- Anh.

Trương Na kêu kéo Vu Đồng từ trong suy nghĩ sâu xa tỉnh lại, cô hỏi:

- Sao con c*c của anh không giống trong sách nói vậy? Trong sách nói dương v*t của con trai khi cứng lên dài khoảng 10cm đến 15cm, nhưng sao của anh lại dài tới 21cm vậy? Thì ra nãy giờ tiểu nha đầu này cầm thước nhựa đọ độ dài đồ chơi mới của nàng.

- Ha ha.

Vu Đồng nở nụ cười:

- Anh luyện võ công đặc biệt nên dài hơn so với người bình thường a.

- Vậy thì dài là tốt hay ngắn sẽ tốt hơn?

- Cái nào cũng tốt cả, nhưng bình thường thì dài sẽ tốt hơn, bởi vì dương v*t của con trai càng dài càng lớn thì khi đt ln con gái sẽ cảm thấy sảng khoái hơn.

- Wow.

Tiểu nha đầu thán phục:

- Vậy thì làm vợ của anh chẳng phải sẽ tốt hơn làm vợ của những người khác nhiều hay sao?

- Nhưng lớn quá cũng có chỗ không tốt.

Vu Đồng buồn rầu nói:

- Bình thường không thể mặc quần áo bó sát người được, hơn nữa khi chơi con gái lần đầu sẽ rất đau đấy,dương v*t càng lớn thì con gái sẽ càng đau nhiều hơn.

- Như vậy hả?

Tiểu nha đầu buồn phiền:

- Nhưng cho dù đau nhức Na Na cũng muốn làm vợ của anh Đồng, nhưng mà không thể đt ln thường xuyên với anh được rồi, người ta rất sợ đau nha.

- Ha ha.

Vu Đồng bị nàng trêu chọc nở nụ cười:

- Nha đầu ngốc, chỉ có lần đầu tiên mới đau thôi, còn những lần sau sẽ rất sảng khoái đấy.

- Vậy là tốt rồi.

Tiểu nha đầu thở dài một hơi, bàn tay vỗ nhẹ lên bộ ngực sữa của mình:

- Anh, lát nữa tan học chúng ta đt ln được không? Đợi sau khi hết đau nhức thì sau này em có thể đt ln thường xuyên với anh Đồng rồi.

- Không được. Em còn quá nhỏ, hai năm sau rồi nói tiếp.

- Tại sao vậy? Anh cũng không lớn hơn em bao nhiêu, tại sao anh thì được mà em thì không được, có phải anh Đồng không thích người ta hay không?

Tiểu nha đầu nói xong muốn khóc.

Vu Đồng vội nói:

- Bảo bối, ngoan, đừng khóc, sao anh có thể không thích em được? Anh thích nhất là tiểu bảo bối em đấy, được rồi, anh nghe lời em, mấy ngày nữa anh chuẩn bị xong rồi sẽ cho em đ*t được không? Sau đó để cho em trở thành vợ của anh.

- Thật tốt quá.

Tiểu nha đầu hoan hô lên, nhưng lại để cho Quan Lâm chuẩn bị tan học nghe được, cô thấy hai người trong tiết đều nói chuyện với nhau, vốn đang định tìm một cơ hội phạt hai bọn họ, nhưng nghĩ đến mới ngày khai giảng mà phê bình học sinh thì không được tốt lắm, tiểu nha đầu hô lên vừa vặn cho nàng một cái cớ:

- Vu Đồng, Trương Na, hai em đi theo cô.

Cả lớp quay đầu lại nhìn hai người, tiểu nha đầu hoảng sợ, cô vội vàng nhét con trym của Vu Đồng vào lại trong quần. Còn Vu Đồng cố gắng ép dục hỏa trong lòng xuống, để cho dương v*t mềm lại rồi mới đứng lên nắm tay tiểu nha đầu đi theo Quan Lâm ra ngoài.

Hôm nay, Quan Lâm mặc một cái áo màu vàng bó sát người, phía dưới là một quần bò màu đen, dưới sự buộc chặt của T tuất, em thon của nàng lại càng thêm nhỏ nhắn hơn nữa, tôn lên cặp mông cực kỳ đầy đặn, hai chân dài thẳng tắp như ẩn như hiện đằng sau chiếc quần bò bó sát càng thêm mê người.

Nhìn Quan Lâm đi phía trước, eo thon chập chờn đung đưa, cặp mông đầy đặn, hai chân thon dài, Vu Đồng vừa mới áp chế dục hỏa lại tiếp tục dâng lên, hắn vội vàng quay đầu ra chỗ khác không dám nhìn nữa.

Đến văn phòng, Quan Lâm hỏi:

- Hai em vừa rồi trong lớn nói chuyện gì, ngay cả nghe giảng cũng không nghe?

Vu Đồng sững sờ nhìn Quan Lâm, lúc này, nàng đang đeo một cặp kính cận thấp độ, khuôn mặt vốn xinh đẹp giờ lại tăng thêm ba phần tài trí, Vu Đồng thấy vậy không khỏi có chút miệng đắng lưỡi khô, khi nghe Quan Lâm hỏi như vậy, sợ tiểu nha đầu lỡ miệng vội hỏi:

- Em nhận được một vài tin nhắn buồn cười, đang đọc cho Trương Na nghe.

- Trương Na, có phải như vậy không?

Khuôn mặt nhỏ nhắn của tiểu nha đầu đỏ bừng, nàng nghĩ đến tin nhắn ngày hôm qua, nàng cũng đã hiểu ý tứ tin nhắn này. Mặc dù trước mặt Vu Đồng rất bạo dạng, nhưng khi đối mặt với người ngoài, nàng lại thẹn thùng lắp bắp nói:

- Là… Đúng vậy, anh… Vu Đồng kể chuyện cười cho em nghe.

Quan Lâm thấy nàng nói dối đỏ bừng mặt, xem ra tiểu nha đầu này rất đơn thuần, không giống Vu Đồng gian xảo như vậy, nói:

- Vu Đồng, em đi về trước đi, cô muốn nói chuyện với Trương Na một chút.

- Vu Đồng thầm than: “Xem ra có phiền toái, Nhưng mà cũng không có biện pháp, chỉ có thể đi về trước, có chuyện gì sau này hãy nói”.

- Na Na, lại đây, ngồi xuống đi em.

Đối với cô bé đơn thuần đáng yêu như búp bê này, Quan Lâm vừa nhìn là đã yêu thích, giống như một người chị ôn hòa nói:

- Cô nghe nói em học cấp hai thành tích rất tốt, sao bây giờ thi được điểm kém như vậy?

- Lúc thi, em đang bị cảm, nên mơ mơ màng màng đã thi xong.

Nói đến việc này, tiểu nha đầu có chút khổ sở, vốn là học sinh giỏi. Nhưng khi đến cao trung lại bị đối đãi như học sinh học dốt.

Lúc này, Quan Lâm mới biết xảy ra chuyện gì, quan tâm hỏi:

- Vừa rồi, trong tiết học, em có nghe được cô giảng bài không? Chữ trên bảng đen có đọc được không?

- Cô Lâm, em thật sự xin lỗi, tiết học vừa rồi em không có nghe giảng.

Trương Na không có ý tứ trả lời:

- Nhưng mà những chữ trên bảng em đều nhìn thấy rõ ràng.

- A? Vậy là hai em thật sự nói chuyện về tin nhắn hết tiết học hả?

- Không phải.

Đối với Quan Lâm, Trương Na cảm thấy ấm áp giống như chị ruột nên không có nửa điểm dấu diếm:

- Em đang chơi… Em đang chơi… Cái kia…

Lúc nói lên, khuôn mặt cô lại đỏ bừng.

Quan Lâm thầm buồn cười, đã là cô nương học đại học rồi, còn thích chơi đồ chơi, ôn nhu nói:

- Không cần ngại, chị cũng rất thích chơi đồ chơi đấy, chuyện này không có gì, nhưng mà từ giờ trở đi em không được cơi trong lớp nữa, biết chưa? Lát nữa tan học chị sẽ chơi cùng với em.

- Tốt a!

Trương Na cảm thấy ngày càng thân cận với Quan Lâm, cô không hề thẹn thùng nữa. Cuộc sống của cô chỉ là vòng tròn rất nhỏ, ngoại trừ mẹ ra thì Vu Đồng là người đầu tiên mà cô thân cận nhất, Quan Lâm may mắn trở thành người thứ hai, tại vì trước khi nhìn thấy Vu Đồng, cô cảm thấy con trai không phải là người tốt, mà các nữ sinh khác bởi vì ghen ghét nên cũng không thân cận với cô. Cho nên Trương Na cũng đã coi Quan Lâm như là chị của mình, đồng thời cũng hiểu được, đông thời cũng hiểu được, muốn cùng người yêu của cô ở chung một chỗ thì nhất định phải để cho chị Quan Lâm cũng trở thành vợ của Vu Đồng, vì vậy nói:

- Em đương nhiên rất vui khi được chơi cùn chị, nhưng mà không biết anh Vu Đồng có đồng ý hay không.

Quan Lâm nhìn tiểu nha đầu đơn thuần này càng ngày càng ưa thích, trong lòng cũng xem Trương Na là em gái mình, hỏi:

- Đồ chơi là của Vu Đồng hả? Hắn là con trai mà cũng mang đồ chơi tới trường?

Trong long cô cười thầm, tiểu tử Vu Đồng thoạt nhìn người cao ngựa lớn, không ngờ cũng là một cậu bé ham chơi a.

Trương Na cũng cười:

- Sao hắn có thể không mang theo được, nếu như hắn mà không mang theo thì hỏng mất rồi.

- Rốt cuộc là món đồ chơi gì vậy?

Long hiếu kỳ của Quan Lâm nổi lên.

- Khanh khách, chính là dương v*t của anh Vu Đồng nha, chơi rất thú vị, ban đầu đang mềm đấy, nhưng khi em sờ soạng một hồi thì lại cứng rắn như một cây gậy sắt.

Trương Na không để ý Quan Lâm nói tiếp:

- Hơn nữa, dương v*t của anh Vu Đồng thật lớn nha, chị có biết lớn bao nhiêu không?

Quan Lâm cũng ngây ngẩn cả người, vô ý thức hỏi:

- Bao nhiêu?

- Em đo thử một cái thì nó dài 21cm! Còn rất cứng nữa.

Trương Na duỗi hai bàn tay ra khoa tay múa chân nói.

- Con lừa!

Quan Lâm nghĩ tới một loại động vật. Trong lòng thì nhận định là Vu Đồng đã lừa tiểu cô nương đơn thuần này rồi, vừa mới có một chút ấn tượng tốt với hắn giờ đột nhiên biến mất hết, nói với Trương Na:

- Từ nay về sau em đứng làm như vậy nữa, được rồi, sắp đến tiết học rồi, em mau quay về đi.

- ------------------------------------------&&----------------------------------------

Cầu kim phiếu, cầu TLT. Ai có tiền cho tiền ai không tiền cho xin một tim.

Mong các vị đạo hữu đi ngang qua ghé lại ủng hộ tại hạ một tim để tại hạ có động lực dịch tiếp.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện