Lý Chiêu Đễ đương nhiên không muốn chuyện này lộ ra, Cố An đối xử với nàng rất tốt, nhưng nếu nàng đối xử không tốt với Lâm Mai Phân, Cố An cũng sẽ gây sự với nàng.

Lâm Mai Phân là một quả hồng mềm, muốn bóp thế nào thì bóp, nhưng Cố An thì không.

"30" Lâm Thanh Đường ngay từ đầu cũng không có ý định để cho Lý Chiêu Đễ bỏ ra 40 đồng, lúc này 10 đồng cũng đủ mua gần 100 cân gạo rồi, đối với người nông thôn mà nói 10 đồng là khoản tiền lớn.

"Đương nhiên, 30 đồng này không phải giữ nguyên như vậy, về sau mức sống khẳng định có thể càng ngày càng tốt hơn, số tiền này phải dựa theo giá thị trường hàng năm tăng lên mà thay đổi, nếu chị dâu cảm thấy không có ý kiến, sau này mẹ sẽ sống cùng Cố Trưng, nếu còn có ý kiến khác, chúng ta không cần nói thêm nữa, trực tiếp mời anh cả tới nói là được!"Lý Chiêu Đễ coi Lâm Mai Phân như con ghẻ, hận không thể nhanh chóng vứt bỏ Lâm Mai Phân.

Nàng lúc này trong lòng đang bắt đầu tính toán Lâm Mai Phân còn có thể sống thêm bao lâu, dù sao thân thể của bà không tốt, nhìn giống như chịu không nổi qua mùa đông này.

Thực tế đúng là như vậy, kiếp trước Lâm Mai Phân không sống nổi qua mùa đông này.

"Được! "Sau khi tính toán xong, Lý Chiêu Đễ cắn răng đồng ý.


Lâm Mai Phân nhìn Lâm Thanh Đường, hồi lâu không nói gì.

Bà hồi tưởng lại những lời Dương Tuyết Lệ nói hôm qua, có lẽ thật sự nên một lần nữa tìm hiểu Lâm Thanh Đường, hôm nay nhìn Lâm Thanh Đường đang gây sự, nhưng lại vẫn để ý tới bà.

Nói ra chuyện trong lòng bà cất giấu.

"Chú ba, về sau chúng ta bốn tháng ở nhà chị, nếu là hai người bận rộn, thì ở sáu tháng một lần.

"Dương Tuyết Lệ trong lòng khẽ thở dài, có mấy lời nàng chưa nói, mỗi lần mẹ chồng từ nhà Cố An đến đây, nàng có thể cảm nhận được thân thể Lâm Mai Phân so với lúc trước càng kém.

Nàng lúc ấy cũng không suy nghĩ nhiều, chỉ tưởng rằng Lâm Mai Phân bệnh lại chuyển biến xấu, nhưng hôm nay sự tình bị Lâm Thanh Đường đem ra ngoài nói, nàng còn có cái gì không hiểu.

"Được! "Lâm Thanh Đường tất nhiên sẽ không từ chối ý tốt của Dương Tuyết Lệ.


Nếu đến lúc đó Lâm Mai Phân muốn đến nhà Cố Hải ở, cô cũng sẽ không ngăn cản.

"Chị dâu cả, nhớ bớt chút thời gian đem tiền tới cho mẹ, bằng không đến lúc đó em chỉ có thể tìm anh cả lấy!"Lâm Thanh Đường cười khanh khách nói xong"Chị dâu hau, chị và em đem quần áo của mẹ sắp lại một chút đi!""Ừm!"Dương Tuyết Lệ len lén liếc Lý Chiêu Đễ một cái, nhìn bộ dáng kinh ngạc của Lý Chiêu Đễ, tâm trạng của nàng thật sự rất sảng khoái.

Lý Chiêu Đễ cũng không rời đi, mà là đứng ở nơi đó, nàng cũng không thể để cho Dương Tuyết Lệ và Lâm Thanh Đường đứng ở cùng phe, nếu vậy về sau ở trong nhà này, nàng chị dâu cả một chút quyền uy cũng không có.

Lâm Mai Phân không có mấy bộ quần áo, hơn nữa đều giặt đến trắng bệch, vá lại.

Cô phải nhanh chóng kiếm tiền, trước khi bắt đầu mùa đông nhất định phải thay Lâm Mai Phân làm thêm mấy bộ quần áo mùa đông, như vậy cũng có thể làm cho Lâm Mai Phân ấm áp vượt qua mùa đông này.

Hôm nay chỉ cần thu dọn quần áo Lâm Mai Phân muốn thay giặt gần đây, muộn một chút Dương Tuyết Lệ lại thu dọn quần áo mùa đông để Cố Hải đưa qua.

Khi hai người từ trong phòng đi ra, ánh mắt Lý Chiêu Đễ thoáng cái đã bị ngọc bích trên cổ Lâm Thanh Đường hấp dẫn, Lý Chiêu Đễ lúc này tiến lên, đưa tay chộp lấy ngọc trước ngực Lâm Thanh Đường.

Lâm Thanh Đường phản ứng nhanh, nhưng bởi vì trên chân có thương tích, lúc lui về phía sau lại đụng vào ngưỡng cửa, tuy rằng ổn định thân thể, cũng bảo vệ dây chuyền trên cổ, nhưng chân đã bị thương lại trẹo một chút.

"Đưa ngọc bích đây!".


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện