Hai đứa trẻ run một cái, không muốn đồng ý.

Một người là không muốn chịu khổ làm việc, một người là ngỗ ngược đã quen, cho rằng mẹ ruột nhất định đang làm khó bọn họ.

Nhưng bây giờ không phải là bọn họ không đồng ý, không nói lời nào là có thể cho qua, Tạ Kiều nói một không hai: "Không đồng ý thì cút khỏi nhà đi.

"Là trẻ nít, lá gan bọn họ còn không đến mức rời khỏi nhà, một mình lưu lạc bên ngoài.

Sau khi Tạ Kiều nói xong lời này cũng không để ý đến phản ứng của hai người bọn họ, trở về nhà ăn cơm.


"Bọn nó trở lại?" Lục Hướng Vinh múc cho Tạ Kiều chén cơm, cũng hỏi, "Anh thấy em chuẩn bị thức ăn nhiều là để cho bọn chúng? Định làm sao cho?"Tạ Kiều dừng một chút, nhớ lại tinh thần của chúng vừa nãy, híp mắt nói: "Bọn nó ăn rồi, em không hỏi ra bọn nó ăn ở đâu về.

" Cô ôm đầu, có chút nhức đầu, "Nếu như lại gây ra chuyện như đập vỡ vò rượu của nhà người khác thì nhà chúng ta sẽ xong đời.

"Đền tiền đến táng gia bại sản không nói, tính cách của hai đứa bé sợ là càng ngày càng tệ.

Lục Hướng Vinh ngược lại không lo lắng như Tạ Kiều, anh gắp thức ăn cho Tạ Kiều: "Ăn cơm trước, chuyện này đợi lát nữa anh đi hỏi.

"Tạ Kiều vừa ăn vừa nói: "Không sao, em đã nói rồi, ngày mốt đội sản xuất bắt đầu thu hoạch, bọn nó phải đi theo em đi làm kiếm tiền, em không tin bọn nó còn có sức đi gây chuyện.


Đến lúc đó mỗi bữa ăn ăn cơm thì quy về điểm công của bọn chúng.

"Hai đứa trẻ đứng ở bên ngoài nghe lén nghe thấy vậy thì trợn to hai mắt, hoàn toàn không nghĩ tới mẹ ruột lại ác như vậy.

Trẻ nít mỗi ngày kiếm điểm công vốn không nhiều, phải đền củi gạo dầu muối bọn họ đốt cùng với tiền sửa bếp, không biết phải đền bao lâu, bây giờ mỗi ngày còn muốn quy phần ăn của bọn họ sang điểm công thì bọn họ phải làm bao lâu mới xong đây!Đại Thiết muốn xông ra phản kháng nhưng bị Nhị Nha ngăn cản.

Đại Thiết gầm nhẹ với Nhị Nha: "Mày làm cái gì đó! Không nghe nói hả, mẹ chúng ta muốn chúng ta làm việc mãi, không có nghỉ ngơi đó! Cái bộ yếu ớt của mày làm hai ngày là không được, đến lúc đó không phải sẽ vứt hết cho tao làm hay sao?"Nhị Nha không thừa nhận bản thân mình có ý tưởng giả bộ xỉu ở trong ruộng, cô bé kéo Đại Thiết ra sân, nhỏ giọng nói cho cậu ta: "Anh cả, em nói cho anh biết, hay là anh cùng em đi học đi thì nếu chúng ta hỏi giỏi, nói không chừng cha mẹ sẽ vì để cho chúng ta học tập tốt mà không cần làm việc.

""Hả? !" Đại Thiết cảm thấy con nhóc Nhị Nha đang làm khó mình, "Thôi đi! Muốn cho ông đi học, không có cửa đâu!"Nhị Nha nói: "Vậy em không đứng về phe anh nữa, em đi nói cho mẹ, anh giấu phiếu lương thực cậu cho mẹ đi, hôm nay còn dùng cái này qua nhà Lưu Qua Tử đổi đồ ăn.

"Đại Thiết khó tin: "Hôm nay mày cũng ăn!"Nhị Nha nghiêm trang: "Em sẽ nói với mẹ em sai rồi, sau này siêng năm làm việc, học tập thật tốt, mẹ chắc chắn sẽ không trách em.

"Đại Thiết cảm thấy mình bị phản bội, cậu ta hết sức tức giận, nhưng lại không có biện pháp chỉnh Nhị Nha, cậu ta tức giận quơ quơ tay: "Con nhóc thối, có tin tao đánh mày không!".


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện