Mây đen dường như sà xuống sát mặt đất, tầng mây trở nên dày đặc đen kịt giống như một bàn tay khổng lồ đang bao phủ toàn bộ đất trời.
Những cơn cuồng phong giận dữ, lao xuyên qua những khe hở của những toà nhà lớn, giống như những vong hồn đang cất tiếng gào thét trong tuyệt vọng, những âm thanh ghê rợn đó khiến cho con người ta phải sợ hãi.
Nhóm người Lâm Siêu vẫn mạnh mẽ đạp chân lên mặt tuyết ẩm ướt trên đường cao tốc, không ngừng tiến về phía trước.
Gào! Lúc mọi người đi ngang qua một chiếc xe hơi rách nát nằm trên đường, thi thể của một người phụ nữ đã chết đang ngồi ở vị trí lái xe bỗng nhiên mở mắt, đôi mắt trở nên dữ tợn, đột nhiên đập vỡ cửa kính xe, vươn bàn tay ra ngoài tấn công!
Phốc một tiếng, tia Gramma xạ tuyến chợt lóe lên một cái, trong nháy mắt đã xuyên thủng bộ não của nó.
Nhóm người Lâm Siêu vẫn tiếp tục băng qua làm như không có chuyện gì xảy ra, những chuyện tương tự như vậy bọn họ đã gặp rất nhiếu lần, đã sớm tạo thành thói quen.
Trên đường cao tốc khắp nơi đều xuất hiện những vết lõm xuống, đều nhau. Qua một lúc, nhóm người Lâm Siêu phát hiện ra một cái hố có chiều dài hơn mười mét nằm ở giữa đường cao tốc, dường như có một thứ gì đó khổng lồ vừa di chuyển qua tạo thành, làm cho mặt đường nhựa cùng xi măng bị cào nát nham nhở.
"Không biết, cái dạng quái vật nào mới có thể tạo ra dấu vết lớn như vậy?" Phạm Hương Ngữ lắc đầu cảm thán.
Lâm Siêu điểm nhẹ mũi chân, ngay lập tức cả cơ thể nhẹ nhàng bay qua cái hố, tiếp tục tiến về phía trước.
Bảy tám giờ sau nhóm người Lâm Siêu rốt cuộc đi tới trung tâm thanh phố, cũng chính thức bước vào khu Vực sâu. Xuất hiện trước mắt bọn họ một khu vực trống trải lạnh lẽo tràn ngập băng tuyết, phía xa xa là những toàn nhà cao tầng sừng sững tựa như những con quái vật khổng lồ, đang nở nụ cười âm lãnh, từ trên cao quan sát bọn họ.
Đủ thứ mùi bay trong không khí, nhưng nồng nặc nhất chính là mùi máu tươi.
Lâm Siêu có thể thông qua những thứ mùi vị bay trong không khí tiến hành phân tích nhận biết ra được rất nhiều thông tin khác nhau, ánh mắt của hắn hơi lóe lên, những tế bào trong cơ thể từ từ kích hoạt, cơ thể dần được làm nóng. Những năng lực trong cơ thể bắt đầu khởi động, một khi xảy ra bất kỳ một nguy cơ gây nguy hiểm thì cơ thể hắn sẽ nhanh chóng có phản ứng thích hợp để đối phó với nhưng nguy hiểm tiềm tàng xung quanh.
Đám người Phạm Hương Ngữ cũng ngửi thấy được thứ mùi hỗn tạp bay trong không khí, hơn nữa mùi máu tươi tanh nồng cùng mùi thi thể đang phân hủy, khiến bọn họ khẽ nhíu mày, có cảm giác không chịu được, ngay lập tức đưa tay bịt kín lỗ mũi. Dùng miệng để hô hấp.
"Chít…chít…"
Đúng lúc này, có một vài tiếng kêu bén nhọn vang lên, từ trong gầm một chiếc xe ô-tô rách nát, có mấy con chuột biến dị đột nhiên lao ra. Toàn bộ lông trên cơ thể bọn chúng có một màu đỏ rực, kích thước cơ thể tương đương một con heo sữa, đôi mắt đỏ rực hung tợn, nhìn về phía nhóm người Lâm Siêu, ngay lập tức lao tới tấn công.
Phốc…phốc…phốc.
Mấy tia Gramma xạ tuyến chợt bắn ra, chính xác bắn xuyên qua đầu bọn nó.
Tiện tay giải quyết mấy con chuột này, Lâm Siêu mở ra năng lực Vô Hạn Khúc Xạ tiến hành quan sát những khu vực phụ cận ba mươi dặm xung quanh. Ngay lập tực phát hiện ra xung quanh chỗ nào cũng có bóng dáng của lũ Hủ thi cùng quái vật.
Lũ quái vật này hoặc là đi theo từng đàn, hoặc chỉ có những quái vật khổng lồ du đãng một mình.
Ở trung tâm khu Vực sâu, những quái vật có thể chất cao cấp có số lượng vô cùng phong phú. Ở bên ngoài khu Vực sâu muốn tìm một con quái vật có thể chất gấp bảy tám chục lần vô cùng khó khăn, nhưng ở khu Vực sâu tùy ý bất cứ lúc nào cũng sẽ gặp phải.
"Hả?"
Chính lúc này, Lâm Siêu có cảm giác mặt đất dưới chân mình dường như đang chấn động. Gương mặt hắn hơi biến sắc, ngay lập tức ngồi xuống rồi úp tai xuống mặt đất chăm chú nghe ngóng.
Nhắm hai mắt lại, tập trung tinh thần lắng nghe những âm thanh, chấn động từ lòng đất vọng lại.
Lâm Siêu thông qua khả năng phân tích vô cùng cường hãn của mình, nên có thể dựa vào những âm thanh, chấn động từ mặt đất truyền tới mà có thể dựng lên một hình ảnh hoàn chỉnh của những gì đang xảy ra từ rất xa.
Đây là…
Lâm Siêu đột ngột mở to hai mắt. Gương mặt trở nên vô cùng kinh hãi, không chút nghĩ ngợi, kêu lên: "Mau đi vào Không gian Thứ nguyên!" Vừa nói đôi cánh Rồng trên lưng hắn nhanh chóng mọc dài ra.
Nhóm người Phạm Hương Ngữ trong lòng cảm thấy rất kinh hãi, không có nói gì, tất cả nhanh chóng chui vào bên trong Không gian Thứ nguyên.
Chờ khi các nàng tất cả đều tiến vào, Lâm Siêu ngẩng đầu lên, thông quan năng lực Vô hạn khúc xạ, có thể quan sát được những gì xảy ra ba mươi dặm phía trước mặt. Chỉ thấy, ở nơi đó bỗng nhiên có mấy con chuột với bộ lông đỏ rực đang không ngừng chui ra từ trong gầm những chiếc xe ô-tô rách nát và từ bên trong những toàn nhà.
Mà ở phía trước những con chuột đó có một con Ưng Sư màu đen, trên lưng có đôi cánh ngắn cũn, thể tích gấp ba lần con voi, cũng có thể coi nó là cự thú. Khi con Ưng Sư nhìn thấy những con chuột này, không những không lao vào tấn công giết chết bọn chúng, trái lại biểu hiện của nó vô cùng hoảng sợ, đôi cánh trên lưng ra sức vỗ mạnh, quay đầu chạy thục mạng.
Đôi cánh nhỏ ngắn này không có cách nào nâng được cơ thể trầm trọng của nó lên, nhưng lại khiến cho tốc độ của nó tăng lên một chút.
Mà ánh mắt của Lâm Siêu lại tập trung ở phía sau những con chuột.
Chỉ thấy, một mảng đỏ rực trải dài dường như vô tận, không có điểm dừng!
Thử Triều!
Có vô số những con chuột biến dị, như một cơn lũ màu đỏ không gì có thể ngăn cản được, mạnh mẽ nhanh chóng càn quét mọi thứ dọc theo đường chúng di chuyển.
Một ít Hủ thi thể chất thấp kém, không có trí khôn, nhìn thấy cơn lũ màu dỏ thì gào lên tấn công về phía lũ chuột, chỉ trong nháy mắt đã bị chôn vùi trong cơn lũ màu đỏ. Mà ở những hướng khác, những còn quái vật khổng lồ đang nằm nghỉ ngơi hoặc lũ Hủ thi đang dũ đãng theo từng đàn đều bị làm cho kinh động, sợ hãi và quay đầy liều mạng chạy trốn.
Hấp!
Lâm Siêu không chút do dự ngay lập tức lao thẳng lên bầu trời, bay lên tới một độ cao khoảng bảy tám trăm mét, liền thông qua năng lực Ánh sáng che dấu cơ thể, làm cho cơ thể biến mất trong không khí.
Từ trên trời cao nhìn xuống.
Chỉ thấy trên đường phố rách nát, mặt đất bỗng nhiên rung động kịch liệt, có một ít tòa nhà yếu ớt, dưới những cơn địa chấn do Thử Triều gây ra , trên tường xuất hiện những vết rạn nứt rồi nhanh chóng sụp đổ.
Ở cuối ngã tư đường, cơn lũ màu đỏ mạnh mẽ cuốn tới, với sức mạnh như Bài sơn Đảo hải cuốn tới, không có gì có thể ngăn chặn nổi. Những âm thanh Chít…chit không ngừng từ xa vọng lại, rồi thứ mùi tanh tưởi, hôi thối nồng nặc nhanh chóng cuốn tới, tràn qua đường phố dưới chân Lâm Siêu, âm thanh bén nhọn đinh tai nhức óc giống như thanh đao nhọn chọc thẳng vào màng nhĩ.
Ầm…Ầm!
Dưới những cơn địa chấn do cơn lũ Thử Triều mang lại, khiến cho những tòa nhà cao tầng nhanh chóng sụp đổ, bên trong đó có hai người may mắn sống sót, nhưng bọn họ nhanh chóng bị Thử Triều bao phủ, tiếng kêu gào thảm thiết vừa mới phát ra đã đột nhiên ngưng lại.
Một số lượng chuột biến dị không thể nào đếm hết được đang không ngừng lao qua những đống đổ nát, những tòa nhà này giống như thân thể của người khổng lồ, mặc cho lũ chuột lao qua quét sạch.
Lấy định lực của Lâm Siêu, ở khoảng cách an toàn từ trên cao quan sát tràng cảnh long trời lở đất của Thử Triều mà vẫn khiến cho hắn cảm thấy sợ hãi.Mặc dù với lực lượng của hắn, muốn giết chết những con chuột biến dị vô cùng dễ dàng, thậm chí không tốn một chút sức lực nào cả. Nhưng đối với Thử Triều thì lại khác, số lượng của bọn chúng vô cùng khổng lồ, tương đương vài tỉ con, không thể nào giết hết được, chờ khi sức lực trong cơ thể tiêu hao hết, sớm muộn gì cũng sẽ bị Thử Triều phôn thệ.
Bảy tám phút sau.
Cơn lũ màu đỏ cuối cùng cũng biến mất, đường phố rách nát ban nãy bây giờ đã trở thành một mảng hoang vu vắng lặng. Rất nhiều tòa nhà đã bị sàn bằng thành bình địa, tất cả những chiếc xe ô-tô, thi thể, hài cốt tất cả đều bị gặm nhấm không còn lại chút gì.
Những con chuột biến dị này có tên là "Huyết Hỏa Thử". Thân thể của chúng mặc dù chỉ là máu thịt thế nhưng từ trong cơ thể bọn chúng có một nguồn năng lượng vô cùng mạnh mẽ giúp chúng có thể tiêu hoa được phần lớn các loại vật chất, ngay cả sắt thép cũng không ngoại lệ.
Lâm Siêu khống chế đôi cánh rồng, nhanh chóng bay về phìa ngược lại với hướng Thử Triều di chuyển.
Thử Triều rốt cuộc cũng chỉ là một nốt nhạc đệm nho nhỏ trên hành trình của nhóm người Lâm Siêu. Sau khi đến khu vực an toàn Lâm Siêu mới đem đám người Hắc Nguyệt thả ra. Sau đó mới nói qua cho các nàng hiểu rõ tình huống vừa mới xảy ra, sau đó lại tiếp tục lên đường.
Không biết có hay không do cơn lũ Thử Triều quét qua mà dọc đường đi Lâm Siêu không nhìn thấy bất cứ một con quái vật khổng lồ nào, tất cả chỉ là quái vật cùng Hủ thi có thể chất khoảng hai mươi lần, khiến hắn vô cùng chán nản đến cả hứng thú giết bọn chúng cũng không có.
Vèo!
Đúng lúc này, bên trong phạm vi đang quan sát của Lâm Siêu, bỗng nhiên xuất hiện một đạo tàn ảnh màu đen tốc độ di chuyển của nó vô cùng nhanh, đạo tàn ảnh vừa mới lóe lên một cái rồi lại biến mất.
Ánh mắt Lâm Siêu ngay lập tức sáng lên, tập trung tinh thần nắm bắt đạo tàn ảnh kia, thì nhìn thấy đó là một con Lôi Điện Báo vẫn trong giai đoạn đang phát triển, trên đầu nó có một cái sừng ngắn, màu tím vô cùng sắc nhọn. Có tác dụng thụ hút sấm sét trên bầu trời, đây là một loại tài liệu cao cấp dùng để chế tạo binh khí.
Mà Lâm Thi Vũ hiện tại vẫn chưa có vũ khí nào thích hợp, nếu như có thể lấy được cái sừng này, có thể chế tạo binh khí phù hợp với năng lực của nàng.
Lâm Siêu không nói gì, ngay lập tức đưa mấy người Hắc Nguyệt bỏ vào Không gian Thứ nguyên, sau đó tăng tốc đuổi theo.
Lôi Điện Báo giống như một đạo Lôi điện màu tím, tốc độ lao đi rất nhanh, kích thước cơ thể của nó cũng không lớn, tương tự một con ngựa vằn, nhưng dựa vào tốc độ di chuyển của nó có thể tính toán ra được thể chất của nó ít nhất cũng gấp sáu mươi lần. Mà tốc độ của nó hiện tại đã đạt đến tốc độ âm thanh, tương đương với nhân loại có thể chất đạt mốc một trăm lần ở thời điểm bộc phát tốc độ. Nếu nó thi triên ra năng lực Lôi điện thì tốc độ của nó lại có thể tiếp tục tăng lên.
Lôi Điện Báo được coi là một trong những chủng tộc có tốc độ di chuyển trên mặt đất vào loại nhanh nhất!
Tốc độ tăng phúc, khởi động!
Tốc độ của Lâm Siêu ngay lập tức tăng lên, đạt mốc tám mươi lần, nhưng cấu tạo cơ thể con người không giống với Lôi Điện Báo, cơ thể của chúng có cấu tạo thích hợp với việc chạy trốn, khoảng cách giữa hắn và Lôi Điện Báo không ngừng bị kéo dãn.
Bất đắc dĩ, Lâm Siêu chỉ có thể tiến hành Hoàng Kim Hóa hai chân của mình.
Hấp!
Tốc độ của Lâm Siêu ngay lập tức tăng lên, như một cơn cuồng phong, cơ thể như một chiếc phi cơ đang bay sát mặt đất, làm kéo theo một luồng khí lưu khổng lồ khiến cho cây cối đất đá trên mặt đất bị cuốn lên không trung.
Khoảng cách giữa Lâm Siêu và Lôi Điện Báo không ngừng thu ngắn, quãng đường hơn ba mươi dặm, cứ mỗi giây rút ngắn được một trăm mét, sau thời gian ba phút có thể hoàn toàn đuổi kịp.
Lôi Điện Báo dường như cũng cảm giác được Lâm Siêu đang truy đuổi theo nó, nó gầm nhẹ một tiếng, toàn thân xuất hiện một tầng điện lưu màu tím, tốc độ một lần nữa tăng lên, nhưng khoảng cách cũng không kéo dài quá xa. Khoảng cách song phương cũng dần thu ngắn lại, mỗi giây là năm mươi mét, khoảng cách dần dần thu hẹp.
Lôi Điện Báo cảm thấy có chút bồn chồn, nó lại gầm lên một tiếng, rồi bất chợt nghiêng người hướng về hướng khác lao đi.
Ánh mắt Lâm Siêu chợt lóe lên, hơi chần chừ một chút, cơ thể bỗng nhiên dừng lại, con Lôi Điện Báo đột nhiên thay đổi phương hướng làm cho tốc độ của nó bị chậm lại một chút, đây là một lựa chọn vô cùng sai lầm, trừ phi ở hướng đó có một thứ gì đó có thể bảo vệ tính mạng cho nó.
Buông tha hay lập tức đuổi theo giết chết nó.
Sự do dự diễn ra không tới một giây, đôi cánh Rồng sau lưng nhanh chóng mọc dài ra.
Hấp!
Đôi cánh vỗ mạnh, đem cả cơ thể Lâm Siêu biến thành một tàn ảnh mờ nhạt, tốc độ tăng lên mấy lần, khiến cho khoảng cách giữa Lâm Siêu và Lôi Điện Báo nhanh chóng rút ngắn, mỗi giây là một nghìn mét!
Lôi Điện Báo cũng cảm nhận được tốc độ của Lâm Siêu nháy mắt tăng lên, làm cho nó vô cùng sợ hãi, nó gầm to một tiếng khiến cho luồng điện lưu trên có thể nó mạnh mẽ tăng cường ,tốc độ của nó một lần nữa tăng lên, rồi đột nhiên lao vào trong một khu công viên nằm trong rừng rậm.
Xào xạc!
Lá khô bị kình phong quét qua làm bốc lên từng mảng rồi sàn sạt rời xuống.
Lâm Siêu nhanh chóng đuổi theo, nhưng mà ngay khi vừa tiến vào phạm vi công viên, trong nháy mắt cơ thể hắn khựng lại, sắc mặt hơi đổi, dựa vào năng lực Ánh sáng Khúc xạ hắn có thể nhìn thấy được ở phía trước mặt cách xa khoảng ba mươi dặm có một hồ nước tĩnh lặng, bên cạnh hồ nước có một mảng rừng rậm rạp, cây cối trong khu rừng này so với cây cối ở mảng rừng khác có chút bất đồng, vì dường như tất cả chúng nó đều đã tiến hóa ra sinh mạng.
Quan trọng nhất là ở ven hồ, xuất hiện ba thân ảnh quen thuộc khiến cho tâm tình hắn trở nên ngưng trọng, cùng một chút sợ hãi.