Đại ca của bọn họ lại có thể không xác định được là thi tốt hay không? Triệu Cửu cũng cảm thấy phiền, lớn như vậy, đây là lần đầu tiên hắn không xác định được điểm của chính mình.

Triệu Cửu tiếp tục cùng Trình Du nói chuyện phiếm, lúc này, mấy học sinh sửa sang lại thiết bị thể dục xong đi ngang qua, bước chân chậm lại, ghé vào cùng nhau, nhỏ giọng thảo luận.

“Đây là ai? Không có mặc đồng phục.”

“Cúi đầu, thấy không rõ cả mặt, nhưng chỉ với góc độ này thôi cũng đã cảm thấy soái ngất trời!”

“Tay cậu ta thật đẹp, thon dài lại sạch sẽ.”

Một nữ sinh cầm lấy di động chụp lén, sau đó truyền vào diễn đàn không có giáo viên của lớp.

“Tớ tuyên bố, trường học của chúng ta lại có một giáo thảo tới!”

“Khí chất này! Sẽ không không phải là học sinh trường học chúng ta chứ?”

“Không phải học sinh trường học chúng ta, bảo vệ có thể cho vào sao?”

Vì thế, buổi chiều, một bức ảnh Triệu Cửu dựa vào bảng thông báo đã truyền khắp trong các học sinh năm một của trường trung học phổ thông số 1, sau đó dần dần khuếch tán đến năm hai và năm ba.

Trong phòng học, Tô Li rốt cuộc đã làm xong bài tập, chỉ còn lại môn hóa học.

Cô tìm sách hóa học ra, xem đề mục trước, sau đó lật lại ký ức, Lưu Giai Giai ngồi đằng trước đột nhiên dựa xuống gần, hưng phấn vỗ vỗ bàn Trần Tuyết.



“Nhìn người này đi! Rất tuấn tú, đúng không!”

Trần Tuyết thò lại gần nhìn kỹ, cũng hưng phấn: “Đây là ai? Trường học chúng ta còn có người này sao?”

Lưu Giai Giai lắc đầu: “Không biết, tớ phát hiện trong diễn đàn, hình như là đàn em ở năm 1 chụp được.”

Trần Tuyết nhìn ảnh chụp Triệu Cửu: “Không có mặc đồng phục, không phải là bên ngoài tới chứ?”

Lưu Giai Giai gật đầu: “Có khả năng, rốt cuộc trong một trường học xuất hiện hai ‘giáo thảo’ cấp bậc ‘soái ca’, xác suất có hơi chút nhỏ.”

Có trường học ngay cả một người cũng không có.

“Đàn em sao lại không biết đi xin số điện thoại chứ!” Trần Tuyết đau lòng nói.

Lưu Giai Giai gật đầu, đàn em da mặt quá mỏng.

Trần Tuyết nhìn Tô Li ở một bên làm bài tập: “Tô Li, cậu có muốn nhìn không? Nam sinh này trông rất sạch sẽ.”

Tô Li quay đầu, lời này của Trần Tuyết sao cứ quái quái như vậy?

Trần Tuyết phản ứng lại đây, giống như hơi quái quái, giống như đang mời bạn cô ‘chà đạp’ người ta? Ừm, thôi kệ đi.

Tô Li tiếp tục cúi đầu làm bài tập, nhân tiện hỏi: “Đúng rồi, Trần Tuyết, cậu có biết lớp chúng ta ai ở phòng ký túc xá 204 không?”



Trần Tuyết và Lưu Giai Giai động tác nhất trí nhìn cô: “Thật trùng hợp, chính là hai người bọn tớ.”

Tô Li sửng sốt, nhớ tới chỗ ngồi lúc trước thầy Vương sắp xếp, tách Trần Tuyết và Lưu Giai Giai ra, để cô ngồi cạnh Trần Tuyết.

“Tớ muốn ở ký túc xá, giáo viên an bài phòng 204.”

Lưu Giai Giai thu hồi di động: “Vậy thì tốt quá, rốt cuộc cũng có người tới chia sẻ tiền điện.”

“Hai người bọn tớ hiện tại buổi tối cũng không dám tùy tiện bật điều hòa, quá tốn tiền.”

Tô Li cười: “Buổi tối tớ sẽ dọn đến ở.”

Trần Tuyết: “Tốt, buổi tối chúng tớ sẽ sửa sang lại ký túc xá.”

Tô Li: “Ừ.”

Buổi chiều tan học, Trần Tuyết và Lưu Giai Giai đi đến nhà ăn ăn cơm, Tô Li đi ra phòng học, chuẩn bị về nhà lấy hành lý.

Cũng không biết hiện tại cẩu tử đang làm gì?

Dưới lầu, bên cạnh bảng thông báo, một đám học sinh tới tới lui lui đi qua, rõ ràng đều có dừng chân nhìn lại.

Rốt cuộc……

Lại có một giáo thảo mới tới!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện