Tạ Vũ Hân nhìn Vu Đồng với ánh mắt xin giúp đỡ, Vu Đồng cười nhẹ với nàng ra hiệu cứ yên tâm, sau đó gia tăng thần lực kích thích tình dục của tiểu nha đầu. Chốc lát sau, tiểu nha đầu bắt đầu cảm thấy trong ln tê dại, ngứa không chịu nổi, nàng nhẹ nhàng vặn vẹo bờ mông, để cho dương v*t của Vu Đồng vặn vẹo trong ln nàng, quả nhiên hết ngứa chỉ còn lại cảm giác sáng khoái, nhưng khi nàng vừa muốn nhấp mạnh hơn nữa thì Vu Đồng lại rút dương v*t ra ngoài, nói:

- Nếu tiểu bảo bối của ta không cho đt vậy thì thôi, quên đi, anh đảm bảo sẽ không đt em nữa.

Tiểu nha đầu vừa mới bắt đầu sảng khoái đột nhiên cảm thấy hụt hẫng, nàng nhịn không được hếch bờ mông lên theo dương v*t, nhưng đuổi theo kịp, đành nói:

- Anh, sao anh lại rút ra vậy? Vu Đồng cười nói:

- Tiểu bảo bối đã nói không cho anh đt rồi, vậy thì anh không đt nữa. Để cho em khỏi bị đau đớn.

- Chính là… Chính là ngơi ta đã không còn đau nữa nha.

Tiểu nha đầu gấp gáp, khuôn mặt cũng đỏ bừng lên:

- Anh cắm vào lại được không?

- Không được, anh nhớ em vừa mới nói không bao giờ cho anh đ*t nữa mà.

Vu Đồng tiếp tục trêu chọc nàng:

- Hơn nữa, nếu anh đ*t làm cho tiểu bảo bối đau nhức thì vậy cả đời này anh sẽ luôn ân hận a!

Tiểu nha đầu nhớ lại lời mình vừa nói, lại nhìn thấy mẹ mình đang nhìn mình cười hì hì, tức giận nói:

- Hừ, người ta cũng sẽ hận anh cả đời, không bao giờ gặp anh nữa.

Nói xong, nàng mân mê cái miệng nhỏ nhắn của mình, quay mặt sang một bên không nhìn hai người nữa, nhưng mà hai chân vẫn dang ra thật to để lộ l*n mềm màu hồng ra.

Vu Đồng đắc ý nhìn Tạ Vũ Hân cười, hắn nhẹ nhàng ngồi xuống đút dương v*t của mình vào l*n tiểu nha đầu, hắn dùng sức đẩy mạnh vào, thoáng chốc đã vào hơn phân nữa.

Tiểu nha đầu đang tức giận đột nhiên cảm thấy có gì đó đút vào người mình, nàng quay mặt lại nhìn thấy Vu Đồng đang ngồi trên người mình, dương v*t thô to của hắn cũng đã cắm vào trong l*n mềm của bản thân. Khi hắn nhẹ nhàng nhấp từng nhìn, nàng cũng sảng khoái như được bay lên mười tám tầng mây, nhưng ngoài mặt vẫn giả vờ bộ dáng tức giận.

Vu Đồng vừa đ*t nàng vừa nói:

- Tiểu nha đầu em được lắm, còn giám giận anh, em xem hôm nay anh trừng phạt em thế nào.

Nói xong, hắn vừa đ*t vừa dùng tay chọc lét dưới nách nàng, mới vài cái mà tiểu nha đầu đã nhịn không được nửa cười thật to. Tạ Vũ Hân cũng khẽ mỉm cười, nhìn thấy hai người cười đùa, trong lòng nàng tràn đầy ấm áp.

Tiểu nha đầu không có chút kinh nghiệm nào, lại vừa bị phá trinh nên cực kỳ mẫn cảm, chưa được bao lâu đã lên đỉnh. Sau khi cơ thể nàng giật giật mấy cái, tiểu nha đầu ôn nhu nhìn Vu Đồng, ánh mắt tràn đầy thâm tình nói:

- Anh đ*t để cho em thật thoải mái.

- Vậy từ nay về sau em có cho anh đ*t nữa không?

- Cho chứ, ngày nào Na Na cũng sẽ để cho anh đ*t.

Tiểu nha đầu diệu dàng nói:

- Cùng đt ln với anh là việc làm thoải mái nhất thiên hạ.

- Vậy em có muốn nữa không?

- Đương nhiên muốn nha, nhưng giờ em muốn nghỉ ngơi một lát, anh đt ln mẹ em trước đi.

Nói xong, nàng bất thình lình sờ lên l*n của Tạ Vũ Hân, nhìn ngón tay dính đầy d*m thủy, cười nói:

- Hì hì, đại d*m thủy chờ sốt ruột rồi a, anh nhìn nè, nước miếng chảy ra thật nhiều nha.

Tạ Vũ Hân thẹn thùng đánh con gái mình một cái:

- Tiểu dâm huyệt này, cũng dám học đùa giỡn mẹ của con hả? Anh, ln em thật sự rất ngứa, anh nhanh đt l*n Hân nhi đi.

Vu Đồng xoay người nằm đè lên người Tạ Vũ Hân, con trym lớn đâm mạnh một phát vào tới tận tử cung của nàng, Tạ Vũ Hân dãy dụa mông lớn kết hợp với tiếng rên rỉ:

- Anh… Con trym thật lớn… Anh đt ln thật thoải mái… Ah… Đ*t Hân nhi…. Muốn bay… Bay lên trời rồi…

Tiểu nha đầu ngồi bên cạnh xoa bóp bầu vú của Tạ Vũ Hân, nàng vừa vuốt ve vừa hâm mộ nói:

- Vú của mẹ thật lớn nha, lớn hơn của con rất nhiều.

Vu Đồng cười:

- Sau này vú của em cũng sẽ lớn như vậy đấy, nhưng với dáng người của em bây giờ, nếu có vú to như vậy thì chẳng phải là quái vật sao?

Hai mẹ con nàng cùng nở nụ cười.

Một đêm này, ba người đ*t nhau từ 7 giờ tối tới tận 2 giờ sáng mới dừng lại nghỉ ngơi. Sau khi kết thúc, mẹ con hai người không còn chút sức lực nào, cả người mềm nhũng nằm trên giường, may nhờ có Vu Đồng giúp hai người cải thiện thể chất chứ nên không sợ là hai người sớm đã bại trận rồi.

- Em ngủ trước đây.

Tạ Vũ Hân uất ức nói:

- Anh thật đúng là trâu bò mà, thảo nào chị Vận nhi lại muốn tìm thêm cho anh thật nhiều vợ, bây giờ em cũng có suy nghĩ này rồi.



Sáu giờ sáng, Vu Đồng tỉnh dậy, nhìn thấy bên cạnh mình hai mẹ con vẻ mặt thỏa mãn đang ngủ say, hắn không đành lòng đánh thức hai người, nhẹ nhàng chăm chú nhấc tay chân của hai người ra ngồi dậy, cảm khái nói:

- Kiếp trước mình sống hơn 30 năm cũng là một xử nam, không ngờ sau khi sống lại mới 15 tuổi đã được như vậy, chẳng những có Tần Vận, mà còn trái ôm phải ấp hai mẹ con tuyệt sắc, đúng là thế nhân vô thường.

Đi ra khỏi biệt thự, hắn liếc mắt nhìn thấy Tần Vận đứng trước cửa, hắn cười đi lại chỗ nàng, đứng phái sau ôm eo nàng, sau đó hai tay nắm chặt hai bầu vú, bắt đầu xoa bóp:

- Vận nhi bảo bối, sao mới sáng sớm em đã chạy tới đây? Có phải một đêm không gặp đã nhớ con trym lớn của anh rồi không?

Tần Vận kiều mỵ liếc hắn một cái:

- Ai mà thèm nhớ cái thứ khốn nạn kia của anh, cả ngày đút vào l*n người ta làm người ta đau muốn chết đi sống lại đây.

- Thật xin lỗi Vận nhi bảo bối.

Vu Đồng nhẹ ngàng vuốt ve vú nàng, cười nói:

- Anh đảm bảo sau này sẽ không cắm vật gây tai họa kia vào người Vận nhi nữa, có được hay không?

- Anh dám?

Tần Vận tức giận:

- Nếu anh không đ*t cho em thoải mái thì em sẽ không tha cho anh đâu.

Nàng ôn nhu nhìn khuôn mặt còn hơi ngây thơ của con trai:

- Nhưng mà anh cũng đừng đ*t nhiều như trước được không, Vận nhi thật sự là có hơi chịu không nổi.

Vu Đồng thương tiếc ôm nàng:

- Bảo bối yên tâm đi, trước kia là anh không đúng, chỉ nghĩ cho bản thân. Hắc hắc, anh xin hứa, từ nay về sau, chỉ cần Vận nhi bảo bối nói thỏa mãn thì được rồi, anh sẽ không đ*t nhiều thêm nữa.

Tần Vận bị hắn trêu chọc cười nói:

- Thật ra sau khi đến cực hạn, trong khoảnh khắc lên đỉnh, cảm giác cũng không tệ lắm, nhưng mà bị nhiều lần thì rất mệt mỏi a.

- Ừm, anh sẽ cố gắng tiết chế.

Trong lòng Vu Đồng thầm quyết đinh, phải đt nhau có chừng mực với vợ của mình, nếu không khi các nàng sợ hãi bản thân đt thì chẳng phải là bản thân buồn muốn khóc chết đi hay sao?

Hắn ôm eo nhỏ nhắn của Tần Vận nói:

- Vận nhi bảo bối, chúng ta vào nhà thôi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện