Triệu Cửu nhàn nhạt liếc cô một cái, có thứ nào hắn chưa trả cho cô? Tô Li đã hiểu, ông chủ uy vũ.

Triệu Cửu: “……”

Cô cũng chỉ có lúc này khen hắn.

Xe đi về phía cửa hàng di động, Triệu Cửu đang định chọn kiểu mới nhất, chỉ thấy Tô Li chỉ tay về phía một cái đại khái là kiểu dáng mấy năm trước.

Triệu Cửu nhìn cô, đã quên, cô hiện tại rất nghèo, dùng di động quá tốt sẽ bị người ta hoài nghi.

Triệu Cửu quẹt thẻ, Tô Li ôm di động mới mẻ nóng hổi, ông chủ tuy rằng tính cách hơi chó một chút, sĩ diện một chút, nhưng hào phóng.

Tô Li lại lần nữa mua sim điện thoại, lưu số di động của Triệu Cửu, lại gọi điện thoại cho Triệu Cửu.

Triệu Cửu lưu số điện thoại mới, cảm giác không yên ổn tối hôm qua cuối cùng cũng tiêu tan.

“Đi thôi, trước đưa cô về nhà.”



Tài xế lại đưa hai người trở về nhà Tô Li, Triệu Cửu nhìn Tô Li ôm di động, khẽ cắn môi, tựa hồ suy nghĩ cái gì.

“Làm sao vậy?”

“Hóa ra đã quên tên Q.Q.”

Triệu Cửu đang muốn gọi điện thoại giúp cô điều tra, Tô Li nói: “Bỏ đi, cái tên kia cũng không phải rất quan trọng.”

Sau khi cô bị Tô Trừng và Tưởng Hướng Nam lừa, những người trước kia chơi thân với cô đều dần xa cách cô, cô hiện tại cũng không nhớ rõ những người đó, không có tên Q.Q thì không có đi.

“Tôi đăng ký lại một cái mới là được.” Tô Li cúi đầu đùa nghịch, bàn tay Triệu Cửu cầm di động hơi siết, quay đầu nhìn ra bên ngoài.

Tài xế lái một hồi, xe ngừng ở phụ cận tiểu khu, rốt cuộc cũng đến lúc dọn hành lý.

Tô Li nhét di động vào trong tay Triệu Cửu: “Tôi đi lên lấy hành lý, tôi sẽ xuống ngay.”

Tô Li mở cửa xe, đi vào tiểu khu, lúc này, di động của Triệu Cửu có tin nhắn đến, hắn click mở ra xem, kết quả thi nhập học của hắn đã có, ngoại trừ điểm tiếng Anh cao, ngữ văn và toán học đều chỉ vừa đạt tiêu chuẩn, hoá học, vật lý, sinh học thảm không nỡ nhìn, nhưng tổng điểm miễn cưỡng đạt yêu cầu.

Triệu Cửu: “……”



Hóa ra hắn cũng có một ngày vừa đủ qua?

Trường học gọi điện thoại tới, Triệu Cửu tiếp, bên kia nói những việc cần chú ý khi nhập học, Triệu Cửu nhìn cửa tiểu khu hỏi: “Đúng rồi, em có thể ở trong ký túc xá không?”

Bên kia nói: “Trường trung học số 1 cổ vũ học sinh trọ ở trường, nhưng trước mắt, ký túc xá nam sinh không có phòng riêng……”

“Cứ như bình thường là được.” Triệu Cửu nói, tài xế sửng sốt, tiểu thiếu gia muốn ở ký túc xá? Còn là một phòng bốn người?

Trên lầu, Tô Trừng đã sớm trở lại, ngay cả Tô Lâm cũng đã về, Tô Trừng nhìn về phía Phương Lan, hơi hơi kinh ngạc, ba cô đều đã trở lại, còn chưa có ăn cơm?

Phương Lan nhìn thời gian: “Hay là trả điện thoại lại cho Tiểu Li đi? Con bé hiện tại còn chưa có trở về.”

Tô Lâm: “Đã nói là xem thành tích của thi giữa kỳ, em không cần chiều con bé, con bé chính là từ nhỏ bị chúng ta chiều hư.”

Phương Lan mạc danh nhớ tới bộ dáng buổi sáng Tô Li cõng cặp sách ra cửa, cô có loại cảm giác không quá an tâm.

Nhưng cô và Tô Lâm đã nghĩ kỹ rồi, về sau không chiều Tiểu Li, con bé nháo liền tùy con bé nháo, chờ con bé nháo mệt mỏi, tự nhiên sẽ hiểu chuyện.

“Không đợi, ăn cơm đi, Trừng Trừng không thể nhịn đói được.” Phương Lan vốn dĩ định chờ Tô Li, nhưng ngẫm lại liền thôi, bọn họ có thể chờ, nhưng Trừng Trừng không thể chờ, con bé trước kia thường xuyên bị đói bụng, dạ dày đều sắp hỏng rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện