Một vài giây sửng sốt trôi qua, Nguyễn Trung giật mình khôi phục lại ý thức.

Tuy rằng trong đầu còn miên man rất nhiều suy nghĩ, phần lớn đều là bất ngờ và khó hiểu vì hành động cũng như lời nói của Đình Tấn, thế nhưng hết thảy mọi thứ đó đều đã bị cảm xúc mừng rỡ cùng kích động che khuất đi hết.

- “Cám… cảm ơn…”

Cố gắng kìm nén xúc động mà không thành, Nguyễn Trung cảm thấy chóp mũi có chút chua chua, cặp mắt đỏ hoe, nghẹn ngào nói ra một tiếng cảm tạ với người thanh niên trước mặt này.

Dẫu rằng vẫn còn bâng khuâng chuyện Đình Tấn mang chút dụng ý gì đó trong việc chiêu mộ mình, ấy thế nhưng Nguyễn Trung cũng không cần và cũng không muốn biết rõ, bởi hắn tự hiểu lấy giá trị bản thân là có bao nhiêu cân nặng.

Coi như Đình Tấn thực sự mang ý đồ lợi dụng thì đơn giản chỉ với một đầu thông báo thôi cũng có thể vơ đến cả nắm rồi, cũng chẳng đến phiên hắn đây được đặc cách chiếu cố như thế.

Nói một lời công bằng, ngoài kia còn có vô số người tốt hơn, mạnh hơn hắn rất nhiều. Và cơ hồ đối với phần lớn những người chơi như vậy ở khu vực Entire Land, công hội [The Alliance] chính là đích đến cuối cùng mà bọn họ nhắm tới.

Chẳng cần biết Đình Tấn vì sao phải xúc động đến thế, cơ bản chỉ cần nhìn cách hắn đối xử và tạo điều kiện cho mình cơ hội thể hiện giá trị bản thân vừa qua thôi, cũng đã đủ để Nguyễn Trung nổi lên lòng tôn kính mà gạt bỏ đi hết những nghi ngờ hay ý đề phòng với đối phương.

Mặc cho Đình Tấn đã tách rời ra được một lúc, Nguyễn Trung vẫn cứ cúi đầu đứng đơ người ra đó, cố gắng mím môi kìm nén, không cho nước mắt trào ra, cũng như cảm xúc lân lân trong nội tâm.

Ngày mai, hắn sẽ không phải sầu lo về vấn đề thu nhập có đủ để duy trì chi phí sinh hoạt, cùng với tiền trả nợ mua thiết bị trò chơi nữa hay không.

Cũng chẳng cần thấp thỏm phiền muộn, liệu có ai chấp nhận tổ đội cùng hắn đi luyện cấp, hay tranh chấp với người khác lúc phân chia tiền bạc, hoặc phần nhiều là chuyện thất thoát khi tử vong trong lúc chiến đấu.

Trải qua đoạn thời gian thăng trầm sóng gió quá nhiều, lại không ít lần đối diện với nhân tình ấm lạnh ngoài đời, giờ phút này Nguyễn Trung thật sự rất muốn được một lần yếu đuối, muốn được hét lên giải tỏa hết áp lực kìm nén trong nội tâm bấy lâu.

Trông thấy biểu lộ của Nguyễn Trung, những người khác cũng im lặng trầm mặt theo, ký ức về những ngày trước nhanh chóng ùa về như dòng nước lũ. Đặc biệt cảm nhận sâu sắc nhất vẫn là ba người Terrell, David và Louis.

Mới cách đây không lâu thôi, bọn hắn vẫn còn đang phải vật lộn tìm kế sinh nhai. Người thì sống chết tại sân đấu võ đài ngầm, người lại luẩn quẩn trong rừng cùng thú dữ, hay đơn giản như David giống hệt Nguyễn Trung bây giờ, đều là nằm ở tầng dưới chót của người chơi.

Ba tháng thời gian ở hiện thực, tương đương với nửa năm trong trò chơi, nói dài cũng không dài, nhưng nói ngắn thì quả thật là không ngắn chút nào.

Tối thiểu, bấy nhiêu đó thời gian đã đủ để cho bọn họ nhìn thấy rõ những biến chuyển trong bước ngoặt nhân sinh của mình, giữa thời điểm trước và sau khi được Đình Tấn mang về [The Alliance].

Trước đấy, ba người bọn họ phải liều mạng mới có thể kiếm chút ít tiền duy trì cuộc sống cho gia đình. Nhưng nếu mang số tiền đó ra so sánh với thu nhập ở thời điểm hiện tại của bọn họ thì bất quá chỉ bằng với một buổi đi luyện cấp.

Ấy còn là chưa tính đến mức lương thưởng được Lý Uyên phân chia cho nhân viên trong việc quản lý công hội hàng ngày.

Thế mới nói, Nguyễn Trung kích động thì bọn họ vẫn có thể hiểu rõ được phần nào, đồng thời cũng là cảm kích nhiều hơn đối với Đình Tấn vì đã mang tới cho bọn họ một tương lai tươi sáng, rộng mở hơn.

- “Muốn khóc cứ khóc một lần cho thỏa đi, không việc gì phải nín nhịn đâu người anh em.”

Cảm xúc dâng trào, Terrell nhịn không được, càng là thẳng thẳng tiến đến vỗ vai Nguyễn Trung đồng cảm nói.

- “Không cần nghĩ chúng ta sẽ xem thường ngươi, vừa rồi biểu hiện của ngươi đã chứng tỏ hết rồi. Làm rất tốt!”

- “Đúng đó, đúng đó, kìm nén trong lòng cũng không tốt đâu.”

Ameerah liên tục gật gù, mà Long thì cũng đồng thanh lên tiếng cổ vũ.

Đình Tấn thậm chí còn tiếp thêm sức lực, ngữ khí trầm trầm như mang theo ma lực truyền tới.

- “Đừng quá quan trọng hình tượng của mình, khóc cũng không phải là bày ra mặt yếu đuối trong ngươi, bất quá chỉ là một phương thức biểu đạt khác bằng mắt, khi mà ngôn ngữ trong miệng đã không thể diễn tả ra thành lời thôi. Ở đây đều là anh em một nhà, không ai hãm hại ngươi quay phim lại truyền lên mạng bêu rếu đâu.”

Hắn muốn ép Nguyễn Trung phải bày tỏ ra cảm xúc thật của mình, giải tỏa ra hết căng thẳng và áp lực. Có như vậy, khả năng Nguyễn Trung mới có thể phô bày ra hết tiềm năng.

Cảm nhận nhiệt lượng từ bàn tay ấm áp của Đình Tấn đang đặt trên vai mình, lại nghe đến câu nói thấm nhuần tâm ý nhưng không kém phần buồn cười, Nguyễn Trung không tài nào kìm nén được nữa.



Trong khi nước mắt thì giống như không cần tiền tuôn trào ra khỏi khóe mi, miệng hắn méo sang một bên, muốn cười nhưng lại không tài nào cười nổi, nhìn bộ dạng còn xấu hơn cả khóc.

Xấu hổ cúi gầm mặt xuống, đầu muốn chui rúc vào trong lồng ngực, Nguyễn Trung khóc nấc lên như một đứa trẻ. Bao nhiêu tuổi thân, uất ức trong thời gian vừa qua, chớp nhoáng đã vơi đi gần hết.

- “Cám ơn… hức… cám ơn mọi người rất nhiều.”

Độ giả lập của trò chơi quá mức chân thực, dù hắn có đưa tay lau chùi thế nào cũng không thể ngăn cản nước mắt mình rò rỉ ra bên ngoài, dẫn đến cả khuôn mặt đều bị lem luốc đi hết.

- “Cố gắng biểu hiện cho tốt, ta tin tưởng ở ngươi. Haha… mọi người thu thập chiến lợi phẩm đi, thời gian không còn nhiều, mau tranh thủ lên đường thôi!”

Tiến tới đưa tay lôi kéo Nguyễn Trung, Đình Tấn mừng rỡ cười nói, đồng thời lên tiếng nhắc nhở cả đội, dẫn đầu đoàn người tiếp tục lên đường.

Quả đúng như những gì Đình Tấn dự đoán. Niềm tin đã mất đi khi bị bạn bè, người yêu thương của mình phản bội và xa lánh, đang được gầy dựng lại một cách nhanh chóng trong lòng Nguyễn Trung.

Mặt ngoài thì đang thẫn thờ bước đi, nhưng ẩn sâu tại trái tim đang cuộn trào cảm xúc của Nguyễn Trung, thoáng chốc đã bị đặt xuống một cây cọc vững chắc mang tên [The Alliance].

Từ thời khắc này đây, hắn quyết định mình chính thức đã, đang và sẽ chỉ thuộc về mỗi một mình [The Alliance].

Muốn chiêu mộ một người vào [The Alliance] thì rất dễ dàng. Tuy nhiên muốn bảo đảm một ngày nào đó, họ sẽ không vì lợi ích lớn hơn mà bán rẻ đi [The Alliance] thì thật sự khó mà nói.

Bởi lẽ, phần đông những người ấy muốn tiến vào [The Alliance] đều bắt nguồn từ lợi ích mê hoặc.

Mà trước mắt, tình huống của Nguyễn Trung cũng tương tự như vậy. Thực sự khó mà lường trước được diễn biến trong tương lai, nếu Đình Tấn để hắn dễ dàng tiến nhập vào [The Alliance] và giữ lấy chức vụ quan trọng.

Một màn thử thách với Nguyễn Trung cứ như vậy hoàn mỹ được Đình Tấn thực hiện xong.

Nguyễn Trung lủi thủi sánh vai đi theo bên cạnh Đình Tấn, còn những người khác thì lập thành vòng vây bảo vệ bên ngoài đám vong linh, tiếp tục lên đường.

Bởi vì đi theo hướng dẫn của hệ thống thì phải càng tiến sâu vào trong khu rừng. Xác xuất để đoàn đội của Đình Tấn bắt gặp phải quái vật càng lúc càng tăng lên cao hơn.

Đến thời điểm Đình Tấn đã tiếp cận phạm vi trăm mét gần nơi thực hiện nhiệm vụ, mỗi chục bước lại gặp một bầy quái vật, không phải là đàn Chó Lông Đen thì cũng là Trâu Mộc Độc, Thực Thi Rết, Gai Độc Thú… các chủng loại quái vật quen thuộc trong môi trường rừng rậm.

Bất quá, số lượng của những bầy quái vật này vẫn còn duy trì ở mức dưới 30 con trở lại. Bên cạnh đó, đẳng cấp của chúng cũng không vượt quá 45 cấp.

Nhờ vậy, dưới thực lực vượt trội của đoàn đội mình, trải qua hơn bốn giờ đồng hồ đi bộ, Đình Tấn đều hữu kinh vô hiểm tới gần hơn địa điểm làm nhiệm vụ.

- “Hội Trưởng, đã sắp đến nơi chưa? Chúng ta tiến vào cũng khá sâu trong rừng rồi, nếu tiếp tục thì có khả năng rất lớn sẽ xuất hiện quái vật 50 cấp đó.”

Long nhíu chặt đôi chân mày lên tiếng cảnh báo. Sắc mặt hắn bây giờ đã không còn nhẹ nhõm như trước nữa, thay vào đó là cực kì cảnh giác với mọi thứ xung quanh.

Từng chạm mặt đàn Dơi Hút Máu dẫn đầu bởi Boss Lãnh Chúa 45 cấp trong lần phòng thủ cứ điểm đầu tiên, cả Long và những người khác trong nhóm đều hiểu rõ, 45 cấp là một khái niệm ra sao.

- “Cũng sắp tới nơi rồi, còn không tới 30 mét nữa thôi.”

Đình Tấn đồng dạng cũng không buông lỏng tinh thần, vừa rồi trải qua một trận chiến với một con Boss Thực Thi Rết 40 cấp, bọn họ quả thật là không dễ chịu chút nào.

Ngược lại với khó khăn phải đối mặt, thu hoạch trong cả hành trình thì lại thấp đến đáng thương.

Ngoài một vài món trang bị Đồ Xanh và Đá Nguyên Tố Hạt Nhân (Mộc) và (Thổ) cấp 35 ra thì đã chẳng còn lại thứ gì đáng giá, thậm chí một món Đồ Đỏ bình thường cũng không có bóng dáng đâu.

Phỏng chừng, đây chính là do đẳng cấp chênh lệch khiến cho lượng kinh nghiệm và vật phẩm thu hoạch được đều giảm thấp xuống rất nhiều.

Lấy ví dụ như Đình Tấn, đẳng cấp hiện tại đã là 43, còn muốn cao hơn đám quái vật đến những 3 – 4 cấp.

Một khi quái vật bị vong linh của hắn kết liễu sinh mệnh, chẳng những lượng kinh nghiệm nhận được sẽ bị giảm xuống một nửa, mà tỉ lệ rơi rớt vật phẩm cũng đồng thời bị kéo thấp xuống theo.

Càng đừng nói đến những người khác trong đội, tại đoạn thời gian Đình Tấn rời đi Entire Land, đẳng cấp của bọn họ đều đã vượt mặt hắn hết cả rồi.

Ngay cả không có thời gian nhiều như David cũng đã là 45 cấp, mà chăm chỉ dẫn đội luyện cấp như Terrell, Louis, Ameerah và Long thì cũng vô hạn sắp tiếp cận đẳng cấp 47.

Thế mới nói, mỗi thứ đều có mặt trái của nó. Mở ra [Chiến Trường Thế Giới] làm cho người chơi tăng cấp nhanh chóng hơn, nhưng đồng thời cũng là kéo thấp lại khả năng tìm kiếm vật phẩm của bọn họ.

Vô hình chung, tình huống đó liền dẫn đến nguồn phát ra vật phẩm quay ngược trở về với đám người chơi hậu cần, mang nghề nghiệp phụ trợ chế tạo hoặc nâng cấp các loại trang bị.

Bất quá, cái này vẫn là nói sau, vì dù gì đi nữa, trong tổ đội vẫn còn Nguyễn Trung, người duy nhất còn dưới 40 cấp và cũng là người đạt được thu hoạch phong phú nhất trong suốt chuyến đi.

Một hơi càng quét quái vật với tốc độ chóng mặt, Nguyễn Trung nhiều lần còn tưởng rằng mình đang nằm mơ khi phát giác ra rằng, lượng kinh nghiệm tăng lên vùn vụt ấy chẳng biết từ lúc nào đã đưa hắn tấn cấp 35.

Theo như dự tính ban đầu của Nguyễn Trung, hắn còn phải tốn thêm ít nhất mấy ngày thì may ra mới đủ kinh nghiệm tăng lên 35 cấp. Nhưng không ngờ chỉ thoáng chốc chưa đầy bốn tiếng đã đạt đến mục tiêu.

Đoàn đội sáu người này, phảng phất có thể sánh ngang với một chi đội hơn trăm tên người chơi độc hành bình thường mà hắn vẫn thường hay tổ kiến trước đây.

Sự việc chân thật trước mắt, Nguyễn Trung không chỉ bất ngờ mà còn là mừng như điên vì sự may mắn của mình.

Sau khi trải qua một trận chiến thử thách đầu tiên, hắn đã có không ít kinh nghiệm trong việc phối hợp đoàn đội chiến đấu.

Mỗi lần gặp phải quái vật tập kích, Nguyễn Trung sẽ lập tức ẩn nấp trong đội ngũ vong linh của Đình Tấn, tìm kiếm con mồi đơn độc cho mình rồi tiến hành công kích vây quét.

Tuy rằng nhiều lần gặp phải nguy hiểm, nhưng cũng không đến mức suýt chết như lần đầu tiên đối mặt với con quái vật Chó Lông Đen.

- “Hội Trưởng, mau nhìn. Nơi đó có cái gì đó…”

Phấn khích nhưng cũng không kém phần cảnh giác, Nguyễn Trung trong lúc quét mắt dò xét liền tinh mắt nhìn ra điểm khác lạ, tức thì hét lên kêu gọi sự chú ý của mọi người về thứ mà hắn vừa phát hiện.

Keng! – Ngài đã đi vào khu vực hiện hiện nhiệm vụ! Tiến trình phó bản sẽ bắt đầu sau 3 phút đếm ngược, thời gian đếm ngược bắt đầu.

Bất thình lình, lời Nguyễn Trung còn chưa nói hết thì một âm thanh hệ thống đột ngột vang lên bên tai cả nhóm bảy người.

Giữa màn đêm tăm tối, chỉ có một vài tia sáng từ ánh trăng luồn lách qua những tán lá cây trong khu rừng rậm rạp, xung quanh đoàn đội Đình Tấn bỗng dưng lộ ra sáu cái lỗ đen không gian.

Kích cỡ ban đầu từng cái chỉ bằng một cái nắm tay, nhưng chỉ chưa đến năm cái hô hấp liền đã khuếch đại ra thành một đường cái đường hầm khổng lồ.

Cũng trong thời điểm nháy mắt đó, Đình Tấn ngay tức khắc đã tiến vào trạng thái chiến đấu.

Tình cảnh phòng thủ trước đường hầm không gian, hắn không phải là chưa từng trải qua.

Thế nhưng đó là thời điểm cách đây đã rất lâu rồi, mà trong phụ bản đặc biệt ấy cũng chỉ có bốn cánh cổng đường hầm không gian.

Bây giờ lại tiến nhập phụ bản xuất ra đến sáu cánh cổng, khả năng áp lực sẽ tăng lên không những đôi ba lần đơn giản như vậy.

- “[The Alliance] CHUẨN BỊ CHIẾN ĐẤU!”

Một tiếng rống lớn vừa gào ra khỏi miệng, Đình Tấn tức tốc lấy ra sách ma thuật, toàn lực triệu hồi ra kỹ năng.

Sáu người khác đồng dạng cũng là một sắc mặt căng thẳng, mà Long càng là ngưng trọng hơn hết, không ngần ngại triệu gọi ra thú cưng Paal của mình, sẵn sàng triệu hồi [Địa Ngục Môn] bất cứ lúc nào.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện