TSCPTĐK - Chương 157
Chương 157: Giao dịch ba ngàn vạn
Bích Hải Bình Nguyên, phủ thành chủ.
"Thiếu Vinh, nghe nói Dịch Phàm gửi thư tới?" Trang Hạo tùy ý hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu, "Đúng vậy! A Phàm nói Kỳ Thiếu Phúc cùng Thẩm Nguyên sắp tới."
"Kỳ Thiếu Phúc cùng Thẩm Nguyên?"
"Kỳ gia muốn sắp xếp người vào cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, vậy nên Dịch Phàm liền đơn giản tống cổ bọn họ đến chỗ ta."
Kỳ Thiếu Vinh vuốt ve ngón tay, ngừng nghỉ lâu như vậy, Kỳ gia cuối cùng cũng vẫn không nhịn được có động tác.
Lần này Kỳ gia muốn sắp xếp người vào cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành hẳn chỉ là thử một lần, nếu nhóm người này thuận lợi tiến vào, vậy sau này chắc chắn sẽ có nhóm thứ hai, thứ ba, Dịch Phàm dù sao cũng không mang họ Kỳ, đại khái là xấu hổ về thân phận, cho nên mới tống người tới chỗ hắn.
Nhưng nói thế nào thì hắn cũng mang họ Kỳ, từ Kỳ gia đi ra, vẫn phải cho Kỳ gia chút mặt mũi.
"Thiếu Phúc kỳ thật không tồi, vừa vặn chỗ chúng ta cũng đang thiếu nhân thủ, hắn tới ngươi có thể trộm lười một chút." Trang Hạo nói.
Kỳ Thiếu Vinh cười lạnh: "Nếu hắn dám đến, ta liền dám dùng, mang tất cả việc vặt giao cho hắn làm!"
Trang Hạo: "......"
"Thẩm Nguyên tới làm gì?" Trang Hạo nghi hoặc hỏi.
"A Phàm không rõ ràng lắm, hình như là quân thượng phái tới." Sắc mặt Kỳ Thiếu Vinh không khỏi hơi trầm xuống một chút: "Hắn tới sợ là không có chuyện tốt gì."
Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo bên này nói chuyện, hộ vệ phủ thành chủ đi vào: "Thiếu gia, hoàng đô gửi thư tới."
Hộ vệ phủ thành chủ nguyên bản đều là người Trang gia, hiện tại người Trang gia gửi thư tới, hắn cũng không có ý tránh Kỳ Thiếu Vinh.
Trang Hạo lấy thư ra xem, mày nhăn lại một đoàn.
Kỳ Thiếu Vinh đánh giá sắc mặt Trang Hạo, tò mò hỏi: "Trong thư nói gì?"
"Ngươi đoán không sai, Thẩm Nguyên tới để truyền đạt ý chỉ của quân thượng, quân thượng yêu cầu ngươi cung cấp hải sa bí bạc."
Kỳ Thiếu Vinh híp mắt lại, thầm nghĩ: Luận trình độ linh thông tin tức, hắn vẫn kém hơn thế lực hào môn lâu năm như Trang gia một ít.
"Quân thượng không phải là muốn tay không bắt sói đi?"
Trước đó hắn cứu trị cho Phong Nguyên, tuy rằng không có dựa theo yêu cầu của quân thượng làm việc, nhưng cuối cùng Phong Nguyên xem trên phần mặt mũi của hắn, vẫn cung cấp không ít trang bị quân sự cho quân thượng, kết quả, quân thượng lấy danh nghĩa khen thưởng, tống cổ hắn đến cái nơi chim không thèm đẻ trứng này, nếu bây giờ hắn có thể lấy ra hải sa bí bạc, không biết quân thượng sẽ lại khen thưởng cho hắn cái gì đây.
"Hải sa bí bạc là thứ gì?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
"Là một loại tài nguyên đặc thù, chỉ tồn tại dưới đáy biển sâu, theo ta được biết, hẳn là nằm trong phạm vi của sứa tộc." Trang Hạo dừng một chút, lại nói: "Sứa tộc là một tộc đàn rất đặc biệt, bọn họ vô cùng thần bí, có thể hư hóa cơ thể, còn biết kịch độc, am hiểu ám sát."
Kỳ Thiếu Vinh không vui mắng: "Lão già quân thượng kia, chuyện tốt không nghĩ đến ta, còn muốn ta làm việc cho hắn, ta thấy chúng ta đi ám sát Thẩm Nguyên, sau đó làm như không thể tiếp chỉ, thế nào? Dù sao từ hoàng đô tới đây ngàn dặm xa xăm, xảy ra chút chuyện cũng rất bình thường."
Trang Hạo cười nói: "Nếu Thẩm Nguyên chết, rất nhanh sẽ có người thay thế hắn mang thánh chỉ tới."
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
......
Trang Hạo nhìn sắc mặt khó coi của Kỳ Thiếu Vinh, đi lên an ủi: "Đừng nghĩ đến mấy chuyện không vui này, hôm nay có chợ hải tộc, không bằng chúng ta cùng đi xem?"
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Được, bất quá, đợi ta đổi trang phục cái đã, cải trang vi hành, xem như thể nghiệm cùng quan sát dân tình."
Kỳ Thiếu Vinh vuốt cằm, thầm nghĩ: Thời điểm hắn vừa mới tới, hải tộc bình dân đều không quá coi trọng hắn, qua một thời gian dài như vậy, cũng không biết đám người kia có cái nhìn đổi mới về hắn không.
"Cũng được! Hai người chúng ta cứ như vậy ra ngoài, bọn họ lại nghĩ chúng ta coi tiền như rác."
"Ta chính là thành chủ! Đám người đó dám lừa tiền thành chủ sao?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
Trang Hạo gật đầu: "Thành chủ gia sản phong phú, không ít người đang đợi lừa tiền thành chủ đâu."
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo đổi một thân trang phục, song song đi dạo trên đường.
Trang Hạo nắm lấy tay Kỳ Thiếu Vinh, trên mặt mang theo tươi cười vui sướng.
"Ngươi buông tay ra! Đừng nắm ta như vậy." Kỳ Thiếu Vinh không kiên nhẫn nói.
"Hôm nay quá nhiều người, thả ra dễ bị lạc." Trang Hạo kiên trì giữ nguyên tắc.
Kỳ Thiếu Vinh đen mặt, thầm nghĩ: Tiểu tử Trang Hạo này là coi hắn như tiểu hài tử sao?
Kỳ Thiếu Vinh tránh không được, liền đơn giản mặc kệ Trang Hạo.
.....
"Nghe nói thành chủ đại nhân biến Hắc Sa tiền bối trở thành đại soái ca!"
"Đúng vậy, nghe nói hắn còn biến Hải Lan tiền bối thành mỹ nữ."
"Sao không thấy thành chủ đại nhân ra ngoài?"
"Đại khái là sợ chết đi, cả ngày trốn tránh trong phủ thành chủ."
"Trước hắn có nhiều người chết như vậy, hắn sợ chết một ít cũng có thể lý giải."
"......"
Kỳ Thiếu Vinh cau mày, thầm nghĩ: Dân phong ở Bích Hải Bình Nguyên quá kém, đám hỗn đản này cả ngày chỉ biết phê bình lĩnh chủ.
Kỳ Thiếu Vinh đi trên đường phố, đôi mắt liên tục đảo quanh, "Đều là một ít hàng rẻ tiền."
Kỳ Thiếu Vinh hợp tác với hải tộc đã được một đoạn thời gian, kiến thức qua nhiều đồ tốt của hải tộc, tầm mắt trở nên khác lúc mới tới rất nhiều.
Trang Hạo cảm ứng được cái gì, đột nhiên dừng bước chân lại.
"Nơi đó!" Trang Hạo nhanh chóng kéo tay Kỳ Thiếu Vinh đi về phía một quầy hàng.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn sắc mặt Trang Hạo, thầm nghĩ: Chẳng lẽ loại địa phương này còn có thể nhặt của hời? Kỳ Thiếu Vinh thu liễm thần sắc vui mừng trên mặt, bất động thanh sắc đi về phía quầy hàng.
Trang Hạo đi đến trước quầy hàng, tùy ý hỏi giá cả vài món đồ.
"Cái này bao nhiêu tiền?"
"Một trăm đồng vàng."
"Cái này thì sao?"
"Năm mươi đồng vàng."
"Cái này?"
"Tám mươi."
......
Kỳ Thiếu Vinh nhìn tu giả trước quầy hàng, khẽ nhíu mày lại, tu giả kia khoác một thân áo đen, Kỳ Thiếu Vinh nhìn không ra người này là nhân tộc hay hải tộc, hắn mơ hồ cảm nhận được một loại hơi thở khác thường từ trên người tu giả này.
"Cái này thì sao?" Trang Hạo hỏi một vòng, cuối cùng cũng hỏi tới thứ thật sự muốn mua.
Tu giả nhíu mày lại, ngẩng đầu lên, nghiêm nghị nói: "Ba ngàn vạn đồng vàng."
Kỳ Thiếu Vinh kinh ngạc nhảy dựng: "Ba ngàn vạn đồng vàng, vị đạo hữu này, ngươi đang nói giỡn sao?"
Tu giả cau mày nói: "Không mua nổi thì đừng mua."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Tiểu tử thật kiêu ngạo, đi bán đồ tính tình còn kém như vậy, thật sự có thể bán được sao?
"Tiền bối, thất lễ." Trang Hạo cười nói.
Tu giả áo đen lãnh đạm nhìn Trang Hạo một cái: "Ba ngàn vạn là ba ngàn vạn, không cần mặc cả, nếu không có đủ tiền, mời đi tự nhiên!"
Kỳ Thiếu Vinh hít sâu một hơi, hỏi: "Tiền bối, thứ này có ích lợi gì?"
Tu giả áo đen ôm hai tay, khẽ hừ một tiếng, "Ta không biết thứ này có ích lợi gì."
Kỳ Thiếu Vinh nháy mắt liền có loại xúc động muốn hộc máu, không biết thứ này có ích lợi gì cũng dám bán giá cao như vậy!
"Không biết có ích lợi gì ngươi cũng dám mang ra bán?"
"Nếu ta biết thứ này có ích lợi gì, căn bản sẽ không mang ra bán!"
Trang Hạo nhíu mày, Kỳ Thiếu Vinh nhìn sắc mặt Trang Hạo, thu liễm xúc động muốn mắng chửi người, lấy ra ba tấm thẻ: "Chỗ này có ba tấm thẻ, mỗi tấm một ngàn vạn đồng vàng!"
Tu giả áo đen luyến tiếc nhìn cục đá bị bao trùm gần hết một lúc, sau đó mới nói với Kỳ Thiếu Vinh: "Tiểu tử, ngươi kiếm lớn!"
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
Nhìn Kỳ Thiếu Vinh lấy thẻ tiền ra, Trang Hạo cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.
Tu giả áo đen giao cục đá cho Kỳ Thiếu Vinh, Kỳ Thiếu Vinh tùy tay xem xét một chút, liền ném cho Trang Hạo.
Trang Hạo nhận lấy cục đá, chỉ cảm thấy tim đập nhanh vô cùng, loại đá này sờ lên lạnh lẽo, nhưng bên trong lại nóng vô cùng.
Trang Hạo cảm thấy hắn ăn cơm mềm có hơi ngại ngùng một chút, nhưng ăn cơm mềm như vậy thật sự là rất rất ngọt ngào.
Trên đường trở về, Trang Hạo nhịn không được trộm nhìn Kỳ Thiếu Vinh mấy lần.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo một cái, hỏi: "Ngươi nhìn ta như vậy làm gì?"
Trang Hạo nghiêng đầu cười cười: "Người khác đều nói, càng bỏ được tiêu tiền vì một người liền đại biểu yêu thích người đó bao nhiêu, Thiếu Vinh, có phải ngươi rất thích ta, cho nên mới vì ta tiêu tiền không chút nương tay như vậy không?"
Kỳ Thiếu Vinh trợn trắng mắt: "Ngươi suy nghĩ nhiều quá, tiền đó không phải để tặng ngươi, ta muốn tính lợi tức, một tháng thêm ba phần lợi tức, trả cho tới khi nào ngươi hết nợ mới thôi......"
Trang Hạo không thèm để ý nói: "Nếu như ta không trả nổi thì làm sao bây giờ? Không bằng ta lấy thân trả nợ?"
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Lấy thân trả nợ muội ngươi!
"Trang đại thiếu, ngươi chính là người Trang gia, mỗi lời nói mỗi cử chỉ đều đại biểu cho mặt mũi Trang gia!" Kỳ Thiếu Vinh tức giận mắng.
"Có quan hệ gì, dù sao ngươi cũng từng nói, mặt mũi Trang gia đã bị ta ném hết."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Cho nên Trang Hạo đây là tính toán bất chấp tất cả sao? Sao Trang gia lại có loại tử tôn bất hiếu như này!
Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, những thứ ngươi làm vì ta thật sự khiến ta vô cùng cảm động."
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo: "Được rồi, đừng suy nghĩ quá nhiều."
Trang Hạo hai tay chống lưng, tươi cười trên mặt chưa thuyên giảm chút nào: "Ngươi vì ta vung tiền như rác, còn muốn ta không cần nghĩ nhiều, thật sự là khiến ta khó xử."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Sao lúc trước hắn không nhìn ra tiểu tử Trang Hạo này miệng lưỡi lại trơn tru như vậy!
"Không nói cái này nữa, thứ vừa mua rốt cuộc có tác dụng gì?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
Trang Hạo lắc đầu: "Ta cũng không biết."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Không biết! Rốt cuộc hắn đã mua về thứ bồi tiền gì!
Trang Hạo nhíu mày nói: "Tuy rằng ta không rõ ràng thứ kia là gì, nhưng ta cảm nhân được ma lực cùng nguyên trên khối bùn bao bọc lấy cục đá kia."
Kỳ Thiếu Vinh trừng lớn mắt: "Nói như vậy, là ma lực bảy hệ!" Nhân tộc cùng hải tộc bình thường sẽ không có người nào mang nhiều loại thuộc tính ma pháp như vậy.
Trang Hạo gật gật đầu: "Đúng vậy, ta hoài nghi thứ này là tinh hạch của hải thú bảy hệ nào đó lưu lại."
"Ngươi nắm chắc mấy phần?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
Trang Hạo khó xử đáp: "Hai phần đi."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Cư nhiên mới hai phần! Cục đá kia chính là hắn dùng ba ngàn vạn lượng mua về a! Lãi suất hắn thu được trong khoảng thời gian này đã đổi hết thành cục đá kia hết rồi!
Trang Hạo an ủi nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Tình huống cụ thể thế nào vẫn nên đợi chúng ta trở về rồi xem đi."
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Được."
Chương 157: Giao dịch ba ngàn vạn
Bích Hải Bình Nguyên, phủ thành chủ.
"Thiếu Vinh, nghe nói Dịch Phàm gửi thư tới?" Trang Hạo tùy ý hỏi.
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu, "Đúng vậy! A Phàm nói Kỳ Thiếu Phúc cùng Thẩm Nguyên sắp tới."
"Kỳ Thiếu Phúc cùng Thẩm Nguyên?"
"Kỳ gia muốn sắp xếp người vào cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành, vậy nên Dịch Phàm liền đơn giản tống cổ bọn họ đến chỗ ta."
Kỳ Thiếu Vinh vuốt ve ngón tay, ngừng nghỉ lâu như vậy, Kỳ gia cuối cùng cũng vẫn không nhịn được có động tác.
Lần này Kỳ gia muốn sắp xếp người vào cửa hàng mỹ phẩm Khuynh Thành hẳn chỉ là thử một lần, nếu nhóm người này thuận lợi tiến vào, vậy sau này chắc chắn sẽ có nhóm thứ hai, thứ ba, Dịch Phàm dù sao cũng không mang họ Kỳ, đại khái là xấu hổ về thân phận, cho nên mới tống người tới chỗ hắn.
Nhưng nói thế nào thì hắn cũng mang họ Kỳ, từ Kỳ gia đi ra, vẫn phải cho Kỳ gia chút mặt mũi.
"Thiếu Phúc kỳ thật không tồi, vừa vặn chỗ chúng ta cũng đang thiếu nhân thủ, hắn tới ngươi có thể trộm lười một chút." Trang Hạo nói.
Kỳ Thiếu Vinh cười lạnh: "Nếu hắn dám đến, ta liền dám dùng, mang tất cả việc vặt giao cho hắn làm!"
Trang Hạo: "......"
"Thẩm Nguyên tới làm gì?" Trang Hạo nghi hoặc hỏi.
"A Phàm không rõ ràng lắm, hình như là quân thượng phái tới." Sắc mặt Kỳ Thiếu Vinh không khỏi hơi trầm xuống một chút: "Hắn tới sợ là không có chuyện tốt gì."
Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo bên này nói chuyện, hộ vệ phủ thành chủ đi vào: "Thiếu gia, hoàng đô gửi thư tới."
Hộ vệ phủ thành chủ nguyên bản đều là người Trang gia, hiện tại người Trang gia gửi thư tới, hắn cũng không có ý tránh Kỳ Thiếu Vinh.
Trang Hạo lấy thư ra xem, mày nhăn lại một đoàn.
Kỳ Thiếu Vinh đánh giá sắc mặt Trang Hạo, tò mò hỏi: "Trong thư nói gì?"
"Ngươi đoán không sai, Thẩm Nguyên tới để truyền đạt ý chỉ của quân thượng, quân thượng yêu cầu ngươi cung cấp hải sa bí bạc."
Kỳ Thiếu Vinh híp mắt lại, thầm nghĩ: Luận trình độ linh thông tin tức, hắn vẫn kém hơn thế lực hào môn lâu năm như Trang gia một ít.
"Quân thượng không phải là muốn tay không bắt sói đi?"
Trước đó hắn cứu trị cho Phong Nguyên, tuy rằng không có dựa theo yêu cầu của quân thượng làm việc, nhưng cuối cùng Phong Nguyên xem trên phần mặt mũi của hắn, vẫn cung cấp không ít trang bị quân sự cho quân thượng, kết quả, quân thượng lấy danh nghĩa khen thưởng, tống cổ hắn đến cái nơi chim không thèm đẻ trứng này, nếu bây giờ hắn có thể lấy ra hải sa bí bạc, không biết quân thượng sẽ lại khen thưởng cho hắn cái gì đây.
"Hải sa bí bạc là thứ gì?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
"Là một loại tài nguyên đặc thù, chỉ tồn tại dưới đáy biển sâu, theo ta được biết, hẳn là nằm trong phạm vi của sứa tộc." Trang Hạo dừng một chút, lại nói: "Sứa tộc là một tộc đàn rất đặc biệt, bọn họ vô cùng thần bí, có thể hư hóa cơ thể, còn biết kịch độc, am hiểu ám sát."
Kỳ Thiếu Vinh không vui mắng: "Lão già quân thượng kia, chuyện tốt không nghĩ đến ta, còn muốn ta làm việc cho hắn, ta thấy chúng ta đi ám sát Thẩm Nguyên, sau đó làm như không thể tiếp chỉ, thế nào? Dù sao từ hoàng đô tới đây ngàn dặm xa xăm, xảy ra chút chuyện cũng rất bình thường."
Trang Hạo cười nói: "Nếu Thẩm Nguyên chết, rất nhanh sẽ có người thay thế hắn mang thánh chỉ tới."
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
......
Trang Hạo nhìn sắc mặt khó coi của Kỳ Thiếu Vinh, đi lên an ủi: "Đừng nghĩ đến mấy chuyện không vui này, hôm nay có chợ hải tộc, không bằng chúng ta cùng đi xem?"
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Được, bất quá, đợi ta đổi trang phục cái đã, cải trang vi hành, xem như thể nghiệm cùng quan sát dân tình."
Kỳ Thiếu Vinh vuốt cằm, thầm nghĩ: Thời điểm hắn vừa mới tới, hải tộc bình dân đều không quá coi trọng hắn, qua một thời gian dài như vậy, cũng không biết đám người kia có cái nhìn đổi mới về hắn không.
"Cũng được! Hai người chúng ta cứ như vậy ra ngoài, bọn họ lại nghĩ chúng ta coi tiền như rác."
"Ta chính là thành chủ! Đám người đó dám lừa tiền thành chủ sao?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
Trang Hạo gật đầu: "Thành chủ gia sản phong phú, không ít người đang đợi lừa tiền thành chủ đâu."
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
Kỳ Thiếu Vinh cùng Trang Hạo đổi một thân trang phục, song song đi dạo trên đường.
Trang Hạo nắm lấy tay Kỳ Thiếu Vinh, trên mặt mang theo tươi cười vui sướng.
"Ngươi buông tay ra! Đừng nắm ta như vậy." Kỳ Thiếu Vinh không kiên nhẫn nói.
"Hôm nay quá nhiều người, thả ra dễ bị lạc." Trang Hạo kiên trì giữ nguyên tắc.
Kỳ Thiếu Vinh đen mặt, thầm nghĩ: Tiểu tử Trang Hạo này là coi hắn như tiểu hài tử sao?
Kỳ Thiếu Vinh tránh không được, liền đơn giản mặc kệ Trang Hạo.
.....
"Nghe nói thành chủ đại nhân biến Hắc Sa tiền bối trở thành đại soái ca!"
"Đúng vậy, nghe nói hắn còn biến Hải Lan tiền bối thành mỹ nữ."
"Sao không thấy thành chủ đại nhân ra ngoài?"
"Đại khái là sợ chết đi, cả ngày trốn tránh trong phủ thành chủ."
"Trước hắn có nhiều người chết như vậy, hắn sợ chết một ít cũng có thể lý giải."
"......"
Kỳ Thiếu Vinh cau mày, thầm nghĩ: Dân phong ở Bích Hải Bình Nguyên quá kém, đám hỗn đản này cả ngày chỉ biết phê bình lĩnh chủ.
Kỳ Thiếu Vinh đi trên đường phố, đôi mắt liên tục đảo quanh, "Đều là một ít hàng rẻ tiền."
Kỳ Thiếu Vinh hợp tác với hải tộc đã được một đoạn thời gian, kiến thức qua nhiều đồ tốt của hải tộc, tầm mắt trở nên khác lúc mới tới rất nhiều.
Trang Hạo cảm ứng được cái gì, đột nhiên dừng bước chân lại.
"Nơi đó!" Trang Hạo nhanh chóng kéo tay Kỳ Thiếu Vinh đi về phía một quầy hàng.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn sắc mặt Trang Hạo, thầm nghĩ: Chẳng lẽ loại địa phương này còn có thể nhặt của hời? Kỳ Thiếu Vinh thu liễm thần sắc vui mừng trên mặt, bất động thanh sắc đi về phía quầy hàng.
Trang Hạo đi đến trước quầy hàng, tùy ý hỏi giá cả vài món đồ.
"Cái này bao nhiêu tiền?"
"Một trăm đồng vàng."
"Cái này thì sao?"
"Năm mươi đồng vàng."
"Cái này?"
"Tám mươi."
......
Kỳ Thiếu Vinh nhìn tu giả trước quầy hàng, khẽ nhíu mày lại, tu giả kia khoác một thân áo đen, Kỳ Thiếu Vinh nhìn không ra người này là nhân tộc hay hải tộc, hắn mơ hồ cảm nhận được một loại hơi thở khác thường từ trên người tu giả này.
"Cái này thì sao?" Trang Hạo hỏi một vòng, cuối cùng cũng hỏi tới thứ thật sự muốn mua.
Tu giả nhíu mày lại, ngẩng đầu lên, nghiêm nghị nói: "Ba ngàn vạn đồng vàng."
Kỳ Thiếu Vinh kinh ngạc nhảy dựng: "Ba ngàn vạn đồng vàng, vị đạo hữu này, ngươi đang nói giỡn sao?"
Tu giả cau mày nói: "Không mua nổi thì đừng mua."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Tiểu tử thật kiêu ngạo, đi bán đồ tính tình còn kém như vậy, thật sự có thể bán được sao?
"Tiền bối, thất lễ." Trang Hạo cười nói.
Tu giả áo đen lãnh đạm nhìn Trang Hạo một cái: "Ba ngàn vạn là ba ngàn vạn, không cần mặc cả, nếu không có đủ tiền, mời đi tự nhiên!"
Kỳ Thiếu Vinh hít sâu một hơi, hỏi: "Tiền bối, thứ này có ích lợi gì?"
Tu giả áo đen ôm hai tay, khẽ hừ một tiếng, "Ta không biết thứ này có ích lợi gì."
Kỳ Thiếu Vinh nháy mắt liền có loại xúc động muốn hộc máu, không biết thứ này có ích lợi gì cũng dám bán giá cao như vậy!
"Không biết có ích lợi gì ngươi cũng dám mang ra bán?"
"Nếu ta biết thứ này có ích lợi gì, căn bản sẽ không mang ra bán!"
Trang Hạo nhíu mày, Kỳ Thiếu Vinh nhìn sắc mặt Trang Hạo, thu liễm xúc động muốn mắng chửi người, lấy ra ba tấm thẻ: "Chỗ này có ba tấm thẻ, mỗi tấm một ngàn vạn đồng vàng!"
Tu giả áo đen luyến tiếc nhìn cục đá bị bao trùm gần hết một lúc, sau đó mới nói với Kỳ Thiếu Vinh: "Tiểu tử, ngươi kiếm lớn!"
Kỳ Thiếu Vinh: "......"
Nhìn Kỳ Thiếu Vinh lấy thẻ tiền ra, Trang Hạo cảm thấy vô cùng ngoài ý muốn.
Tu giả áo đen giao cục đá cho Kỳ Thiếu Vinh, Kỳ Thiếu Vinh tùy tay xem xét một chút, liền ném cho Trang Hạo.
Trang Hạo nhận lấy cục đá, chỉ cảm thấy tim đập nhanh vô cùng, loại đá này sờ lên lạnh lẽo, nhưng bên trong lại nóng vô cùng.
Trang Hạo cảm thấy hắn ăn cơm mềm có hơi ngại ngùng một chút, nhưng ăn cơm mềm như vậy thật sự là rất rất ngọt ngào.
Trên đường trở về, Trang Hạo nhịn không được trộm nhìn Kỳ Thiếu Vinh mấy lần.
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo một cái, hỏi: "Ngươi nhìn ta như vậy làm gì?"
Trang Hạo nghiêng đầu cười cười: "Người khác đều nói, càng bỏ được tiêu tiền vì một người liền đại biểu yêu thích người đó bao nhiêu, Thiếu Vinh, có phải ngươi rất thích ta, cho nên mới vì ta tiêu tiền không chút nương tay như vậy không?"
Kỳ Thiếu Vinh trợn trắng mắt: "Ngươi suy nghĩ nhiều quá, tiền đó không phải để tặng ngươi, ta muốn tính lợi tức, một tháng thêm ba phần lợi tức, trả cho tới khi nào ngươi hết nợ mới thôi......"
Trang Hạo không thèm để ý nói: "Nếu như ta không trả nổi thì làm sao bây giờ? Không bằng ta lấy thân trả nợ?"
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Lấy thân trả nợ muội ngươi!
"Trang đại thiếu, ngươi chính là người Trang gia, mỗi lời nói mỗi cử chỉ đều đại biểu cho mặt mũi Trang gia!" Kỳ Thiếu Vinh tức giận mắng.
"Có quan hệ gì, dù sao ngươi cũng từng nói, mặt mũi Trang gia đã bị ta ném hết."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Cho nên Trang Hạo đây là tính toán bất chấp tất cả sao? Sao Trang gia lại có loại tử tôn bất hiếu như này!
Trang Hạo nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Thiếu gia, những thứ ngươi làm vì ta thật sự khiến ta vô cùng cảm động."
Kỳ Thiếu Vinh nhìn Trang Hạo: "Được rồi, đừng suy nghĩ quá nhiều."
Trang Hạo hai tay chống lưng, tươi cười trên mặt chưa thuyên giảm chút nào: "Ngươi vì ta vung tiền như rác, còn muốn ta không cần nghĩ nhiều, thật sự là khiến ta khó xử."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Sao lúc trước hắn không nhìn ra tiểu tử Trang Hạo này miệng lưỡi lại trơn tru như vậy!
"Không nói cái này nữa, thứ vừa mua rốt cuộc có tác dụng gì?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
Trang Hạo lắc đầu: "Ta cũng không biết."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Không biết! Rốt cuộc hắn đã mua về thứ bồi tiền gì!
Trang Hạo nhíu mày nói: "Tuy rằng ta không rõ ràng thứ kia là gì, nhưng ta cảm nhân được ma lực cùng nguyên trên khối bùn bao bọc lấy cục đá kia."
Kỳ Thiếu Vinh trừng lớn mắt: "Nói như vậy, là ma lực bảy hệ!" Nhân tộc cùng hải tộc bình thường sẽ không có người nào mang nhiều loại thuộc tính ma pháp như vậy.
Trang Hạo gật gật đầu: "Đúng vậy, ta hoài nghi thứ này là tinh hạch của hải thú bảy hệ nào đó lưu lại."
"Ngươi nắm chắc mấy phần?" Kỳ Thiếu Vinh hỏi.
Trang Hạo khó xử đáp: "Hai phần đi."
Kỳ Thiếu Vinh: "......" Cư nhiên mới hai phần! Cục đá kia chính là hắn dùng ba ngàn vạn lượng mua về a! Lãi suất hắn thu được trong khoảng thời gian này đã đổi hết thành cục đá kia hết rồi!
Trang Hạo an ủi nhìn Kỳ Thiếu Vinh: "Tình huống cụ thể thế nào vẫn nên đợi chúng ta trở về rồi xem đi."
Kỳ Thiếu Vinh gật đầu: "Được."
Danh sách chương