng đúng cảm thấy rất giống " Diệp Cảnh Hàn lên tiếng nói

Ở bên dưới

" Tiểu Nhi Nhi tôi với cậu đổi nha" cô đứng dậy nói Diệp Bội Nhi nghe vậy cũng làm theo " sao vậy Tiểu Vy Vy"

" tớ cảm thấy có người đang nhìn chúng ta"

Đang đề phòng thí điện thoại cô hiện lên thông báo cô mở điện thoại ra xem thì dòng tin nhắn của Âu Dương Thần [ nhậy đây lên đây phòng 444 đưa Diệp Bội Nhi theo]

Thấy dòng tin nhắn cô cũng yên tâm hơn cô không sợ cô bị gì chỉ sợ cô nàng đang say khướt bên cạnh cậu thôi Âu Dương Thi Vy nhanh chóng dìu Diệp Bội Nhi lên chỗ anh

Sau vài phút hì hục vì cô nàng Diệp Bội Nhi cứ múa tay mua chân thì cũng đã lên được đứng trước cửa phòng cô không khách khí gì mở cửa vào vừa vào đã thấy năm người đàn ông một người đứng bốn người ngồi đang hướng anh mắt lại cô

Thấy cô dìu em gái mình Diệp Cảnh Hàn nhanh chóng lại đỡ những cô đề phòng lùi lại một bước không cho Diệp Cảnh Hàn đụng vào Diệp Bội Nhi

" Cậu ta là anh họ của cô ấy Diệp Cảnh Hàn"Âu Dương Thần nhìn thấy sự đề phòng của cô liền lên tiếng nói

Nghe vậy cô cũng bớt đề phòng hơn nhẹ nhàng đưa Diệp Bội Nhi cho anh trai của cô ấy rồi mình cũng nhanh chóng lại trước mặt anh cúi đầu nói " chủ nhân ngài kêu tôi lên có chuyện gì"

" tại sao đến đây "

" tại sao không được đến tôi đủ tuổi rồi "

Nghe cô nói vậy anh chỉ nhìn chầm chầm cô mà không nói gì

" Anh họ cô gái xinh đẹp này là ai vậy" người thiếu nhiên lên tiếng hỏi

"Tôi tên là Âu Dương Thi Vy là thuộc hạ của chủ nhân "

"Chào mỹ nhân tôi tên là Dương Tuấn Khôi "

"Âu Dương Thi Vy "Lưu Hoài nói ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Âu Dương Thần đang ngồi bắt chéo chân thưởng thức rượu

"Lưu thiếu đúng như anh nghĩ đó"Vũ Trạch thấy vẻ mặt nghi hoặc của hắn nhìn lên tiếng nói

"Thi Vy cháu nhớ chú không chú Lưu Hoài nè"Hắn nhìn cô gái đang đứng lên tiếng nói

Cô dừng một hồi cau mày khó chịu rồi lên tiếng nói " à chú Lưu à không giờ theo phép tắc nên gọi là Lưu Thiếu"

"Lưu thiếu gì chứ lâu quá không gặp cháu khác xưa rồi ngồi xuống chúng ta vừa uống rượu vừa trò chuyện "

" Lưu thiếu quy tắc không được làm trái"

" Này thần cậu nói gì đi " Lưu Hoài đẩy nhẹ Âu Dương Thần nãy giờ ngồi im không nói gì thấy hắn đẩy mình anh cũng đành lên tiếng

"cô nói đúng quy tắc không được làm trái"

"Thần cậu.."Lưu Hoài định nói gì nhưng im luôn

"Diệp Thiếu Diệp tiểu thư không mất một sợi tóc nào ngài yên tâm "Cô nhìn qua cô bạn mình rồi nói

"Chủ nhân không có việc gì tôi xin phép "Âu Dương Thi Vy nhìn anh noi

Cô vừa rời đi thì Dương Tuấn Khôi nhanh chóng hỏi " Anh họ tổ chức có quy tắc không yêu đương không cô ấy có bạn trai chưa"

Thấy anh im lặng thưởng thức rượu Dương Tuấn Khôi nhìn qua Vũ Trạch đang ngồi ngoài sau Âu Dương Thần

Thấy thế Vũ Trạch đắn đo một hồi rồi lên tiếng " Quy tắc không có cô ấy cũng chưa có nhưng mà Dương Thiếu đừng đụng vào cô ấy nếu không chủ nhân cũng không cứu được cậu đâu"

" Vũ Trạch anh yên tâm tôi không điên đến mức chọc cô ấy đâu chỉ muốn theo đuổi cô ấy thôi" Dương Tuấn Khôi nói rồi cầm ly rượu dưới bàn lên thưởng thức gương mặt suy ngẫm gì đó

" Thần cô bé về lúc nào thế" Lưu Hoài lên tiếng hỏi

" tuần trước "

" Cậu đào tạo khéo đấy tính nết y chang cậu" Diệp Cảnh Hàn lên tiếng nói

Chuyện trước kia Lưu Hoài có nhiều chuyện nói với Diệp Cảnh Hàn nên hắn cũng biết

" Thôi mọi người ở lại đi tôi đưa Bội Nhi về" Diệp Cảnh Hàn đứng lên bế đứa em gái đang say khướt nằm dài trên ghế sofa đi về

Thấy Âu Dương Thần đứng lên Lưu Hoài liền lên tiếng " cậu cũng về à"

" ừ" Âu Dương Thần nói xong cũng rời đi Vũ Trạch thấy thế cũng nhanh chóng rời đi

" Anh Lưu rồi chúng ta làm sao bọn họ về rồi" Dương Tuấn Khôi thấy họ rời đi hết nhìn qua Lưu Hoài hỏi

" còn sao nữa về thôi"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện