Dịch giả: Chu Cường
Grào!
Trên màn hình, sau khi Lâm Thi Vũ giết chết mấy chục sinh vật sinh vật biến dị thì phía trước đột nhiên truyền đến một tiếng gầm rú rất to. Chi thấy từ trong thú triều có một con quái vật có bộ lông đỏ rực giống một con báo nhảy ra. Nó dùng hai con mắt hung lệ nhìn chằm chằm bốn người Lâm Thi Vũ, bộ lông trên người nó có rất nhiều hoa văn vằn vện vắt ngang thân.
Con báo có chiều cao sáu, bảy mét, từ hình dáng có thể phán đoán ít nhất nó là một con quái vật loại hình B.
Vẻ mặt Lâm Thi Vũ bình thản, người bình thường muốn kiểm tra sức mạnh của quái vật cần thông quan quá trình phân tích và đo lường tế bào. Hoặc thông qua thiết bị cảm ứng năng lượng sinh mệnh. Nhưng, năng lượng của Lâm Thi Vũ là lôi điện, thông qua năng lực của mình để cảm ứng được từ trường sinh mệnh mạnh hay yếu trong cơ thể của những sinh mệnh khác.
Grào!
Con báo biến dị có bộ lông đỏ rực gầm lên một tiếng. Sau khi Lâm Thi Vũ vừa mới phóng thích năng lượng đã hấp dẫn nó chạy tới. Nó từ trên cơ thể của bốn kẻ nhân loại ngửi được hương vị thơm ngon ngọt ngào, cảm giác thèm ăn đã kích thích thần kinh của nó. Thêm nữa, trên chiến trường nồng nặc mùi máu tanh đã kích thích thú tính của nó. Lúc này, nó không quan tâm tới bất cứ chuyện gì khác, nhanh chóng chạy đến đây.
Trên màn hình, mọi người thấy Lâm Thi Vũ từ từ giơ một ngón tay lên, trên ngón tay múp míp lượn lờ điện quang. Trong thời điểm con báo biến dị vừa mới lao tới, dòng diện trên đầu ngón tay Lâm Thi Vũ đột nhiên biến lớn, hóa thành những tia lửa điện to như cánh tay, bắn thẳng ra.
Phốc xoẹt!
Luồng điện cao áp như một con linh xà vặn vẹo bắn thẳng vào cơ thể của báo biến dị. Đồng thời, luồng điện cao áp đó tách ra thành bảy, tám tia lửa điện to như cánh tay trẻ con bắn về các vị trí nhược điểm trên cơ thể của báo biến dị như hai mắt, miệng, lỗ tai.
Bộ lông màu đỏ rực của báo biến dị nhanh chóng bị đốt cháy đen, nó tức giận điên cuồng gầm lên một tiếng. Bỗng nhiên, có một ngọn lửa bốc lên từ bàn chân trước của nó rồi nhanh chóng lan ra cả toàn thân, chẳng mấy chốc cả người nó đã bị bao trùm trong ngọn lửa. Nhiệt độ ngọn lửa vô cùng khủng khiếp tỏa ra khiến đất đá dưới chân tường thành bị đốt cháy đen. Nếu như nó lao vào trong đám binh lính, ngọn lửa đó trong nháy mắt có thể thiêu rụi cơ thể nhân loại.
Grào!
Báo biến dị mở miệng gầm lên một tiếng, bên trong khoang miệng đầy răng mọc lởm chởm mơ hồ có thể thấy được có những đám lửa đang bốc lên.
Thần sắc của Lâm Thi Vũ vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra, ngón tay múp míp vẫn giơ lên. Trên đầu ngón tay lượn lờ tia lửa điện, trong nháy mắt phân ra làm hai tia lửa điện. Một tia bắn thẳng vào trong khoang miệng của báo biến dị. Môt tia lửa điện còn lại biến hình, biến thành một lưỡi đao nhọn treo lơ lửng ở phía trên người của báo biến dị.
Phốc!
Lưỡi đao nhọn được hình thành từ tia lửa điện từ trên cao đâm thẳng xuống mạnh mẽ xuyên thủng đầu báo biến dị. Dòng điện truyền vào trong cơ thể nó, nhiệt độ cao tỏa ra từ dòng điện nhanh chóng thiêu cháy các tế bào trong cơ thể. Toàn thân nó run lên bần bật khi bị dòng điện chạy qua, cơ quan nội tạng, xương cốt bị đốt cháy. Luồng lửa trong khoang miệng của nó không có cách nào khống chế nhanh chóng nổ tung, đem hàm dưới của nó nổ bay mất.
Tất cả mọi chuyện diễn ra khi miêu tả thì rất là chậm nhưng kì thực tốc độ rất nhanh, chỉ có mấy giây thời gian.
Đám người Liêu Cương, La Kiếm, Triệu Thuẫn trong phòng chỉ huy có chút giật mình. Lúc trước, bên trong phòng khách bọn họ đã nhìn thấy qua năng lực của tiểu cô nương này. Biết thân thủ của Lâm Thi Vũ không kém, nhưng không nghĩ tới chỉ trong vài giây có thể giết chết một con quái vật loại hình B! Thực lực như vậy, tuyệt đối có tư cách đối kháng với quái vật loại hình A!
Những vị tham mưu trong phòng chỉ huy đều trở nên vô cùng khiếp sợ.
Một bé gái chưa tới 10 tuổi lại có thể dễ dàng đánh chết một con quái vật loại hình B có chiều cao 6, 7 mét? Đây chính là người từ căn cứ Tinh Thần tới?
“Không nghĩ tới, tiểu cô nương này lại có sức mạnh chống lại được quái vật loại hình A!”
Vẻ mặt Liêu Cương phức tạp, lúc trước trong khi đang tuyệt vọng hắn còn tỏ ra oán hận căn cứ Tinh Thần. Đem việc xuất hiện con quái vật loại hình S kia đổ toàn bộ lên đầu căn cứ Tinh Thần. Giờ nghĩ lại, nếu như bọn họ lựa chọn tin tưởng, phái những người này tới. Bản thân sẽ không rơi vào tình huống bí quá hóa liều, đem vũ khí sinh hóa vẫn đang trong quá trình thử nghiệm ra sử dụng.
Không ngờ mọi chuyện lại đúng như lời của tiểu cô nương đó nói, một người của bọn họ tương đương một vạn binh sĩ!
Tổng nhân số của căn cứ Tinh Thần chưa tới một vạn, nhưng bọn họ nguyện ý phái cô bé này tời tiếp viện đã là một ân tình lớn. Bởi vì trong chiến đấu, bất cứ lúc nào cũng sẽ gặp nguy hiểm mà hi sinh!
“Nếu như lúc đầu mình không coi thường bọn họ, ngay từ đầu đồng ý để bọn họ đi chiến trường phía Bắc. Dựa vào sức mạnh của cô bé này, hoàn toàn có khả năng chế trụ một con quái vật loại hình A. Như thế, sẽ không cần phải dùng tới thứ vũ khí sinh hóa kia.”
Bàn tay Liêu Cương bóp chặt lấy cổ tay, trong lòng tràn đầy hổ then, hận không thể tự vả cho mình vài cái.
“Cho dù, cô bé đó có năng lực chống lại loại hình A thì cũng đã chậm.”
Vẻ mặt La Kiếm có chút hối hận, nếu như hắn không cố ý chèn ép người căn cứ Tinh Thần. Có thể Liêu Cương sẽ không bài xích mấy người đó, không cho bọn họ ra chiến trường. Như vậy, sẽ không xuất hiện con quái vật loại hình S. Nhưng hiện tại có hối hận thì cũng đã muộn. Việc cuối cùng có thể làm lúc này là chờ đợi khoảnh khắc tử vong.
“Có thể, chúng ta còn có hi vọng.”
Một vị tham mưu trưởng lớn tuổi lên tiếng:
“Chúng ta có thể từ bỏ phòng thủ ba phòng tuyến, điều động tất cả binh lực tập trung tiếp viện tiểu thư Bộ Phàm. Giúp cô ấy giải quyết hai con quái vật loại hình A, sau đó lại hỗ trợ cô ấy tiêu diệt con quái vật loại hình S. Như vậy, sau khi giải quyết xong chúng ta lại hợp lực giải quyết con quái vật loại hình S ở phía Bắc. Như thế sẽ không xảy ra tình trạng toàn quân bị diệt!”
Những vị tham mưu trưởng khác nghe thấy thế hai mắt sáng lên.
Đây đúng là một ý kiến không tồi, nếu không có cách khác chu toàn hơn thì không bằng chịu hi sinh một ít để hợp lực.
Chỉ cần có thể giải quyết được hai con quái vật loại hình S thì thú triều sẽ không còn đáng ngại nữa. Dựa vào Bộ Phàm và La Kiếm, sớm muộn cũng có thể dẹp yên.
Mấy người Liêu Cương, La Kiếm, Triệu Thuẫn liếc mắt nhìn nhau, lắc đầu thở dài.
Triệu Thuẫn dủng vẻ mặt khổ sở nhìn vị tham mưu trưởng kia nói:
“Tốc độ di chuyển của quái vật loại hình S ít nhất cũng gấp hai đến ba lần tốc độ âm thanh. Muốn từ chiến trường phía Bắc tiến đến chiến trường phía Nam chỉ cần chưa tới nửa phút. Một khi để con quái vật loại hình S từ chiến trường phía Bắc lao qua thì tính mạng của tiểu thư Bộ Phàm sẽ gặp nguy hiểm. Bởi vì một khi quái vật loại hình S ở chiến trường phía Nam gặp nguy, quái vật từ chiến trường phía Bắc chắc chắn sẽ lao tới tiếp viện.”
“Không sai.”
La Kiếm thở dài nói:
“Hiện tại, chúng nó không muốn tụ lại một chỗ là bởi vì Bộ Phàm không tạo thành uy hiếp đối với con quái vật loại hình S kia. Chúng nó, hiện đang…hưởng thụ cảm giác trước bữa đại tiệc mà thôi!”
Những vị tham mưu trưởng quay sang nhìn nhau.
Bọ họ tuy rằng là những vị tham mưu trưởng tài năng, nhưng dù sao chưa bao giờ cùng quái vật chiến đấu. Cho nên đối sự hiểu biết của bọn họ đối với đám quái vật không bằng đám người Liêu Cương, La Kiếm và Triệu Thuẫn.
“Lẽ nào, chúng ta thực sự chỉ có thể chờ chết?”
“Đáng lẽ ra lúc đầu không nên dùng loại vũ khí sinh hóa vẫn đang trong quá trình thử nghiệm kia.
“Tôi hận, tôi hận!”
Tất cả những vị tham mưu trưởng một lần nữa lâm vào tuyệt vọng.
“Nhìn kìa!”
Có một vị tham mưu trưởng từ này tới giờ vẫn không ngừng quan sát trên màn hình, đột nhiên chỉ tay vào màn hình, khiếp sợ kêu lên:
“Mọi người mau nhìn, bốn người bọn họ dường như đang tách ra. Tiểu cô nương tóc tím tựa hồ muốn tiến về phía chiến trường có con quái vật loại hình S kia!”
Mọi người cùng ngẩn ra, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên màn hình.
Chỉ thấy, bên trong màn hình. Bốn người Lâm Thi Vũ đã tách nhau ra, trên tưởng rào căn cứ lúc này chỉ còn lại hai người Lâm Thi Vũ và Lãnh Chân. Lúc này, toàn thân Lâm Thi Vũ lượn lờ điện quang, cơ thể từ từ bay lên, hướng về phía con quái vật loại hình S cách đó khoảng hai nghìn mét lao đến.
Chuyện này!
Tiêu cô nương này muốn khiêu chiến con quái vật loại hình S?
Grào!
Trên màn hình, sau khi Lâm Thi Vũ giết chết mấy chục sinh vật sinh vật biến dị thì phía trước đột nhiên truyền đến một tiếng gầm rú rất to. Chi thấy từ trong thú triều có một con quái vật có bộ lông đỏ rực giống một con báo nhảy ra. Nó dùng hai con mắt hung lệ nhìn chằm chằm bốn người Lâm Thi Vũ, bộ lông trên người nó có rất nhiều hoa văn vằn vện vắt ngang thân.
Con báo có chiều cao sáu, bảy mét, từ hình dáng có thể phán đoán ít nhất nó là một con quái vật loại hình B.
Vẻ mặt Lâm Thi Vũ bình thản, người bình thường muốn kiểm tra sức mạnh của quái vật cần thông quan quá trình phân tích và đo lường tế bào. Hoặc thông qua thiết bị cảm ứng năng lượng sinh mệnh. Nhưng, năng lượng của Lâm Thi Vũ là lôi điện, thông qua năng lực của mình để cảm ứng được từ trường sinh mệnh mạnh hay yếu trong cơ thể của những sinh mệnh khác.
Grào!
Con báo biến dị có bộ lông đỏ rực gầm lên một tiếng. Sau khi Lâm Thi Vũ vừa mới phóng thích năng lượng đã hấp dẫn nó chạy tới. Nó từ trên cơ thể của bốn kẻ nhân loại ngửi được hương vị thơm ngon ngọt ngào, cảm giác thèm ăn đã kích thích thần kinh của nó. Thêm nữa, trên chiến trường nồng nặc mùi máu tanh đã kích thích thú tính của nó. Lúc này, nó không quan tâm tới bất cứ chuyện gì khác, nhanh chóng chạy đến đây.
Trên màn hình, mọi người thấy Lâm Thi Vũ từ từ giơ một ngón tay lên, trên ngón tay múp míp lượn lờ điện quang. Trong thời điểm con báo biến dị vừa mới lao tới, dòng diện trên đầu ngón tay Lâm Thi Vũ đột nhiên biến lớn, hóa thành những tia lửa điện to như cánh tay, bắn thẳng ra.
Phốc xoẹt!
Luồng điện cao áp như một con linh xà vặn vẹo bắn thẳng vào cơ thể của báo biến dị. Đồng thời, luồng điện cao áp đó tách ra thành bảy, tám tia lửa điện to như cánh tay trẻ con bắn về các vị trí nhược điểm trên cơ thể của báo biến dị như hai mắt, miệng, lỗ tai.
Bộ lông màu đỏ rực của báo biến dị nhanh chóng bị đốt cháy đen, nó tức giận điên cuồng gầm lên một tiếng. Bỗng nhiên, có một ngọn lửa bốc lên từ bàn chân trước của nó rồi nhanh chóng lan ra cả toàn thân, chẳng mấy chốc cả người nó đã bị bao trùm trong ngọn lửa. Nhiệt độ ngọn lửa vô cùng khủng khiếp tỏa ra khiến đất đá dưới chân tường thành bị đốt cháy đen. Nếu như nó lao vào trong đám binh lính, ngọn lửa đó trong nháy mắt có thể thiêu rụi cơ thể nhân loại.
Grào!
Báo biến dị mở miệng gầm lên một tiếng, bên trong khoang miệng đầy răng mọc lởm chởm mơ hồ có thể thấy được có những đám lửa đang bốc lên.
Thần sắc của Lâm Thi Vũ vẫn bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra, ngón tay múp míp vẫn giơ lên. Trên đầu ngón tay lượn lờ tia lửa điện, trong nháy mắt phân ra làm hai tia lửa điện. Một tia bắn thẳng vào trong khoang miệng của báo biến dị. Môt tia lửa điện còn lại biến hình, biến thành một lưỡi đao nhọn treo lơ lửng ở phía trên người của báo biến dị.
Phốc!
Lưỡi đao nhọn được hình thành từ tia lửa điện từ trên cao đâm thẳng xuống mạnh mẽ xuyên thủng đầu báo biến dị. Dòng điện truyền vào trong cơ thể nó, nhiệt độ cao tỏa ra từ dòng điện nhanh chóng thiêu cháy các tế bào trong cơ thể. Toàn thân nó run lên bần bật khi bị dòng điện chạy qua, cơ quan nội tạng, xương cốt bị đốt cháy. Luồng lửa trong khoang miệng của nó không có cách nào khống chế nhanh chóng nổ tung, đem hàm dưới của nó nổ bay mất.
Tất cả mọi chuyện diễn ra khi miêu tả thì rất là chậm nhưng kì thực tốc độ rất nhanh, chỉ có mấy giây thời gian.
Đám người Liêu Cương, La Kiếm, Triệu Thuẫn trong phòng chỉ huy có chút giật mình. Lúc trước, bên trong phòng khách bọn họ đã nhìn thấy qua năng lực của tiểu cô nương này. Biết thân thủ của Lâm Thi Vũ không kém, nhưng không nghĩ tới chỉ trong vài giây có thể giết chết một con quái vật loại hình B! Thực lực như vậy, tuyệt đối có tư cách đối kháng với quái vật loại hình A!
Những vị tham mưu trong phòng chỉ huy đều trở nên vô cùng khiếp sợ.
Một bé gái chưa tới 10 tuổi lại có thể dễ dàng đánh chết một con quái vật loại hình B có chiều cao 6, 7 mét? Đây chính là người từ căn cứ Tinh Thần tới?
“Không nghĩ tới, tiểu cô nương này lại có sức mạnh chống lại được quái vật loại hình A!”
Vẻ mặt Liêu Cương phức tạp, lúc trước trong khi đang tuyệt vọng hắn còn tỏ ra oán hận căn cứ Tinh Thần. Đem việc xuất hiện con quái vật loại hình S kia đổ toàn bộ lên đầu căn cứ Tinh Thần. Giờ nghĩ lại, nếu như bọn họ lựa chọn tin tưởng, phái những người này tới. Bản thân sẽ không rơi vào tình huống bí quá hóa liều, đem vũ khí sinh hóa vẫn đang trong quá trình thử nghiệm ra sử dụng.
Không ngờ mọi chuyện lại đúng như lời của tiểu cô nương đó nói, một người của bọn họ tương đương một vạn binh sĩ!
Tổng nhân số của căn cứ Tinh Thần chưa tới một vạn, nhưng bọn họ nguyện ý phái cô bé này tời tiếp viện đã là một ân tình lớn. Bởi vì trong chiến đấu, bất cứ lúc nào cũng sẽ gặp nguy hiểm mà hi sinh!
“Nếu như lúc đầu mình không coi thường bọn họ, ngay từ đầu đồng ý để bọn họ đi chiến trường phía Bắc. Dựa vào sức mạnh của cô bé này, hoàn toàn có khả năng chế trụ một con quái vật loại hình A. Như thế, sẽ không cần phải dùng tới thứ vũ khí sinh hóa kia.”
Bàn tay Liêu Cương bóp chặt lấy cổ tay, trong lòng tràn đầy hổ then, hận không thể tự vả cho mình vài cái.
“Cho dù, cô bé đó có năng lực chống lại loại hình A thì cũng đã chậm.”
Vẻ mặt La Kiếm có chút hối hận, nếu như hắn không cố ý chèn ép người căn cứ Tinh Thần. Có thể Liêu Cương sẽ không bài xích mấy người đó, không cho bọn họ ra chiến trường. Như vậy, sẽ không xuất hiện con quái vật loại hình S. Nhưng hiện tại có hối hận thì cũng đã muộn. Việc cuối cùng có thể làm lúc này là chờ đợi khoảnh khắc tử vong.
“Có thể, chúng ta còn có hi vọng.”
Một vị tham mưu trưởng lớn tuổi lên tiếng:
“Chúng ta có thể từ bỏ phòng thủ ba phòng tuyến, điều động tất cả binh lực tập trung tiếp viện tiểu thư Bộ Phàm. Giúp cô ấy giải quyết hai con quái vật loại hình A, sau đó lại hỗ trợ cô ấy tiêu diệt con quái vật loại hình S. Như vậy, sau khi giải quyết xong chúng ta lại hợp lực giải quyết con quái vật loại hình S ở phía Bắc. Như thế sẽ không xảy ra tình trạng toàn quân bị diệt!”
Những vị tham mưu trưởng khác nghe thấy thế hai mắt sáng lên.
Đây đúng là một ý kiến không tồi, nếu không có cách khác chu toàn hơn thì không bằng chịu hi sinh một ít để hợp lực.
Chỉ cần có thể giải quyết được hai con quái vật loại hình S thì thú triều sẽ không còn đáng ngại nữa. Dựa vào Bộ Phàm và La Kiếm, sớm muộn cũng có thể dẹp yên.
Mấy người Liêu Cương, La Kiếm, Triệu Thuẫn liếc mắt nhìn nhau, lắc đầu thở dài.
Triệu Thuẫn dủng vẻ mặt khổ sở nhìn vị tham mưu trưởng kia nói:
“Tốc độ di chuyển của quái vật loại hình S ít nhất cũng gấp hai đến ba lần tốc độ âm thanh. Muốn từ chiến trường phía Bắc tiến đến chiến trường phía Nam chỉ cần chưa tới nửa phút. Một khi để con quái vật loại hình S từ chiến trường phía Bắc lao qua thì tính mạng của tiểu thư Bộ Phàm sẽ gặp nguy hiểm. Bởi vì một khi quái vật loại hình S ở chiến trường phía Nam gặp nguy, quái vật từ chiến trường phía Bắc chắc chắn sẽ lao tới tiếp viện.”
“Không sai.”
La Kiếm thở dài nói:
“Hiện tại, chúng nó không muốn tụ lại một chỗ là bởi vì Bộ Phàm không tạo thành uy hiếp đối với con quái vật loại hình S kia. Chúng nó, hiện đang…hưởng thụ cảm giác trước bữa đại tiệc mà thôi!”
Những vị tham mưu trưởng quay sang nhìn nhau.
Bọ họ tuy rằng là những vị tham mưu trưởng tài năng, nhưng dù sao chưa bao giờ cùng quái vật chiến đấu. Cho nên đối sự hiểu biết của bọn họ đối với đám quái vật không bằng đám người Liêu Cương, La Kiếm và Triệu Thuẫn.
“Lẽ nào, chúng ta thực sự chỉ có thể chờ chết?”
“Đáng lẽ ra lúc đầu không nên dùng loại vũ khí sinh hóa vẫn đang trong quá trình thử nghiệm kia.
“Tôi hận, tôi hận!”
Tất cả những vị tham mưu trưởng một lần nữa lâm vào tuyệt vọng.
“Nhìn kìa!”
Có một vị tham mưu trưởng từ này tới giờ vẫn không ngừng quan sát trên màn hình, đột nhiên chỉ tay vào màn hình, khiếp sợ kêu lên:
“Mọi người mau nhìn, bốn người bọn họ dường như đang tách ra. Tiểu cô nương tóc tím tựa hồ muốn tiến về phía chiến trường có con quái vật loại hình S kia!”
Mọi người cùng ngẩn ra, kinh ngạc ngẩng đầu nhìn lên màn hình.
Chỉ thấy, bên trong màn hình. Bốn người Lâm Thi Vũ đã tách nhau ra, trên tưởng rào căn cứ lúc này chỉ còn lại hai người Lâm Thi Vũ và Lãnh Chân. Lúc này, toàn thân Lâm Thi Vũ lượn lờ điện quang, cơ thể từ từ bay lên, hướng về phía con quái vật loại hình S cách đó khoảng hai nghìn mét lao đến.
Chuyện này!
Tiêu cô nương này muốn khiêu chiến con quái vật loại hình S?
Danh sách chương