Nhạc hội tròn 10 năm? Nói thật, Đinh Bán Hạ cảm thấy mình cũng không rõ lắm.
Theo như cô được biết, hẳn là Từ Lục Ly chưa từng hát bao giờ? Cho nên có rất nhiều fans đều cho rằng anh hoàn toàn không biết hát. Cũng đúng, bạn yêu cầu một diễn viên lồng tiếng ca hát, vốn dĩ đã có phần làm khó người ta rồi.
Hơn nữa, cô đã làm bạn học cấp 3 với Từ Lục Ly 3 năm, nhưng hình như cũng chưa từng thấy Từ Lục Ly hát?
“Tên Điệu thật sự muốn đi hát sao?” Đinh Bán Hạ không khỏi xác nhận lại với Thù Vinh.
Vừa thấy phản ứng của Đinh Bán Hạ là Thù Vinh đã biết, quả nhiên, ngay cả vợ của Tên Điệu cũng không biết chuyện Tên Điệu sẽ hát... Anh ấy trả lời: “Đúng vậy, hôm nay design của câu lạc bộ đã làm xong poster, có lẽ tài khoản chính thức của câu lạc bộ sẽ công bố chuyện này trong vòng hai ngày tới.”
Đinh Bán Hạ đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, cô hỏi Thù Vinh: “Lễ kỷ niệm của câu lạc bộ các anh là khi nào vậy?”
“Ngày 21 tháng 2.”
Đinh Bán Hạ nhếch môi cười, quả nhiên.
“Được rồi, tôi nghĩ tôi đã đoán được vì sao Tên Điệu sẽ hát rồi.”
Thù Vinh lập tức truy hỏi: “Vì sao?”
Đinh Bán Hạ đắc ý: “Không nói cho anh biết đâu.”
Thù Vinh: “...”
Chết tiệt, anh ấy muốn hỏi có phải Alexia đã học được thói hư của Tên Điệu rồi hay không, thật là, gợi sự tò mò của người khác xong rồi lại tàn nhẫn từ chối không nói cho người khác biết sự thật.
Đinh Bán Hạ mỉm cười.
Ngày 21 tháng 2, chẳng phải là sinh nhật của cô sao.
-
Hội chợ Manga Anime ở thành phố N này là hội chợ Manga Anime lần đầu tiên sau Tết Âm Lịch, lại có Thù Vinh, Khâu Lạc Lê và Thư Phong, những đại thần rất khó được nhìn thấy trong giới 2D, nên có vẻ cực kỳ hoành tráng.
Đinh Bán Hạ và Từ Lục Ly hẹn nhau buổi chiều cùng đi, nên buổi sáng cô vẫn vui vẻ ngủ nướng.
Đinh Bán Hạ ngó tới ngó lui quần áo của mình trong gương, sau đó cô hài lòng gật đầu.
Mẹ Đinh vẫn ở bên ngoài gọi cô: “Hạ Hạ, con nhanh lên, Tiểu Từ nhà người ta đã chờ con nửa ngày rồi!”
Đinh Bán Hạ lên tiếng, dọn túi rồi bước nhanh ra ngoài.
Từ Lục Ly đang ngồi trên sofa trò chuyện với mẹ Đinh, lúc nhìn thấy Đinh Bán Hạ ra ngoài, đầu tiên là ánh mắt anh sáng lên, giây tiếp theo lại nhíu mày.
Dựa theo hiểu biết của Đinh Bán Hạ về anh, có lẽ ánh mắt anh sáng lên là vì thấy cô, còn nhíu mày lại là vì——
Cô chỉ mặc váy.
Đúng, không mặc quần tất...
Quả nhiên, Từ Lục Ly nhìn Đinh Bán Hạ rồi tỏ vẻ rất cố chấp: “Mặc quần đi, như vậy sẽ lạnh.”
Đinh Bán Hạ nhẹ giọng làm nũng, cô thương lượng: “Không sao đâu, em mặc áo khoác. Hơn nữa trước đây có đôi khi mùa đông em cũng sẽ đi chân trần ra ngoài.”
Từ Lục Ly vẫn hoàn toàn không thể thương lượng: “Sẽ lạnh đấy. Mặc thêm quần đi.”
Miệng Đinh Bán Hạ méo xệch.
Mặt tủi thân miệng méo xệch của cô Đinh luôn là thứ khiến Từ Lục Ly không thể nào chịu nổi, trong lúc nhất thời, anh có hơi mềm lòng, nhưng sau đó lại khôi phục tinh thần trong 1 giây: “Không cần bàn cãi.”
Được rồi, thấy chiêu mà mình giỏi nhất cũng không dùng được, Đinh Bán Hạ đành phải ấm ức quay về phòng mặc thêm quần tất.
Mẹ Đinh ngồi một bên nhìn cảnh tượng trước mắt, bà thầm gật đầu.
Từ Lục Ly thật sự đối xử với con gái nhà mình rất tốt, có đôi khi bà sẽ không khỏi lo lắng rằng nếu xảy ra chuyện gì đó thì có phải Từ Lục Ly sẽ nghe theo con gái mình hay không?
Bây giờ xem ra, quả thực Từ Lục Ly sẽ để con gái mình quyết định mọi việc, tiền đề là chuyện này không gây tổn hại đến thân thể của Hạ Hạ.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Nhìn thấy Đinh Bán Hạ mặc thêm quần tất, Từ Lục Ly mới vừa lòng, anh lễ phép nói với mẹ Đinh: “Vậy dì ơi, bọn cháu ra ngoài trước đây ạ.”
Mẹ Đinh cười đáp: “Được, trên đường Tiểu Từ chú ý an toàn nhé.”
Đinh Bán Hạ nói thầm trong lòng, rốt cuộc ai mới là con ruột của mẹ cô vậy...
Trước khi đến hội chợ Manga Anime, Đinh Bán Hạ nghĩ chắc chắn sẽ có rất nhiều người.
Nhưng mà! Cô hoàn toàn không ngờ được lại nhiều đến vậy.
Lúc Từ Lục Ly tìm vị trí để đỗ xe, Đinh Bán Hạ nhìn bản đồ chỉ đường, sau đó cô phát hiện những nhân vật trong giới 2D mà cô biết, phía trước mỗi người đều có một hàng dài chờ được ký tên.
Cô không khỏi nuốt nước bọt, mẹ ơi, giới 2D vẫn rất đáng sợ.
Lúc Từ Lục Ly đỗ xe xong rồi lại đây, đúng lúc thấy Đinh Bán Hạ đang cố gắng nhón chân, duỗi cổ nhìn về phía Thù Vinh.
Trong lúc nhất thời, Từ Lục Ly có hơi buồn cười, anh đi tới ôm eo Đinh Bán Hạ: “Muốn đi xem Thù Vinh à?”
Đinh Bán Hạ hơi xấu hổ: “Cũng không phải, em chỉ tò mò Thù Vinh trông như thế nào, không ngờ trước hàng của anh ấy lại đông như vậy.”
Từ Lục Ly suy nghĩ: “Ồ, anh xem lịch trình của hội chợ Manga Anime, nửa tiếng sau cậu ấy có một buổi biểu diễn, phải lên sân khấu ca hát. Đến lúc đó anh dẫn em vào hậu trường gặp cậu ấy.”
Ánh mắt Đinh Bán Hạ sáng lên, cô liên tục gật đầu.
Nhưng, cô Đinh tuyệt đối không thể ngờ được rằng, anh Từ luôn đáp ứng với mọi yêu cầu của cô sau khi nhìn thấy cô tò mò và cảm thấy hứng thú về Thù Vinh như vậy, thì trong lòng anh thầm chọc chọc ghi thù cho Thù Vinh.
Để sau này Thù Vinh trả.
Thù Vinh: “...”
Chết tiệt, mình là người duy nhất bị hại trong mối tình của Tên Điệu, phải không?
Trần Nam: “Không, còn tôi nữa.”
Đây là lần đầu tiên Đinh Bán Hạ tới hội chợ Manga Anime, cho nên cô hoàn toàn không ngờ rằng hoạt động của hội chợ Manga Anime lại sôi động như vậy.
Dường như hoạt động nào Đinh Bán Hạ cũng cực kỳ quan tâm, cô lôi kéo Từ Lục Ly dạo qua dạo lại khắp sân.
Mỗi khi gặp goods Anime (*) gì đó đang được bán, Đinh Bán Hạ cũng sẽ cực kỳ tò mò tới gần nhìn xem, sau đó kéo Từ Lục Ly: “Em muốn bộ bài này!”
(*) Những mặt hàng được các nhà sản xuất tạo ra với mục đích quảng bá, cho một nhân vật hay một bộ Anime nào đó. Ví dụ như: Gấu bông, móc khóa, card, huy hiệu...
Từ Lục Ly nhìn thoáng qua rồi bật cười, đây là một bộ bài Tarot goods Manga Anime, vậy mà Đinh Bán Hạ lại gặp phải.
Sau khi thanh toán tiền, Đinh Bán Hạ còn thích thú mở ra ngay tại chỗ, khi gặp phải điều gì đó khá đặc biệt, cô còn rất phấn khích mà đưa cho Từ Lục Ly xem. Quả thực cô vô cùng hứng thú với đồ liên quan đến Tarot, bây giờ lại hiếm khi thấy được những thứ này, nên cũng không khỏi phấn khích.
Từ Lục Ly nhìn hành động hơi trẻ con của cô thì mỉm cười, cũng hết sức kiên nhẫn.
Người bán goods Tarot Manga Anime là một cô gái, nhân lúc quầy không có ai, cô ấy nhìn Từ Lục Ly và Đinh Bán Hạ vài lần, vẫn không nhịn được hỏi: “Xin hỏi, là Tô Tên Điệu sao?”
Đinh Bán Hạ sửng sốt, động tác lật xem bài Tarot trong tay ngừng lại, cô liếc nhìn cô gái bán goods.
Cô gái kia vội vàng xua tay: “Các bạn đừng hiểu lầm, tôi không có ý khác. Tôi là fans trung thành của Tô Tên Điệu, thích Tên Điệu lâu rồi. Ban nãy nghe giọng của các bạn thấy có chút quen thuộc, hơn nữa tôi đã nhìn ảnh chụp sườn mặt của các bạn, cảm thấy hơi giống...”
Nhìn dáng vẻ hơi mất tự nhiên của cô gái, Từ Lục Ly hơi thu lại nụ cười dựng lên vì Đinh Bán Hạ vừa rồi, anh lắc đầu: “Xin lỗi, bạn nhận sai người rồi.”
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Không biết cô gái đang thở phào nhẹ nhõm hay là hơi thất vọng, lại nhìn qua nhìn lại Từ Lục Ly và Đinh Bán Hạ. Tuy người đàn ông này đã phủ nhận suy đoán của mình, nhưng cô ấy càng nhìn càng thấy giống...
Không nói thứ khác, tuy nghe tiếng nhận người là không đúng lắm, nhưng cô ấy thật sự cảm thấy, cảm giác trên người người đàn ông này quá giống Tên Điệu. Nhưng cô ấy cũng hiểu, Tên Điệu vẫn luôn vô cùng kín tiếng, nhiều năm như vậy vẫn không chịu lộ mặt, chắc chắn là vì không muốn cuộc sống của mình bị quấy rầy.
Từ Lục Ly nhìn thoáng qua đồng hồ, sau đó anh sờ mái tóc mềm mại của Đinh Bán Hạ: “Buổi biểu diễn bên kia sắp bắt đầu rồi, chúng ta qua đó đi.”
Sau đó anh nắm chặt tay Đinh Bán Hạ, cẩn thận như đang cầm một viên ngọc quý.
Có lẽ là vì sự tương phản giữa người đàn ông trước đó và bây giờ thật sự quá lớn, nên trong lúc nhất thời, cô gái bán goods cũng hơi bất ngờ.
Sự lạnh lùng xa cách đối với người ngoài và sự dịu dàng quan tâm đối với cô gái đáng yêu này, thật sự khiến người ta không thể không có ấn tượng sâu sắc.
Nếu như vừa rồi trong lòng cô ấy vẫn có chút nghi ngờ, thì bây giờ trong lòng cô gái bán goods gần như chắc chắn được rằng người đàn ông cực kỳ đẹp trai này chính là Tô Tên Điệu.
Tô Mạc Già cũng như thế.
Đối xử với ai cũng lạnh lùng, lịch sự mà lại có khoảng cách. Chỉ khi đối với người gọi là Tarot Reader Alexia kia thì mới có thể lộ ra một mặt hoàn toàn khác.
Khi được hỏi thích kiểu con gái nào, anh sẽ trả lời răng, mình thích con gái biết bói toán; cũng sẽ nói, không được trêu, khi Thù Vinh nói rằng có thể tới trêu ghẹo chị bé Alexia; còn nói, tôi có tình cảm là đủ rồi, sau khi Alexia lồng tiếng không có cảm xúc xong.
Loại dung túng này, là có một không hai.
-
Lúc Từ Lục Ly dẫn Đinh Bán Hạ đến hậu trường, thì Thù Vinh, Khâu Lạc Lê và Thư Phong đang ngồi trước sân khấu để chuẩn bị, có lẽ đã chuẩn bị gần xong rồi nên ba người đang thấp giọng cười nói gì đó.
Thư Phong là người đầu tiên chú ý tới Từ Lục Ly đang đi vào, ánh mắt anh ấy sáng lên, sau đó, lúc thấy Từ Lục Ly đang nắm tay Đinh Bán Hạ thì đôi mắt anh ấy lại càng sáng hơn.
“Tên Điệu, được đấy, nhanh vậy đã tới khoe khoang tình cảm với bọn tôi?”
Thành thật mà nói, sau khi tiếp xúc với những người trong giới 2D này một thời gian dài, cũng biết mấy đại thần trong giới 2D thích trêu chọc Từ Lục Ly đến mức nào.
Nhưng mà, cô Đinh không sợ!
Da mặt cô dày!
Huống chi còn có anh Từ tự hào về bạn gái.
Từ Lục Ly thản nhiên trả lời: “Đúng vậy, suy cho cùng thì mấy cậu cũng đâu có bạn gái.”
Thù Vinh & Khâu Lạc Lê & Thư Phong: “...”
Cậu có bạn gái thì có thể muốn làm gì thì làm như vậy sao!?
Đinh Bán Hạ bật cười phụt một tiếng: “Lát nữa các anh lên sân khấu biểu diễn gì thế?”
Thù Vinh vẫn lẳng lặng ngồi một bên vẽ vòng tròn: “Không nói cho cô.”
So sánh với nhau, Khâu Lạc Lê thật sự dịu dàng hơn rất nhiều: “Tôi và A Vinh hát, Thư Phong độc thoại.”
Đinh Bán Hạ gật đầu tỏ vẻ đã biết, sau đó cô nhìn về phía Thù Vinh: “Thù Vinh, anh đừng vẽ vòng tròn nữa. Anh đứng lên đi, tôi trộm nói cho anh một tin.”
Thù Vinh không tình nguyện lắm, rồi lại bị uy lực của Tô Mạc Già đang đứng một bên làm cho sợ hãi: “Tin gì?”
Đinh Bán Hạ cười rất mờ ám: “Bạn thân của tôi đó, cô ấy có hứng thú với anh.”
Theo như cô được biết, hẳn là Từ Lục Ly chưa từng hát bao giờ? Cho nên có rất nhiều fans đều cho rằng anh hoàn toàn không biết hát. Cũng đúng, bạn yêu cầu một diễn viên lồng tiếng ca hát, vốn dĩ đã có phần làm khó người ta rồi.
Hơn nữa, cô đã làm bạn học cấp 3 với Từ Lục Ly 3 năm, nhưng hình như cũng chưa từng thấy Từ Lục Ly hát?
“Tên Điệu thật sự muốn đi hát sao?” Đinh Bán Hạ không khỏi xác nhận lại với Thù Vinh.
Vừa thấy phản ứng của Đinh Bán Hạ là Thù Vinh đã biết, quả nhiên, ngay cả vợ của Tên Điệu cũng không biết chuyện Tên Điệu sẽ hát... Anh ấy trả lời: “Đúng vậy, hôm nay design của câu lạc bộ đã làm xong poster, có lẽ tài khoản chính thức của câu lạc bộ sẽ công bố chuyện này trong vòng hai ngày tới.”
Đinh Bán Hạ đột nhiên nghĩ tới điều gì đó, cô hỏi Thù Vinh: “Lễ kỷ niệm của câu lạc bộ các anh là khi nào vậy?”
“Ngày 21 tháng 2.”
Đinh Bán Hạ nhếch môi cười, quả nhiên.
“Được rồi, tôi nghĩ tôi đã đoán được vì sao Tên Điệu sẽ hát rồi.”
Thù Vinh lập tức truy hỏi: “Vì sao?”
Đinh Bán Hạ đắc ý: “Không nói cho anh biết đâu.”
Thù Vinh: “...”
Chết tiệt, anh ấy muốn hỏi có phải Alexia đã học được thói hư của Tên Điệu rồi hay không, thật là, gợi sự tò mò của người khác xong rồi lại tàn nhẫn từ chối không nói cho người khác biết sự thật.
Đinh Bán Hạ mỉm cười.
Ngày 21 tháng 2, chẳng phải là sinh nhật của cô sao.
-
Hội chợ Manga Anime ở thành phố N này là hội chợ Manga Anime lần đầu tiên sau Tết Âm Lịch, lại có Thù Vinh, Khâu Lạc Lê và Thư Phong, những đại thần rất khó được nhìn thấy trong giới 2D, nên có vẻ cực kỳ hoành tráng.
Đinh Bán Hạ và Từ Lục Ly hẹn nhau buổi chiều cùng đi, nên buổi sáng cô vẫn vui vẻ ngủ nướng.
Đinh Bán Hạ ngó tới ngó lui quần áo của mình trong gương, sau đó cô hài lòng gật đầu.
Mẹ Đinh vẫn ở bên ngoài gọi cô: “Hạ Hạ, con nhanh lên, Tiểu Từ nhà người ta đã chờ con nửa ngày rồi!”
Đinh Bán Hạ lên tiếng, dọn túi rồi bước nhanh ra ngoài.
Từ Lục Ly đang ngồi trên sofa trò chuyện với mẹ Đinh, lúc nhìn thấy Đinh Bán Hạ ra ngoài, đầu tiên là ánh mắt anh sáng lên, giây tiếp theo lại nhíu mày.
Dựa theo hiểu biết của Đinh Bán Hạ về anh, có lẽ ánh mắt anh sáng lên là vì thấy cô, còn nhíu mày lại là vì——
Cô chỉ mặc váy.
Đúng, không mặc quần tất...
Quả nhiên, Từ Lục Ly nhìn Đinh Bán Hạ rồi tỏ vẻ rất cố chấp: “Mặc quần đi, như vậy sẽ lạnh.”
Đinh Bán Hạ nhẹ giọng làm nũng, cô thương lượng: “Không sao đâu, em mặc áo khoác. Hơn nữa trước đây có đôi khi mùa đông em cũng sẽ đi chân trần ra ngoài.”
Từ Lục Ly vẫn hoàn toàn không thể thương lượng: “Sẽ lạnh đấy. Mặc thêm quần đi.”
Miệng Đinh Bán Hạ méo xệch.
Mặt tủi thân miệng méo xệch của cô Đinh luôn là thứ khiến Từ Lục Ly không thể nào chịu nổi, trong lúc nhất thời, anh có hơi mềm lòng, nhưng sau đó lại khôi phục tinh thần trong 1 giây: “Không cần bàn cãi.”
Được rồi, thấy chiêu mà mình giỏi nhất cũng không dùng được, Đinh Bán Hạ đành phải ấm ức quay về phòng mặc thêm quần tất.
Mẹ Đinh ngồi một bên nhìn cảnh tượng trước mắt, bà thầm gật đầu.
Từ Lục Ly thật sự đối xử với con gái nhà mình rất tốt, có đôi khi bà sẽ không khỏi lo lắng rằng nếu xảy ra chuyện gì đó thì có phải Từ Lục Ly sẽ nghe theo con gái mình hay không?
Bây giờ xem ra, quả thực Từ Lục Ly sẽ để con gái mình quyết định mọi việc, tiền đề là chuyện này không gây tổn hại đến thân thể của Hạ Hạ.
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Nhìn thấy Đinh Bán Hạ mặc thêm quần tất, Từ Lục Ly mới vừa lòng, anh lễ phép nói với mẹ Đinh: “Vậy dì ơi, bọn cháu ra ngoài trước đây ạ.”
Mẹ Đinh cười đáp: “Được, trên đường Tiểu Từ chú ý an toàn nhé.”
Đinh Bán Hạ nói thầm trong lòng, rốt cuộc ai mới là con ruột của mẹ cô vậy...
Trước khi đến hội chợ Manga Anime, Đinh Bán Hạ nghĩ chắc chắn sẽ có rất nhiều người.
Nhưng mà! Cô hoàn toàn không ngờ được lại nhiều đến vậy.
Lúc Từ Lục Ly tìm vị trí để đỗ xe, Đinh Bán Hạ nhìn bản đồ chỉ đường, sau đó cô phát hiện những nhân vật trong giới 2D mà cô biết, phía trước mỗi người đều có một hàng dài chờ được ký tên.
Cô không khỏi nuốt nước bọt, mẹ ơi, giới 2D vẫn rất đáng sợ.
Lúc Từ Lục Ly đỗ xe xong rồi lại đây, đúng lúc thấy Đinh Bán Hạ đang cố gắng nhón chân, duỗi cổ nhìn về phía Thù Vinh.
Trong lúc nhất thời, Từ Lục Ly có hơi buồn cười, anh đi tới ôm eo Đinh Bán Hạ: “Muốn đi xem Thù Vinh à?”
Đinh Bán Hạ hơi xấu hổ: “Cũng không phải, em chỉ tò mò Thù Vinh trông như thế nào, không ngờ trước hàng của anh ấy lại đông như vậy.”
Từ Lục Ly suy nghĩ: “Ồ, anh xem lịch trình của hội chợ Manga Anime, nửa tiếng sau cậu ấy có một buổi biểu diễn, phải lên sân khấu ca hát. Đến lúc đó anh dẫn em vào hậu trường gặp cậu ấy.”
Ánh mắt Đinh Bán Hạ sáng lên, cô liên tục gật đầu.
Nhưng, cô Đinh tuyệt đối không thể ngờ được rằng, anh Từ luôn đáp ứng với mọi yêu cầu của cô sau khi nhìn thấy cô tò mò và cảm thấy hứng thú về Thù Vinh như vậy, thì trong lòng anh thầm chọc chọc ghi thù cho Thù Vinh.
Để sau này Thù Vinh trả.
Thù Vinh: “...”
Chết tiệt, mình là người duy nhất bị hại trong mối tình của Tên Điệu, phải không?
Trần Nam: “Không, còn tôi nữa.”
Đây là lần đầu tiên Đinh Bán Hạ tới hội chợ Manga Anime, cho nên cô hoàn toàn không ngờ rằng hoạt động của hội chợ Manga Anime lại sôi động như vậy.
Dường như hoạt động nào Đinh Bán Hạ cũng cực kỳ quan tâm, cô lôi kéo Từ Lục Ly dạo qua dạo lại khắp sân.
Mỗi khi gặp goods Anime (*) gì đó đang được bán, Đinh Bán Hạ cũng sẽ cực kỳ tò mò tới gần nhìn xem, sau đó kéo Từ Lục Ly: “Em muốn bộ bài này!”
(*) Những mặt hàng được các nhà sản xuất tạo ra với mục đích quảng bá, cho một nhân vật hay một bộ Anime nào đó. Ví dụ như: Gấu bông, móc khóa, card, huy hiệu...
Từ Lục Ly nhìn thoáng qua rồi bật cười, đây là một bộ bài Tarot goods Manga Anime, vậy mà Đinh Bán Hạ lại gặp phải.
Sau khi thanh toán tiền, Đinh Bán Hạ còn thích thú mở ra ngay tại chỗ, khi gặp phải điều gì đó khá đặc biệt, cô còn rất phấn khích mà đưa cho Từ Lục Ly xem. Quả thực cô vô cùng hứng thú với đồ liên quan đến Tarot, bây giờ lại hiếm khi thấy được những thứ này, nên cũng không khỏi phấn khích.
Từ Lục Ly nhìn hành động hơi trẻ con của cô thì mỉm cười, cũng hết sức kiên nhẫn.
Người bán goods Tarot Manga Anime là một cô gái, nhân lúc quầy không có ai, cô ấy nhìn Từ Lục Ly và Đinh Bán Hạ vài lần, vẫn không nhịn được hỏi: “Xin hỏi, là Tô Tên Điệu sao?”
Đinh Bán Hạ sửng sốt, động tác lật xem bài Tarot trong tay ngừng lại, cô liếc nhìn cô gái bán goods.
Cô gái kia vội vàng xua tay: “Các bạn đừng hiểu lầm, tôi không có ý khác. Tôi là fans trung thành của Tô Tên Điệu, thích Tên Điệu lâu rồi. Ban nãy nghe giọng của các bạn thấy có chút quen thuộc, hơn nữa tôi đã nhìn ảnh chụp sườn mặt của các bạn, cảm thấy hơi giống...”
Nhìn dáng vẻ hơi mất tự nhiên của cô gái, Từ Lục Ly hơi thu lại nụ cười dựng lên vì Đinh Bán Hạ vừa rồi, anh lắc đầu: “Xin lỗi, bạn nhận sai người rồi.”
Bạn đang đọc bản chuyển ngữ thuộc về allinvn.net
Không biết cô gái đang thở phào nhẹ nhõm hay là hơi thất vọng, lại nhìn qua nhìn lại Từ Lục Ly và Đinh Bán Hạ. Tuy người đàn ông này đã phủ nhận suy đoán của mình, nhưng cô ấy càng nhìn càng thấy giống...
Không nói thứ khác, tuy nghe tiếng nhận người là không đúng lắm, nhưng cô ấy thật sự cảm thấy, cảm giác trên người người đàn ông này quá giống Tên Điệu. Nhưng cô ấy cũng hiểu, Tên Điệu vẫn luôn vô cùng kín tiếng, nhiều năm như vậy vẫn không chịu lộ mặt, chắc chắn là vì không muốn cuộc sống của mình bị quấy rầy.
Từ Lục Ly nhìn thoáng qua đồng hồ, sau đó anh sờ mái tóc mềm mại của Đinh Bán Hạ: “Buổi biểu diễn bên kia sắp bắt đầu rồi, chúng ta qua đó đi.”
Sau đó anh nắm chặt tay Đinh Bán Hạ, cẩn thận như đang cầm một viên ngọc quý.
Có lẽ là vì sự tương phản giữa người đàn ông trước đó và bây giờ thật sự quá lớn, nên trong lúc nhất thời, cô gái bán goods cũng hơi bất ngờ.
Sự lạnh lùng xa cách đối với người ngoài và sự dịu dàng quan tâm đối với cô gái đáng yêu này, thật sự khiến người ta không thể không có ấn tượng sâu sắc.
Nếu như vừa rồi trong lòng cô ấy vẫn có chút nghi ngờ, thì bây giờ trong lòng cô gái bán goods gần như chắc chắn được rằng người đàn ông cực kỳ đẹp trai này chính là Tô Tên Điệu.
Tô Mạc Già cũng như thế.
Đối xử với ai cũng lạnh lùng, lịch sự mà lại có khoảng cách. Chỉ khi đối với người gọi là Tarot Reader Alexia kia thì mới có thể lộ ra một mặt hoàn toàn khác.
Khi được hỏi thích kiểu con gái nào, anh sẽ trả lời răng, mình thích con gái biết bói toán; cũng sẽ nói, không được trêu, khi Thù Vinh nói rằng có thể tới trêu ghẹo chị bé Alexia; còn nói, tôi có tình cảm là đủ rồi, sau khi Alexia lồng tiếng không có cảm xúc xong.
Loại dung túng này, là có một không hai.
-
Lúc Từ Lục Ly dẫn Đinh Bán Hạ đến hậu trường, thì Thù Vinh, Khâu Lạc Lê và Thư Phong đang ngồi trước sân khấu để chuẩn bị, có lẽ đã chuẩn bị gần xong rồi nên ba người đang thấp giọng cười nói gì đó.
Thư Phong là người đầu tiên chú ý tới Từ Lục Ly đang đi vào, ánh mắt anh ấy sáng lên, sau đó, lúc thấy Từ Lục Ly đang nắm tay Đinh Bán Hạ thì đôi mắt anh ấy lại càng sáng hơn.
“Tên Điệu, được đấy, nhanh vậy đã tới khoe khoang tình cảm với bọn tôi?”
Thành thật mà nói, sau khi tiếp xúc với những người trong giới 2D này một thời gian dài, cũng biết mấy đại thần trong giới 2D thích trêu chọc Từ Lục Ly đến mức nào.
Nhưng mà, cô Đinh không sợ!
Da mặt cô dày!
Huống chi còn có anh Từ tự hào về bạn gái.
Từ Lục Ly thản nhiên trả lời: “Đúng vậy, suy cho cùng thì mấy cậu cũng đâu có bạn gái.”
Thù Vinh & Khâu Lạc Lê & Thư Phong: “...”
Cậu có bạn gái thì có thể muốn làm gì thì làm như vậy sao!?
Đinh Bán Hạ bật cười phụt một tiếng: “Lát nữa các anh lên sân khấu biểu diễn gì thế?”
Thù Vinh vẫn lẳng lặng ngồi một bên vẽ vòng tròn: “Không nói cho cô.”
So sánh với nhau, Khâu Lạc Lê thật sự dịu dàng hơn rất nhiều: “Tôi và A Vinh hát, Thư Phong độc thoại.”
Đinh Bán Hạ gật đầu tỏ vẻ đã biết, sau đó cô nhìn về phía Thù Vinh: “Thù Vinh, anh đừng vẽ vòng tròn nữa. Anh đứng lên đi, tôi trộm nói cho anh một tin.”
Thù Vinh không tình nguyện lắm, rồi lại bị uy lực của Tô Mạc Già đang đứng một bên làm cho sợ hãi: “Tin gì?”
Đinh Bán Hạ cười rất mờ ám: “Bạn thân của tôi đó, cô ấy có hứng thú với anh.”
Danh sách chương