Cả hai cùng nhau sánh bước đi vào trong, Âu lão phu nhân thấy có người con gái khoác tay thân mật với anh như vậy liền vui vẻ đi lại
Thấy Âu lão phu nhân, Âu Dương Thi Vy nhanh chóng củi nhẹ đầu chào " Âu lão phu nhân "
Đừng gọi xa cách như vậy,gọi ta là bà nội như Thần Thần đi "Âu lão phu nhân vui vẻ lên tiếng
Âu Dương Thi Vy ngước mắt lên nhìn anh, Âu Dương Thần cũng hướng mắt xuống cô nhẹ nhàng gật đầu
" Vào ăn cơm thôi, không biết cháu thích ăn gì nên bà chuẩn bị đại không biết có hợp khẩu vị của cháu không "Âu lão phu nhân lên tiếng nói
Không cần chuẩn bị đâu,cháu ăn uống rất dễ " Âu Dương Thi Vy vội lên tiếng
Được được vậy giờ chúng ta vào ăn cơm thôi " Âu lão phu nhân vui vẻ lên tiếng
Trên bàn ăn, Âu lão phu nhân ra sức gắp thật nhiều đồ ăn có cô, nhưng Âu Dương Thi Vy không muốn ăn cho lắm vì cô mắc bệnh sạch sẽ giống y chang Âu Dương Thần
' Sao vậy, không hợp khẩu vị với cháu à" Âu lão phu nhân thấy cô không động đũa liên lên tiếng hỏi
Âu Dương Thi Vy hơi ái ngại nhìn Âu lão phu nhân rồi đến Âu Dương Thần, thấy vậy anh liền lên tiếng " Cô ấy bị cháu lây bệnh rồi"
Âu Dương Thi Vy giựt mình trước lời nói của Âu Dương Thần cô không ngờ anh có thể nói như vậy, Âu lão phu nhân hiểu ra liên nhanh chóng lên tiếng nói Người đâu,đem bộ bát đĩa mới lên đây" Âu lão quay qua ôn nhu nhìn cô nói tiếp" Thi Vy xin lỗi cháu nha,bà không biết "
Âu Dương Thi Vy nở nhẹ một nụ cười lên tiếng nói" không sao ạ
Người hầu nhanh chóng đem một bộ bát đũa mới để thay cho cô
"Cô Dương, không biết cháu là người ở Bắc Thành hay ở đâu, có mấy anh chị em trong gia đình vậy" Hà Cẩm Yên lên tiếng nói
Âu Dương Thi Vy mỉm cười lên tiếng nói " cháu người Lập Hạ là con một trong gia đình"
Lập Hạ là một tỉnh khá nghèo, lạc hậu kém phát triển và rất nhiều tệ nạn, nằm ở phía Đông thành phố .Nơi đây còn được gọi là khu ổ chuột của đất
nước
Nghe đến nơi xuất xứ của cô,Âu gia chủ _ Âu Tuấn thể hiện sự không hài lòng cùng với sự khinh thường ra rất rõ trên mặt
Hà Cẩm Yên biết là cái không nên hỏi mình đã hỏi hơi gượng cười nói " À vậy, không biết ba mẹ cô Dương có ở trong thành phố cùng cô không "
Ba mẹ cháu mất rồi " Âu Dương Thi Vy hơi cụp mắt xuống nói
Âu Tuấn càng bất mãn hơn trước gia cảnh không có gì tầm thường hơn chữ tầm thường của cô gái Dương Thị Vy liền lên tiếng nói " Là chuột cống thì phải biết thân phận của mình chứ phải không cô Dương "
Âu Dương Thi Vy hơi gượng cười cúi đầu không nói gì
Âu Nhi thấy vậy liền lên tiếng tay cô ấy đưa đưa quạt quạt trước mũi vài cái "
Hèn gì nãy giờ cứ cảm thấy hội hội mùi gì ấy"
Âu Nhi, chị đừng có quá đáng "
" Hai người không có quyền nói em ấy "
Âu Dương Thần và Âu Tống tức giận đồng loạt quát lớn
" Các người coi tôi chết rồi à" Âu lão phu nhân vỗ bàn tức giận nói lớn
Rồi bà quay qua an ủi cô " Cháu đừng buồn, mặc kệ bọn họ,đi bà dẫn cháu đến chỗ này,đi theo bà" Âu lão phu nhân kéo tay cô dẫn đi
" Âu Tống,cậu vì người ngoài mà nói lớn tiếng với tôi " Âu Nhi tức tưởi trước thái độ lúc nãy của Âu Tống
Chị xem lại cách nói chuyện của mình đi" Âu Tống đứng lên định rời đi nhưng nhớ ra gì đó đứng lại nhìn thẳng vào Âu Dương Thần lên tiếng nói " Nếu người phụ nữ của mình anh cũng không bảo vệ được thì đừng nên giữ bên mình, sẽ hại họ rất hãm đấy" Nói rồi Âu Tống quay người rời đi
Âu Tống ... Âu Nhi nhanh chóng đứng lên đi theo Âu Tống
Âu Dương Thần nhếch mép nhẹ đứng dậy đặt tay xuống vai * người ba thân thương* của mình trầm giọng xuống nói " Ông dám làm,đừng trách tôi"
Nói rồi anh sải đôi chân dài của mình rồi khỏi phòng bếp
Trong phòng Âu lão phu nhân
" Cháu ngồi đây đi" Âu lão phu nhân để cô ngồi xuống giường
Rồi di chuyển lại chiếc tủ sách gần cửa kính ra ban công,ba không kiên dè gì mà mở ngăn bí mật lấy một sắp giấy và hai chiếc hộp màu xanh đen một khá lớn một nhỏ
Âu lão phu nhân ngồi xuống giường, đầu tiên mở chiếc hộp nhỏ ra trước là một chiếc vòng ngọc được thiết kế vô cùng đẹp mắt và tinh xảo bà lấy chiếc vòng ra đặt vào bàn tay cô
Âu Dương Thi Vy ngước mặt nhìn bà, Âu lão phu nhân nhanh chóng lên tiếng giải thích " Đây là vòng gia truyền của Âu gia được truyền cho các đời con dâu của Âu gia"
Ba ngừng một chút rồi nói tiếp" trước khi rời đi mẹ của Thần Thần đã trả lại nó cho ta,bây giờ ta đưa cho cháu xem như thay cô ấy tặng quà gia truyền cho con dầu tương lai "
Âu lão phu nhân nhanh chóng đeo vòng ngọc vào tay trái cho cô,rồi ba cũng nhanh chóng mở chiếc hộp lớn,bà không mở " Cứ đưa cái này cho Thần Thần"
" Còn đây" Âu lão phu nhân cầm sắp giấy đưa qua cho cô
Âu Dương Thi Vy nhanh chóng nhận lấy lật từng trang ra đọc
Âu lão phu nhân vừa nhìn cô đọc vừa lên tiếng nói " Đây là mười lăm phần trăm cổ phần còn lại của ta ở Âu thị xem như đây là quà gặp mặt của ta với cháu dâu "
Âu Dương Thi Vy đóng sắp hồ sơ lại đưa về phía bà lên tiếng nói" Cháu không thể lấy được "
Âu lão phu nhân đẩy về phía cô " Cháu cứ nhận, xem như giữ tạm cho Thần Thần"
Thấy ánh mắt như khẳng cầu của Âu lão phu nhân Âu Dương Thi Vy suy nghĩ một lúc rồi cũng đành chấp nhận
Thấy Âu lão phu nhân, Âu Dương Thi Vy nhanh chóng củi nhẹ đầu chào " Âu lão phu nhân "
Đừng gọi xa cách như vậy,gọi ta là bà nội như Thần Thần đi "Âu lão phu nhân vui vẻ lên tiếng
Âu Dương Thi Vy ngước mắt lên nhìn anh, Âu Dương Thần cũng hướng mắt xuống cô nhẹ nhàng gật đầu
" Vào ăn cơm thôi, không biết cháu thích ăn gì nên bà chuẩn bị đại không biết có hợp khẩu vị của cháu không "Âu lão phu nhân lên tiếng nói
Không cần chuẩn bị đâu,cháu ăn uống rất dễ " Âu Dương Thi Vy vội lên tiếng
Được được vậy giờ chúng ta vào ăn cơm thôi " Âu lão phu nhân vui vẻ lên tiếng
Trên bàn ăn, Âu lão phu nhân ra sức gắp thật nhiều đồ ăn có cô, nhưng Âu Dương Thi Vy không muốn ăn cho lắm vì cô mắc bệnh sạch sẽ giống y chang Âu Dương Thần
' Sao vậy, không hợp khẩu vị với cháu à" Âu lão phu nhân thấy cô không động đũa liên lên tiếng hỏi
Âu Dương Thi Vy hơi ái ngại nhìn Âu lão phu nhân rồi đến Âu Dương Thần, thấy vậy anh liền lên tiếng " Cô ấy bị cháu lây bệnh rồi"
Âu Dương Thi Vy giựt mình trước lời nói của Âu Dương Thần cô không ngờ anh có thể nói như vậy, Âu lão phu nhân hiểu ra liên nhanh chóng lên tiếng nói Người đâu,đem bộ bát đĩa mới lên đây" Âu lão quay qua ôn nhu nhìn cô nói tiếp" Thi Vy xin lỗi cháu nha,bà không biết "
Âu Dương Thi Vy nở nhẹ một nụ cười lên tiếng nói" không sao ạ
Người hầu nhanh chóng đem một bộ bát đũa mới để thay cho cô
"Cô Dương, không biết cháu là người ở Bắc Thành hay ở đâu, có mấy anh chị em trong gia đình vậy" Hà Cẩm Yên lên tiếng nói
Âu Dương Thi Vy mỉm cười lên tiếng nói " cháu người Lập Hạ là con một trong gia đình"
Lập Hạ là một tỉnh khá nghèo, lạc hậu kém phát triển và rất nhiều tệ nạn, nằm ở phía Đông thành phố .Nơi đây còn được gọi là khu ổ chuột của đất
nước
Nghe đến nơi xuất xứ của cô,Âu gia chủ _ Âu Tuấn thể hiện sự không hài lòng cùng với sự khinh thường ra rất rõ trên mặt
Hà Cẩm Yên biết là cái không nên hỏi mình đã hỏi hơi gượng cười nói " À vậy, không biết ba mẹ cô Dương có ở trong thành phố cùng cô không "
Ba mẹ cháu mất rồi " Âu Dương Thi Vy hơi cụp mắt xuống nói
Âu Tuấn càng bất mãn hơn trước gia cảnh không có gì tầm thường hơn chữ tầm thường của cô gái Dương Thị Vy liền lên tiếng nói " Là chuột cống thì phải biết thân phận của mình chứ phải không cô Dương "
Âu Dương Thi Vy hơi gượng cười cúi đầu không nói gì
Âu Nhi thấy vậy liền lên tiếng tay cô ấy đưa đưa quạt quạt trước mũi vài cái "
Hèn gì nãy giờ cứ cảm thấy hội hội mùi gì ấy"
Âu Nhi, chị đừng có quá đáng "
" Hai người không có quyền nói em ấy "
Âu Dương Thần và Âu Tống tức giận đồng loạt quát lớn
" Các người coi tôi chết rồi à" Âu lão phu nhân vỗ bàn tức giận nói lớn
Rồi bà quay qua an ủi cô " Cháu đừng buồn, mặc kệ bọn họ,đi bà dẫn cháu đến chỗ này,đi theo bà" Âu lão phu nhân kéo tay cô dẫn đi
" Âu Tống,cậu vì người ngoài mà nói lớn tiếng với tôi " Âu Nhi tức tưởi trước thái độ lúc nãy của Âu Tống
Chị xem lại cách nói chuyện của mình đi" Âu Tống đứng lên định rời đi nhưng nhớ ra gì đó đứng lại nhìn thẳng vào Âu Dương Thần lên tiếng nói " Nếu người phụ nữ của mình anh cũng không bảo vệ được thì đừng nên giữ bên mình, sẽ hại họ rất hãm đấy" Nói rồi Âu Tống quay người rời đi
Âu Tống ... Âu Nhi nhanh chóng đứng lên đi theo Âu Tống
Âu Dương Thần nhếch mép nhẹ đứng dậy đặt tay xuống vai * người ba thân thương* của mình trầm giọng xuống nói " Ông dám làm,đừng trách tôi"
Nói rồi anh sải đôi chân dài của mình rồi khỏi phòng bếp
Trong phòng Âu lão phu nhân
" Cháu ngồi đây đi" Âu lão phu nhân để cô ngồi xuống giường
Rồi di chuyển lại chiếc tủ sách gần cửa kính ra ban công,ba không kiên dè gì mà mở ngăn bí mật lấy một sắp giấy và hai chiếc hộp màu xanh đen một khá lớn một nhỏ
Âu lão phu nhân ngồi xuống giường, đầu tiên mở chiếc hộp nhỏ ra trước là một chiếc vòng ngọc được thiết kế vô cùng đẹp mắt và tinh xảo bà lấy chiếc vòng ra đặt vào bàn tay cô
Âu Dương Thi Vy ngước mặt nhìn bà, Âu lão phu nhân nhanh chóng lên tiếng giải thích " Đây là vòng gia truyền của Âu gia được truyền cho các đời con dâu của Âu gia"
Ba ngừng một chút rồi nói tiếp" trước khi rời đi mẹ của Thần Thần đã trả lại nó cho ta,bây giờ ta đưa cho cháu xem như thay cô ấy tặng quà gia truyền cho con dầu tương lai "
Âu lão phu nhân nhanh chóng đeo vòng ngọc vào tay trái cho cô,rồi ba cũng nhanh chóng mở chiếc hộp lớn,bà không mở " Cứ đưa cái này cho Thần Thần"
" Còn đây" Âu lão phu nhân cầm sắp giấy đưa qua cho cô
Âu Dương Thi Vy nhanh chóng nhận lấy lật từng trang ra đọc
Âu lão phu nhân vừa nhìn cô đọc vừa lên tiếng nói " Đây là mười lăm phần trăm cổ phần còn lại của ta ở Âu thị xem như đây là quà gặp mặt của ta với cháu dâu "
Âu Dương Thi Vy đóng sắp hồ sơ lại đưa về phía bà lên tiếng nói" Cháu không thể lấy được "
Âu lão phu nhân đẩy về phía cô " Cháu cứ nhận, xem như giữ tạm cho Thần Thần"
Thấy ánh mắt như khẳng cầu của Âu lão phu nhân Âu Dương Thi Vy suy nghĩ một lúc rồi cũng đành chấp nhận
Danh sách chương