*Lời của Thuỷ Tích:Không biết có bà nào để ý bìa truyện không nhỉ 🥹 Tôi mới kiếm được cái bìa hợp lý lắm... Chỉ là không có đầu đinh thoaiii ☀️ cũng cũng đi ha 🤫🥹🥳

Trans: Thuỷ Tích

Thẩm Liên nhân lúc tiết mục còn chưa bắt đầu ghi hình, những người khác đi thu dọn đồ đạc, chụp một tấm hình, sau đó không chút do dự gửi cho Sở Dịch Lan.

Sau khi nhìn thấy, ý cười ngọt ngào nơi khóe miệng Sở gia lập tức cứng đờ, đang định gọi điện thoại qua thì tin nhắn thứ hai của Thẩm Liên đã tới: 【Tóc giả,đẹp không?】

Lúc này, Sở Dịch Lan mới lấy lại tinh thần từ trong "sóng xung kích bảy màu".

Đẹp không? Sở Dịch Lan nhìn từ ngọn tóc tới dưới cằm.

【Đẹp.】

Đây cũng không phải lời nịnh nọt, người ngoài đều cảm thấy đẹp thì bộ lọc của Sở gia chỉ càng dày hơn mà thôi.

Thẩm Liên chỉ chụp gương mặt, Sở Dịch Lan còn chưa thấy rõ quần áo y đang mặc.

《Đều Là Siêu Sao》 mùa này là thi đấu rồi chọn ra tám trong mười sáu thí sinh. Thí sinh chủ yếu áp dụng hình thức PK, hòa sẽ đấu thêm vòng phụ, cuối cùng còn có một vòng hồi sinh. Thí sinh được hồi sinh là thí sinh được tuyển chọn cuối cùng. Quy tắc không khó, trừ thực lực phải xem tổ chương trình triển khai hoạt động thế nào.

Bên trường quay vang lên hò reo, giọng MC có thể rõ ràng truyền tới hậu trường. Đầu tiên là giới thiệu đủ thứ, sau đó đi vào chủ đề chính, đợi sau khi MC nói ra "khách mời đặc biệt", Thẩm Liên gạt tấm màn sân khấu đỏ thẫm ra rồi đi tới dưới ánh đèn pha.

Hiện trường đột nhiên im lặng, sắc mặt Thẩm Liên không thay đổi, đứng giữa sân khấu hơi cúi người chào. Tiếp theo đó, tiếng thét chói tai suýt đâm thủng màng nhĩ.

Trong khán phòng có nữ sinh khàn giọng hô to: "Thẩm Liên, anh được lắm! Anh đẹp quá đi! Tóc bảy sắc cầu vồng, đẹp trai muốn chết!"

"Thẩm Liên! Chồng ơi!"

Thẩm Liên cười nhìn, sau đó nhận lấy micro từ MC.

"Xin chào mọi người, tôi là Thẩm Liên, rất hân hạnh trở thành khách mời đặc biệt kì này của 《Đều Là Siêu Sao》..."

Lời mở đầu vô cùng nhàm tai, Thẩm Liên lại nói rất trôi chảy, y hoàn toàn không để ý tạo hình có một không hai khiến cho cả khán phòng chấn động tới dường nào, dù gì cũng là yêu cầu của tổ chương trình, thoả mãn họ cho xong việc.

"Rất chuyên nghiệp." Hồ Khải Lam đứng ở hậu trường, vô cùng khâm phục sự chuyên nghiệp của Thẩm Liên: "Để cậu ấy chơi đùa chút cũng được."

Giang Dữu: "Không phải chơi."

Có lý.

Chỗ ngồi của khách mời đặc biệt ở bên cạnh mười một giám khảo khác, đỉnh đầu có một ngọn đèn riêng. Từ trước không chói mắt tới vậy nhưng hôm nay thì khác, mái tóc bảy màu như cột chỉ hướng gió bắt mắt nhất, khiến cho khán giả thường thường nhìn tới.

Thẩm Liên thảnh thơi tựa ra sau ghế, thân thể hơi nghiêng sang một bên, khuỷu tay chống trên tay vịn, đôi chân dài tùy ý mở ra, tạo hình cay mắt nhưng có loại đẹp trai không gì sánh kịp.

Tổ ekip á khẩu không nói được gì.

Họ thừa nhận muốn đánh phủ đầu, có mang chút mục đích nào đó trong tạo hình của Thẩm Liên. Gần đây "Hoắc Thanh Sơn" rất được khen ngợi cho nên phải bắt lấy lúc còn nóng hổi. Nếu bắt đầu theo hướng quá đứng đắn thì lại thiếu thú vị, còn không bằng xây dựng một loại tương phản. Ai ngờ đúng là tương phản nhưng trong lòng tổ chương trình lại khá vặn vẹo.

Ví như thế này, tôi đẩy đối phương vào vũng bùn, đối phương lại lấy nó trồng hoa, xong xuôi còn cười ha ha, bảo tôi là đồ ngốc.

Đương nhiên là Thẩm Liên không có ý đó.

Thẩm Liên rất nghiêm túc theo dõi hai vòng PK, thí sinh đều có thực lực nhưng nếu đã là PK thì hẳn phải có đối lập.

Trước khi lên sân khấu, nhân viên công tác uyển chuyển nói với Thẩm Liên, tốt nhất là nhìn theo lựa chọn của thầy Tiêu Uy Nhiên.

Ngụ ý, Tiêu Uy Nhiên chọn ai thì y chọn người đó.

Nhưng Thẩm Liên không gật đầu.

Tiêu Uy Nhiên chừng bốn mươi tuổi, đeo mắt kính màu trà chừa một vòng râu nhạt, ăn mặc thời thượng, rất có địa vị trong giới hát nói, cũng có kỹ năng nhảy múa. Trận đầu ông ta bỏ phiếu xem như công bằng, trận thứ hai với Thẩm Liên là khá vớ vẩn.

Thí sinh Phạm Hi cùng Đỗ Chính Ninh lên sân khấu, hai người đều lựa chọn múa dân tộc. Phạm Hi dù là động tác hay là cảm giác đều rõ ràng thắng được Đỗ Chính Ninh. Nhưng Tiêu Uy Nhiên vừa mở miệng đã trừ ba điểm của Phạm Hi, đối với Đỗ Chính Ninh lại hòa nhã hơn nhiều.

Thẩm Liên đột nhiên nhớ tới, y từng nhìn danh sách chức vụ của 《Đều Là Siêu Sao》, trong đó nhà sản xuất chính là họ Đỗ?

Thẩm Liên nhìn ra được Phạm Hi căng thẳng cùng lo lắng, mà Đỗ Chính Ninh lại không giống vậy, cậu ta tự tin tới hơi hất cằm lên tựa như đã được cho uống một liều thuốc an thần trước rồi vậy.

Không chỉ thế, Tiêu Uy Nhiên rất tiếng nói, có vài giám khảo cũng xem ông ta như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.

Nước sâu nha, Thẩm Liên cười khẽ.

Lúc đến lượt Thẩm Liên bỏ phiếu,  Phạm Hi hít sâu giống như đã chuẩn bị sẵn sàng rời khỏi cuộc thi rồi vậy.

Sáu so năm, nếu Thẩm Liên làm theo nhân viên công tác đã dặn dò bỏ phiếu cho Đỗ Chính Ninh thì trận này xem như kết thúc.

Để sau này nghe mắng sao? Thẩm Liên thầm nghĩ. Y có thể cho phép tổ chương trình dùng mình lăng xê, dù sao cũng chẳng mất gì mà tổ chương trình lại giở trò đùa bỡn người. Thẩm Liên cộng lại đã sống hai đời từng tham gia không ít, chưa từng bó tay không có cách, dù sao Thẩm Liên lại càn rỡ cũng không có ý muốn to lớn là "quét sạch giới giải trí" nhưng nếu bị y bắt gặp thì lại là chuyện khác.

Bên kia Tiêu Uy Nhiên lộ ra vẻ mặt mọi chuyện đã định.

Khi camera lia tới, Thẩm Liên nở nụ cười: "Tôi chọn Phạm Hi."

Trong khán phòng ồ lên, càng nhiều chính là ngạc nhiên, nghe theo âm thanh này thì có không ít người ủng hộ Phạm Hi.

Đã nói rồi, đừng xem người khác là đồ ngốc.

Tiêu Uy Nhiên nhíu mày ngồi dậy, rõ ràng rất không vừa lòng với lá phiếu Thẩm Liên đã bỏ. Ông ta cầm micro, nghiêm nghị nói: "Cậu Thẩm hiểu múa dân tộc không?"

Thẩm Liên: "Không hiểu."

Tiêu Uy Nhiên: "Vậy cậu bỏ phiếu như thế là có gì?"

Thẩm Liên lộ vẻ kinh ngạc: "Chương trình mời tôi tới cũng chưa nói tôi phải hiểu múa dân tộc nha. Nói về trình độ chuyên nghiệp đương nhiên tôi không bằng các vị, tôi chỉ là một người thường, cảm giác trực quan Phạm Hi múa rất đẹp."

Tiêu Uy Nhiên im lặng, tiếp đó nói: "Tôi mong cậu Thẩm nên cân nhắc lại."

Thẩm Liên buông lỏng tay: "Tôi chọn Phạm Hi."

Sáu phiếu so sáu phiếu, trường hợp xấu hổ này có nghĩa là phải đấu thêm một vòng phụ, sau cùng trừ giám khảo bỏ phiếu, còn có khán giả tại trường quay cùng bỏ phiếu.

Phạm Hi nhìn về phía Thẩm Liên. Thẩm Liên đáp lại bằng nụ cười mỉm, trong mắt như viết: Dồn sức đấu một trận đi.

Phạm Hi lập tức lên tinh thần.

Nếu so sánh, sắc mặt Đỗ Chính Ninh còn khó coi hơn, hoàn toàn không giống bộ dáng kinh ngạc che miệng khi Tiêu Uy Nhiên lựa chọn cậu ta.

Có chút thiên phú làm diễn viên đấy, Thẩm Liên thầm nghĩ.

Vòng đấu phụ vừa bắt đầu, Phạm Hi dùng mười hai vạn phần nghiêm túc, múa một khúc 《Mặt trời đỏ》 khiến cả trường quay sục sôi, âm thanh vỗ tay khen ngợi không ngớt. Như vậy mà còn bỏ phiếu cho Đỗ Chính Ninh thắng Phạm Hi, Thẩm Liên mới phục.

Bộ phận biên tập hậu kỳ chắc phải lấy ra bản lĩnh nghịch thiên.

Quả nhiên, sau khi khán giả bỏ phiếu, số phiếu của Phạm Hi thắng áp đảo Đỗ Chính Ninh.

Khi trận thứ hai chính thức kết thúc, Đỗ Chính Ninh không kìm được cảm xúc, màn hình chỉ chụp được bóng lưng tức giận rời đi của cậu ta.

Tiêu Uy Nhiên khom người nhìn về phía Thẩm Liên, Thẩm Liên có thấy nhưng không quan tâm.

"Anh Hồ, anh xem?" Nhân viên công tác lộ vẻ khó xử đứng bên cạnh Hồ Khải Lam.

Hồ Khải Lam khoanh tay, trịnh trọng nói: "Quá tốt. Chẳng phải đây là hiệu ứng ekip chương trình muốn có sao?"

"..."

Ai mà chẳng biết đánh phủ đầu chứ, trong lòng Hồ Khải Lam đang cười như điên. Nếu bên này dám giở trò, tôi sẽ đi mách giám đốc Khuông!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện